7

tôi đã phải thuyết phục bản thân mấy ngày qua, cơ bản lý do chả ra đâu vào đâu chỉ để nghe lời wonwoo tham gia cái hội hè ngớ ngẩn gì đó ở trường.

bản thân tôi vốn thích sự ồn ào náo nhiệt nhưng lại ngại thể hiện trước đám đông. vậy nên đó là nguyên nhân tại sao dù tôi có chút tài năng hát hò nhảy múa nhưng trừ wonwoo ra chẳng ai biết cả, một phần nữa cũng là do tôi quá lười trong việc tập luyện. nhưng có thể lần này tôi sẽ nghĩ khác, mọi thứ trong đầu tôi đang dần lung lay suy chuyển theo một hướng nào đó mà tôi không xác định được. là do phần thưởng của đêm chung kết ư?

phần trình diễn theo cặp xuất sắc nhất sẽ được vinh danh tại đêm chung kết. giá trị giải thưởng lên đến ba trăm ngàn won.

à thì trường tôi có nhà của jennie tài trợ mà, vậy nên giải thưởng lớn như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

nhưng mà khoan, hãy bỏ qua vế phần thưởng mà lùi lên vế trước đi nhé. cái tôi muốn nhấn mạnh ở đây là phần trình diễn theo cặp ấy. hiểu chứ? là theo cặp! tức là tôi và senpai có thể là một cặp đó! tôi nghĩ vậy thì cũng phấn khích lắm, trong đầu không có ý tưởng gì nhưng chỉ cần nghĩ đến sân khấu có senpai biểu diễn cùng cũng thấy thỏa mãn lắm rồi...

nghĩ vậy nhưng tôi lấy đâu ra dũng khí để ngỏ lời yêu cầu senpai chứ? hơn nữa cậu ấy cũng đã có jungna bên cạnh, vậy nên tôi chắc mẩm xác suất cậu ấy đồng ý lời ngỏ của tôi là không phần trăm.

haizz, rốt cuộc thì thỏ đế vẫn hoàn thỏ đế mà...

- sao mày không thử? đã làm chưa mà biết?

wonwoo chống cằm nhìn tôi, tay còn lại lật sang một trang sách khác. số là nó vừa mua được một cuốn sách về triết học hay đạo lý gì đó mà nó đã thích từ lâu, vậy nên không có một lý do nào khiến nó tập trung chú ý vào câu chuyện của tôi cả. câu hỏi khi nãy nó bật ra là khi đã đọc đến dòng cuối cùng của chương thứ năm trên sáu trong cuốn sách.

- jeon wonwoo thân, - tôi liếc mắt - có những việc chưa làm đã biết được kết quả ngay từ đầu rồi.

- vậy kết quả của việc này là gì? - nó đính một tấm bookmark vào gáy cuốn sách rồi gấp lại, quay sang nhìn tôi với ánh mắt hết sức nghiêm túc - mày có chắc nó đúng với những gì mày nghĩ chứ?

tôi ấp úng. dường như sự im lặng một cách lúng túng của tôi lại càng làm cho wonwoo có đà tiến đến hơn. sau cùng tôi im bặt, chẳng hó hé nửa lời. nó cười khẩy, quay sang vỗ vỗ vai tôi rồi dùng giọng điệu của một nhà hiền triết:

- tao nói mày nghe, lee jihoon. phàm là con người, sinh vật tân tiến và cao cấp hơn tất thảy mọi thứ trên đời này, chúng ta may mắn hơn nhiều so với những loài động vật không thể hành động một cách tự chủ nhất. chúng ta có thể làm mọi thứ chúng ta muốn, đó đã là một may mắn mà thượng đế ban tặng rồi. vậy hà cớ gì mà không thử trong khi việc đó hoàn toàn ở trong tầm kiểm soát của mày? mày chẳng mất gì khi cầm máy lên và direct cho tên tiền bối của mày một tin, cùng lắm bị người ta từ chối thì mất thể diện thôi. mà mày với hắn ta tập văn nghệ cho lễ hội ở trường chứ có phải đi giết người cướp của đâu mà sợ, đúng chứ? cam đảm mọi khi mày dùng để bám đuôi kwon soonyoung đâu rồi đồ nhát gan chết tiệt này?

wonwoo kết thúc bài phát biểu của nó bằng một cái nháy mắt dường như là để động viên tôi. tôi chỉ có thể đần thối mặt:

- củ lạc giòn tan? mày cứ nói cái đéo gì í bố mày đéo hiểu.

- đờ mờ. - wonwoo lườm tôi, nó chép miệng - túm cái quần lại là mày cứ hỏi thử xem senpai gì đó của mày có muốn diễn chung tiết mục cặp đôi không.

- cậu ấy là kwon soonyoung, không phải 'senpai gì đó'!

- rồi rồi biết rồi! bây giờ cầm con mẹ mày điện thoại lên và nhắn tin đi!

- nhưng mà nhỡ bị từ chối thì sao? nhục lắm... Á Á!!

trong lúc tôi còn đang bận rối trí suy nghĩ về hậu quả của việc mình bị senpai từ chối, wonwoo đã log in vào tài khoản instagram của tôi và nhắn cho senpai từ đời tám hoánh nào rồi.

- xong! giờ thì đợi soonyoung rep thôi.

colaricewithcheese
helow babii anh có muốn nhảy cùng em trong đêm chung kết không?

- CÁI ĐCM!! CON CHÓ NÀY BỐ MÀY KHÔNG XOÁ ĐƯỢC!!!

tôi gào lên trong vô vọng, tay thì cứ ấn giữ vào ô tin nhắn vừa gửi với mục đích xoá chúng đi trước khi quá muộn. nhưng lạy chúa trên cao, kể cả tôi có xoá tin nhắn đi chăng nữa thì cũng chỉ xoá được đầu bên này, còn đầu bên kia thì đã hiện lên chữ gửi thành công rồi...

hay lắm jeon wonwoo, một ngày nào đấy bố sẽ gói mày vào túi nilon rồi đóng thùng thả trôi sông mày. xứng đáng lắm đồ tay chân nhanh hơn não!!

- sao nào? nếu không reply lại thì có phải kwon soonyoung sẽ mang danh khiếm nhã bất lịch sự hay sao? - nó hất mặt tự hào, nhưng chỉ làm cho tôi thêm cáu tiết.

- đcm chó đẻ!! cậu ấy mà từ chối tao sẽ thiến sinh học mày!!

ting!

soonyoung156
cậu muốn tham gia vào tiết mục cặp đôi à?

quả nhiên là hoàng tử lịch lãm mà, không bao giờ để người ta phải đợi trả lời tin nhắn lâu. ôi yêu quá đi mất, cho dù tôi vẫn đang thấp thỏm lo âu vì cái tin nhắn củ chuối do jeon wonwoo làm tác giả kia sẽ ảnh hưởng đến cậu ấy như thế nào.

tôi suy nghĩ một lúc, quay sang ném cho wonwoo một cái nhìn toé lửa khi thấy nó đang lò dò liếc đoạn hội thoại của chúng tôi, tay thận trọng trả lời lại.

colaricewithcheese
ơ dạ... vâng ạ 😅

soonyoung156
thật à, tớ cũng muốn diễn tiết mục cặp đôi mà chưa tìm được ai này :)))

tớ nghĩ là chúng ta có thể biểu diễn cùng với nhau đó

- ủ uôi, ghê ghê. - wonwoo chép chép miệng, không ngừng phát ra những tiếng cười quái gở - sao không từ chối quách đi cho rồi nhỉ?

- khớp mỏ lại giùm. - tôi thở hắt - giờ thì reply lại như nào?

- ngu thế? thì cứ nhận lời thôi, cơ hội không có lần hai đâu.


colaricewithcheese
vậy ạ, như thế thì tốt quá rồi 😅

soonyoung156
cậu nói cậu muốn nhảy đúng không? haha tớ cũng thích nhảy lắm

nhưng khổ nỗi tớ lại không biết khiêu vũ 😂

nên là chúng ta có thể chọn một bài hát nào đó, cover hoặc tự biên đạo rồi tập với nhau, cậu thấy sao?

colaricewithcheese
à em cũng không biết nhiều lắm nên cái này đành phải nhờ senpai thôi ạ 😅

soonyoung156
vậy cậu cứ suy nghĩ kĩ nha, có gì tuần sau chúng ta đến phòng hội học sinh đăng kí nhé 😊

colaricewithcheese
vâng ạ, em cảm ơn senpai 😻



- deal! vậy là nhờ jeon thiên tài, mày đã có thể ăn nằm qua lại với tên senpai của mày một cách công khai.

wonwoo tự hào vỗ ngực, gì chứ trong chuyện tình cảm của người khác nó quyết đoán lắm.

- đcm ăn nằm đéo gì! tao chưa nhét cái sục vào mồm mày là may.

- nhưng mà nếu mày không direct cho soonyoung thì liệu có được kết quả này không?

ngẫm kĩ lại thì lời nó nói cũng đúng. nếu tôi mà có can đảm thì có lẽ mọi chuyện đã dễ dàng hơn nhiều rồi. nhưng mà khoan, không phải lần trước nó còn bảo với tôi là luôn phải cẩn thận trong chuyện tình cảm  với senpai đấy chứ?

- cái tình huống gì thế này? - tôi khó hiểu nhìn nó - nếu tao không nhầm thì mày từng bảo tao là không nên lún quá sâu vào tình cảm cho soonyoung thì phải?

- tao nhớ chứ. - wonwoo gật đầu chắc nịch. đoạn, nó đưa tay lên gãi cằm, nhướng mày ra chiều bác học - thế nên công tao giúp mày đến với soonyoung sẽ là phần thưởng của đêm chung kết. được giải nhất thì đừng quên rằng mày còn một thiên tài phía sau đấy nhé.

tôi suýt bật ngửa. thì ra nó hối tôi diễn chung với senpai, cốt cũng chỉ là để nhắm đến phần thưởng đêm chung kết.

quả nhiên là bạn thân mình, không lẫn đi đâu được.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip