Yêu
Souchou là một cô gái tốt bụng nhưng luôn chìm đắm trong những suy nghĩ tiêu cực. Cô tin rằng mọi người đều sẽ bỏ rơi mình, vì vậy, cô không ngừng hy sinh để níu kéo tình cảm từ những người xung quanh. Một đêm, khi cơn mưa rả rích bao phủ cả thành phố, Souchou bước đi vô định dưới màn đêm lạnh lẽo. Cô không biết rằng, trong bóng tối, một cặp mắt xám lạnh đang chăm chú dõi theo cô.
Urelius xuất hiện trước Souchou trong hình dạng một chàng trai quyến rũ với nụ cười bí ẩn và đôi mắt như vực thẳm. Hắn hỏi thăm cô bằng giọng nói dịu dàng nhưng sâu thẳm ẩn chứa sự tà ác. Souchou cảm nhận được điều gì đó không ổn, nhưng sự cô đơn đã thôi thúc cô mở lòng với hắn.
Urelius bắt đầu tiếp cận Souchou mỗi ngày, dần dần len lỏi vào cuộc sống cô như một kẻ săn mồi kiên nhẫn. Hắn lắng nghe mọi nỗi đau, mọi oán hận của cô, từng chút một bơm vào đó những lời lẽ độc địa:
"Em luôn bị lợi dụng vì em quá yếu đuối, Souchou. Nếu em không còn muốn là kẻ dễ bị tổn thương nữa, ta sẽ trao cho em sức mạnh. Nhưng hãy nhớ, một khi em thay đổi, em sẽ không bao giờ quay lại là chính mình được."
Souchou đã quá mệt mỏi. Khi người bạn thân nhất phản bội cô, mọi cảm xúc dồn nén như một ngọn lửa bùng cháy. Trong khoảnh khắc yếu đuối, cô tìm đến Urelius, khóc nức nở. Hắn ôm cô vào lòng, nụ cười thỏa mãn thấp thoáng trên môi:
"Để ta xóa đi nỗi đau này. Chỉ cần em trao trái tim mình cho ta."
Urelius hôn lên trán Souchou, để lại dấu ấn của loài rắn – một hình xăm đen tối bò từ cổ xuống xương quai xanh. Kể từ đó, Souchou thay đổi. Cô trở nên lạnh lùng, cay nghiệt và đầy oán hận. Cô không còn tin tưởng ai, chỉ còn Urelius là kẻ duy nhất cô bám víu.
Thế nhưng, Urelius không ngờ rằng chính hắn lại rơi vào bẫy của chính mình. Hắn yêu Souchou – một tình yêu quái đản, đầy ám ảnh. Hắn vừa muốn giữ cô bên mình, vừa muốn hủy hoại cô để chiếm đoạt hoàn toàn linh hồn cô.
Một đêm, Souchou nhìn vào gương và nhận ra đôi mắt mình giờ đây xám lạnh, y hệt Urelius. Cô bật cười trong tuyệt vọng. Cô đã không còn là chính mình – một người chỉ biết nghĩ cho người khác. Giờ đây, cô là một con rối bị điều khiển bởi một con quỷ đội lốt người.
Trong cơn phẫn nộ, cô cầm dao, lao đến tìm Urelius. Hắn đứng đó, đón nhận cô bằng một nụ cười mỉa mai:
"Em sẽ giết ta sao, Souchou?"
"Ngươi đã hủy hoại ta... ngươi đã biến ta thành quái vật!" Souchou gào lên, tay run rẩy siết chặt con dao.
Urelius tiến tới, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, áp lưỡi dao vào ngực mình. "Nếu giết ta có thể khiến em trở lại là chính mình... thì cứ làm đi. Nhưng hãy nhớ, nếu ta chết, em sẽ không bao giờ thoát khỏi lời nguyền này."
Souchou nhìn vào đôi mắt xám lạnh lẽo nhưng chứa đầy nỗi đau của hắn. Cô cắn môi đến bật máu, rồi đột ngột quay ngược con dao, chĩa thẳng vào cổ mình.
"Nếu không thể thoát khỏi ngươi bằng cách giết ngươi... thì ta sẽ tự giải thoát cho chính mình."
Urelius kinh hoàng. Hắn nhào tới ngăn cản, nhưng đã quá muộn. Souchou đâm thẳng dao vào cổ mình, máu loang ra đỏ thẫm. Hơi thở cô dần tắt, còn Urelius chỉ biết ôm lấy cơ thể lạnh ngắt của cô mà gào thét.
"Không! Souchou! Em không thể bỏ ta... Ta đã yêu em..."
Nhiều ngày sau, khi cảnh sát tới căn nhà theo lời báo cáo của người dân vì mùi tanh bốc lên, họ chỉ thấy một vòng tròn huyền thuật cổ xưa giữa phòng khách. Không có ai. Không có thi thể. Chỉ còn lại dấu vết của một cuộc chiến ma quái và hình xăm rắn trên sàn nhà, đen kịt như lời nguyền không bao giờ phai nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip