[9]

"Con trai, là đàn ông thì không được khóc. Bố có việc phải đi công tác xa, thời gian tới con phải ở nhà chăm sóc mẹ nhé!".

"Thiên Yết à, mẹ xin lỗi. Mẹ vừa tìm được công việc mới ở cách xa đây. Con ngoan, ở nhà học giỏi mẹ sẽ gửi tiền về nhé".

Thiên Yết mở trừng mắt nhìn trần nhà. Lại là giấc mơ đó nữa rồi. Lại là giấc mơ về người bố, người mẹ đã bỏ rơi cậu nữa rồi. Thiên Yết mở điện thoại, lén lút vào trang cá nhân của bố mẹ mình. Đều là những bức ảnh gia đình đầy ấm cúng. Có điều, tận hai gia đình, nhưng chẳng bức ảnh nào có cậu. Cái gì mà đi công tác, cái gì mà đi tìm việc mới? Có mà đi tìm gia đình mới thì có. Điều duy nhất họ đã làm cho tròn bổn phận của bậc cha mẹ là chu cấp tiền cho cậu đi học và ở căn hộ to rộng đến vậy.

Một căn hộ rộng rãi là quá trống trải cho một người. Thiên Yết vùi mình trong chăn, bao phủ cơ thể mình trong bóng tối. Thiên Yết vốn là đứa trẻ thiếu thốn tình thương đến vậy đấy. Bởi vậy, cậu ta luôn tìm kiếm sự quan tâm, chú ý từ những người khác. Bảo Bình, người cậu ta từng đem lòng yêu mến; Thiên Bình, cô bạn thân sẵn sàng ủng hộ cậu ta bất kể khi nào; Xử Nữ, người thầy giáo như cha như anh luôn săn sóc cậu còn hơn cả cha mẹ; và còn cả Song Ngư, một giáo viên nghiêm khắc nhưng luôn quan tâm cậu, cho cậu cảm giác được bao bọc bởi một người mẹ.

Nhưng tất cả mọi thứ đều sụp đổ hết, kể từ khi Bảo Bình chia tay cậu. Khao khát tình yêu đáng sợ đến thế nào? Là người đã từng mất tất cả, đối với Thiên Yết luôn ước muốn, luôn đấu tranh giành lấy tình yêu từ mọi người, việc mất đi dù chỉ một chút khiến cậu ta sợ hãi việc quay trở về vạch xuất phát. Thiên Yết tuyệt vọng, sụt sịt rơi nước mắt.

Cậu ta mở lại những tấm ảnh chụp chung cùng Bảo Bình, nỗi đau xót lại dâng trào: "Tại sao, đến cả em cũng bỏ rơi anh?".

Thiên Yết vừa đau đớn vừa tức giận ném cái điện thoại trong tay vào tường, khiến chiếc điện thoại rơi vỡ nát bấy trên sàn. Thiên Yết thu mình ngồi trong góc phòng, ôm đầu gối mà khóc. Bao nhiêu thất vọng, bao nhiêu uất ức, bao nhiêu trống vắng đều bùng nổ vào mỗi buổi đêm. Rõ ràng đã cố gắng mạnh mẽ như vậy, tại sao cậu ta lại không thể vượt qua một cách dễ dàng?

Chiếc điện thoại nhấp nháy, màn hình nứt vỡ thành hàng mảnh chia cắt bức ảnh ra làm nhiều phần. Nó tượng trưng như cuộc tình đã tan nát, cho trái tim mềm yếu đã vỡ vụn của Thiên Yết lúc này.

Lại là một buổi sáng sớm hơi hanh, lạnh. Mắt Thiên Yết sưng lên vì khóc, đến môi cũng bật máu vì bị cắn chặt để nén lại tiếng nghẹn ngào đêm qua. Thiên Yết uể oải như mọi ngày, mặc đồng phục đi đến sân bóng trên trường. Chỉ những khi vận động như vậy, cậu ta mới có thể sao nhãng tâm trí khỏi nỗi buồn thất tình.

Như mọi ngày, Thiên Yết khởi động chạy quanh sân. Cậu ta tự đếm nhẩm '1,2,1,2' để quên đi những rối loạn trong lòng. Sân bóng bắt đầu đông đúc, tiếng chào hỏi cũng bắt đầu nhiều lên: "Ơ Yết đến sớm thế? Đúng là chân sút của đội bóng có khác".

Thiên Yết bỏ ngoài tai mấy lời vô nghĩa đó, chuyên tâm vào bài tập khởi động của mình. Không biết do đêm qua ngủ không đủ, hay do trời đất đảo lộn, Thiên Yết bỗng thấy mắt mình tối sầm cả lại. Cậu ta mất thăng bằng ngã sập xuống nền cỏ, bên tai chỉ loáng thoáng nghe tiếng thất thanh của Thiên Bình và Cự Giải: "Thiên Yết, Thiên Yết!".

"Bình đưa Thiên Yết vào phòng Y Tế, tao gọi thầy Nữ"-Cự Giải đỡ Thiên Yết dậy, dựa vào mấy bạn nam xung quanh đó, tỉnh táo phân việc để tìm sự giúp đỡ.

Thiên Bình cùng đám con trai trên sân lao như bay tới phòng Y Tế, còn Cự Giải chạy vội lên tầng 3 tìm Xử Nữ. Hôm nay thầy có tiết. Cự Giải chạy ngang qua 11A2, nghe tiếng nói quen thuộc của Đại Ma Đầu đang giảng bài: "Vâng, bình thường khi viết phương trình này sẽ tại ra CuO, nhưng đề bài nó bảo tạo ra Cu2O thì các anh các chị phải viết theo đề bài chứ? Nó giống như tham gia giao thông, thấy đèn đỏ thì phải dừng, nhưng cảnh sát giao thông vẫy đi thì các anh chị phải đi chứ tội gì không đi, chặn đường chặn lối của người khác?".

Cự Giải gấp gáp đứng trước cửa lớp, hét lớn: "Thầy ơi, Thiên Yết bị ngất rồi".

Xử Nữ đang mắng học sinh giải sai bài tập, bị câu nói của Cự Giải làm cho lo lắng. Thầy giáo bỏ phấn xuống bàn, điềm tĩnh nhắc nhở: "Mấy đứa ngồi giải lại bài tập này đi, lát nữa thầy lên chữa lại". Nói rồi, Xử Nữ cầm cặp sách đi theo Cự Giải đến phòng Y Tế.

Song Tử ngồi trong lớp nghe thấy tin Thiên Yết ngất đi, lòng nóng như lửa đốt. Cô bé lấy cớ bị đau bụng, bám sát Xử Nữ và Cự Giải đi đến phòng Y Tế quan sát tình hình.

"Thiên Yết sao rồi?"-Cự Giải mới mở cửa đã chạy thẳng tới chỗ Thiên Bình đang luống cuống đứng ở cuối giường hỏi han tình trạng sức khoẻ của Thiên Yết.

"Do mệt mỏi quá độ, ăn uống không đầy đủ, tập luyện quá nặng nên bị tụt huyết áp. Còn gì nữa thì đang đợi khám xong"-Thiên Bình đứng bóp bàn chân cho Thiên Yết thoải mái, thuật lại lời của cô Y Tế.

"Thằng Yết trước nay có như thế bao giờ đâu? Do chia tay Bảo Bình nên thế hả?"-Cự Giải lấy ghế cho Xử Nữ ngồi xuống, tiện thể hỏi thêm chi tiết tình hình.

"Yết nó sống tình cảm. Bố mẹ cậu bé không ở bên cạnh, giờ Bảo Bình mà nó quan tâm cũng không ở bên nó nữa, đối với Thiên Yết là một sự đả kích lớn. Hai đứa thường xuyên ở cạnh thì cố gắng quan tâm, chia sẻ với bạn nhiều lên giúp thầy"-Xử Nữ hiểu rõ hoàn cảnh của Thiên Yết hơn ai hết, điềm đạm nhờ cậy Cự Giải và Thiên Bình-"Thực ra tình bạn không thể lấp đầy vào tình yêu đâu, nhưng ít nhất cảm giác có người bầu bạn sẽ tốt hơn cho tinh thần của thằng bé".

Thiên Bình và Cự Giải ái ngại nhìn nhau. Thiên Bình mang tiếng là bạn thân, nhưng trước giờ chưa từng xen vào cuộc sống của Thiên Yết sâu như vậy. Còn Cự Giải dù sao cũng chỉ là bạn cùng lớp, tự nhiên đi thân thiết với người ta cũng không phải cách hay. Song Tử đứng bên ngoài nghe được, trong lòng không biết nên vui hay buồn. Cô bé có thể được ở bên cạnh Thiên Yết, nhưng anh ta lại vẫn luôn canh cánh chuyện với Bảo Bình. Liệu thời điểm này Song Tử có nên ở cạnh Thiên Yết hay không?

"Bình, nghe gì chưa, việc của mày đấy"-Cự Giải lôi Thiên Bình ra một góc đùn đẩy trách nhiệm.

"Mày điên à! Tao sẵn sàng thôi, bạn tao mà, nhưng mà tao cả nó khác lớp khác cả ban, ít nhất mày cũng phải giúp tao đi chứ! Học cả ngày có mày cùng lớp nó thôi".

"Nhưng tao còn phải học, tao có người yêu rồi. Tao bắt chuyện với nó lỡ nó hiểu lầm, hoặc người yêu tao hiểu lầm thì sao?".

"Mày mơ đi! Thằng Yết nó yêu Bảo Bình sâu nặng lắm, làm gì đến lượt mày".

"Thế thì đi mà bảo con bé kia quay lại với thằng Yết đi, mắc gì mày cứ lôi tao vào?".

Tiếng xì xầm của Thiên Bình và Cự Giải cứ thế trở thành cái chợ để hai đứa tranh cãi. Thiên Bình lo cho cậu bạn thân, cứ ngoái cổ quay lại nhìn, không ngờ vì thế mà Cự Giải nhân cơ hội chuồn đi mất. Thiên Bình tức tối đuổi theo, gào lên mắng: "Cự Giải! Mày cứ sống thế đi, sau này mày mà cần tâm sự tao sẽ không bao giờ nghe mày đâu!".

Cự Giải chạy về lớp cũng vừa lúc trống tan tiết. Cô học trò đi chậm lại, tạt qua lớp Bạch Dương để ríu rít. Bạch Dương mới nhìn thấy Cự Giải đứng ngoài cửa đã vui vẻ chạy ra ngoài: "Sao đấy? Rồi vụ mày với anh Sư Tử là thế nào? Kể đi kể đi".

Cự Giải tìm đến Bạch Dương cũng chỉ vì chuyện này. Âm thầm để ý Sư Tử cũng được hơn một năm, ai mà ngờ cuối cùng lại trở thành bạn gái của người đó. Cảm giác người mình thích vừa vặn cũng thích mình, nó lâng lâng khó tả.

"À đây, để tao kể mày..."-Cự Giải hào hứng bắt đầu kể một câu chuyện lan man.

Đó là một ngày cuối hạ oi bức. Cự Giải, khác với đám bạn là con gái của mình, là một cô bé hiếu động, cởi mở, hướng ngoại và sôi nổi. Nói cách khác, Cự Giải là một con quỷ cái nghịch như giặc. Mới bước vào học đường cấp 3 Nam Việt không lâu, Cự Giải đã bày trò chọc phá các bạn.

Đỉnh điểm, nạn nhân ngày hôm đó lại là Thiên Yết-cậu bạn cùng lớp của Cự Giải. Nhân lúc Thiên Yết đang không để ý, Cự Giải lập tức trộm chiếc dép của Thiên Yết rồi lao ra khỏi lớp.

Khỏi cần nói cũng biết, Thiên Yết không phải đứa dễ chọc, tập tễnh cùng chiếc dép còn lại chạy theo Cự Giải: "Cự Giải, mày đứng lại đấy!".

Cự Giải ngỗ nghịch không những không có điểm dừng, lại còn quay lưng lè lưỡi ra hiệu 'đố mày bắt được tao', chọc giận Thiên Yết. Trong lúc không nhìn đường, Cự Giải vô tình đâm sầm vào một anh chàng. Mũi của cô nàng dí sát vào xương quai xanh của anh ta, thoang thoảng mùi hương thơm mát của hoa cỏ.

"Em không sao chứ?"-Thấy Cự Giải đang ôm đầu vì bất ngờ, anh chàng kia vội đưa tay giữ lấy cánh tay Cự Giải.

"Cự Giải, mày chết với tao"-Thiên Yết vừa kịp lúc đuổi tới, giơ chiếc dép còn lại định ném vào người Cự Giải.

Cự Giải sợ đến co rúm ró, nhắm chặt mắt chờ chiếc dép kia bay vào người mình. Một lực nhẹ nhàng từ đâu kéo cô bé lùi xuống. Cự Giải mở mắt, trước mặt là bóng lưng của đàn anh ban nãy đang đứng trước mặt cô bé, cầm lấy chiếc dép Thiên Yết ném lúc nãy: "Nguy hiểm quá đấy, lỡ vào người ai thì sao?".

Thiên Yết thấy người lạ xen vào cũng không la hét nữa, chậm rãi bước đến chỗ đàn anh: "Nó trộm dép của em đó chứ".

Sư Tử nhìn cô bé núp sau lưng mình, cười khổ một tiếng. Anh ta quay lưng lại, dịu dàng lấy chiếc dép trong tay Cự Giải đem trả cho Thiên Yết: "Bạn có lấy đồ của em thì cũng không nên bạo lực như thế. Bạn là con gái, em là con trai, đừng để mang tiếng bắt nạt một cô gái đấy".

Thiên Yết cầm lấy đôi dép từ tay Sư Tử, cúi đầu cảm ơn anh ta, không quên lườm Cự Giải đang ở sau lưng làm mặt xấu để trêu chọc cậu. Thiên Yết lấy lại được dép bèn quay lưng bỏ đi, mặc kệ Cự Giải ương bướng vẫn đang đứng đó.

Sư Tử lúc này mới quay qua chỗ Cự Giải, cầm lấy cổ tay của cô bé lắc đầu: "Con gái nghịch cũng được, càng đáng yêu. Nhưng tay này dùng để vuốt tóc, dùng để cầm bút viết bài, không thể tự tiện cầm dép rồi làm bẩn tay vậy được. Anh dẫn em đi rửa tay nhé".

Trước cử chỉ dịu dàng của Sư Tử, Cự Giải như được mở mang tầm mắt. Trước nay những bạn nam Cự Giải gặp qua đều bảo không coi cô là con gái, hoặc nói cô là con gái thì phải thuỳ mị nết na, hoặc là mắng mỏ cô bé. Đây là lần đầu tiên có người nhẹ nhàng đối xử với cô bé như vậy.

Sư Tử đưa Cự Giải đến bồn rửa tay, tiện thể cũng rửa cả tay của mình. Cự Giải nhìn anh ta không chớp mắt, không nhịn được mà hỏi: "Anh, anh tên là gì vậy ạ?".

"Lê Sư Tử, 12A0, chuyên Lý. Nếu em hỏi để báo đáp thì không cần đâu, đợt tới CLB Truyền Thông tuyển thành viên em đăng kí là được rồi"-Sư Tử hào sảng nháy mắt, không quên lấy khăn tay trong túi ra nhét vào tay Cự Giải-"Lau khô tay đi. Giờ anh phải về rồi, sau nghịch gì thì nghịch, nhớ đừng để bị thương đó nhé!".

Cự Giải nhớ về kỉ niệm lần đầu gặp mặt Sư Tử, miệng không thể ngừng cười. Bạch Dương bên cạnh nghe chuyện đến muốn nổ cả não vẫn chưa nhìn thấy đoạn kết, giục giã hỏi: "Thế mày cả anh ấy yêu nhau thế nào cơ?".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip