Chương 363
Cuối cùng, Yerin rời đi cùng với Yoo Chun Young, nói: 'Thật may mắn là chúng ta vẫn đủ số lượng người như kế hoạch.' Sau đó, cảnh phim kết thúc với cảnh anh chàng Min Seok bị bỏ lại một mình trong giảng đường vắng tanh, đập tay xuống bàn.
Sau đó, nó chuyển sang một quán bar ồn ào, nơi Yoo Chun Young thú nhận rằng cậu ấy quá buồn ngủ nên không thể chú ý đến nội dung thảo luận. Yerin đã rộng lượng tha thứ cho cậu ấy và nói 'Không phải lo lắng. Cậu còn đang bận phải giữ điểm trung bình 4.0 của mình và làm việc Part time mà' Sau đó, cô lặp lại những gì họ đã thảo luận trong cuộc thảo luận trên lớp.
"Đối với báo cáo thực hành, chúng mình quyết định khám phá một ngôi nhà bỏ hoang."
"Khám phá một ngôi nhà bỏ hoang?"
"Uh-huh, vậy là sau khi nghiên cứu, chúng tớ đã tìm ra nơi này––Hwagok-eup Hwagok-ri..."
Yerin giải thích, hiển thị bản đồ trên màn hình điện thoại của cô ấy. Đó là điện thoại thông minh mới nhất. Nhìn cảnh đó, tôi nghĩ, 'Thấy chưa? Nếu tôi không đổi điện thoại di động cũ thành điện thoại thông minh, tôi sẽ cảm thấy mình bị lạc hậu'.
Trên màn hình, Yerin tiếp tục giải thích: "... Nơi này năm nào cũng tổ chức cắm trại cho thanh thiếu niên, nhưng sau khi một học sinh mất tích, những sự kiện và hoạt động đó đã bị dừng lại, và đã trở thành một địa điểm bỏ hoang".
"Cắm trại..." Yoo Chun Young thì thầm, nheo mắt lại. Khuôn mặt nhuốm màu sáng giữa tím và cam dưới ánh đèn.
Sau đó, bối cảnh chuyển sang bên trong đồn cảnh sát nơi Cho Yeon Suh, nhân vật của Lee Nara trong phim, làm việc. Nơi này đầy những chiếc bàn chất đầy đủ loại hồ sơ và tài liệu và mọi người bận rộn đi lại xung quanh. Trong bầu thông khí căng thẳng, Lee Nara đang xem tài liệu và nhăn nhó sờ trán.
Liếc nhìn cảnh tượng đó, một trong những đồng nghiệp của cô ấy trêu chọc: "Cô Yeon Suh, hãy về nhà sớm đi nếu cô đã viết xong báo cáo ngày hôm nay."
"Ồ, được thôi," Lee Nara trả lời, nở một nụ cười ngượng nghịu. Cô mặc áo khoác vào, rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Dưới ngón tay của cô ấy, một số dòng chữ màu đen trên tờ giấy như 'trường hợp lạnh', 'trại' và 'chị em sinh đôi'. Những manh mối đó là đủ để phác thảo cốt truyện của bộ phim này.
Cuối cùng, tập đầu tiên đã kết thúc. Trong giờ nghỉ quảng cáo, chúng tôi nhìn nhau. Mọi người dường như đã bị cuốn hút vào bộ phim trong một giờ.
Duỗi tay ra, Yeo Ryung thốt lên, "Chà, tớ thậm chí còn quên rằng Yoo Chun Young có mặt trong bộ phim đó.Một số lúc tớ đã hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện.
"Ừ, tớ cũng vậy," tôi cũng đồng ý với Yeo Ryung.
Bộ phim đi theo cốt truyện quen thuộc, nhưng có lẽ vì là series đặc biệt kỷ niệm 10 năm kênh truyền hình nên hình ảnh táo bạo và dàn nhân vật hấp dẫn đã cuốn hút chúng tôi như xem phim điện ảnh vậy.
Hướng mắt trở lại màn hình, Yeo Ryung thốt lên: "Yoo Chun Young thực sự trông rất khác trong phim đó. Một số phần khá giống với tính cách thật của cậu ấy, nhưng chủ yếu là..." Nhìn vào Eun Hyung, cô ấy nói thêm, "Cậu ấy khiến tớ nhớ đến Eun Hyung. Cậu có nghĩ vậy không?"
Tôi gật đầu trước nhận xét của cô ấy. Yoo Chun Young đóng vai một nhân vật sống một mình trong khi làm công việc part time và dạy kèm. Tuy nhiên, cậu ấy không bộc lộ những khó khăn của mình ra mà chỉ hoàn toàn quan tâm đến kết quả học tập cùng tận hưởng những thứ khác trong cuộc sống. Cũng giống như Eun Hyung, cậu ấy là một người trưởng thành trong thế giới hư cấu đó.
Khi tôi bắt gặp ánh mắt của Eun Hyung, cậu ấy ngượng ngùng gãi đầu và nói, "Rõ ràng như vậy sao? Chun Young thực sự đã nói với tớ rằng cậu ấy cảm thấy dễ diễn hơn một chút khi nghĩ đến tớ."
"Quả thật, chính là khuôn mẫu mà!"
"Chà, thật tuyệt vời!"
Trong khi Yeo Ryung và tôi hết người này đến người khác hét lên vì ngạc nhiên, Jooin hào hứng nói: "Bộ phim này sẽ thành công tốt đẹp."
Tất cả chúng tôi gật đầu trước lời nói của đó. Các bà mẹ của chúng tôi cũng vậy.
"Đúng vậy. Gần đây không có gì thú vị đáng để xem, nhưng bây giờ dường như tớ đã tìm thấy."
"Tớ đã nghĩ Chun Young chỉ đóng một vai nhỏ vì cậu ấy là bạn của em trai nhân vật chính, nhưng tớ đoán là mình đã nhầm."
Eun Hyung trả lời một cách lịch sự, "Vâng, bọn này cũng rất ngạc nhiên."
"Tính cách của Chun Young thật ngầu," mẹ tôi nói, rồi bà dự đoán, "Tin mẹ đi. Sau bộ phim này, Chun Young sẽ trở nên nổi tiếng rất nhiều."
Tôi vội vàng ngẩng đầu lên, gạt bỏ lời mẹ nói: "Mẹ, mẹ đi quá xa rồi đấy."
Cô ấy ngạc nhiên hỏi tôi: "Nhìn con nhỏ này! Mẹ không thể tin vậy sao? Con không biết mẹ có một danh sách dài các bộ phim truyền hình mà mình đã xem sao?"
"Không, ý con không phải thế..." Tôi lắp bắp ở cuối câu.
Mẹ tôi khiến tôi nhớ lại chính mình ngày xưa thường nói, 'Điều này sẽ xảy ra. Tin tôi đi. Tôi có một lịch sử lâu dài về việc đọc nhiều tiểu thuyết mạng', bất cứ khi nào có sự kiện gì xảy ra.
'Hừ, thật xấu hổ! Quả thực quả táo không rơi xa cây," tôi thở dài.
Trong khi đó, mẹ tôi tiếp tục nói: "Mẹ nghiêm túc đấy. Tại sao con không đi xem tình hình trên mạng thử đi?"
Đó là khi giọng nói của Jooin xuyên qua phòng khách.
"Đúng rồi!" Cậu ấy đã hét lên.
"Cái gì?"
Không chỉ tôi mà cả bọn cũng quay đầu về phía Jooin. Chúng tôi quỳ gối vội vã, tập trung trước mặt Jooin như những con chim bồ câu đang đói. Jooin đưa điện thoại của mình ra.
"Hãy nhìn vào những từ khoá được tìm kiếm nhiều nhất."
Như cậu ấy đã đề cập, các từ khóa liên quan đến <Black Rain> đang thống trị các xu hướng tìm kiếm mới nhất.
'Nhà sản xuất sẽ thấy những nỗ lực của họ xứng đáng khi chọn Lee Nara, huh?' Tôi tự nhủ, nhưng khi từ được tìm kiếm nhiều thứ hai xuất hiện trong tầm nhìn của tôi, nó làm tôi nghẹt thở.
Jooin thốt lên, "Black Rain là từ được tìm kiếm nhiều nhất hiện nay; người thứ hai là Yoo Chun Young và người thứ ba là Lee Nara."
"..."
"Chị của tôi bị đẩy xuống vị trí thứ ba. Mặc dù nó có thể là tạm thời, wow, Yoo Chun Young thật điên rồ."
Trong khi Jooin nói một cách cay đắng với một nụ cười tươi rói, tôi đã nảy ra những suy nghĩ không nên nói ra.
'Lee Nara có thể là nữ chính trong phim, nhưng trong thế giới này, Yoo Chun Young mới là nhân vật chính thực sự. Đó là lý do đằng sau nó.'
Ngay cả khi bộ phim kết thúc đã chín giờ rưỡi, món gà rán của chúng tôi vẫn chưa đến. Khi chúng tôi càu nhàu về việc giao hàng muộn, người lớn đẩy cả bọn vào phòng của tôi. Đó là để làm cho chúng tôi kiên nhẫn.
Nhờ có bố mẹ mà căn phòng nhỏ của tôi chật kín sáu người. Ngay cả những chiếc ghế ăn mà chúng tôi mang từ nhà bếp vào cũng không đủ cho tất cả ngồi, nên hai người phải ngồi trên giường của tôi.
'Trời, căn phòng này sẽ nổ tung nếu Yoo Chun Young cũng ở đây.' Tôi tặc lưỡi, nhưng cùng lúc đó, sự mất mát do vắng mặt của cậu ấy vẫn còn đọng lại trong tôi.
Có lẽ những người khác dường như cũng cảm thấy giống như tôi. Xoay điện thoại trong lòng bàn tay, Jooin ném cho chúng tôi một câu hỏi.
"Chúng ta có nên gọi cho cậu ấy không? Tớ đã nghĩ rằng Yoo Chun Young sẽ liên hệ với cả bọn trước. Nhưng đến giờ vẫn chưa thấy gì."
"Cậu ấy bận rộn mà. Chắc hẳn mọi người cũng tập trung ở đó để xem buổi ra mắt giống như chúng ta, và vì tập đầu tiên vừa mới kết thúc, nên họ có thể bắt đầu quay một đoạn nhỏ phỏng vấn."
Người đáp lại Jooin với một cách thờ ơ là Eun Jiho. Ngồi trên mép giường của tôi.
"Chà, điều đó cũng có lý."
Joo In gật đầu. Tôi cũng vậy. Vì bộ phim mới ra mắt nên các diễn viên và nhân viên sẽ không rời đi ngay sau khi công chiếu mà cuối cùng sẽ dành thời gian thảo luận hoặc tranh luận về bộ phim.
Tôi thì thầm, "Sẽ có những người nổi tiếng, phải không?"
Tôi không nói to nhưng Eun Jiho lại cười vu vơ và hất cằm mắng tôi.
"Cô bạn, Yoo Chun Young giờ cũng là người nổi tiếng rồi."
"Uh, đúng vậy."
"Chúng ta, những người bình thường, nên tận hưởng việc tìm kiếm tên bạn mình trên mạng. Hãy bật máy tính lên nào."
Tôi ngoan ngoãn rời khỏi ghế máy tính trước lời nói của cậu ấy. Ngồi xuống, Eun Jiho nhấn nút nguồn. Jooin đứng dậy và chạy về phía Jiho với những bước nhỏ mà nhanh, sau đó đứng sau lưng Eun Jiho.
Nhìn hai cậu trò chuyện, tôi chợt liếc nhìn anh Yeo Dan. Vì lý do nào đó, anh ấy trông có vẻ khó chịu. Khi tôi nhận ra điều đó, tôi ném cho anh một câu hỏi.
"Anh, có chuyện gì vậy?"
Mặc dù anh Yeo Dan không phải là kiểu người hoà đồng, nhưng anh ấy vẫn là anh trai của Yeo Ryung; tất cả mọi người ở đây đều là bạn của Yeo Ryung. Thêm vào đó, tất cả chúng tôi đã gặp anh ấy một vài lần trước đây, vì vậy anh ấy không có lý do gì để cảm thấy khó chịu như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip