8. Không hiểu thế giới của anh.
Ding dong.
Thiên Yết trong chiếc váy tím nhạt ôm trọn body mảnh mai nhẹ bấm chuông, mái tóc light tím được búi hờ lên khoe ra cần cổ trắng mịn. Bàn tay khẽ mân mê quai túi xách sớm đã nhăn nhúm vì chủ nhân nắm quá mạnh, đôi mắt long lanh ngắm nhìn phong cảnh bên trong ngôi nhà trước mặt mình.
Cánh cửa sắt được thiết kế theo kiểu cổ điển tự động mở ra, Thiên Yết rảo bước vào trong đại sảnh, để lại hương nước hoa nhàn nhạt còn vương vấn những chỗ cô đi qua. Cô khẽ cụp mắt nhìn căn nhà quen như không quen, dường như chẳng mấy lạ lẫm khi bắt gặp hàng loạt con mắt của những người giúp việc đang chằm chằm nhìn vào mình.
"Cậu đến chơi sao?"
Giọng nói từ trên lầu vang vọng từ chàng thanh niên điển trai đang đi xuống cầu thang, cậu nở một nụ cười đôi phần ấm áp nhìn cô. Thiên Yết cười nhẹ thay cho lời chào, chàng trai không để tâm liền nhẹ nhàng thông báo.
"Kim Ngưu đang ở trên tầng. Cậu lên với anh ấy đi."
Cô gật đầu rồi chậm rãi bước lên phòng, bỏ lại cậu con trai ngao ngán thở dài nhìn bóng người con gái dần khuất sau cầu thang. Song Tử cho những người làm xung quanh đang tò mò một ánh mắt cảnh cáo, họ biết điều liền lẳng lặng vào trong để tránh chủ nhân phải tức giận. Giờ đây tâm trí tràn ngập hình ảnh Thiên Yết với vẻ mặt nhợt nhạt nhìn mình, Song Tử không khỏi bất lực nhưng cũng chẳng biết phải xử trí ra sao. Sớm hiểu được tính cách anh trai mình như thế nào, cậu chỉ có thể thầm chúc may mắn cô bạn cùng lớp của mình mà thôi.
Trong khi đó, Thiên Yết nhanh chóng tìm được căn phòng quen thuộc nhưng vẫn đứng bên ngoài, chần chừ một hồi rồi mới nhẹ nhàng gõ cửa. Thanh âm trầm khàn lạnh lùng nói "Vào đi" từ trong phòng phát ra, bàn tay sớm đầy mồ hôi của cô cầm nắm tay cửa một lúc rồi mới bước vào.
"Anh." Thiên Yết cất lời, giọng nói cứng nhắc nhưng ẩn chứa nỗi lo lắng sâu thẳm bên trong. Cô hướng mắt nhìn người con trai chỉ mặc độc một chiếc quần tây quay lưng về phía mình, tấm lưng rộng lớn phản chiếu trọn vẹn trong đôi mắt tím nhạt của Thiên Yết. Người con trai được gọi tên liền quay người, để lộ kha khá hình xăm trên bụng cùng với cơ ngực săn chắc.
"Đóng cửa đi. Nhớ chốt." Kim Ngưu lạnh nhạt đáp, ánh mắt sắc bén nhìn thân ảnh đối phương chầm chậm thực hiện. Yết hầu vô thức khẽ chuyển động, Kim Ngưu không nói không rằng để tạm ly rượu trên bàn rồi nhẹ nhàng bước đến, chẳng mấy chốc đã kéo gần khoảng cách với người con gái đối diện mình.
Thiên Yết có chút bất ngờ khi Kim Ngưu đột ngột tiến gần, cắn môi nhìn đôi mắt đang dần tối sầm đi của anh. Giờ cô chẳng khác gì chú thỏ non bé nhỏ bị cáo già bắt được, Thiên Yết được giam trong lồng ngực của Kim Ngưu chỉ có thể ngước nhìn anh với biểu cảm hoảng hốt. Mùi hương ngon ngọt từ người cô toả ra khiến anh càng ôm chặt vòng eo thon gọn hơn, hơi thở nặng nhọc khẽ liếc tấm lưng trần được khoe trọn nhờ chiếc váy xẻ lưng này.
"Trông em xinh đẹp lắm."
Kim Ngưu khẽ thì thầm vào đôi tai dần đỏ lựng của cô. Nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, Thiên Yết chợt đẩy anh rời khỏi người mình, sau đó đến chính bản thân cũng không tin về hành động vừa xong mà mình làm. Ánh mắt Kim Ngưu hiện lên vài tia sửng sốt, lông mày nhăn lại khó chịu qua hành động vừa rồi.
"Em xin lỗi. Hôm nay em hơi mệt."
Thiên Yết ấp úng nói, cảm nhận được cơ thể đang toát mồ hôi vì căng thẳng. Cô biết rằng Kim Ngưu vẫn còn nhìn chằm chằm mình nên lòng bàn tay cũng dần trở nên ướt hơn.
"Em vẫn đi khám đều đặn chứ?" Kim Ngưu chợt lên tiếng sau khoảng thời gian im lặng đến ngạt thở.
"Bác sĩ bảo không nên làm nhiều quá.." Thiên Yết khẽ đáp lại, trong tim bỗng hẫng đi một nhịp vì lo sợ. Cô cố gắng điều chỉnh giọng nói sao cho bình thường nhất có thể, không muốn đối phương biết rằng bản thân mình là đang nói dối trước mặt anh.
"Anh biết rồi." Kim Ngưu vừa đáp vừa liếc sắc mặt của Thiên Yết, ánh mắt thâm trầm khẽ nhìn đôi tay nắm chặt quai túi của cô. "Từ ban đầu là em chấp thuận yêu cầu của anh, em còn nhớ chứ?"
Tất nhiên rồi, sao em có thể quên được ngày hôm ấy, cái ngày em chính thức có một mối quan hệ với anh... Thiên Yết cụp mắt nghĩ, cố ngăn trong mình dòng nước mắt mặn chát chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp này. Trong lòng anh vẫn tồn tại một vị trí dành cho em, dù chẳng phải với tư cách là người mà anh yêu. Nhưng những điều đó đủ để em cảm thấy rằng mình là cô gái hạnh phúc nhất thế gian..
Chỉ là, liệu em có quá tham lam khi còn muốn sở hữu thêm trái tim của anh?
"Anh không biết em đang nghĩ gì, nhưng nếu em thấy mệt thì chúng ta có thể dừng lại. Anh sẽ không ép buộc em làm điều mà em không thích." Kim Ngưu thành công đánh thức mớ bòng bong hỗn độn trong tâm trí Thiên Yết, càng làm tâm trạng của cô trở nên thất vọng đến đỉnh điểm.
Thiên Yết giương đôi mắt đỏ ngầu của mình lên, giọng nói có phần gay gắt hơn trước đó. "Em cứ nghĩ mình có thể thay đổi được anh, bởi em chỉ đơn giản hiểu rằng điều đó xuất phát từ ham muốn được giải toả trong anh. Nhưng xem ra bấy lâu nay em đã quá ảo tưởng về bản thân, hy vọng em vẫn có một phần quan trọng nào đấy khiến anh phải thay đổi vì em..."
Giọt nước mắt khẽ lăn dài trên đôi má hồng đào của cô, Thiên Yết liền lau đi vì không muốn đối phương nhìn thấy bộ dạng yếu đuối này của mình. Khuôn mặt ửng đỏ của cô khiến Kim Ngưu trong một phút nào đấy cảm thấy đau nhói trong tim, tâm trạng không khỏi nhộn nhạo sốt ruột theo.
"Em muốn hỏi anh câu này, anh trả lời xong thì em sẽ quyết định mối quan hệ của chúng ta đi đến đâu." Thiên Yết khịt mũi nói, chất giọng đã sớm không còn trong veo như ban đầu.
"Em nói đi."
"Anh đã từng thích em một lần nào chưa, dù chỉ là trong một khoảnh khắc nào đó?"
Cô cất giọng hỏi, thập phần mong chờ người trước mặt mình dù biết hy vọng thay đổi là rất mong manh. Chỉ cần anh nói có thôi, em sẽ không màng tất cả mà chạy về phía anh, dang rộng cánh tay của mình yêu thương anh một lần nữa.
Kim Ngưu quay lưng về phía cô, không phát hiện ra hơi thở của mình dần trở nên khó khăn hơn. Anh hướng đôi mắt của mình nhìn khung cảnh lấp lánh ánh đèn ẩn hiện sau cửa kính, hai bàn tay chợt đút vào túi quần như thường lệ vốn có.
"Thế giới của anh phức tạp lắm, em không thể bước chân vào được đâu. Chúng ta chỉ nên thế này thôi."
Thiên Yết mặc cho dòng nước mắt tuôn chảy như suối, cô chợt vỡ ra tất cả mọi thứ bấy lâu nay đều xuất phát từ phía cô, một mình cô chủ động và một mình cô ôm lấy nỗi đau này.
Cô lôi trong túi ra một tờ giấy nhăn nhúm được gấp làm đôi, mạnh tay xé nó từng mảnh nhỏ rồi lập tức rời khỏi, giống như cắt đứt cho chuyện tình đơn phương mà lâu nay Thiên Yết tự tạo dựng.
Kim Ngưu khẽ nhìn bóng dáng cô vụt chạy trong màn đêm, quay đầu nhìn vào từng mảnh giấy vụn nằm gọn dưới chân mình. Trong đó, có một mảnh giấy dù đã nát bét nhưng vẫn đủ để anh hiểu nội dung bên trong là gì..
Hợp đồng làm bạn tình.
end chapter 08.
☁️ 220722
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip