[5]
Kim Ngưu nghe tin học sinh gặp tai nạn ngoài cổng trường liền chạy tới giải quyết, bắt gặp học sinh của mình đang mơ màng tỉnh dậy ngăn cản: "Em không sao, anh chị đừng gọi cấp cứu. Em bị trượt chân nên không giữ được thăng bằng thôi ạ, em không có sao".
"Em chắc không? Nãy em bất tỉnh như thế anh chị hoảng lắm đấy"-Thiên Yết tốt bụng đưa tay em gái nhỏ cho Bảo Bình đỡ dậy, còn mình thì dắt chiếc xe đạp cũ méo mó vào lề đường.
"Em không sao đâu ạ, chỉ bị xây xước ngoài da thôi, không có gì nghiêm trọng đâu ạ. Em cảm ơn anh chị nhiều ạ"-Cô bé lễ phép cúi người, bám vào chiếc xe đạp để đứng vững. Đầu gối cùng bắp chân trầy xước đến chảy máu, khuỷ tay và hai lòng bàn tay cũng rách da mà rơm rớm chút máu đỏ.
Bảo Bình không yên tâm, e ngại núp sau lưng Thiên Yết. Kim Ngưu thấy vậy lo lắng, bước tới bên cạnh túm lấy tay nữ sinh: "Không sao là không sao thế nào? Để thầy đưa em đi viện kiểm tra".
Song Tử đột nhiên bị thầy giữ tay, vội vàng định giải thích: "Thầy ơi, em không sao thật mà. Vết thương ngoài da về em rửa rồi bôi thuốc là khỏi rồi".
"Không chủ quan vậy được, để thầy đưa em qua viện kiểm tra qua thôi. Có gì bác sĩ xử lí vết thương cho em mới tránh để lại sẹo được. Cảm ơn hai em học sinh đã giúp học sinh của thầy nhé"-Kim Ngưu nằng nặc dặn Song Tử đợi mình, rồi quay qua rối rít cảm ơn khiến Thiên Yết và Bảo Bình phát ngại.
Đợi Kim Ngưu đưa Song Tử rời đi, Thiên Bình mới chạy tới cổng trường gọi lớn: "Thiên Yết, Bảo Bình! Mới có tai nạn hả? Hai đứa có sao không?".
Tiếng nói cười nhẹ nhõm phát ra từ nhóm ba lọt vào tai Song Tử. Hoá ra họ tên là Thiên Yết và Bảo Bình. Song Tử chỉ kịp ghi nhớ hai cái tên trong lòng, sau đó dựa vào vai Kim Ngưu mà lịm đi.
"Nhìn cảnh này xong đúng là không dứt ra được khỏi cậu ta nữa nhỉ? Người đâu ấm áp tốt bụng quá mà"-Nhân Mã đập nhẹ lên vai Bạch Dương đang chăm chú dõi theo bộ ba kia, thì thầm vào tai cô nàng sự thật đau lòng-"Nhưng mà tỉnh lại đi, người ta đang hạnh phúc lắm, đừng làm khổ bản thân".
"Sao nghe mày khuyên tao mà như tự an ủi bản thân vậy?"-Bạch Dương trút tiếng thổn thức, liếc nhìn Thiên Yết đang ngồi trong vòng tay Bảo Bình đèo cô bé về nhà.
Nhân Mã mở điện thoại, nhìn bức ảnh Cự Giải tủm tỉm cười lúc gọi điện cho Sư Tử, trong lòng không khỏi xót xa. Chà, biết là mình không thể với tới, tại sao vẫn buồn đến vậy nhỉ?
[Đề bài: Cuộc gặp gỡ trong bài thơ 'Vội vàng' của Xuân Diệu và 'Mơ hồ' của Xuân Quỳnh].
Ma Kết ngồi trước bàn máy tính, tay cầm bút nhoay nhoáy gạch ý để viết bài. Với một học sinh giỏi Văn, khả năng cảm nhận và viết lách, bài viết này không phải một chướng ngại đối với cậu nhóc. Ma Kết say mê viết bài, đắm chìm vào dòng chảy cảm xúc.
[Cả hai bản nhạc đều hát về tình yêu, về khát khao một tình yêu cháy bỏng của tuổi trẻ. Từng lời thơ là sự thôi thúc của tuổi xuân tiến tới với tình yêu, là nỗi lo lắng, hối tiếc khi tình yêu tuổi thanh xuân chẳng thể quay lại].
Ma Kết chợt dừng lại, buông lỏng cây bút khỏi bàn tay mình. Cậu nhóc hạ bút xuống mặt giấy, ngước mắt lên nhìn khung ảnh ngay ngắn trên bàn. Ma Kết với tay cầm lấy khung ảnh được lau chùi sạch sẽ sáng bóng, vuốt nhẹ lên mặt ảnh. Tấm ảnh này đã ở đây, ở trong tim Ma Kết suốt mấy năm nay. Thiên Bình và Ma Kết đã từng thân thiết, từng vui vẻ cười tươi đến vậy.
Ma Kết nhìn lại dòng chữ mình vừa mới viết, tiếc nuối thở dài. Giá như ngày đó Ma Kết thành thật hơn một chút, có lẽ mọi chuyện đã chẳng đến mức này.
Ngày 1 tháng 4, 3 năm trước.
Trước thời gian ôn thi cấp 3, Thiên Bình và Ma Kết vẫn là đôi bạn thân thiết. Tin đồn về chuyện vợ chồng thuở nhỏ lan truyền khắp cả trường, nhưng điều đó chẳng làm phiền gì đến hai cô cậu cả. Bởi vì Thiên Bình thích Ma Kết, và Ma Kết cũng thích Thiên Bình. Chỉ là họ chưa từng thổ lộ với đối phương mà thôi.
"Ma Kết, thế có định nhân dịp này cầu hôn cô dâu nhỏ không?"-Đám bạn đẩy vai Ma Kết đang rửa tay trong nhà vệ sinh, liên tục trêu chọc cậu nhóc.
Ma Kết đỏ ửng cả mặt lên, khẽ khàng lắc đầu. Cậu ta thực sự thích Thiên Bình, nhưng mối quan hệ bạn bè này liệu có thể kéo dài nếu Ma Kết tỏ tình hay không? Chưa kể...
"Tin tao sắp đi du học tao còn chưa dám thông báo cho Thiên Bình đây. Giờ tao mà tỏ tình thì sợ là cũng chẳng ở bên nhau được bao lâu đâu".
Ma Kết vẩy nước khỏi tay, buồn rười rượi vuốt phẳng quần áo. Đám bạn trời đánh bật cười, đẩy tay Ma Kết: "Hôm nay Cá tháng Tư mà thằng này! Ít nhất cũng phải tận dụng mà tỏ tình một lần đi chứ? Có bọn tao yểm trợ phía sau mà, không bị lộ đâu".
Ma Kết yên ắng một hồi, suy tính kĩ càng. Ma Kết chơi với Thiên Bình từ những năm mẫu giáo, thích Thiên Bình từ ngày mới lên Tiểu Học. Đã đằng đẵng gần 8 năm trời, tình cảm này chưa từng thổ lộ, mà mối quan hệ này cũng sắp bị chia cắt bởi khoảng cách địa lý rồi. Có lẽ một lần tỏ tình cũng không phải chuyện xấu gì.
Thiên Bình đang uể oải ngồi ở ghế đá sân trường đợi đến tiết học tiếp theo thì bị một đám con trai lôi tới giữa sân thể dục. Thiên Bình đứng trên sân thể dục, khom người hoang mang: "Chúng mày dẫn tao đi đâu thế?".
"Cứ đợi đây đi, chú rể của mày bảo sẽ qua liền đấy"-Đám con trai ẩn ý cười trêu chọc như mọi ngày khiến Thiên Bình chẳng mảy may suy nghĩ gì.
Cô học sinh nhỏ xoa xoa bụng mình, chột dạ nhìn xung quanh sao lại đông người đến như vậy. Lớp mình, lớp khác, đến cả trên tầng cũng có mấy đứa bạn của Ma Kết và cô nàng ló đầu ra khỏi cửa sổ cười đùa. Có chuyện gì vậy nhỉ?
Đang lúc Thiên Bình ngơ ngác phân tích tình hình, Ma Kết quần áo chỉnh tề cầm một bó hoa đi đến trước mặt Thiên Bình. Giữa tiếng 'ồ' lên của tất cả mọi người, Ma Kết trao bó hoa cho Thiên Bình, chân thành nhìn vào mắt cô bé, dùng mọi tự tin trước giờ thừa nhận: "Tao thích mày".
Hai bên tai của Thiên Bình bỗng lùng bùng. Trái tim nhỏ bé của Thiên Bình đập loạn xạ như tiếng trống, bụng thì quặn lên vì hồi hộp. Đôi má Thiên Bình đỏ ửng lên, hai mắt đan xen bối rối cùng mừng rỡ. Tay Thiên Bình run run đón lấy hoa từ tay Ma Kết, giống như một đứa trẻ được quà mà đón nhận.
Ma Kết thấy biểu cảm bẽn lẽn của Thiên Bình mà không khỏi xao xuyến muốn ôm lấy Thiên Bình. Cậu bé muốn chờ xem phản ứng tiếp theo. Thiên Bình lo lắng đến quặn thắt cả bụng, đôi mày nhăn lại, ấp úng trả lời: "Tao, tao..."
Ma Kết chẳng chờ câu lí nhí của Thiên Bình bật ra khỏi miệng đã phá lên cười, chỉ vào Thiên Bình trêu chọc: "Tao đùa đấy! Mày tin thật à? Nay là Cá tháng Tư mà".
Thiên Bình bị tiếng cười của Ma Kết làm cho ngơ ngác. Cô bé nhìn xung quanh, nghe tiếng các bạn đứng khúc khích cười mà vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra. Thiên Bình chột dạ nhìn bó hoa trong tay, định mở miệng giải thích liền bị một cảm giác lạnh buốt tràn trên đỉnh đầu xuống.
Một xô nước đá đổ xuống. Đám con trai vừa đổ nước lên người Thiên Bình bật cười phá lên. Những người khác thấy trò đùa này cũng đột nhiên bật cười. Tai Thiên Bình đau nhức, nhưng bên tai vẫn nghe được tiếng cười của Ma Kết. Thiên Bình đứng đó, hình như cô bé hiểu rồi. Hoá ra cô bé chỉ là trò đùa, là trò tiêu khiển của cậu nhóc mà thôi. Thiên Bình bình tĩnh kìm từng giọt nước mắt, cố gắng hoàn thành câu nói dang dở: "Tao cũng thích mày".
Ma Kết nghe được câu nói này, tiếng cười ban nãy đã vụt tắt. Thiên Bình dứt câu đã quay đi, tay ôm lấy bụng mà lê bước thoát khỏi đám đông. Ma Kết muốn giữ Thiên Bình lại, nhưng cô bé né tránh rồi bỏ chạy. Cậu nhóc bối rối đứng đó, tự hỏi có phải mình nghe nhầm không? Thiên Bình nói rằng thích cậu bé đúng không?
Tiếng hét của đám con gái vang lên: "Ê, máu kìa!".
Ma Kết giật mình nhìn vết máu nhỏ giọt kéo dài trên sân trường. Bó hoa bị Thiên Bình dập nát cũng song song nằm với vệt máu đó. Nhớ lại một chút, hình như Thiên Bình hôm nay có vẻ khó chịu. Vừa nãy ôm bụng như vậy, có lẽ là bị đau bụng rồi. Ma Kết chợt giật mình hiểu ra, lo lắng chạy theo vết máu: "Thiên Bình! Đợi tao chút".
Trước khi đi, Ma Kết không quên gào lên mắng đám con trai dừng cười cợt lại. Nhưng khi chạy tới phía cuối dải máu, Thiên Bình đã khóc lóc trèo lên xe của ba để trở về rồi. Ma Kết hối lỗi vội gào lên: "Thiên Bình!".
Tuyệt nhiên sau ngày hôm đó, Thiên Bình không quay trở lại. Nghe nói sau ngày hôm đó, Thiên Bình bị cảm lạnh, sốt cao mấy ngày dẫn đến nhập viện. Sau đó lại là thời gian ôn tập tự do, gia đình Thiên Bình đã xin phép nhà trường cho Thiên Bình ôn tập tại nhà vì lí do sức khoẻ. Không biết những lời đồn đoán đó thật được bao nhiêu, nhưng Ma Kết biết rằng Thiên Bình rất giận. Cô bé giận đến mức Ma Kết dù có tìm đến nhà cũng không gặp được Thiên Bình để giải thích.
Cứ vậy mấy tháng trời, Thiên Bình đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cậu nhóc. Ngày bế giảng cũng là lúc Ma Kết chuẩn bị phải rời khỏi đất nước này, Ma Kết trong lúc dọn dẹp ngăn bàn của Thiên Bình tìm thấy một lọ sao đang gấp dở. Cậu nhóc lặng thinh nhìn tên mình được ghi trên đó, nỗi hổ thẹn trong lòng đột nhiên quyết định. Cậu sẽ không đi du học nữa, cậu sẽ ở lại, theo đuổi và bù đắp cho Thiên Bình lần nữa.
Cứ thế, cuối cùng Ma Kết đã từ bỏ con đường đi du học để thi vào Nam Việt, ước mơ của Thiên Bình. Chỉ có điều, thay vì chọn môn Sử mà cậu yêu thích nhất, Ma Kết lại chọn thi môn Văn mà Thiên Bình giỏi nhất. Ấy vậy mà chẳng ai đoán được chữ ngờ, vẫn là trật mất một nhịp. Trường cấp 3 Nam Việt, Thiên Bình thuộc đội tuyển Sử của trường, Ma Kết là một trong hai át chủ bài của đội tuyển Văn. 3 năm, vẫn chỉ có mình Ma Kết dõi theo cô gái ấy.
Ma Kết đặt bức ảnh xuống, áy náy sờ lên khuôn mặt Thiên Bình trong ảnh. Chẳng tưởng tượng cũng biết, Thiên Bình đã tổn thương đến mức nào. Mất đi tình bạn, danh dự tổn hại, niềm tin cũng bị đánh cắp. Ma Kết vùi mặt xuống vở, hối lỗi đập đập vào trán mình tự trách: "Thiên Bình ơi, tao xin lỗi, tao thực sự không cố ý đâu".
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip