Chương 25 Làm chứng


Nguyên chủ ở cái cốt truyện này, quả thực cực kỳ giống nhi tử ngốc của nhà địa chủ, liền như vậy yên tâm đem khoản tiền có thể trực tiếp chuyển từ trong thẻ của mình giao cho Thanh Vũ, mặc cho Thanh Vũ muốn tiêu xài thế nào thì tiêu xài.

Nguyên chủ là thật sự muốn cùng Thanh Vũ cùng nhau sinh hoạt, đáng tiếc Thanh Vũ lại chỉ coi hắn như phương tiện tiện lợi dùng tốt -- máy ATM.

Tần Cẩn Thịnh đem những giấy tờ này tập hợp lại, lại đăng nhập tài khoản ngân hàng trực tuyến của mình kiểm tra giao dịch mấy năm nay, kết quả trong lúc vô ý phát hiện, phía dưới tài khoản của nguyên chủ, hiển thị có đệ trình một phần hiệp nghị chuyển tặng di sản, hơn nữa hiệp nghị đó vẫn là được ký kết không lâu trước đây.

Tính tính ngày, lại chính là mấy ngày trước khi hắn đi Tây Cảnh hoàn thành nhiệm vụ giết chết biến dị trùng!

Tần Cẩn Thịnh: "......"

Cho nên, vị vai chính thụ này cũng không chỉ bởi vì năm trăm vạn kia mà bán nguyên chủ đi, vai chính thụ còn theo dõi cả di sản của nguyên chủ!

Tuy rằng trên hiệp nghị viết là đem di sản quyên tặng cho một khu nhà viện phúc lợi, nhưng theo miêu tả của quỷ hồn đi theo bên người Tần Cẩn Thịnh, cái viện phúc lợi đó trên thực tế chỉ là một cái cờ hiệu.

Một ít tư bản vô lương tâm vì danh tiếng, đều thích "quyên" cho viện phúc lợi, nhưng có một số viện phúc lợi sau lưng đứng đằng sau thực chất chính là những nhà tư bản vô lương đó, bọn họ thường xuyên "quyên, quyên, quyên", kỳ thật chính là mượn danh nghĩa "công ích" đem tiền của chính mình từ túi trái chuyển sang túi phải.

Hơn nữa bản thân bọn họ "quyên" còn chưa đủ, còn cổ động dân chúng cùng nhau quyên, một ít người dân thiện lương không biết chân tướng, cực khổ tiết kiệm mấy năm hoặc thậm chí mấy chục năm tiền bạc, toàn bộ đều quyên ra ngoài, vốn tưởng rằng có thể giúp đỡ những đứa trẻ đáng thương kia, lại không nghĩ rằng toàn bộ đều bị đổ vào bụng sói, sói từ lâu đã ăn uống no đủ, miệng bóng nhẫy, lại không chịu buông tha những miếng thịt nhỏ đó, tất cả đều liếm sạch sẽ, không chừa lại chút gì, mà những đứa trẻ tàn tật, cô nhi thực sự cần giúp đỡ cứu trợ, lại không hưởng được chút thiện ý và tình yêu nào.

Bởi vì nếu bọn họ hưởng thụ được đãi ngộ tốt, liền mất đi điểm để khiến người khác đồng tình thương hại, mà những con sói không biết thỏa mãn kia, liền không thể mượn cờ hiệu đó tiếp tục thu hoạch tiền bạc và tình yêu của người khác.

Nói xa rồi, hiện tại Tần Cẩn Thịnh cẩn thận tra xét bản hiệp nghị di sản kia, rất nhanh liền tra ra -- đây là bút tích của Thanh Vũ -- chỗ ký tên kia, chính là Thanh Vũ bắt chước chữ ký của nguyên chủ mà thêm vào.

Tần Cẩn Thịnh cười lạnh: "Hệ thống, chính ngươi nhìn xem, cái vai chính này cuối cùng cũng động não, kết quả lại dùng ở chỗ này."

Hệ thống A nhất thời không có lời phản bác, chỉ có thể tiếp tục giả chết.

Hệ thống giả chết, nhóm quỷ hồn lại xem đủ rồi, nói: "Lão đại, ngươi cái tiểu tình nhân này thật không biết xấu hổ a!"

"Tám năm qua tiêu của ngươi nhiều như vậy tiền, kết quả quay đầu liền cùng người khác đi mất, đi rồi thì thôi, còn quay lại giẫm đạp ngươi một phát, giẫm rồi thì thôi, còn muốn hút máu ngươi, hút máu còn chưa đủ, còn muốn đem ngươi hút khô luôn!"

Tần Cẩn Thịnh thầm nghĩ: Ta thì không có cảm giác gì, nếu nguyên chủ còn ở đây, chắc chắn đã tức đến nghiến răng nghiến lợi rồi.

Quỷ hồn: "Lão đại, có muốn chúng ta giúp ngươi giáo huấn hắn không? Ngươi chỉ cần lại dán cho chúng ta cái phù kia, chúng ta liền có thể đụng tới đồ vật trong nhà, dọa chết hắn!"

Tần Cẩn Thịnh xua tay: "Nếu các ngươi thật sự dọa chết hắn, vậy ta đem mấy tờ giấy này ra, còn có ý nghĩa gì?"

Quỷ hồn: "Lão đại ngươi muốn làm gì?"

Tần Cẩn Thịnh: "Ta nuôi tức phụ nhà người ta nhiều năm như vậy, cho dù thường xuyên không trở về, vậy ít nhất cũng phải đem ra cho vị Chân tiên sinh kia nhìn một chút, xem hắn dẫn người tiêu tiền có bản lĩnh thế nào, để hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt đi."

Tần Cẩn Thịnh buông tay: "Dù sao ta cũng là người thiện lương, di sản đều quyên tặng viện phúc lợi."

Hệ thống A: "......"

Quỷ hồn: "......"

Tần Cẩn Thịnh đang chuẩn bị đem mấy tờ giấy tờ này phát ra ngoài, liền nhìn thấy điện thoại di động sáng màn hình, hiện lên ba chữ -- Ôn Quân Lâm.

Tần Cẩn Thịnh tò mò mà bắt máy.

Ôn Quân Lâm: "Tần tiên sinh sao?"

Tần Cẩn Thịnh: "Ừ."

Ôn Quân Lâm: "Ngươi hình như gặp phiền toái?"

Tần Cẩn Thịnh: "Cũng xem như đi."

Ôn Quân Lâm: "Nếu ta giúp ngươi, ngươi có thể nói thật cho ta biết, rốt cuộc ngươi làm sao tra được chuyện của Tiểu Sâm không?"

Tần Cẩn Thịnh hiểu rõ: "Ngươi không tra ra kết quả?"

Ôn Quân Lâm: "Nếu không phải ta biết lúc đó Tiểu Sâm quả thực đang nghiên cứu một hạng mục bí mật, mà hạng mục kia theo như ngươi nói, thực sự có liên quan tới Trùng tộc, ta thậm chí đều cảm thấy ngươi là đang bịa chuyện lợi dụng ta đi đối phó Chân Ưu, dù sao, hắn cũng là tình địch của ngươi."

Tần Cẩn Thịnh: "...... Trước kia có lẽ xem như vậy, nhưng hiện tại không phải."

Ôn Quân Lâm: "Bởi vì hắn hoàn toàn đoạt đi tình nhân của ngươi? Cho nên tiến hóa thành kẻ thù? Ngươi định khi nào trả thù hắn? Có cần trợ giúp không?"

Tần Cẩn Thịnh: "Không có tình nhân, cũng không có kẻ thù, tùy tình huống mà định, tạm thời không cần trợ giúp. Ôn tiên sinh còn có gì muốn hỏi?"

Ôn Quân Lâm không nghĩ tới Tần Cẩn Thịnh sẽ trực tiếp hỏi như vậy, trầm mặc một chút, mới nói: "Ta tin ngươi không giống như lời đồn trên Tinh Võng, tiểu tình nhân của ngươi có lẽ hiểu lầm ngươi, hắn nói ngươi khó nghe như vậy, ngươi thật sự không tính ra mặt giải thích một chút sao?"

Tần Cẩn Thịnh hơi bất ngờ nhướng mày, sau đó nhịn không được cong khóe miệng, đây là nụ cười nhạt ngay cả bản thân hắn cũng không ý thức được: "Cảm ơn ngươi nguyện ý tin tưởng ta, Ôn tiên sinh, ánh mắt ngươi rất tốt."

Ôn Quân Lâm: "Ngươi nghe giọng cũng không giống như rất khổ sở, xem ra là ta xen vào việc người khác?"

Tần Cẩn Thịnh: "Không, ta vừa lúc cần chút trợ giúp, không biết Ôn tiên sinh có hứng thú hay không, cho bản thân một kỳ nghỉ hiếm có, tăng thêm chút thú vui, miễn phí xem một vở kịch đặc sắc?"

Ôn Quân Lâm: ?

Tần Cẩn Thịnh: "Tối nay mười giờ, đăng nhập Tinh Võng."

----

Ôn Quân Lâm cảm thấy đầu óc mình nhất định là có vấn đề, cư nhiên thật sự bởi vì một câu nói khó hiểu của thiếu gia nhà họ Tần, liền sớm rửa mặt xong, lúc còn mười phút nữa đến mười giờ, đã ngồi trước máy tính, đăng nhập tài khoản Tinh Võng của mình.

Độ nóng của bài đăng của Thanh Vũ còn chưa tán đi, dưới bài đăng đều là an ủi Thanh Vũ, tiện thể mắng chửi Tần Cẩn Thịnh, mà tài khoản của Tần Cẩn Thịnh bên kia cũng bị mắng nghiêng trời lệch đất.

Tuy rằng bài đăng đầu tiên của Thanh Vũ không chỉ đích danh Tần Cẩn Thịnh, nhưng tất cả mọi người đều mặc định Tần Cẩn Thịnh là tra nam.

Nhưng Ôn Quân Lâm lại không tin.

Hôm đó, lúc Tần Cẩn Thịnh đề nghị muốn điều video giám sát đoạn hành lang của Thịnh Lâm hội sở, Ôn Quân Lâm cũng có mặt, tự nhiên cũng thấy được hình ảnh Thanh Vũ cùng Chân Ưu ở trên hành lang ấp ấp ôm ôm thân mật.

Trong mắt Ôn Quân Lâm, nếu như Tần Cẩn Thịnh vì tiểu tình nhân kia mà tình nguyện từ bỏ hôn sự liên minh với Ôn gia, từ bỏ lợi ích to lớn do liên hôn hai nhà mang lại, vậy hẳn là thật sự rất thích tiểu tình nhân kia.

Đáng tiếc, tiểu tình nhân kia cũng không giống như thích Tần Cẩn Thịnh.

Bất quá những chuyện đó cũng không liên quan tới hắn, cho nên sau khi Ôn Quân Lâm nhìn đoạn video đó, chỉ là nhìn Tần Cẩn Thịnh bằng ánh mắt đồng tình, mà khi đó Tần Cẩn Thịnh cũng biểu thị, sau khi trở về sẽ thả Thanh Vũ tự do.

Chỉ là Ôn Quân Lâm không ngờ, sau khi Tần Cẩn Thịnh trở về không lâu, vị tiểu tình nhân kia liền lên mạng tố khổ, mạnh mẽ lên án Tần Cẩn Thịnh có mới nới cũ, nói một câu hối hận, một câu thời gian chảy ngược, tuyệt đối không cho cơ hội nữa.

Vừa nhìn lý do chia tay kia, Ôn Quân Lâm liền rất: ???

Chẳng lẽ không phải là ngươi trước cùng tình cũ cũ tình cháy lại sao? Sao lại thành Tần tiên sinh có mới nới cũ?

Ôn Quân Lâm từng cùng Tần Cẩn Thịnh xem video theo dõi, cảm thấy chính mình cũng coi như nhân chứng, trong tay cũng coi như nắm giữ bằng chứng giúp Tần Cẩn Thịnh tẩy oan, vì thế lập tức gọi điện cho Tần Cẩn Thịnh.

Nhưng chờ sau khi cuộc gọi được kết nối, trong điện thoại truyền ra một tiếng "Uy?" trầm thấp, hắn mới phản ứng lại hành vi của mình hình như có hơi đường đột.

Vì thế hắn lập tức tìm một cái cớ tương đối hợp lý, uyển chuyển hỏi đối phương có cần trợ giúp không.

"...... Rốt cuộc là muốn ta xem vở kịch gì?" Ôn Quân Lâm lật xem động thái của Tần Cẩn Thịnh trên Tinh Võng, phát hiện trên đó phần lớn đều là hình ảnh hoa cỏ, phối với một vài đoạn văn thể hiện tâm tình trong ngày.

Bởi vì Thanh Vũ vẫn luôn không muốn thừa nhận quan hệ của hai người, nguyên chủ cũng rất tôn trọng hắn, liền chưa từng công khai đăng ảnh hai người cùng khung, sợ khiến Thanh Vũ không vui, nhưng hiện tại lại bị biến thành bằng chứng Tần Cẩn Thịnh "du hí nhân gian", một đám người sôi nổi để lại lời nhắn nói Tần Cẩn Thịnh luôn đùa bỡn tình cảm của Thanh Vũ, nếu không tại sao trước nay Tần Cẩn Thịnh chưa từng công khai bất cứ động thái nào liên quan đến Thanh Vũ?

Rõ ràng là nguyên chủ thật cẩn thận yêu, kết quả lại bị Thanh Vũ miêu tả thành một kẻ phụ lòng rõ đầu rõ đuôi, còn bị đám anh hùng bàn phím không rõ chân tướng, cứ phải tự cho mình là đúng kia dùng ngôn ngữ bạo lực công kích, nếu đổi thành nguyên chủ còn sống, không tức giận đến mức hung hăng trả thù vai chính công thụ thì đúng là chuyện lạ.

Ôn Quân Lâm cũng cảm thấy động thái của Tần Cẩn Thịnh toàn là hoa cỏ, hoàn toàn không có dấu vết của Thanh Vũ, nhìn rất kỳ quái, nhưng khi hắn lật xem động thái của Thanh Vũ, phát hiện Thanh Vũ cũng chưa từng đăng bất cứ động thái nào liên quan đến Tần Cẩn Thịnh, nếu thật sự lấy động thái này để phán đoán yêu hay không yêu, vậy Thanh Vũ chính mình cũng không có tư cách chỉ trích ai.

Hơn nữa, so với mấy động thái toàn hoa cỏ của Tần Cẩn Thịnh, động thái của Thanh Vũ lại phong phú hơn rất nhiều, nào là siêu xe, đồng hồ hàng hiệu, biệt thự sơn trang, các loại hình ảnh tiêu xài ngẩng cao đầu ở hội sở giải trí, còn có các loại bạn bè trang điểm lộng lẫy......

Động thái của Thanh Vũ muôn màu muôn vẻ, bất kể là bạn thân hay người chỉ mới gặp vài lần đều có mặt, chỉ cô đơn thiếu vắng Tần Cẩn Thịnh.

Nếu nói việc Tần Cẩn Thịnh không đăng ảnh chụp chung là hái hoa ngắt cỏ, tra nam không thể tha thứ, vậy Thanh Vũ không đăng ảnh chụp chung thì tính là gì?

Song tiêu đến mức không cần quá rõ ràng!

Ôn Quân Lâm nhìn những bình luận kia, chính mình cũng nhịn không được phát bực, cảm giác cả ngày tâm tình đều bị phá hủy trên cái giao diện này.

"Lại không liên quan gì tới ta, có gì đáng xem." Ôn Quân Lâm đang định thoát tài khoản, lại nghe một tiếng "Đinh linh", đây là thông báo bạn tốt phát động thái mới.

Ôn Quân Lâm theo bản năng click mở xem, phát hiện là Tần Cẩn Thịnh phát một động thái mới!

Ôn Quân Lâm ngón tay nhanh hơn não click mở, chỉ thấy đó là một bài đăng kèm rất nhiều hình ảnh, tiện tay click mở một tấm, liền thấy bày ra những tờ giấy chỉnh chỉnh tề tề.

Mà trên mỗi tấm ảnh đều bày ra tổng giá trị giấy tờ, toàn bộ cao đến mức dọa người.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip