Chương 75: Tu luyện


Sự thật chứng minh, chỉ cần rời xa vai chính, chỉ cần không tự mình tìm đường chết, cố ý đi bệnh viện, thương trường - những nơi tang thi tập trung, thì sẽ không mỗi ngày đều cùng tang thi trình diễn tốc độ sinh tử.

Chuyên tìm một ít lộ tuyến hẻo lánh để đi, còn có thể sinh ra một loại ảo giác không phải đang đào vong, mà là đang đi du lịch tự túc.

Đương nhiên, Ôn Quân Lâm cũng dựa vào kỹ thuật lái xe, sinh sôi đem "du lịch tự túc" biến thành "xe bay trên đường".

"Thịnh Thịnh, thân thể của ngươi vẫn còn có chút hư nhược a, phải ăn nhiều một chút, không được kén ăn, tới, cái này ăn đi." Ôn Quân Lâm đưa cá mới vừa nướng chín qua.

Tần Cẩn Thịnh che lại bụng còn đang ẩn ẩn đau, liền cắn một miếng thịt cá từ tay Ôn Quân Lâm, trước mắt sáng ngời: "Ngon."

Ôn Quân Lâm: "Đây là nước từ trên núi chảy xuống, hiện tại còn chưa bị tang thi virus ô nhiễm, cá tôm trong sông cũng chưa phát sinh dị biến, bất quá qua một thời gian nữa, phỏng chừng nơi này chất nước cũng sẽ bị ảnh hưởng."

Tần Cẩn Thịnh: "Nếu có thể tinh lọc được chất nước thì tốt rồi."

Cốt truyện xác thực có người nghiên cứu ra thuốc tinh lọc nguồn nước, nhưng đó đều là chuyện 3-4 năm sau, lúc tang thi triều bùng nổ ban đầu, khắp nơi chất nước dần dần đều bị ô nhiễm, nhân loại chỉ có thể từ dị năng giả hệ thủy lấy được nước dùng.

Dị năng giả hệ thủy rốt cuộc lực lượng có hạn, mỗi ngày có thể tạo ra nước cũng không nhiều, cho nên mỗi một dị năng giả hệ thủy đều quý giá vô cùng.

"Ngày mai buổi chiều hẳn là có thể tới căn cứ Y, ngươi có gì lời tạm biệt muốn nói với ta, bây giờ có thể suy nghĩ trước." Ôn Quân Lâm trêu ghẹo nói: "Đừng đến lúc đó chỉ nói một câu khô khốc 'tái kiến', vậy ta không vui."

Tần Cẩn Thịnh: "Vậy ngươi dẫn ta đi."

Ôn Quân Lâm giơ tay trái lên, ý bảo Tần Cẩn Thịnh nhìn rõ cánh tay thối rữa càng ngày càng nghiêm trọng của mình: "Cánh tay này nhanh phế rồi, nếu ta còn mang theo ngươi, chẳng khác nào mang theo đồ ăn di động."

Tần Cẩn Thịnh nhìn chằm chằm vết thương trên tay Ôn Quân Lâm, rốt cuộc nhịn không được nói: "Nếu, ta nói ta có một biện pháp, nhưng không biết tính khả thi bao nhiêu, ngươi có nguyện ý thử làm theo lời ta nói không?"

Ôn Quân Lâm: "Cái gì?"

Tần Cẩn Thịnh: "Uống máu ta."

Ôn Quân Lâm: "...... Ngươi đầu óc hỏng rồi sao?" Ôn Quân Lâm đặt tay lên trán Tần Cẩn Thịnh.

Tần Cẩn Thịnh thầm nghĩ: Kỳ thật ngươi ngủ rồi ta đã lén lút cho ngươi uống không ít lần.

Tần Cẩn Thịnh yên lặng chỉnh lại cái bàn nhỏ, đặt tay lên đầu gối, bày ra tư thế ngũ tâm triều thiên, đối với Ôn Quân Lâm nói: "Ta hôm qua vẫn luôn suy nghĩ, nếu ngươi có thể lợi dụng dị năng, đem huyết dịch mang theo tang thi virus đông lại, vậy có thể đem độc huyết bài xuất ra, ngươi làm tư thế như ta ngồi thử xem."

Ôn Quân Lâm đem nước sôi rót vào hai lon, nhìn tư thế của Tần Cẩn Thịnh, buồn cười: "Hôm qua nói mình nhìn được quỷ, hôm nay liền chuẩn bị tu luyện? Ngươi trong đầu mỗi ngày đều nghĩ gì vậy?"

Tần Cẩn Thịnh vẻ mặt nghiêm túc: "Ta nghiêm túc đấy."

Ôn Quân Lâm đem lon nước ấm đẩy tới trước mặt Tần Cẩn Thịnh: "Chờ nguội chút rồi uống, đồ nướng thực làm khô miệng, uống nhiều nước ấm."

Tần Cẩn Thịnh biết Ôn Quân Lâm căn bản không coi lời mình nói là thật, "Lâm ca, coi như chơi với ta đi?"

Ôn Quân Lâm lật mặt cá trên giá nướng: "Không thấy ca đang bận sao? Chờ lát nữa nướng cháy tiêu tốn, dù ngươi không muốn ăn cũng phải ăn."

Tần Cẩn Thịnh chỉ có thể tạm thời từ bỏ, đi thêm củi lửa cho đống lửa, vừa nói: "Thế giới này đều có dị năng, ngồi thiền tu luyện thì có gì kỳ quái? Dị năng có thuộc tính, thiên địa có ngũ hành, ngũ hành có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, dị năng cũng có, chứng tỏ hai bên khẳng định có điểm chung, người có dị năng, có lẽ là do thuộc tính nào đó trong cơ thể mạnh hơn, nên mới phản ứng ra thuộc tính tương ứng, tỷ như Chân Ưu là hỏa hệ, Phong Nhị dây đằng là mộc hệ dị thái, ngươi băng là thủy hệ dị thái."

Ôn Quân Lâm kinh ngạc nhìn Tần Cẩn Thịnh: "Ngươi đây là đang thuyết phục ta sao?"

Tần Cẩn Thịnh: "Vậy ngươi nguyện ý nghe không?"

Ôn Quân Lâm: "...... Nghe chút cũng được, đầu óc ngươi chứa toàn mấy thứ kỳ quái."

Tần Cẩn Thịnh: "Đừng xoa nhẹ, ta còn chóng mặt...... Cũng đừng véo mặt!"

"Keo kiệt!" Ôn Quân Lâm sờ lon nước, cảm giác không còn nóng lắm, liền cầm đưa cho Tần Cẩn Thịnh: "Uống đi."

Tần Cẩn Thịnh cảm ơn, tiếp tục nói: "Ngươi hiện tại là đông cứng huyết dịch bị tang thi virus nhiễm, nhưng lấy không ra, bởi vì vừa tan băng, máu sẽ tiếp tục chảy đúng không?"

Ôn Quân Lâm gật đầu.

Tần Cẩn Thịnh: "Vậy ngươi thử khống chế tinh tế hơn, ở bên ngoài đông thêm một cái ống nhỏ, kéo dài ra khỏi cơ thể, chỉ cho đoạn độc huyết chảy ra."

Ôn Quân Lâm: "Tưởng tượng thì tốt đẹp đấy, nhưng ai có thể khống chế dị năng tinh tế vậy?"

Tần Cẩn Thịnh: "Cho nên cần tu luyện, hấp thu linh khí thiên địa, tăng cường dị năng hệ băng, ngươi có thể trực tiếp ngưng tụ ống nhỏ từ không khí."

Ôn Quân Lâm cũng không trì hoãn, lập tức nâng ngón trỏ, tạo một cây băng côn, nhưng không làm được lỗ thông bên trong.

Tần Cẩn Thịnh: "Làm phần giữa rỗng ra."

Ôn Quân Lâm nhíu mày, thử chấn động, lại làm cả cây băng côn vỡ nát.

"Có chút ý tứ, ta cảm thấy luyện thêm là được." Ôn Quân Lâm lập tức luyện tập tiếp.

Tần Cẩn Thịnh lật mặt cá, nói tiếp: "Còn nữa, hôm đó ta thấy ngươi đông cứng chân tang thi, băng của ngươi là thông qua hạ nhiệt nhanh trong không khí ngưng kết thành, dịch thể trong cơ thể tang thi tuy không nhiều bằng nhân loại, nhưng vẫn có, như vậy, có thể thử đông cứng dịch thể bên trong chúng, từ trong ra ngoài đông lại, như vậy, một khi chúng giãy giụa, vỡ không chỉ là khối băng bên ngoài, mà cả chân bị đông cứng cũng sẽ vỡ nát."

Ôn Quân Lâm: !!!

Tần Cẩn Thịnh: "Các ngươi mỗi ngày dùng dị năng vài lần sẽ thấy mệt, mềm yếu vô lực, như thể toàn thân bị vét sạch, đơn giản có ba nguyên nhân: một là tu vi bản thân không đủ, dùng phàm thể xài siêu phàm năng lực, không mệt mới lạ; hai là không biết sử dụng hợp lý, giống như trời cho khoản tiền lớn, chỉ có tiêu mới mua được mạng, nếu không biết bảo tồn, ngày nào cũng hoang phí, ba là không biết hấp thu linh khí ngũ hành trong thiên địa, tất cả đều dựa vào cảm giác. Không biết hấp thu, không biết dự trữ, không biết sử dụng, nên mới tạo thành 'dị năng hữu hạn'."

Ôn Quân Lâm dùng nhánh cây lột da chọc chọc cá, lật mặt, mới nói: "Ân, ngươi nói có lý lắm, ngươi thử chưa?"

Tần Cẩn Thịnh: "Ta không thể tu tiên, nên hấp thu không được linh khí, nhưng ngươi có thể."

"...... Cho nên, ngươi nói luyên thuyên nãy giờ, kỳ thật chính ngươi chưa từng thực hành?" Ôn Quân Lâm nhịn không được bật cười: "Thịnh Thịnh, ngươi đáng yêu thật đấy."

Tần Cẩn Thịnh: "Ta tu quỷ đạo, không giống người khác."

Ôn Quân Lâm: "Ngươi gầy yếu thế này, còn tu quỹ đạo? Không phải, ngươi còn chưa thành niên, tàu điện ngầm bộ môn nào nhận lao động trẻ em thế?"

Tần Cẩn Thịnh: "......"

Tần Cẩn Thịnh yên lặng ăn sạch cá trong tay, uống ừng ực nước.

Ôn Quân Lâm lại đưa cá nướng mới qua: "Đúng rồi, nên ăn nhiều vào, ngươi đang tuổi lớn."

Tần Cẩn Thịnh: "Ngươi cũng ăn."

Ôn Quân Lâm: "Ta còn, mai lại đi bắt cá, nấu canh cá tẩm bổ, uống xong rồi lên đường cũng không muộn."

Ôn Quân Lâm vốn tưởng chuyện tu luyện thế là qua, ai ngờ sau khi ăn no, Tần Cẩn Thịnh lại nhắc tới.

"Ngươi đáp ứng rồi, chơi với ta." Tần Cẩn Thịnh đã học được cách lợi dụng ưu thế của mình.

Ôn Quân Lâm quả nhiên không từ chối, để Tần Cẩn Thịnh giúp mình bày tư thế ngồi thiền.

Tần Cẩn Thịnh: "Trước tiên hít thở, nhẹ nhàng chậm rãi, không phải dùng phổi, mà là hô hấp trầm xuống, giống như lúc nằm ngửa ngủ vậy."

Tần Cẩn Thịnh đặt tay lên ngực Ôn Quân Lâm, nghe tiếng nói: "Ngươi chỗ này phồng lên là dùng phổi, sai rồi, nên là chỗ này......" Tần Cẩn Thịnh tay trượt xuống, dừng lại ở bụng Ôn Quân Lâm: "Thử đưa hơi thở trầm tới đây, đây là đan điền, chỉ dùng phổi chỉ lấy được rất ít khí."

Ôn Quân Lâm có chút không tự nhiên: "Ngươi......"

Tần Cẩn Thịnh: "Nhắm mắt lại."

Ôn Quân Lâm theo bản năng làm theo.

Tần Cẩn Thịnh: "Lại thử, mũi hít khí chậm rãi, năm giây, sau đó nín thở sáu giây, rồi tám giây chậm rãi thở ra bằng miệng."

Ôn Quân Lâm thử vài lần, thế mà cảm thấy rất dễ chịu, có loại cả người an tĩnh lại cảm giác.

Tần Cẩn Thịnh thấy Ôn Quân Lâm biểu tình, đúng lúc nói: "Luyện thuần rồi sẽ cảm nhận được đan điền, sau đó tập trung 'khí' tới đó, tưởng tượng nó xoay tròn trong đan điền, có quy luật, lúc này sẽ cảm giác đan điền lạnh đi, vì ngươi là dị năng hệ băng, cảm giác này là cần thiết, quen rồi sẽ mạnh hơn."

Ôn Quân Lâm không đáp, hiển nhiên đã nửa nhập định, chuyên chú làm theo lời Tần Cẩn Thịnh.

Tần Cẩn Thịnh ngồi xuống trước mặt hắn, tiện tay thêm củi cho đống lửa.

Lát sau, hô hấp Ôn Quân Lâm đều đặn như ngủ, nhưng Tần Cẩn Thịnh biết hắn đã nhập định.

"Thiên phú thật tốt, một lần liền ngộ đạo, người khác không biết phải tốn bao nhiêu thời gian rèn luyện, may mắn có cơ duyên, mới có thể ngộ đạo đâu." Tần Cẩn Thịnh nâng tay, vén tóc Ôn Quân Lâm ra sau tai.

Đúng lúc này, một trận âm phong thổi tới, một bóng đen bay tới, dừng lại cách đó không xa.

Tần Cẩn Thịnh dựng thẳng ngón trỏ, làm thủ thế im lặng.

Bóng đen co rúm lại, yên lặng lui về bụi cỏ xa -- đó là con quỷ hồn tang thi cấp ba kia, sát quỷ đã không thể siêu độ, Tần Cẩn Thịnh chỉ có thể tạm thời thu nó, giao cho nó chút việc làm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip