Enji!
Enji khẽ đeo tai nghe vào.
Giữa làn khói đen đặc sệt, một chiến cơ dần hiện ra — thân đen tuyền, viền ngoài rực sáng bằng thứ hào quang vàng luân chuyển như dòng năng lượng sống. Hình thể nó được ghép bởi năm thanh vũ khí kim loại, tách rồi hợp lại nhịp nhàng, như những mảnh linh hồn đang hòa vào nhau.
Khi cấu trúc hoàn thiện, chiến cơ lao xuống trong một đường xoắn tròn, quét qua Enji, để lại sau lưng những dải sáng vàng nhạt uốn lượn giữa không trung.
Trong đầu anh vang lên một dòng suy nghĩ khẽ, trầm nhưng chắc nịch:
"Trận trước mình chưa sạc lại năng lượng... còn bay suốt quanh nhà thờ cả đêm để cảnh giới.
Năng lượng còn lại không nhiều... phải kết thúc rắc rối này thật nhanh."
Chiến cơ vừa hạ xuống tầm, năm mảnh vũ khí tách ra, chuyển động theo luồng ý chí của Enji. Cùng lúc đó, Shade gào rít, thân thể xé gió lao đến, đôi tay nó hóa thành hai mũi nhọn đen sì đâm thẳng về phía anh.
Enji xoay người. Hai thanh vũ khí hợp lại thành một ngọn thương dài, thân thương phát sáng dữ dội với vệt vàng rực rỡ. Ba thanh còn lại phân tách thành những tấm khiên nhỏ, lơ lửng nằm ngang, tạo thành các bậc năng lượng giữa không trung.
Anh dậm mạnh lên từng bậc, thân thể vút lên cao như tia chớp, né cú đâm của Shade trong gang tấc. Khi xoay người, Enji phản công bằng một nhát thương xoáy, ánh vàng cắt ngang bầu trời đen kịt.
Tiếng va chạm giữa kim loại và năng lượng vang lên như sấm nổ. Hào quang vàng và khói đen va chạm, bắn ra từng đợt sóng xung kích khiến mặt đất rung chuyển. Mỗi lần thương và móng vuốt giao nhau, ánh sáng chói lòa lại lóe lên, xé tan màn đêm trong thoáng chốc.
Từ xa, Rin đứng nhìn, trái tim cô đập loạn nhịp. Bản năng thúc giục cô lao vào, giúp anh. Cô bước lên một bước — rồi thêm một bước nữa.
Nhưng đúng khoảnh khắc ấy, Shade xoay đầu, nhìn thẳng vào cô.
Chỉ một ánh nhìn, không khí quanh Rin như bị bóp nghẹt. Áp lực đen tràn tới, nặng nề như đè ép cả linh hồn.
Cô khuỵu xuống, đôi mắt mở to, thân thể run rẩy bất động.
"Cơ thể mình... tại sao không nhúc nhích được...
Đứng dậy đi... mau đứng dậy đi!"
Nhưng dù ý chí gào thét, đôi chân vẫn cứng đờ, đôi tay chỉ có thể run lên trong tuyệt vọng.
Shade lại tạo hình mũi nhọn từ hai cánh tay. Enji không rút lui. Anh điều khiển ba thanh năng lượng hợp nhất thành tấm khiên lớn, chắn ngay trước mặt. Cú va chạm nổ tung như tiếng sấm, tia lửa vàng tóe ra khắp nơi.
Enji xoay người theo đà phản lực, hai thanh còn lại chuyển hóa thành cây búa chiến khổng lồ. Anh dồn toàn bộ năng lượng còn sót lại vào cú đánh, giáng mạnh xuống, khiến Shade bị hất văng ra xa, cắm đầu xuống mặt đất, tạo thành một vệt nứt sâu hoắm.
Nhưng cú đó chỉ khiến nó thêm cuồng nộ.
Shade gầm lên, đôi cánh đen mở rộng, rồi bắn ra hàng ngàn lông vũ đen sắc như dao, phủ kín bầu trời.
Ngay lúc ấy, Rin dựng kết giới, bao bọc lấy cô, Eio và cô gái vẫn đang bất tỉnh. Lớp màn vàng rung dữ dội, nứt toác từng mảng. Rin cố gắng giữ vững, nhưng máu đã trào ra từ khóe miệng, lỗ hổng trong kết giới ngày càng rộng.
Từ xa, Enji vừa đỡ vừa nhìn thấy cảnh ấy. Không chút do dự, anh điều khiển tấm khiên lớn của mình bay thẳng đến bảo vệ Rin.
Rin hoảng hốt, hét lên trong nước mắt:
"Anh Enji, không được! Anh làm vậy sẽ nguy hiểm đến anh! Đừng làm vậy!"
Nhưng nhờ tấm lá chắn ấy, Rin và mọi người được an toàn — còn Enji thì phải liên tục di chuyển trong cơn mưa tử thần. Anh biến đổi hai thanh vũ khí trên tay thành kiếm dài nhẹ, xoay người liên tục, chém gọn từng lông vũ lao đến, ánh vàng lóe lên như sao rơi giữa trời đêm.
Sau trận oanh tạc kéo dài, tay chân Enji đẫm máu, hơi thở dồn dập, từng nhịp tim nặng như búa nện. Anh cố thu hồi tấm khiên, nhưng Shade vẫn không ngừng oanh kích về phía Rin.
Từ tai nghe, giọng máy lạnh lẽo vang lên:
"Mức năng lượng còn 15%."
Enji khẽ thở dài, ánh mắt dõi về Rin. Anh mỉm cười, một nụ cười nhẹ, bình thản mà ấm áp, nhưng ẩn sau đó là lời tạm biệt không nói thành lời.
Rin thấy nụ cười ấy, nước mắt cô tuôn rơi.
"Đừng mà... em không muốn..."
Câu nói nghẹn lại giữa tiếng gió gào thét.
Enji siết chặt tay, ra lệnh qua tai nghe:
"Duy trì 14% năng lượng cho tấm khiên... giữ lại cho ta 1%."
Ngay lập tức, thanh kiếm trên tay anh tắt lịm, ánh sáng bị hút cạn, chỉ còn lại một lưỡi dao mờ nhạt.
Giờ đây, mỗi khi Shade lao đến, anh chỉ có thể dùng con dao ấy cản bớt lực đòn, nhưng sức mạnh khủng khiếp khiến anh bị hất văng ra xa, thân thể đập xuống đất, máu văng thành vệt.
Không gian bỗng rơi vào tĩnh lặng.
Chỉ còn lại tiếng khóc nghẹn ngào của Rin, vang vọng giữa khói bụi — âm thanh nhỏ bé nhưng thấm sâu vào tâm can.
Âm thanh ấy len sâu vào trong tâm trí của cô gái vẫn đang bất tỉnh. Trong bóng tối đặc quánh, một tia sáng mờ dần hiện ra, soi rõ bóng dáng của một chàng trai đang đứng giữa đồng cỏ tràn ngập ánh nắng. Mặt trời chiếu rọi từ sau lưng anh, che khuất gương mặt, chỉ để lộ nụ cười dịu dàng đến lạ.
Giọng nói của anh vang lên, trầm ấm mà xa xăm:
"Nếu một ngày anh mất đi lý trí... anh mong em sẽ là người ngăn cản anh."
Ngay khoảnh khắc đó, ký ức như bùng cháy, ánh sáng chói lòa xé toạc bóng tối — và thế giới trong cô chuyển mình thức giấc.
Ngoài thực tại, Enji đã rơi vào cảnh thập tử nhất sinh.
Cánh tay trái anh gãy vụn, máu loang đỏ cả mặt đất. Hơi thở đứt quãng. Ánh mắt mờ dần.
Ngay khoảnh khắc Shade lao đến kết liễu anh, một luồng sáng chói lòa đột ngột xé toạc không gian.
Tiếng nứt vỡ vang rền, như chính bầu trời cũng bị xé rách.
Enji mở to mắt — sững sờ.
Trước mặt anh là cô gái tưởng chừng vẫn đang bất tỉnh, nay đã đứng chắn giữa anh và mũi đâm của Shade.
Cô giơ cánh tay phải lên, chặn trọn cú đâm chí mạng.
Âm thanh ma sát vang lên chói tai.
Trên cánh tay cô, những vết nứt sáng li ti lan nhanh như mạng nhện, phát ra hào quang trắng rực.
Trong khoảnh khắc ấy — cánh tay vỡ vụn, tan thành những mảnh sáng nhỏ li ti, hòa vào khói bụi mờ mịt.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip