Chương 51: Mỗi một phút mỗi một giây của em, anh đều muốn chiếm lấy

Edit: Phong Nguyệt

Ngay sau đó Lục Ý mới biết đạo diễn còn bình thường chán.

Lúc cậu và Cố Diễn chụp tạo hình, có vài nhân viên đứng ở ngoài xem, họ thấy cậu chạy đi, thế là bị đồn ra, dù gì cũng là chồng chồng mới cưới trong giới, giá trị khỏi bàn, bộ phim này lại là bộ đầu tiên của hai người sau khi cưới, không biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm.

Không biết đón thế nào mà tự nhiên biến thành "Cố Diễn và Lục Ý tranh chấp, Lục Ý không muốn chụp cảnh hôn, tức giận bỏ đi, cảnh đối diễn buổi chiều như hai nước với lửa", càng quá đáng hơn là, "Mang các bạn đến gần chân tướng cặp đôi Ùng Ục, chụp cảnh hôn cũng cần làm tư tưởng lâu như vậy! Đằng sau mối quan hệ ngọt ngào của họ, rốt cuộc có bí mật gì?"

Lục Ý đang rửa tay thì nghe thấy, nhờ tu dưỡng cả đời mới miễn cường giữ được bình tĩnh.

...Rốt cuộc tại sao họ thốt ra những lời đó được vậy?

Có phải bọn họ có phải là thư sinh kể chuyện trà trộn vào không? Sau đó dùng sở trường của mình bịa ra tin đồn của cậu và Cố Diễn để mưu sinh?

Chắc kiếm lời không ít!

Đằng nào người này cũng trội hơn người kia!

Lúc đi ra, Trác Tinh ở bên ngoài chờ cậu bước tới, quan sát sắc mặt của cậu, hỏi: "Làm sao vậy?"

Lục Ý lắc đầu một cái: "Không có gì."

Hồi nãy Cố Diễn mời mọi người ăn lẩu, ai cũng đều rất hưởng ứng.

Hai người cùng nhau đến phòng riêng.

"Nghe nói thầy Cố và cậu cãi nhau." Trác Tinh như lơ đãng hỏi, "Còn rất lớn."

Ngay cả Trác Tinh cũng tin loại tin đồn vô căn cứ này...

Trạng thái buổi chiều của cậu và Cố Diễn nghiêm trọng vậy hả?

Bọn họ chỉ chừa không gian cho nhau để suy nghĩ thôi mà...

Lục Ý bất đắc dĩ: "Không có. Người khác thì thôi đi, cậu còn không rõ? Bọn tớ vẫn hạnh phúc."

Câu nói này rơi vào tai Trác Tinh, lập tức trở thành khoe khoang trắng trợn.

—— Cố Diễn là ảnh đế, tự mở phòng làm việc, nắm giữ biết bao nhiêu tài nguyên, là đối tượng người người muốn nịnh bợ, chuyện tình cảm của một người như vậy và tôi rất ổn định. Cậu phải biết chứ? Có cần phí lời không?

Sắc mặt Trác Tinh cứng đờ, cắn môi dưới, nhẹ nhàng "À" một tiếng.

Lục Ý chỉ muốn nhanh chóng tìm Cố Diễn bàn cách giải quyết chuyện này, không muốn tiếp tục đề tài này nữa, vì vậy quan tâm nói: "Hôm nay cậu thử vai, đạo diễn nói sao?"

Đây là hết chuyện để nói.

Trác Tinh càng cứng đờ hơn.

Hôm nay lúc thử vai, đạo diễn không hài lòng lắm, nhưng chưa tìm ra người nào thích hợp hơn, bèn bàn với phó đạo diễn một chút, sau đó quyết định nhận hắn.

Không biết cố ý hay vô tình mà lúc rời đi, phó đạo diễn cười cười vỗ vai hắn, nói hắn nên cảm ơn Lục Ý.

Hắn phải cảm ơn cái gì?

Rõ ràng hắn nhắc đến nhân vật đó với Lục Ý trước mà, rõ ràng cậu biết đó là cơ hội của hắn, rồi lại vì có mối quan hệ xấu xa với bên đầu tư mà giành được nó!

Còn dám ở khoe khoang trước mặt hắn! Mặt dày thật!

Lục Ý cướp mất thứ vốn thuộc về hắn, bây giờ còn làm bộ làm tịch rộng lượng xin một vai cho hắn, muốn hắn nợ ân tình của cậu, đây không phải công khai nhục nhã hắn à?

Sao Lục Ý lại thành ra như vậy?

Hay cậu vốn như vậy?

Trác Tinh sa sầm mặt, Lục Ý đi đằng trước nên không nhìn thấy vẻ mặt của Trác Tinh, hắn nhìn bóng lưng cậu, ánh mắt như tẩm độc, đáp: "Tốt lắm."

"Cậu phải cố gắng lên." Lục Ý vỗ vỗ vai hắn, chân thành nói, "Con người đạo diễn rất tốt, cậu có thể nhân cơ hội này học rất nhiều thứ."

Học cái gì với hắn ta?

Phí Giả Khôn nhìn không lọt hắn có được không!

Một mồi lửa vô danh đang cháy âm ỉ dưới đáy lòng Trác Tinh, càng ngày càng lớn.

Hắn không hé răng, không đáp lời.

Lúc này vừa hay đi tới cửa phòng, Lục Ý đẩy cửa bước vào.

Trong phòng rất náo nhiệt, ăn lẩu có thể rút ngắn khoảng cách giữa người và người, nhất là ăn lẩu vào mùa lạnh thế này, càng mang lại cảm giác sung sướng.

Chỉ trong nửa tiếng ngắn ngủi, mọi người đã xích gần nhau hơn.

Có điều sau khi nhìn thấy Lục Ý đi vào, mọi người vô thức nhìn về phía Cố Diễn.

Chỗ Lục Ý và Cố Diễn cách nhau hai người, lúc đầu mọi người đều ngồi đại,  đợi đến khi mọi người đến đông đủ, hai người ngồi giữa Cố Diễn và Lục Ý mới muộn màng nhận ra mình vô tình tách hai người ra, chỉ có thể nghĩ cách vớt vát, nhưng không biết làm sao, hơn nữa mọi người đều biết Lục Ý và Cố Diễn đang giận nhau, sợ hai người không muốn ngồi chung, vậy sẽ lúng túng lắm, thế là họ không thể làm gì khác hơn là kiên trì làm Vương mẫu nương lạnh lùng vô tình.

Lục Ý cũng liếc nhìn Cố Diễn, cảm thấy ngổn ngang.

Cuối cùng cậu cũng biết ba người thành hổ* là ý gì.

*Ba người thành hổ: Đồn nhiều quá tin thành thật.

Sau khi ngồi xuống, cậu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Cố Diễn:【Anh có nghe nói gì không?】

Cố Diễn đặt điện thoại lên bàn, điện thoại rung một cái, anh liếc nhìn màn hình, nhướng mày không hiểu ra sao, nhìn sang Lục Ý.

Lục Ý tiếp tục gõ:【Tin đồn về chúng ta đó! Phiên bản tiếp theo chắc chắn là chúng ta không muốn ngồi chung!】

Cố Diễn cầm điện thoại lên trả lời:【Tin đồn gì? Lại có tin nhảm gì?】

Lục Ý không dám tin:【Anh không biết?】

Cố Diễn nhíu mày:【Không chú ý, ngoài quay phim còn bận chuyện Chung Diên nữa.】

Lục Ý yên lặng mấy giây, tiếp tục gửi【 Chúng ta ra ngoài nói đi】

Cố Diễn:【Ừm】

Hai người một trước một sau rời khỏi phòng.

Sau khi ra ngoài, họ xuyên qua hành lang tới một sân thượng nho nhỏ.

Lục Ý tới trước, cậu đứng một lát, Cố Diễn mới đi tới.

Lục Ý nhìn bóng dáng ai đó đi về phía mình, không nhịn được thở dài.

Hai người họ đi tới ngày hôm nay, ngay cả nói một câu cũng phải người trước người sau, y như ăn trộm.

Dẫu là hồi cấp ba, hai người cũng không phải dè chừng thế này.

Lục Ý nghĩ tới hồi trưa Cố Diễn muốn ôm cậu, cậu còn sợ người khác nhìn thấy, bây giờ hối hận không thôi.

Nếu người khác nhìn thấy thì tin đồn không mãnh liệt như thế rồi!

Cố Diễn thấy cậu thở dài, đi tới, giơ tay lên định xoa tóc cậu theo thói quen, nhưng chưa gì Lục Ý đã tiến lên ôm anh, chôn đầu lên bả vai anh.

Được người đẹp chủ động yêu thương ôm ấp, Cố Diễn có ngu mới từ chối.

Trên sân thượng gió lớn, Cố Diễn ôm cậu chặt hơn, nhẹ giọng dò hỏi: "Sao vậy?"

"Bọn họ nói bậy." Mặt Lục Ý kề sát bả vai Cố Diễn, ngửi thấy mùi bạc hà quen thuộc, cả người yên tĩnh lại, cậu nhíu nhíu mày, có thể do những ngày qua quen biểu đạt bản thân với Cố Diễn, cậu biết bây giờ không nói ra, Cố Diễn sẽ tỏ ra mình không biết, mãi đến khi cậu chủ động nói mới thôi, bởi vậy cậu không do dự lâu lắm, bèn nói, "Em không vui."

Thật vất vả mới lấy hết can đảm đoạt Cố Diễn về một lần nữa, hai người đang tốt đẹp, đối với với Lục Ý, quan hệ của hai người như đóa hoa hồng trong phòng kín, cần phải cẩn thận che chở.

Bởi vì vài động tác của cậu mà người khác tùy tiện phỏng đoán lung tung, còn hoài nghi đằng sau mối quan hệ của họ, giống như ước gì họ ly hôn cho rồi.

Cậu không thích những lời này.

Cậu biết cậu không quản được miệng của người khác, không quản được người khác nói thế nào, suy đoán thế nào, nhưng vẫn buồn.

Lục Ý sẽ không biểu lộ với người khác, cậu chỉ than thở với Cố Diễn một chút, sau đó ôm anh, như vậy cậu sẽ không nghẹn nữa.

Cố Diễn xoa tóc Lục Ý từ phía sau, trong mắt lóe ý cười.

Không uổng công dẫn dụ lâu như vậy, Lục Ý... Đang chủ động làm nũng với anh à?

Thật không dễ gì.

"Biết là giả thì không cần nghe." Cố Diễn nói, "Người khác nghĩ chúng ta thế nào thì kệ họ, chúng ta không có dư thời gian đính chính từng cái một, cũng không thể sống theo ý họ được, chỉ cần quan tâm mình là được rồi, thời gian chúng ta bên nhau còn không đủ, thời gian đâu để ý người khác chứ."

Cố Diễn nói rất lý.

Lục Ý ừ một tiếng, cầm lấy tay anh, vô thức nắm lấy.

"Tin đồn nào cũng có thời hạn." Cố Diễn trở tay nắm chặt tay cậu, "Cảm giác mới mẻ qua đi thì cái gì cũng biến mất, anh cũng không thích những tin vỉa hè này, nhưng là minh tinh, chúng ta phải làm quen."

Lục Ý vẫn đang xoắn xuýt vì sao họ có thể đồn vô căn cứ như vậy, nghe thấy câu nói này, dần dần cảm thấy như được thông suốt.

"Người tung tin đồn nhảm này cũng thật đáng ghét." Cố Diễn nhẹ nhàng móc tay cậu, lại cười nói, "Lần sau gặp chuyện như vậy, đừng giận dỗi một mình, cứ tìm anh."

Lục Ý ngẩng đầu, hơi khó hiểu: "Tìm anh?"

Tìm Cố Diễn làm gì? Anh có thể đánh bọn họ một trận à? Không hay cho lắm đâu... hơn nữa không cần thiết.

"Ừm." Cố Diễn nhìn chằm chằm cậu, chậm rãi giơ tay lên, bịt kín lỗ tai của cậu, khóe môi nở nụ cười, "Anh sẽ lọc những thứ vớ vẩn đó giúp em."

Lòng bàn tay của Cố Diễn áp bên tai cậu, vừa ấm áp vừa mềm mại.

Lục Ý kinh ngạc nhìn anh, chỉ cảm thấy đáy lòng nhũn ra.

"A Ý, chúng ta đã bỏ lỡ sáu năm." Cố Diễn kề trán cậu, giọng điệu lưu luyến, "Anh không muốn có bất kì thứ gì khác chiếm đi một phút nào của em, mỗi một phút mỗi một giây của em, anh đều muốn chiếm lấy."

... Đều muốn chiếm lấy.

Vành tai Lục Ý đỏ lên, cậu ừ một tiếng, sau đó ngẩng đầu hôn lên môi Cố Diễn.

Lòng dạ Cố Diễn thật sự rất phóng khoáng, gặp chuyện gì cũng bình tĩnh hơn cậu, còn phân tích rành mạch như vậy.

Cậu cũng phải học hỏi Cố Diễn, để sau này không bị ảnh hưởng như vậy nữa.

Hai người lẳng lặng ôm nhau một lát.

Thấy Lục Ý hoàn toàn được xoa dịu, Cố Diễn hơi tò mò, hỏi: "Không có lửa làm sao có khói, anh thấy cách ở chung của chúng ta rất bình thường mà, rốt cuộc họ đã đồn cái gì?"

"Toàn nói lung tung." Lục Ý đã bình tĩnh lại, bây giờ nhắc đến mấy lời này, không hề thấy dậy sóng một chút nào, "Không phải buổi sáng chụp ảnh hôn, anh trêu em nên chụp xong em bỏ chạy sao? Bọn họ nói em giận dỗi nên mới bỏ chạy, còn nói em kháng cự cảnh hôn, phải nhờ anh làm công tác tư tưởng mới chịu chụp một cái, buổi chiều hai ta không nói chuyện với nhau, mọi người hiểu lầm nghiêm trọng hơn, càng truyền càng đáng sợ. Vì chuyện này, đạo diễn Phí còn đích thân gọi em tới tâm sự, đề nghị em thường xuyên thân mật với anh cho quen dần, chuẩn bị cho mấy cảnh phía sau."

Sau khi nghe xong, vẻ mặt Cố Diễn thoáng khựng lại: "..."

Lục Ý dựa vào lồng ngực của anh, ngẩng đầu nhìn anh: "Anh cũng thấy mấy lời bàn tán này buồn cười lắm phải không?"

"Ồ, vậy à." Cố Diễn ôn hòa nhoẻn miệng cười, "Bảo bối, anh thấy chúng ta là minh tinh, phải dựa vào khán giả ăn cơm, có lúc phải tham khảo lời đồn đãi, thuận tiện điều chỉnh. Ví dụ như đạo diễn Phí, hắn là người từng trải, nếu sự tình không nghiêm trọng hắn sẽ không tìm em nói chuyện, hắn đã mở miệng thì em nên nghe nhiều hơn mới phải."

Lục Ý: "???"

Hết chương 51

Cố Diễn hồi nãy anh không có nói vậy mà !!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip