Chương 27 : Sư Tử ngốc của anh !

Tại trường STAMARD

Ủa ? Sao vẫn ở đây ? - Sư Tử khi vừa đặt chân vô trường , nhận thấy bóng dáng ai quen quen , không ngờ được lại là Song Ngư , Bạch Dương cùng với Kim Ngưu

Tao cũng không biết , chỉ vừa bị Bạch Dương lôi qua đây mà thôi à ! - Kim Ngưu cũng bối rối không kém

Hửm ? Bạch Dương ? - Sư Tử liếc mắt nhìn chàng , nhận thấy cái nhìn vô cảm , nàng vội hiểu ra , kéo Kim Ngưu vào trong lớp

Sao thế Sư Tử ?

Kim Ngưu à... tí nữa sẽ có một chuyện đáng sợ xảy ra , mày nhất định phải mạnh mẽ lên nhé ! - Sư Tử sau khi nói thì lại chạy ra ngoài , nàng biết chắc là kiểu gì Kim Ngưu cũng sẽ gặp chuyện , nên tốt nhất là ở đây cho chắc

Là sao ? Tao vẫn không hiểu ? - Kim Ngưu nhanh chân chặn Sư Tử , nàng lo lắng hỏi lại

Xin lỗi ! - Sư Tử né sang một bên , khẽ luồn lách ra khỏi lớp , rồi nhẹ nhàng nhảy xuống sân

* Nhất định phải tìm ra kẻ theo dõi mình nãy giờ ! * - suy nghĩ của Sư Tử

Qua ! Thân thủ cũng ghê thiệt , chẳng trách gì Bạch Dương dặn mình đừng lo cho Sư Tử ! - Kim Ngưu khẽ nói nhỏ - nhưng ... chỉ sợ không đủ mạnh để tiếp tục bảo vệ người khác thôi ..

Đâu đó tại sân trường

Song Tử cùng Thiên Yết đi tới , trên tay là một chiếc máy quét kì lạ , nghe nói là vật dùng để định vị điện thoại của Huỳnh Thiên Nga .

Sao lại trễ thế ? - Song Ngư nhanh chân chạy tới , nhăn mặt quát

Cái máy này đâu phải cứ muốn mua ở chợ là được đâu thằng này ! - Song Tử nhón chân lên , khẽ cốc vào đầu Song Ngư

Thôi được rồi , mau nhanh chân chuẩn bị , Thiên Nga cũng khá là gần đây đấy ! - Bạch Dương nhanh miệng nói

Ừm - như đã chuẩn bị , mỗi người dần dần đi về một hướng riêng , vẻ mặt đầy nham hiểm , như đang toan tính một điều gì đáng sợ vậy .

*cạch* tiếng mở cửa dần dần được hé ra , Kim Ngưu rón rén đi ra ngoài , vẻ mặt tươi cười . Nàng ta nhanh chân đi tới một căn phòng trống , nơi duy nhất được bật sáng ở trường :

- Chào ông , Huỳnh Tuấn Khang !

Ha , ra là Kim Ngưu , lâu rồi không gặp , nhỉ ? - Huỳnh Tuấn Khang bị trói ở một góc tường , căn bản là không thể ra khỏi

Bỏ qua màn chào hỏi đi , chúng ta hãy mau vào vẫn đề chính . Ông ! Đã sai ai đi giết Sư Tử rồi hả ? - Kim Ngưu bỗng chớp thay đổi , nàng đi tới , nắm lấy chiếc cà vạt của ông Huỳnh mà giật mạnh , lạnh lùng dùng đôi mắt lạnh léo mà nhìn người đang ông độc ác đang ơn ngay trước mặt .

Kim Ngưu là vậy , bề ngoài thì trông có vẻ yếu đuối , nhưng một khi đã động đến bạn của cô , thì người đó định sẵn là phải "đau khổ gấp trăm lần cái nỗi đau ấy".

Kim Ngưu ? Tại sao ? - Huỳnh Tuấn Khang sợ hãi

Không có thời gian để câu nệ đâu ông bạn già của tôi , ông hãy mau kêu con của ông về đây đi , nếu không .... tôi không ngại GIẾT CÔ ẤY ĐÂU ! - Song Ngư từ đâu đi tới , ngồi bên khung cửa sổ , nhẹ liếc đôi mắt xuống mà cảnh cáo

Hả ? Mày nói vậy là sao Song Ngư ? - Kim Ngưu vẫn không hiểu - con gái ổng , là Huỳnh Thiên Nga sao ?

Đúng vậy , dám thách thức chính cô con gái ruột của mình đi làm chuyện phạm pháp , một chút từ bi cũng không thể , sẵn sàng ra tay báo thù mặc dù chính mình đã được tự do , đem con gái của ân nhân mình ra làm con tin , tôi thật sự rất KHINH BỈ ÔNG ĐẤY LÃO GIÀ HỌ HUỲNH KIA Ạ ! - Song Ngư nhanh chân bước tới , dốc hết lực đạp mạnh vào bàn tay Huỳnh Tuấn Khang , chẳng mấy chốc , máu đã nhè nhẹ chảy ra khỏi tay ông Huỳnh , nhưng trớ trêu thay , một lời từ miệng ông ấy vẫn không hề được thốt ra

Không chỉ thế , ông còn tính cướp đi mạng sống của một đứa trẻ vô tội tên Sư Tử kia nữa ! Tôi thật sự rất căm thù ông đấy !! - khốc mắt dần ửng đỏ lên , Song Ngư tức giận hét lên trong vô thức , chân cứ liên tục đá vào bụng của người đàn ông kia , nhất quyết không thể dừng

Song Ngư ! Mày dừng lại đi , sẽ phải vào tù mất ! - Kim Ngưu la lên , mặc dù đã được dặn dò kĩ càng từ Bạch Dương , nhưng nàng vẫn không ngờ được Song Ngư lại có thể tức giận đến mức này

*Đoàng* bỗng có tiếng súng vang lên , kèm theo đó là một tiếng thét thất thanh của ai đó

Á....A.....A......A.....

Sư Tử ?!! - không một chút chần chừ , Song Ngư chạy ra ngoài , trèo lên lầu , nhanh nhẹn đi tới bạn công , nơi mà Sư Tử đang đứng

Một khung cảnh đáng sợ chợt hiện lên :

Song Ngư ...hức....hức ...cứu ...với ! - Sư Tử nắm chặt lấy hai bên lần can , nàng không tự chủ được mà khóc nấc lên , ấy thế mà .... Huỳnh Thiên Nga vẫn không chịu dừng súng , cô ta mạnh tay bóp cỏ thêm một lần nữa , mong rằng bản thân có thể giết chết được Sư Tử

Chậc , hỏng bét rồi ! - Song Tử cùng Thiên Yết và Bạch Dương nhăn mặt từ dưới sân trường , chạy thật nhanh lên bạn công , không khỏi hoảng sợ vì sự mất cân bằng trong kế hoạch này . Chẳng lẽ .... lại có người nhúng tay vào ?

Đây cũng là lần đầu tiên mà Song Ngư anh nhìn thấy khuôn mặt hoảng sợ ấy của Sư Tử , nó làm anh cảm thấy đau đớn tột cùng , như muốn tự cào xé bản thân vì quá vô dụng vậy . Anh muốn....được ôm cô gái ấy mà bảo vệ suốt đời , muốn được là người mà cô ấy tin tưởng , vì vậy , lần này anh phải làm được , dù là có hi sinh đi chăng nữa , nó sẽ là niềm hạnh phúc nhất cuộc đời anh !

*Đoàng.....soẹt*- trong chớp mắt , một vòng tay to lớn mà ấm áp bao trùm lên cơ thể Sư Tử , nhưng cũng ẩm ướt một màu đỏ tưoi . Đúng vậy , Song Ngư....đã đỡ viên đạn ấy giúp cô , chàng không lo sợ hay chần chừ , chỉ biết...phải hành động theo con tim mà thôi ...

Đừng ....không ......không !! Song Ngư ? Song Ngư ? Tỉnh dậy đi mà ... tỉnh dậy đi mà .... tao cần mày..........tao nhớ mày.................tao.......yêu mày....rất nhiều ! Xin mày đừng bỏ tao mà .....! - Sư Tử mạnh mẽ hét lớn , ánh Mặt Trời chấm chậm chiếu lên những giọt nước mắt của cô , tạo ra một chiếc cầu vòng nhỏ xinh trên khuôn mặt mệt mỏi của Song Ngư . Nhưng đau đó , lại là một nỗi xót thương vô tận , mà một cô gái nhỏ phải gánh chịu bằng trái tim...

Thôi đi Song Ngư à....đừng có chọc bảo bối của mày nữa , nó khóc hết lên rồi kìa ! - Song Tử vui vẻ đi tới , nhanh tay đoạt súng của Thiên Nga rồi bắt cô ta lại , nhưng miệng thì vẫn cười toe toét , không thể dừng lại vì sắc mặt của Sư Tử hiện giờ .

Hứ! Bảo bối của tao , ai cần mày nói ! - song Ngư nhẹ nhàng ngồi dậy , thân là sát thủ , anh nào dễ dàng chết chỉ vì một viên đạn bắn vào tay được !

Hử ? Song Ngư ? - Sư Tử ngạc nhiên , bỗng chốc chuyển thành mặt đỏ vì vài câu nói khi nãy của nàng

Thôi nào Sư Tử , là bạn trai bạn gái của nhau rồi , còn bày đặt thẹn thùng gì nữa chứ ! - Song Ngư ghé sát vào mặt Sư Tử , mặt tươi như rói - Phải không ? Sư Tử ngốc của anh !

Tình yêu , một chiếc cầu vồng nhiều màu , một mảnh ghép to lớn nằm trong trái tim mỗi người , và cũng là một hình ảnh đẹp đẽ được cất giấu kĩ càng trong trái tim ta ! Hãy giữ thật chặt và đừng đánh rơi nó , vì nó ... là món quà tuyệt vời nhất mà mỗi con người có được !





Thấy chưa Thiên Yết , sau cơn mưa , trời lại nắng mà ! - Song Tử một tay cầm cây súng , một tay đung đưa tay của Thiên Yết tỏ vẻ vui mừng cực kì , từ đó cũng không khỏi làm Thiên Yết phải phì cười :

Ừm...đúng vậy !

———————————————————————————————————————————————————————
Chúc mừng ngày 20 -11 nha ! Mặc dù chương này chẳng có gì liên quan đến ngày này cả ... nhưng au hứa chương sau sẽ có , vì vậy au mong các đọc giả hãy cố gắng kiên nhẫn thêm một chút nha !

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip