౨ৎ˚ seungcheol ức hiếp bạn thỏ (h+)
yoon jeonghan triệt để câm nín, choi seungcheol lôi đâu ra cái thứ này vậy?
"bạn muốn tự làm hay để mình giúp?"
bộ dạng ủ rũ chết lặng của con thỏ trước mặt cũng khiến seungcheol đoán được phần nào câu trả lời rồi.
"nằm xuống đi đã."
jeonghan nghe xong liền ngoan ngoãn nằm bẹp xuống giường, bàn tay cảnh giác vẫn luôn níu lấy cánh tay đối phương không buông.
ngài giám đốc từ tốn cuối xuống đặt lên môi mềm một nụ hôn, mấy ngón tay tinh ranh thừa cơ chạy đến tìm kiếm hậu huyệt non mềm, mom men làm quen. cảm giác lành lạnh lạ lẫm bất ngờ tấn công làm yoon jeonghan đờ đẫn cả người, cổ họng bất lực muốn phản kháng nhưng lại bị đối phương hôn môi chặn đứng.
"uh.. cheol ơi.."
nơi địa phương kín đáo cứ thế ngày một được nong rộng hơn, thỏ nhỏ vừa đau vừa sướng vẫn cố gắng bắt lấy tay anh rên rỉ mấy tiếng không rõ ý nghĩa. seungcheol lợi dụng chiều dài ngón tay đã thành công xâm nhập đến điểm nhạy cảm, một hơi khuấy đảo liên tục hại đối phương sướng không kịp thở, đợi đến lúc được tha thì bản thân đã xuất tinh khi nào không hay.
ngài giám đốc gấp gáp lột phăng đi chiếc áo phông rộng rãi trên người thỏ đi, cơ thể trắng trẻo in hằn hẳn một dải hickey đỏ chót từ cổ xuống đến vùng ngực.
yoon jeonghan mất sức lim dim để mặc anh tùy thích trêu đùa, thi thoảng đau lưng muốn xoay người nằm sấp thì lại bị choi seungcheol ôm eo lật ngược trở về với một lý do không thể vô lý hơn.
"phải nhìn thấy cái gương mặt chết người này mới làm mình hứng được."
jeonghan âm thầm chửi thề trong lòng mấy tiếng, này là bảy mươi tuổi chứ bảy tuổi cái nỗi gì được?
"mình vào nhé?"
"bảo không thì bạn dừng lại à?"
"bạn đoán đi?"
trong cơn mơ đấy, chứ cậu còn chưa kịp phun ra câu tiếp theo thì đã bị cảm giác lấp đầy chiếm lấy cơ thể rồi.
"aa.."
tiếp theo sau đó là nỗi đau âm ỉ bắt đầu chạy dọc từ hạ thân lên đến lồng ngực, yoon jeonghan rơm rớm nước mắt chỉ có thể nắm chặt lấy ga giường dày vò trút giận, anh thế mà lại chơi lút cán ngay trong phát đầu tiên.
"uh.. đau mình.. hic.."
"bạn đừng động mà.. uh.. "
ngài giám đốc xót xa nắm lấy tay cậu vòng sang cổ mình, hôn lên khoé mắt long lanh như muốn an ủi rồi từ từ luân động chậm nhất có thể.
"mình xin lỗi, đừng khóc mà."
hậu huyệt của thỏ đúng là nhạy cảm hết sức, là do seungcheol chủ quan, cứ nghĩ khuếch trương kĩ càng là đủ rồi.
"k- không làm nữa.. aa.. hic.."
jeonghan mếu máo ôm chặt cổ anh không buông, lỗ nhỏ căng thẳng có thể cảm nhận rõ rệt hạ vật cương cứng đang từ từ cọ xát bên trong, nom có vẻ khó khăn lắm.
"sao của bạn cứ như to hơn vậy.. uh.."
choi seungcheol si mê đặt lên người cậu vài nụ hôn rải rác, hạ thân nóng rực đang cố gắng kiềm chế hết sức để giúp đối phương làm quen.
"thả lỏng một chút."
gậy thịt căng tràn đã bắt đầu gia tăng tốc độ đưa đẩy, nơi địa phương ấm nóng cũng dần dần thích nghi được với vị khách mới. chỗ nhạy cảm bắt đầu tuông trào dâm thủy giúp công cuộc ra vào ngày một trơn tru hơn, yoon jeonghan cũng theo quán tính mà tự cầm lấy vật nhỏ của mình đều đều tuốt lộng.
thỏ nhỏ không còn thấy đau như lúc đầu nữa, khoái cảm đến từ những đợt cọ xát bên trong đang dần chạy dài khắp nơi trên cơ thể nhạy cảm. jeonghan ngại ngùng cố giấu đi mấy tiếng rên rỉ gợi tình thì lại bị anh nhéo nhẹ vào eo như lời cảnh cáo, bên dưới vẫn đều đều đẩy đưa vào hậu huyệt non mềm ướt đẫm.
seungcheol đê mê vùi mặt vào hõm cổ liếm láp vùng da nhạy cảm, đầu lưỡi tinh ranh cứ thế chu du một đường từ cổ xuống đến đầu nhũ. hai bàn tay hư hỏng cũng không rảnh rỗi mà bắt lấy eo thon dập hông liên hồi không ngừng, giọng nói ấm áp thường ngày cũng trầm hẳn đi chỉ vì sung sướng.
"jeonghanie.. arg.."
sướng thì có sướng đấy, nhưng yoon jeonghan vẫn còn đau khổ lắm đây. hai bên vùng eo bị người kia tì lực thúc hông đỏ ửng cả lên, cơ thể trắng trẻo từ trên xuống dưới chẳng có chỗ nào là lành lặn được nhiều.
"hic.. b-bạn.. aaa.. từ từ.."
đáng thương nhất vẫn là bên dưới, thỏ nhỏ mệt mỏi bị đối phương ép dạng chân ra thành chữ m, nơi địa phương e ấp cũng bị dập hông liên tục đến không thở nổi.
"m- mình mỏi.. ư.."
jeonghan mếu máo từ bỏ tuốt lộng vật nhỏ, hai tay vươn cao cố gắng ôm chặt cổ anh như muốn lấy lòng xin tha, không quên dụi dụi mái đầu nhỏ vào lồng ngực rắn chắc của đối phương.
choi seungcheol hình như nghe được tiếng lòng của cậu thật rồi, đôi tay rời eo chuyển sang đỡ mông giúp cậu ngồi dậy dễ hơn, đôi chân thon dài thuận thế vòng ra sau quắp lấy hông anh.
yoon jeonghan thật sự hy vọng thế này có thể dễ thở hơn chút.
"aa.. haa.. c- chậm thôi.. aa.."
"m- mình ra mất.. hic..
phản tác dụng rồi.. thực tế thì kiểu này sâu hơn ban nãy rất nhiều, jeonghan khó khăn hít thở có thể cảm nhận rõ ràng cự vật thô to đang di chuyển bên trong cửa mình.
"ngẩng mặt lên."
bạn thỏ đáng thương cứ như dính phải bẫy lớn của sư tử, cơ thể nhỏ nhắn liên hồi xốc nảy theo nhịp thúc hông của đối phương, chất dịch tiết ra ồ ạt vì khoái cảm sung sướng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
seungcheol dùng tay bắt lấy gương mặt nhỏ nhắn đối diện với mình, vốn ban đầu chỉ muốn ngắm nhìn một chút nhưng cuối cùng lại không nhịn được mà hôn lên nhiều cái.
rất ngọt ngào, giám đốc đã like.
"m- mình sắp ra.. aa.."
"chờ đã."
anh lại tiếp tục nâng đỡ cánh eo rồi thúc vào trong nhanh nhất có thể, từng cái chạm khẽ sung sướng cuối cùng đã thành công phá vỡ giới hạn của cả hai.
choi seungcheol đạt đến cao trào xuất một lượng lớn tinh túy vào hậu huyệt non mềm nhạy cảm, lỗ nhỏ bé xíu hiện tại chỉ chứa toàn tinh dịch và rất nhiều tinh dịch. jeonghan xụi lơ gục trên vai anh lim dim ngủ mất, nụ hôn an ủi trên má là hành động cuối cùng cậu cảm nhận được trước khi thiếp hẳn đi.
"anh yêu bạn."
°•°
jeonghan đuối sức ngủ một mạch đến tận trưa mới mơ màng tỉnh dậy, người bên cạnh cũng chẳng thấy đâu nữa.
mọi chuyện xảy ra nhanh lắm, cứ như một giấc mơ vậy.
"ais.. "
cơn đau âm ỉ chạy dài khắp cơ thể đã khiến cậu tin rằng, đây không phải mơ. khó khăn lắm mới bò được xuống giường, yoon jeonghan cả người nhức nhối từ ngực đến chân chả chỗ nào là lành lặn, dấu vết hickey sẫm màu được anh lưu lại ở cổ lại càng đáng sợ hơn.
thỏ nhỏ kiên trì đi dạo một vòng xung quanh từ trên xuống dưới vẫn không thấy bóng dánh anh đâu, người ta hẳn là giận thật rồi.
"lên giường nghỉ ngơi, đừng có chạy lung tung."
tiếng nói rè rè bất ngờ phát ra từ góc tường cao đã thành công thu hút sự chú ý của cậu.
"cheol?"
jeonghan nghi hoặc tiến đến kiểm tra, cái chất giọng ồm ồm khó nghe lại lần nữa vang lên một cách rõ ràng.
"mình để sẵn đồ ăn cạnh giường rồi."
ồ, ra là choi seungcheol lắp camera giám sát.
?
camera giám sát?
hay thật, cậu bị theo dõi cách công khai trong chính ngôi nhà của mình.
"bạn lắp camera quản lý mình à?"
"định dắt thằng nào về hay sao mà sợ?"
"biết hay thế?"
jeonghan dí sát vào cam ngang ngược trả lời, trước khi rời đi còn không quên mắng anh vài câu cho đỡ tức.
sai thì có sai nhưng cũng xin lỗi rồi mà, người ta đã làm gì nữa đâu.
"mình còn chưa tính sổ chuyện kia đâu."
"chơi cả đêm còn bảo chưa tính sổ à?"
"chưa đủ."
"lưu manh!"
thỏ nhỏ phụng phịu bước ra ngoài khoá cửa thật chặt, có là chủ tịch thì cũng đừng hòng vào được đây.
ngài giám đốc đắc ý lắc nhẹ chùm chìa khoá trên tay, âm thầm xem nhẹ mấy hành động ngốc nghếch của người bạn đồng niên.
quan trọng nhất chính là yoon jeonghan không có bỏ đi, ít ra vẫn ngoan ngoãn ở nhà chờ anh về đến.
thế là đủ vui rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip