{PHẦN 1: chương 1-197}{PHẦN 2: chương 198 đến hết} Vào nhà tui tìm P2 để đọc tiếp.- Tên truyện: Trời đất! Diễn viên vô danh nhà ai vừa lên sân khấu đã hôn vai ác chó điên chứ!- Tác giả: Sơn Hữu Mang Đình- Trans: Thủy Tích Thanh Thanh- Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên thư, Giới giải trí, Thương chiến, Chủ thụ, Pháo hôi, Nhiều CP, 1x1, HE- Tổng chương: 223 chương chính truyện + 47 ngoại truyệnCP chính: Chó điên tàn nhẫn sủng thê công x Mười hạng toàn năng yêu nghiệt thụ…
Phần tiếp theo của truyện Tổng tài hỏi vợ, bánh bao làm mai nha mọi người. Từ chương 201 ạTác giả: Tịch Bảo NhiDịch giả: SayaEditor: Trang cùng một số editor khácBìa truyện : Nhây's Xưởng (@NhayLaMotXuThe)…
Tên gốc: 虐文主角不许我哭Hán Việt: Ngược Văn Chủ Giác Bất Hứa Ngã Khóc.Tác Giả: Kỷ Trứ Tảo Trửu Khứ Hoả Tinh.Editor: Bull.Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành (90 chương + 2 ngoại truyện)Nguồn: Tấn Giang Thể loại: Bối cảnh/ nhân vật do tác giả sáng tác, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, ông trời se duyên, tiên hiệp, tu chân, ngọt, sủng, chủ thụ, pháo hôi, xuyên thành vai ác, 1v1, chữa lành, kim bài đề cử🏅.Nhân vật chính: Úc Lễ, Ninh DiệuChiếm hữu, thích overthinking Ma Tôn công x Ngây thơ, đáng yêu, vạn người mê thụ.BẢN EDIT CHƯA CÓ BẤT KỲ SỰ CHO PHÉP NÀO, VUI LÒNG KHÔNG RE-UP, CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!⚠️Truyện chỉ được đăng tải tại Wordpress và Wattpad Tuế Nguyệt An Nhiên. MỌI NƠI KHÁC ĐỀU LÀ REUP!…
"...cậu có thể chạy trốn, có thể từ chối, có thể làm ra vẻ là cậu không quan tâm hay bất cứ cái gì cậu muốn...nhưng tôi sẽ không dừng lại, không bỏ cuộc.." Đây là tối hậu thư hay sao, Hoàng Minh Nam bị điên rồi, tại sao lại đi nói điều này với tôi cơ chứ! Hoàng Minh Nam hít nhẹ tóc tôi. "....chừng nào cậu chưa là CỦA TÔI." 6/2012-6/2013 ---------------------------------------------------------------------------------- Tôi là kẻ đứng ở góc khán đài quan sát khán giả thay vì hò hét cổ vũ, tôi là kẻ mờ nhạt làm nền cho câu chuyện lãng mạn của người khác bằng những tình huống dở ẹt và những chiêu trò lố bịch. Tôi là người nhìn được những cái mà người khác không thấy nhưng chẳng bao giờ được công nhận.Tôi là kẻ giỏi che dấu và giỏi giả vờ. Tôi không phải kiểu người thánh thiện ngây thơ hay dễ thương gì hết và tôi không ngại điều đó.Tôi không tốt nhưng cũng không cho là mình nằm ở bên xấu, có lẽ là cả hai. Tôi là một nhân vật phụ, nhân vật phụ thứ thiệt trong mọi thứ. Cuộc đời của tôi không có tới vài khoảng trải hoa hồng như cuộc đời của nhiều người khác, nó dài vài gồ ghề và không có gì cả. Cái duy nhất có thể làm là đi tới trước. Liệu tôi có khi nào sẽ trở thành nhân vật chính?…
Tác giả: Quất Tử ChuTổng : 127 chương+ 2 phiên ngoại Tình trạng edit : đang lết~1: Sinh tử văn, bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, hư cấu, thế giới hiện đại.Tag: Hào môn thế gia, Vả mặt, Xuyên thư, Sảng văn.Vai chính: Khâu Hàn, Diệp Huyên Thành ┃ vai phụ: Rất nhiều ┃Lời khuyên: Quý trọng sinh mệnh, vì chính mình mà sống.Vì làm một mình nên mình không thể đảm bảo chính xác từng câu chữ cũng như lịch đăng bài cụ thể nên sẽ có nhiều lỗi chính tả là điều không thể tránh khỏi . Truyện mình edit đa số chỉ dự trên QT nên chỉ đúng khoảng 70 % và đôi khi vẫn còn lậm QT . Mọi người cứ thoải mái nhận xét , giục ra chương nhé.…
Hán Việt : Nghi thất nghi gia (Nên vợ thành chồng) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Gương vỡ lại lành, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên. Độ dài : 83 chương + 6 ngoại truyện Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các khóa học mình có thể chọn, một bước không rời theo sau Đường Mộ Bạch thi vào ngành Y nhàm chán vô vị. Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch. Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh. Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, dạo gần đây kinh nguyệt của tôi không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi không?" Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?" Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống. --------- Truyện được dịch và đăng tải duy nhất tại www.wattpad.com/LiuXingYu --------- Trong lúc quá chán vì dịch cộng thêm tự nhiên muốn thử sức lại gặp bộ này mà không tìm thấy edit nên ta quyết định tự đào hố #200403 ~ 220618…