Chaps 3: Lạc lõng.

Mắt cô cay lắm chẳng thể nào mở ra nổi những vẫn cố gượng dậy để đến trường, cô ngồi dậy thì chiếc chăn kia tụt xuống, cô ngạc nhiên rằng Yashiro đi đâu mất rồi ? Hắn ta đã rời khỏi phòng cô rồi sao ?

Cô từ từ cho đôi chân suôn nhỏ trắng ngà của mình xuống sàng, tiến lại gần cửa cô mở ra rồi đi xuống lầu để sửa soạn.

"Mùi thơm"

Cô hé môi, môi cô đau lắm, nó rát và chảy ít máu, à, ra là do hôm qua hơi quá đà nên giờ bị thương rồi. Cả người thì rã rời từng khúc, cô đi như một cái xác sống, lê lết từng bước xuống bếp.

"Tokohara ?"

Hắn quay lại rồi nhìn cô.

"Thức dậy rồi sao ?"

"Cậu đang nấu ăn à ?"

"Phải phải ! Súc miệng rồi thay đồ đi rồi ăn nhanh kẻo trễ"

Cô mở to mắt rồi xoe tròn, haha ra một người như hắn, à không ! Là cậu, lại là một người chu đáo vậy sao ?

Thay đồ xong cô xuống rồi ngồi vào bàn, đồ ăn cũng đã được bày ra kín hết, bánh mì, trứng ốp la, ba rọi áp chảo, toàn mấy món ăn sáng, thơm lắm, chúng nứt mũi.

"Ooaa~ trông ngon ghê nhỉ"

Cậu đưa tay ra sau gáy gãi gãi rồi cười tươi.

"Mấy chuyện này tớ làm hàng ngày ấy mà !"

Cậu cũng ngồi vào bàn, đối diện cô, cả hai cùng dùng bữa sáng trong sự im lặng.

Cậu nhỏ giọng.

"Hishigami !"

Cô đang ăn dỡ, ngừng tay cô nhìn anh rồi đáp.

"Hửm ? Chuyện gì sao ?"

Cậu vẫn ấp úng, chẳng biết mở lời như thế nào cho đáng, cô nhìn vẻ mặt của anh cũng đoán được vài phần.

"Cậu đừng bận tâm, đừng để vẻ ngoài hào nhoáng của tớ đánh lừa... tớ hư hỏng như thế đấy !"

"Tớ xin lỗi"

Cô nghe thấy, ngạc nhiên lắm, sao cậu ta phải xin lỗi ? Chẳng phải hôm qua chính cô là người có ít cồn trong máu đã dụ dỗ cậu chơi mấy trò biến thái này sao ?

À nhắc mới nhớ, hình như cô ngấc đi giữa chừng, cái xích cổ cũng được tháo ra khỏi cổ của cô. Cậu chu đáo lao sạch mồ hôi trên người của cô và cả mấy thứ nhày nhụa do cô tiết ra nữa, cậu thay đồ và bế cô về giường rồi lại ngủ ở ghế sofa dưới phòng khách.

Có thể cậu chỉ đơn thuần nghĩ đó là một tai nạn không đáng có nên vẫn giữ khoảng cách nam nữ với cô sau khi quan hệ, thật ngớ ngẫn và buồn cười.

Nghĩ miên mang một lúc, cô nhỏ giọng.

"Cậu ? Sao phải xin lỗi tớ ?"

"Thật ra thì... trong phút chóc những thứ không vui đã chi phối hành động của tớ"

Cô mỉm chi, khít cả mắt rồi nói.

"Đồ ngốc, có lửa mới có khói, tớ không gợi lại mấy chuyện đó sao cậu lại bị mất kiểm soát được"

Cậu cuối sầm xuống đĩa thức ăn, mặt cậu tối lại và im lặng một nhịp ngắn.

"Thôi ăn đi rồi đến trường"

Naomi vẫn im lặng nhìn diễn biến trên mặt cậu, cô cũng ăn nhanh kẻo lại trễ.

...

Tiếng bàn tán, xì xào rộn lên khắp trường, từ ngoài cổng cho đền giữa sân trường.

"Trời ạ ! Tokohara đi cùng Hishigami-sama kìa !!"

"Chuyện gì vậy ? Lớp trưởng sao lại đến trường cùng với một thằng bình dân chẳng gì nỗi trội đó ?"

...

Bàn tán, nhiều lắm, cả khuông viên trường nhốn nháo hết cả lên. Chưa dừng lại ở đó, khi cả hai Naomi và Yashiro vào lớp mọi thứ còn ghê gớm hôn nữa.

Fan boy của Naomi thì xúm xùm lại nhìn cậu với ánh mắt sát khí và ghen tị, còn mấy đứa nữ thì cũng nhiều chuyện tung tin vớ vẫn nhưng cũng không bằng bọn con trai.

...

"Nghe gì chưa ? Tớ nghe đồn Naomi lớp 2A có người yêu rồi đó"

"Thật sao ? Hẳn là người hoàn hào như cô nhỉ ?"

"Hắn như cục phân giữa đường ấy ! Chẳng có gì đặc biệt cả"

Trời ạ, để tôi yên đi ! Những gì cậu thầm nghĩ ngay bây giờ, có ai lường trước rằng dính vào thiên thần của trường lại tệ như thế này.

"Lớp trưởng !"

Cô đang viết và soạn bài, cô ngừng bút rồi nhìn sang.

"À ! Akiko, là cậu sao ?"

Con bé khá lùn, trước sau như một nhưng mà được cái gượng mặt ưa nhìn, tóc ngắn, mái ngố trông rất đáng yêu khó mà từ chối được.

"Bữa... bữa trưa... tớ làm... làm cho cậu"

Hả ? Bộ đùa à ? Cả lớp lại một phen hú vía, lại bàn tán tiếp, cái mẹ gì đây, chợ chiều hay trường cao trung vậy ?

Con bé rụt rè lắm, vốn trong lớp 2A này có mỗi con bé là hiền dịu ít nói cũng được lòng mấy anh năm cuối nên cũng được cưng chiều lắm, bởi cái tính hiền lành tốt bụng nó thế đấy.

Yashiro đang thơ thẫn nhìn ra cửa sổ, nắng rọi làm cậu ngây ngất rồi nghĩ về chuyện tối hôm qua, nó bất ngở lắm.

Cái vỗ vai làm cậu tỉnh lại, là Tsuyomi, cô gọi cậu.
Trong lớp chẳng mấy khi hai người này trò chuyện với nhau chỉ những lúc cần mà thôi.

"Cậu và Naomi là có quan hệ gì vậy ?"

"Hả ? Ý cậu là sao ?"

Tsuyo chẳng nói thêm lời nào mà đứng nép sang một bên, cô chỉ sang phía Naomi, là Akiko đang trò chuyện rất vui vẻ với cô, Tsuyo lại thấy lạ.

"Sao cậu không phản ứng gì hết vậy ?"

Cậu thấy nó thường, con gái vời con gái mà ? Nếu có "thương" cũng chỉ là ngưỡng mộ mà thôi từ từ cũng nhạt nhòa.

"Bớt đi bà nội !? Chỉ là bạn bè trò chuyện thôi mà"

Khoang, lẽ ra cậu chẳng quan tâm mới đúng mà sao lại phải quan tâm, lẽ ra cả hai nên không còn dính dáng gì vào nhau nữa để đỡ phiền phức mới phải, thôi kệ đi xem như là dư âm hôm qua còn khiến cậu lưu luyến.

...

Chiều dần cậu cứ thản nhiên ra về một mình như mọi khi.

"Shiro !"

Nghe thấy cậu khựng lại rồi quay lưng, là Naomi, sao lại theo cậu chứ ? Cũng may là cậu ở lại làm vài thứ nên lúc ra về trời cũng ngã vàng chẳng còn ai ngoài cậu.

"Naomi ? Cậu chờ tớ à ?"

Cô mỉm chi và dịu giọng.

"Ừm ừm"

Cô nhìn cậu, vẫn cái sắc thái bình thản không phản ứng gì với cô, lạ nhỉ ? Chẳng giống những người trước, cậu không thèm khát gì cô nữa, chẳng đòi hỏi thêm lần nữa, cũng lâ lẫm.

"Hôm nay tớ thấy lạ lắm"

Phải cậu lạ, hành động cũng lạ, nói xong một câu chứa đầy ẩn ý rồi bỏ đi một nước chẳng thèm nhìn lại cô, mặc luôn công sức vài giờ đồng hồ chờ cậu ra ngoài. Thật lạnh nhạt và vô tâm.

"Tớ xin lỗi vì đã chen vào cuộc sống thường nhật của cậu"

Dừng bước, cậu đã dừng, quay lưng thẫn thờ mắt lại ngạc nhiên.
Ra là cô ấy cũng thấy khó chịu về sự việc hôm qua sao ? Mọi thứ diễn ra quá nhanh nhưng lại để lại hậu quả rất dài.

Cậu dần đi lại gần chổ của cô, tay nằng cằm của cô lên rồi nhẹ chạm môi, ngón tay chai sần của cậu làm vết thương trên môi của cô hôm qua chợt đau lại. Sờ nhẹ, cậu cuối xuống môi chạm môi với cô. Xoe tròn mắt rồi mở trưng trưng, cô ngạc nhiên lắm cậu ta hôn cô một cách thật tự tiện và lãng mạn.

Môi cậu bám chặt lấy vành môi của cô, dịu dàng và ân ái nâng niu lấy bờ môi mọng của cô. Cô đứng yên, không phản kháng, được nước làm tới, tay cậu choàng ra sau gáy cô rồi ép sát đầu cô vào, tay kia ôm lấy vòng eo thon gọn của cô ghì chặt vào lòng anh.

Nó thật tuyệt, làm má cô bừng bừng đỏ ửng, tuy hơi ngạt nhưng cô không muốn nụ hôn này dừng lại chút nào cả.

Được một lúc, cậu mới buông thả cô ra, nước bọt từ miệng của hai người nhễ nhại xuống, hòa quyện vào nhau.

"Cậu... Naomi... cậu không còn là cậu nữa !"

Còn..

Ai đọc được thì thả sao dùm nah -.- xem chùa hoài.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip