Tên gốc: 女主他真的不甜 Tên truyện - (EDIT) Xuyên Nhanh - Nữ Chính Không Đủ Ngọt NgàoTác giả: Mộ Như Tửu ( 木如酒 )Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên không, Hệ thống, Xuyên nhanh, Ngược tra, Vả mặt Nhìn ký chủ mới của mình vừa mềm vừa ngọt lại dễ khi dễ.Hệ thống đau lòng : Hết rồi! Tuy nhiên ngay sao đó liền bị vả mặt.Huh?Tên tra nam đang quỳ dưới đất khóc lóc nhận sai!Vai ác nước mắt nước mũi phóng hạ đồ đao!Nữ phụ ác độc bị ngược đến không lối!.........Từ từ,phong cách này có phải hay không rất không đúng?Này này, chết tiệt?Ký chủ người mau bỏ đao xuống! đó là nam chủ a ui,đừng đâm hắn!Nam chủ: Ngoan,bỏ đao xuống,ta chính mình tự đâm!( Vì nàng điên cuồng, vì nàng phát cuồng , cho dù bạn có làm ra từ thép, bạn cũng phải mềm lòng.)…
"Mình ráng ở nhà đợi tôi, tôi giúp mình gánh một nửa nỗi lo cho đất nước, hãy ở hậu phương chăm sóc tía má, tôi ra ngoài kia đánh giặc. Khi nào mà Việt Nam giành được độc lập tự do rồi thì tôi về sẽ đến nhà hỏi cưới mình làm vợ, mình đợi tôi được không Phác Thái Anh?""Dạ...em đợi mình về..."Lính ngoại quốc LaLisa - người con Việt Nam Phác Thái Anh.23/11/2021 - 29/12/2021Lưu Ý: TRUYỆN MANG YẾU TỐ PHI LỊCH SỬ, CHỈ TẬP TRUNG VÀO TÌNH CẢM LICHAENG. TRUYỆN SẼ MƯỢN NHỮNG CỘT MỐC QUAN TRỌNG ĐỂ DẪN DẮT CỐT TRUYỆN. VUI LÒNG MANG MỘT TÂM HỒN THOẢI MÁI ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. HANYU CẢM ƠN MỌI NGƯỜI.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…