1

---

Duy và Quang Anh gặp nhau lần đầu trong một buổi diễn lớn. Một người với nụ cười tươi rói như nắng sớm, một người mang dáng vẻ trầm ổn, lặng lẽ như màn đêm. Họ là hai mảnh ghép đối lập nhưng vừa vặn. Dần dần, qua những lần làm việc chung, họ trở thành chỗ dựa tinh thần cho nhau. Không ai nói ra, nhưng ánh mắt họ nhìn nhau đã thay lời muốn nói.

Một ngày nọ, hình ảnh Duy và Quang Anh cười đùa cùng nhau trên sân khấu vô tình bị chụp lại. Tin đồn tình yêu đồng tính lan truyền với tốc độ chóng mặt. Ban đầu chỉ là những lời xì xào, nhưng dần dà, nó trở thành cơn sóng dữ, nhấn chìm họ trong vô số bình luận ác ý.

---

Sức ép từ dư luận khiến cả hai không thể gần nhau như trước. Quang Anh chọn cách im lặng, tránh mặt Duy để bảo vệ sự nghiệp và người mình thương. Còn Duy, dù hiểu được ý tốt của Quang Anh, trái tim vẫn đau như cắt. Họ mỗi người một nơi, bước tiếp trên con đường riêng nhưng lòng luôn vương vấn.

Những đêm khuya, Duy nhìn bó hoa khô héo - kỷ vật cuối cùng của ngày họ còn bên nhau, còn Quang Anh lại lặng lẽ cầm bức hình chụp chung cùng Duy mà suy tư. "Xa nhau có tốt cho cả hai?"

Thời gian trôi qua, họ tưởng rằng tất cả đã kết thúc, nhưng trái tim vẫn không ngừng gọi tên nhau.

---

Vào một đêm diễn kỷ niệm lớn, cả hai vô tình xuất hiện cùng một sân khấu. Lần đầu tiên sau bao tháng ngày, ánh mắt họ chạm nhau. Tim Duy khẽ nhói, còn Quang Anh khựng lại. Trong khoảnh khắc ấy, họ nhận ra mình vẫn chưa bao giờ ngừng thương nhớ nhau.

Cuối buổi diễn, Quang Anh tiến về phía Duy. Trên tay anh là một bó hoa hồng rực rỡ. "Lần này anh sẽ không bỏ em lại nữa," Quang Anh thì thầm. Duy bật khóc, ôm lấy bó hoa như ôm cả một thế giới đã từng vỡ vụn.

---

Tin tức về sự tái hợp của họ bùng nổ. Lại một lần nữa, dư luận sôi trào. Nhưng lần này, Quang Anh và Duy đã không còn sợ hãi. Họ nắm tay nhau xuất hiện trước công chúng, mỉm cười đầy kiên định. "Chúng tôi yêu nhau và sẽ cùng nhau vượt qua tất cả," Quang Anh nói, giọng chắc nịch.

Ban đầu, sóng gió vẫn còn, nhưng sự chân thành của họ dần lay động lòng người. Những khán giả từng quay lưng bắt đầu nhìn họ bằng đôi mắt khác. Thay vì chỉ trích, họ ủng hộ và chúc phúc cho tình yêu của hai người.

---

Một buổi chiều rực nắng, Duy và Quang Anh cùng nhau ngồi trên sân khấu trống. Duy khẽ tựa đầu vào vai Quang Anh, đôi môi mỉm cười hạnh phúc. "Cuối cùng chúng ta cũng làm được rồi anh nhỉ," Duy nói nhỏ.
Quang Anh siết nhẹ tay Duy, đáp lại: "Ừ, chúng ta xứng đáng với điều này."

Họ đã đi qua bao nhiêu bão giông, nhưng tình yêu vẫn vững vàng như ngày đầu tiên. Bầu trời phía trước mở ra, đầy ắp hy vọng và hạnh phúc.

---

"Bởi vì tình yêu chân thành, cuối cùng cũng sẽ vượt qua mọi định kiến."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #rhycap