26 。end


⋆౨ৎ˚⟡

Để đền bù sai lầm của bản thân, Sanghyeok quyết định cho Wangho trừng phạt hắn.

Wangho ngồi trên giường, hai má vẫn còn đọng nước mắt khô, trước mặt là Sanghyeok sau khi chuẩn bị nhận phạt.

Sinh viên thể dục đã cởi áo thun quần thể thao ra, mặc vào sơ mi trắng và quần tây đen, rõ ràng đây là một bộ đồ lịch sự, nhưng Sanghyeok mặc vào trông kiểu gì cũng thấy không đứng đắn, cổ áo sơ mi không cài cúc đàng hoàn hơi phanh ra, cơ ngực cường tráng lúc ẩn lúc hiện, cơ cánh tay căng vải tay áo ra hết cỡ, khiến nó trông như sắp nứt tới nơi, cộng thêm việc hắn đang quỳ, trông chẳng khác gì một tên côn đồ chính hiệu.

Bởi vì thường xuyên phải tập luyện, bình thường Sanghyeok toàn mặc quần áo thể thao thoải mái, hiếm khi nào mặc kiểu đồ trang trọng lịch sự như này.

Wangho nhìn mặt cái người đang quỳ dưới đất, hai tay hắn bị trói sau lưng, hai gối chạm sàn hơi mở ra, rõ ràng đang ở tư thế của kẻ yếu hơn, nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn như hổ đói rình mồi nhìn chằm chằm Wangho, khiến tim cậu không nhịn được đập liên hồi.

"Nhìn cái gì mà nhìn." Ngay từ đầu Sanghyeok đã nói để Wangho xả giận, nên cậu không thèm khách khí tý nào, "Em cho anh nhìn hả?"

Quần tây đen khiến chỗ gồ lên giữa háng hắn càng thêm rõ ràng, Wangho hất cằm, ý bảo Sanghyeok nhích tới gần cậu một chút.

"Em muốn làm cái gì cũng được đúng không?" Người con trai xinh đẹp chống tay lên mép giường, nâng một chân lên, quơ quơ trước mặt Sanghyeok, bỗng nhiên, bàn chân trắng nõn duỗi ra, Wangho dùng mu bàn chân hất cằm Sanghyeok lên.

Sinh viên thể dục quỳ hồi lâu, tựa như một con sói đói khát, vội vã cuối đầu muốn liếm bàn chân hư hỏng trước mặt, nhưng Wangho đã linh hoạt né được.

"Em cho anh liếm à?" Wangho dùng ngón chân chọt chọt má Sanghyeok, "Chân cũng muốn liếm, không biết bẩn à?"

"Không có bẩn."

Wangho hừ nhẹ một tiếng, hôm nay cậu tủi thân muốn chết, nhất định phải đòi lại đủ vốn lẫn lời từ cái kẻ tội đồ này.

"A..."

Sanghyeok không chịu nổi khẽ rên một tiếng, bàn chân xinh đẹp kia không biết đã di chuyển xuống háng hắn từ lúc nào, Wangho nghe bạn trai rên rỉ, càng ra sức dẫm đạp đùm cặc không biết xấu hổ của hắn.

"Rên tiếp đi, không phải rất thích sao? Chẳng phải người ta khen anh vừa có giọng hay vừa có kỹ thuật tốt à."

"Ha.. Bé ngoan, anh chỉ để em nghe thôi... ha a... Dẫm mạnh thêm chút đi em."

Wangho được lấy lòng cũng vui, nhưng cậu không muốn thuận theo ý kẻ hư này: "Đừng có mơ, cục thịt này làm gì cứng dữ vậy, cộm chân quá rồi nè."

"Cộm chút không sao đâu mà, bé ngoan, cục cưng, dẫm thêm vài cái nữa được không em?"

"Nếu lỡ dẫm nát rồi sao? Dẫm hỏng rồi có phải anh sẽ không thể chịch em sướng, nếu không biết chịch thì em cần anh làm cái gì?"

Đôi mắt Sanghyeok như sắp bốc cháy tới nơi: "Sẽ không hỏng, anh còn muốn đụ bé ngoan cả đời, tối nào cũng dùng con cặc này hầu hạ lồn dâm sướng."

Lỗ nhỏ của Wangho nghe vậy thì không nhịn được rụt rụt, cậu cảm giác được bộ phận căng phồng dưới chân vừa rồi lại nở to thêm một chút, cấn vào chân cậu, mật ngọt dính nhớp giữa hai môi thịt mềm mại khẽ trào ra.

".... Em muốn kiểm tra một chút."

Bàn tay ấm áp của Wangho cẩn thận kéo khóa quần, một cây gậy thịt đáng sợ bật ra, cọ vào ngón tay Wangho.

"Quần lót cũng không thèm mặc, trông có dâm không chứ?"

Sanghyeok không chớp mắt nhìn Wangho, giọng nói khô khốc: "Dâm, cặc hư dâm đãng, thèm đụ lồn nhỏ."

Sinh viên thể dục vẫn còn mặc quần tây áo sơ mi chỉnh chủ quỳ gối khuất phục trước bạn trai, nhưng giữa háng lại lộ ra một con cặc hưng phấn sừng sững nhỏng cao, tựa như một tên trai bao hèn mọn cầu xin khách hàng: "Tới đụ cặc anh đi, bé ngoan."

"Khoe cặc cầu đụ sao..." Giọng Wangho không còn bình tĩnh như lúc đầu, bởi cậu biết cây gậy thịt này sẽ khiến cậu sung sướng tới cỡ nào, cậu cũng thèm lắm rồi, thèm được con cặc không biết liêm sỉ này tiến sâu vào cơ thể, nhịp nhàng giải nứng cho bé lồn thèm khát, mang đến cho cậu khoái cảm tình dục tuyệt vời.

"Giúp em cởi quần." Wangho vịnh vào vai Sanghyeok, đứng giữa hai chân hắn, cặp môi đỏ phát ra hai từ, "Dùng miệng."

Sanghyeok nhìn người con trai trước mặt, hai mắt sáng lấp lánh, gấp gáp há miệng cắn lấy vải quần dài và quần lót, cùng nhau kéo xuống, làm xong còn chưa kịp đợi Wangho xoa đầu khen hắn ngoan đã vội vã vục mặt vào thịt lồn mềm mại bú liếm.

"A... Anh, ai cho anh liếm.... ưm... Không được liếm... a... Chó hư..."

Đầu lưỡi nóng ướt rà qua từng tấc thịt mềm, nước dâm của Wangho bị hắn húp sạch, cứ như đang đòi lấy phúc lợi vì sự ngoan ngoãn vừa rồi của bản thân, tiếng bú lồn chụt chụt vang lên, hạt đậu thịt cũng bị mút cho sưng đỏ cương cứng.

Mãi đến khi hai chân Wangho run lẩy bẩy, cậu mới tát một cái không có tý lực nào vào má người con trai: "Chó hư không nghe lời, không được có lần sau."

Giữa hai chân Wangho đã bị nước miếng của Sanghyeok hòa lẫn nước nứng của bản thân làm cho lầy lội, cậu cúi đầu nhìn nhìn, con cặc dữ tợn của ai kia đã sưng to, đầu nấm đỏ tím ọc nước nhờn bóng lưỡng, chứng tỏ nó đã nhịn đến cực hạn.

"Lần này em muốn tự mình động." Wangho vịnh một tay lên vai Sanghyeok, một tay nắm con cặc hùng dũng kia, để nó kề ngay lỗ thịt đói khát, chậm rãi ngồi xuống, "Anh không được nhúc nhích, không được thẳng lưng, không được dùng sức, là em đang đụ anh, anh chỉ cần thoải mái rên rỉ là đủ rồi, có biết không?"

"Đã biết." Giọng Sanghyeok nghẹn ngào, như chứa đựng dục vọng cuồn cuộn, "Mau đụ anh đi vợ, cặc anh nứng quá, muốn bị lồn nhỏ đụ nát, ưm..."

Wangho trộm hé môi thở dốc, một hồi lâu mới thành công nuốt trọn con cặc nóng hổi, Sanghyeok nhịn đến nổi gân, trông đợi Wangho thích nghi, sau đó ôm cổ hắn, trước sau đưa đẩy cưỡi cặc.

"Ưm... ha a... Quả là một con cặc ngoan, nhồi đây lồn em rồi..."

"Nóng quá, ưm... nhũn lồn mất..."

Wangho vẫn còn mặc áo, nhưng phần thân dưới hoàn toàn trần trụi, cậu tựa như cưỡi ngựa nhún trên cặc Sanghyeok, thỉnh thoảng ngoáy eo theo vòng tròn, khi thì vừa nuốt trọn cặc vừa chà tới chà lui hột le trên xương mu hắn, lúc lại nhổm lên cao hết mức rồi thả rơi tự do xuống, chơi vô cùng vui vẻ, những trò này đều do Sanghyeok dạy cậu, giờ phút này lại được cậu thuần thục chơi lại hắn.

Cho dù được nhiều người thích thì sao chứ, Wangho xấu xa nghĩ, chẳng phải chỉ có mỗi cậu mới có thể ăn được con cặc này thôi sao.

"Ha a... Vợ yêu giỏi quá, đụ sâu thêm tý nữa đi vợ."

"Lồn dâm đụ cặc anh sướng quá..."

"Ha ha... bị đụ sướng cặc quá... bị vợ đụ bắn mất..."

Vì muốn Wangho chơi cho đã, Sanghyeok cật lực phối hợp với cậu, Wangho không cho hắn động hắn sẽ không động, cũng nhịn không thẳng lưng hẩy cặc ngược lên trên, mãi đến khi tốc độ đụ cặc của Wangho chậm lại, dùng giọng điệu nũng nịu hừ hừ ra lệnh: "Chó hư, hầu hạ em đi."

Sanghyeok hôn hôn khóe miệng cậu, thừa dịp Wangho không kịp đề phòng dụ dỗ: "Em có thể chống tay vào giường chu mông lên không, bé ngoan, có muốn lên đỉnh không? Để anh bắn vào lồn em, bắn tới khi em cao trào được không?"

Wangho đứng dậy, tạm thời chia tay với em cặc ngoan, nước dâm từ lỗ nhỏ tí tách rơi xuống sàn, cậu ngoan ngoãn chống tay lên mép giường, mông chu cao cao, hai chân tách ra ra, lỗ thịt đỏ tươi nở rộ giữa khe mông, mời gọi Sanghyeok tới chà đạp.

Sanghyeok khẽ cười một tiếng, "Wangho ngoan quá đi à."

Con cặc cạ cạ vào giữa hai môi lồn mập mạp, tựa như dò đường, sau đó mới chen vào lỗ thịt nóng ấm, cho dù hai tay Sanghyeok vẫn chưa được cởi trói, nhưng như vậy cũng chẳng ảnh hưởng tới việc hắn chịch vợ yêu, eo chó đực ra sức đưa đẩy, giã cặc bạch bạch vào thịt lồn mẫn cảm, Wangho không nhịn được uốn éo eo, không biết là muốn tránh đi hay là muốn hùa theo cuộc vui này.

"Vợ ơi, cặc hư đụ em sướng không? Hả vợ? Em xài cặc anh có thấy hài lòng không?"

"Ha a... Em nói nếu cặc anh hỏng rồi sẽ không cần anh nữa hả, vậy sau này ngày nào anh cũng đụ lồn dâm để em kiểm tra xem nó còn xài được không nha?"

"Anh thở dốc như vậy em có thích không? Vợ ơi... ha a..."

Tiếng rên rỉ hòa cùng từ ngữ dâm tục quanh quẩn trong phòng, thể hiện sự vui sướng tràn trề trong chuyện ân ái giữa hai người yêu nhau, chẳng mấy chốc, Sanghyeok gầm lên một tiếng rồi thúc cặc vào sâu trong lồn Wangho bắn ra.

Wangho bị tinh dịch nóng bỏng đâm mạnh vào vách lồn mẫn cảm, cả người run rẩy lên đỉnh, sau khi cao trào xong, cậu liền mềm nhũn như một vũng mật trượt xuống mép giường, Sanghyeok ở sau lưng cậu, vội vã vớt người con trai xinh đẹp ôm vào lòng, vừa khẽ hôn vừa trìu mến nói.

"Gặp được em là điều may mắn nhất trong cuộc đời anh."

"Anh yêu em, Wangho."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip