Chương 1345: Danh sách sính lễ

Minh Dạ: "Nghe các ngươi sống cũng khá sung sướng nhỉ!"

Không Minh trấn thủ: "Ngày tháng đào mỏ tuy nhàm chán, nhưng cũng ít phiền não."

Trình Chu tò mò hỏi: "Tiểu Tụng đào mỏ bao lâu rồi?"

Không Minh trấn thủ: "Hơn 500 năm."

Trình Chu hơi kinh ngạc: "Hắn kiên trì bền bỉ thật."

Không Minh trấn thủ: "Thiếu chủ không đào một mỏ cố định, hắn đi khắp mấy mỏ khác nhau, nghiên cứu rất sâu về trữ lượng và đường đi các mỏ."

"Đào nhiều rồi, thiếu chủ có thể nhìn ra mỏ nghèo, mỏ giàu, chỗ nào thích hợp đào."

"Người thường ở lâu trong mỏ sẽ nhiễm độc, nhưng thể chất thiếu chủ đặc biệt, có thể tự giải độc."

"Thiếu chủ quen biết nhiều thợ mỏ, nhiều người biết hắn có con mắt tinh tường nên thỉnh giáo chỗ đào. Những người này đào được tiên tinh thì thiếu chủ được hưởng hoa hồng."

"Thiếu chủ được mệnh danh là Bàn tay vàng, chỉ điểm giúp tốc độ đào tăng nhiều, được các thợ mỏ kính trọng."

"Về sau, thiếu chủ chỉ ngồi tu luyện trong mỏ, tiên tinh cần nộp đã có người khác thay hắn đóng góp."

Trình Chu bật cười: "Vậy hắn đúng là sinh ra để đào mỏ, đào mỏ mà cũng đào ra hoa."

Không Minh trấn thủ gật đầu: "Đúng vậy."

Dạ U: "Tiểu Tụng đúng là làm nghề gì yêu nghề ấy!"

Trình Chu: "Rồi sao nữa? Đào mỏ giỏi mấy thì hậu nhân Tiên Đế cũng không để mắt tới thợ mỏ đâu."

Không Minh trấn thủ: "Đáng lẽ thiếu chủ không thể quen Âm tiểu thư, nhưng có ngày, có kẻ ném Âm Chỉ Y tiểu thư vào mỏ."

Trình Chu: "Nàng bị hãm hại?"

Không Minh trấn thủ gật đầu: "Đại khái vậy. Lúc đó trong mỏ chỉ có thiếu chủ, nhận ra Âm tiểu thư bất thường nên mạo hiểm dùng Không Gian thuật đưa nàng đi."

Trình Chu: "Âm Chỉ Y tu vi gì?"

Không Minh trấn thủ: "Tiên Hoàng, nhưng lúc đó bị hãm hại, tu vi tụt xuống Huyền Tiên."

Trình Chu: "Tiểu Tụng lúc đó đã 'ngủ' với nàng?"

Không Minh trấn thủ: "Đúng, chính xác là Âm tiểu thư đã xông tới đè thiếu chủ."

Trình Chu: "Ồ, cưỡng ép à?"

Không Minh trấn thủ nhìn Trình Chu: "Hình như nàng bị trúng xuân dược cực mạnh, chỉ có song tu mới giải được."

Trình Chu gật đầu: "Ra vậy."

Không Minh trấn thủ: "Thiếu chủ lúc đó chỉ là Huyền Tiên, trong lúc song tu, tu vi nàng dần hồi phục. Thiếu chủ để ý, nhân lúc nàng yếu đã kết Đạo Lữ Khế Ước."

Trình Chu cười: "Lựa chọn thông minh."

Dạ U: "Tiên Đế thủ đoạn nhiều, Đạo Lữ Khế Ước cũng không an toàn, tiểu Tụng không nguy hiểm chứ?"

Không Minh trấn thủ: "Không sao."

Trình Chu: "Ngươi rất tự tin nhỉ."

Không Minh trấn thủ: "Âm Chỉ Y tiểu thư có thai rồi, hơn nữa Âm Thiên Đế đã kiểm tra thiếu chủ là Hỗn Độn Linh Căn, rất coi trọng. Thiếu chủ đột phá lên Tiên Vương cũng nhờ Âm Thiên Đế hết lòng hỗ trợ."

Trình Chu kinh ngạc: "Có thai rồi?"

Dạ U thở phào: "Nhiều tu sĩ coi trọng nhân quả, Âm Chỉ Y nợ tiểu Tụng ân cứu mạng, lại mang thai, nếu muốn đột phá lên Tiên Đế thì không thể để tâm ma, tất phải bảo vệ tiểu Tụng. Như vậy an toàn của hắn có đảm bảo."

Không Minh trấn thủ: "Không chỉ vậy, Bạch Dạ tộc thời gian mang thai rất dài, cần song thân cùng tham gia. Âm tiểu thư cần thiếu chủ an ủi, không thì dễ sảy thai."

Dạ U: "Vậy sao? Thể chất tộc này thật đặc biệt."

Trình Chu: "Vậy chỗ dựa của tiểu Tụng khá vững."

Không Minh trấn thủ: "Đúng thế."

Minh Dạ vỗ tay: "Tiểu Tụng quả là hy vọng của cả làng, lập được kỳ tích như vậy! Làng quê hưng thịnh có hi vọng rồi! Khói mộ tổ tắt hai lần, giờ lại bốc cháy dữ dội nhờ tiểu Tụng. Sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết bãi cát!"

Trình Chu bỏ qua Minh Dạ, hỏi Không Minh trấn thủ: "Âm Thiên Đế là tộc trưởng Bạch Dạ tộc Âm Nam Uyên?"

Không Minh trấn thủ gật đầu: "Đúng vậy. Bạch Dạ tộc là một trong những thế lực lớn thượng thiên vực, tu luyện Ám Hệ Chi Lực, danh tiếng không tốt nhưng thực lực mạnh."

Không Minh Trấn Thủ gật đầu, nói: "Tu sĩ Tiên giới càng tu vi cao thâm, tử tôn càng khó khăn, Âm Thiên Đế trực hệ tử tôn có thành tựu cũng không nhiều, tiểu thư Âm Chỉ Y trong bụng mang thai này, tư chất cực kỳ phi phàm, bởi vậy Âm Thiên Đế cũng rất coi trọng thai nhi này."

Trình Chu: "Xem ra muốn đứa trẻ này vào gia phả Đàm gia không dễ dàng."

Không Minh Trấn Thủ gật đầu: "Đúng vậy."

Dạ U hiếu kỳ hỏi: "Tu sĩ Tiên Hoàng dễ có thai như vậy sao?"

Không Minh Trấn Thủ: "Nàng trúng thuốc, lúc đó tu vi lại giảm xuống, nên tương đối dễ dàng hơn, dĩ nhiên Thiếu chủ cũng không phải người bình thường."

Trình Chu gật đầu: "Cũng có lý."

Đàm Tụng vừa sinh ra đã dùng Hỗn Độn quả cải biến linh căn, lại từng uống Sinh Cơ linh quả tẩy tủy đổi xương, tuy nói hiện tại tu vi có thể kém một chút, nhưng tiềm lực không tệ.

Trình Chu: "Đứa bé thế nào rồi? Khi nào sinh? Ngươi xuống đây lâu như vậy, không lẽ đã sinh rồi?"

Không Minh Trấn Thủ lắc đầu: "Không nhanh vậy đâu, có lẽ phải mang thai ngàn năm."

Trình Chu trợn mắt: "Lâu vậy sao?"

Không Minh Trấn Thủ: "Bạch Dạ tộc có huyết mạch ôn dưỡng chi thuật, nuôi dưỡng càng lâu, đứa trẻ sinh ra tư chất càng tốt, tu vi càng cao. Nghe nói đứa bé này tiên thiên điều kiện rất tốt, rất có thể sinh ra đã là Hư Tiên thậm chí Huyền Tiên."

Trình Chu: "Thôi được, nếu đúng như vậy thì ngàn năm này cũng không uổng phí."

Không Minh Trấn Thủ tiếp tục: "Tam công tử và Âm Thiên Đế có ước định, trong vòng ngàn năm nếu hắn chuẩn bị đủ sính lễ thì sẽ nghênh thú tiểu thư Âm, nếu không đủ thì sẽ nhập tịch."

Trình Chu nghe vậy có chút căng thẳng hỏi: "Còn bao lâu nữa đến hạn ước định?"

Không Minh Trấn Thủ: "Tám trăm tám mươi ba năm."

Trình Chu thở phào: "May quá, còn thời gian. Cần những sính lễ gì?"

Không Minh Trấn Thủ liếc Trình Chu một cái, đưa danh sách lên.

Trình Chu nhìn danh sách, sắc mặt đột nhiên biến đổi: "Hay là để hắn nhập tịch đi, ăn cơm mềm cũng không tệ, người khác muốn ăn còn không được."

Dạ U: "Hay là cố gắng thêm chút, dù sao Tiểu Tụng cũng là hy vọng của cả làng. Đưa ta xem danh sách sính lễ."

Trình Chu nhìn Dạ U với ánh mắt phức tạp, đưa danh sách sính lễ lên.

Dạ U nhìn chằm chằm danh sách một lúc, đột nhiên thở dài: "Kỳ thực, nhập tịch hình như cũng không phải chuyện xấu."

Không Minh Trấn Thủ nhìn Dạ U, thầm nghĩ: Vị này đổi ý nhanh thật, vừa nãy còn nói phấn đấu cơ mà.

Trình Chu gật đầu: "Đúng vậy! Có cơm mềm ngon, không ăn uổng phí!"

Dạ U cảm khái: "Địa Tinh thường nói con trai kết hôn là lấy nửa mạng cha mẹ, không ngờ Tiên giới cũng vậy."

Trình Chu: "Vẫn là nhập tịch tốt! Nhập tịch đỡ phiền phức."

Không Minh Trấn Thủ: "..." Lại nhanh chóng đạt thành đồng thuận, cùng nhau đầu hàng.

Minh Dạ tức giận quát: "Trình Chu, ngươi quá sa đọa rồi, bản thân suốt ngày nghĩ ăn cơm mềm không nói, còn ủng hộ Tiểu Tùng ăn cơm mềm, đại trượng phu không ăn của bố thí."

Không Minh Trấn Thủ thầm nghĩ: Vẫn là Minh Dạ đại nhân có khí phách nhất.

Trình Chu: "Ngươi hiểu gì? Cơm mềm đủ ngon thì phải ăn."

Minh Dạ: "Thật là, chẳng phải chỉ một chút sính lễ sao? Nhìn ngươi lo lắng thành ra cái gì."

Trình Chu: "Đó là một chút sính lễ sao?"

Danh sách sính lễ như sau:

Đế cấp Tiên khí một kiện

Đế cấp phù lục ba trương

Đế cấp đan dược ba viên

Minh Dạ nhìn Trình Chu: "Nhìn ngươi sợ thành ra thế? Chẳng phải chỉ bảy món sính lễ sao?"

Trình Chu: "Nếu hắn yêu cầu Hoàng cấp Tiên khí, Hoàng cấp phù lục, Hoàng cấp đan dược, dù gấp mười lần ta cũng có thể chuẩn bị đủ. Nhưng hắn đòi toàn Đế cấp."

Minh Dạ nhìn Dạ U: "Chủ nhân, nhìn Trình Chu cái tên vô dụng bị dọa sợ kìa."

Dạ U nhíu mày, không chỉ Trình Chu bị dọa sợ, hắn cũng có chút hoảng.

Trình Chu thở dài: "Ta tạo nghiệp gì vậy? Mong chuẩn bị đủ sính lễ, chi bằng mong bố mẹ sinh thêm đứa nữa làm hy vọng."

Minh Dạ: "Bố mẹ ngươi đã sinh ba đứa rồi, ngươi còn nhìn chằm chằm vào họ mãi sao?"

Trình Chu: "Ta cũng không muốn, nhưng không còn cách nào khác."

Minh Dạ: "Cố gắng một phen cũng không phải không được, còn hơn tám trăm năm nữa, ngươi đã là Tiên Hoàng rồi!"

Trình Chu: "..." Đã đột phá Tiên Hoàng, thực lực hiện tại không kém tu sĩ Tiên Đế sơ kỳ, muốn chuẩn bị những thứ này nỗ lực một phen cũng không phải không thể.

Không Minh Trấn Thủ trầm ngâm nói: "Kỳ thực Tử Vong Chi Quả của Minh Dạ đại nhân rất phù hợp thể chất tu sĩ Bạch Dạ tộc, nếu tặng thêm Tử Vong Chi Quả, có lẽ có thể giảm bớt sính lễ."

Minh Dạ: "Ồ, vậy sao? Tốt, tốt, xem ra Tiểu Tụng tìm được nhà vợ rất có ánh mắt!"

Dạ U suy nghĩ một chút, hỏi Không Minh Trấn Thủ: "Không Minh Trấn Thủ ở Thượng Thiên Vực có nghe tin tức gì về Kỳ Hiên và Thiếu Thiên không?"

Không Minh Trấn Thủ gật đầu: "Nghe được một ít."

Trình Chu: "Nói nghe xem."

Không Minh Trấn Thủ: "Hai vị kia có lẽ đã vào Bất Tử tộc, Bất Tử tộc ở Tiên giới phong bình rất kém, nhiều người gọi tộc này là 'bị nguyền rủa nhất tộc'. Nghe nói mấy vạn năm nay tộc này đã mất mấy vị Tiên Hoàng, nguyên nhân tử vong không rõ, tình hình cứ tiếp tục chắc chắn sẽ diệt tộc."

"Nhưng cũng có tin đồn Bất Tử tộc bản lĩnh vẫn còn, gần đây chỉ là trầm lặng hơn."

"Nghe nói Bất Tử tộc đón về một vị Thiếu chủ, vị Thiếu chủ này có hy vọng thay đổi vận mệnh tộc."

Trình Chu: "Đó là Kỳ Hiên?"

Không Minh Trấn Thủ lắc đầu: "Không biết, nghe nói Bất Tử tộc trước đây cũng xuất hiện mấy vị Thiếu chủ kiệt xuất, nhưng chưa trưởng thành đã bị giết. Đau đớn suy nghĩ, Bất Tử tộc đối với vị này bảo hộ cực kỳ nghiêm ngặt, tin tức lưu truyền ra ngoài rất ít."

"Thời gian Bất Tử tộc đón vị Thiếu chủ về trùng khớp với lúc Mộ công tử phi thăng, xác suất là Mộ công tử rất lớn. Có tin đồn vị Thiếu chủ này có một vị Thiếu quân, tình cảm hai người rất sâu đậm."

Trình Chu: "Hóa ra là vậy! Vậy thì đa phần là Kỳ Hiên và Thiếu Thiên rồi."

Minh Dạ: "Trình Chu, Thiếu Thiên và Tiểu Tụng đều đã lên Thượng Thiên Vực rồi, chỉ có ngươi là đại ca vô dụng nhất vẫn còn lông bông ở Trung Thiên Vực."

Trình Chu: "Vội gì, cơm ngon không sợ muộn, Trung Thiên Vực cũng chẳng tệ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip