ESTVA...Chap 3
– ơ sao kỳ vậy. Sao lại là bà nhì. Vậy ai là nhất – cậu lên tiếng hỏi
Anh thì thầm vào tai cậu:- thì em là nhất đó. Hihihi
– anh nói nhảm gì vậy
Bà lên tiếng:- con sống với ai vậy ???
Nhắc tới đây, cậu buồn xoa, cậu trả lời:- dạ, cháu mồ côi từ nhỏ ạ
– vậy à. Bà xin lỗi. Bà không biết
–Vậy là con sống có 1 mình à hả
– vâng thưa bà
– con làm nghề gì ??? Làm ở đâu hả
– con làm trong Club của Mark huyng nè bà
– vậy thì tốt quá. Con dọn về đây sống với bà đi. Đc không ?
Nghe bà nói vậy. Mắt Mark sáng rỡ lên. Anh nói
– đúng, đúng rối. Về đây sống đi. Anh không lấy tiền nhà đâu. Với lại bà cũng thích em nữa
– dạ thôi ạ. Như vậy không tốt đâu bà ạ
Mặt bà trùn xuống,bà dỡ chiêu nước mắt ra, bà thúc thích và nói
– tội nghiệp thân già này. Già cả rồi, con cháu không ai ở gần bên. Có 1 thằng cháu à. Mà nó thì đi làm suốt không ai thủ thỉ với ta hết. Vậy thì để bà lão này chết cho rồi. Sống như thế này ta cũng không thiết sống nữa. Huhuhu
Mark và JinYoung ngớ người ra. Không biết bà đang làm cái gì. Sẵn có cơ hội đó. Mark nói thêm
– bà đã nói vậy thì em cứ chấp nhận đi. Coi như là vì bà đi mà em
– emm...emm
– huhuhu khổ thân già này – bà khóc lớn lên
– dạ...dạ vậy thôi từ ngày mai con dọn qua đây ở với bà nhé. Bà nín đi bà ạ
– vậy bà cảm ơn con nhé. Thương con quá
– bà ơi. Bà có JinYoung rồi bà quên con rồi. Mark nói
– ai bỉu con cứ đi quài chi. Không chịu ở nhà với bà
Mark cứng họng không nói nên lời,lúc sau, anh mới lên tiếng.
– từ ngày mai em không cần đến Club làm nữa
– ơ. Không làm ở đó thì em lấy tiền đâu mà sống
– em cứ ở đây đi. Coi như em làm bảo mẫu cho bà đi. Anh trả lương cho em
– vậy cũng đc.
– lát nửa anh kiu tài xế chở em về nhà trọ lấy đồ nhé
– dạ vâng
Thế là từ đó JinYoung về sống chung với bà.
Và thế là cuộc sống của JinYoung cứ thế mà trôi qua trôi qua. Mỗi ngày cậu chỉ ở nhà. Nói chuyện với bà. Không thì dạo ngoài vườn. Lâu lâu thì đc đi siêu thị giải trí rồi lại trở về. Rất nhàm chán và giống như con robot cho đến một ngày.
Nhà của Mark Tuan
Từ bên ngoài bước vào, một cô gái với mái tóc bồng bềnh hun đỏ, đôi mắt đen láy. Cô mặc bộ đầm ôm đc làm từ chất liệu ren đen làm tôn lên dáng vẻ kiêu sa của cô ấy. Người đó không ai khác chính là Jenny. Người em gái hiền lành dễ thương của Mark từ LA trở về sau chuyến du học của cô ta. Cô ấy học giỏi lại ngoan hiền. Vừa gặp cô ấy người bà vô cùng mừng rỡ. Cô ấy chạy lại ôm bà
Người bà nói: – sao con về mà không kiu người ra đón
– Dạ con muốn tạo sự bất ngờ cho bà ạ ! – giọng nói thanh thoát
– Vậy à ! Lần này trở về đc bao lâu đây ?
– Dạ con chắc về đây ở luôn đó bà ! Con hoàn thanh học phần của mình bên LA rồi !
Bà mừng rỡ: – vậy sao . Thật tốt quá vậy là có thêm đc 1 đứa cháu gái ở bên ta rồii !
Cùng lúc đó JinYoung từ trên lầu bước xuống trông thấy Jenny. Cậu lịch sự hỏi:
– Xin chào, đây là......
– Nó là Jenny em ruột của Mark là cháu của ta, còn đây là bạn của Mark. Trong lúc Mark đi làm nó đã ở đây chăm sóc ta đó ! – Người bà tiếp lời
– chào anh năm nay anh bao nhiêu tuổi ?
– Tôi năm nay 22 tuổi còn cô
– Tôi năm nay 22 tuổi luôn vậy là 2 đứa bằng tuổi rồi hay là mình xưng tên cho thân mật nha ! Cậu tên gì ?
– Mình tên JinYoung !
– Tên đẹp đó !
– Cảm ơn Jenny nha.
Cùng lúc đó Mark từ bên ngoài bước vào. Gặp Jenny anh nói
– Em đi đâu đây ? Sao không lo ở Mỹ mà học hành về đây làm gì
– Người ta mới về không hỏi lấy 1 câu thăm sức khoẻ mà còn đuổi đi như đuổi tà vậy đó ! Em hoàn thành xong học phần rồi về Seoul kiếm việc làm sẵn kiếm chồng lun. Đc chưa ông anh bị lão hoá !
– Em nói ai bị lão hoá hả ?
– Thôi thôi. Mới về mà đã như chó với mèo rồi. Jenny con lên phòng thay đồ tắm rửa rồi cả nhà mình đi nhà hàng ăn mừng .
– Dạ, cái đồ già trước tuổi, plèèè – nói xong Jenny bỏ chạy lên lầu
Còn Jinyoung và bà thì cười nắc nẻ vì Mark – độc tài độc đoán bị đứa em ma mãnh chọc tới phát tức.
Tại nhà hàng
Chiếc BWG vừa dừng trước cổng nhà hàng thì một bảo vệ chạy ra kính cẩn
– Xin chào quý khách !
Bước xuống xe cả 4 người đều là tâm điểm của sự chú ý. 1 già 3 trẻ. Ai cũng đều xinh đẹp, sang trọng ! Đặc biệt là JinYoung, những chàng trai kể cả những cô gái đều hướng về cậu ấy vì sự xinh đẹp quá mức của cậu. Vừa vô bàn thì bồi bàn chạy đến
– Các vị dùng gì ạ ?
– Hôm nay để cho Jenny lựa món nha – Bà lên tiếng
– Vâng ạ !
– Cho tôi món này, món này, món này và cả món này nữa !
Người bồi bàn ghi ghi chép chép xong rồi bước vào trong, Jenny , JinYoung lên tiếng
– Kêu nhiều quá sao ăn hết đc ? Mà con hao phí tiền
– Không sao đâu Jinyoung khỏi lo. Có ông anh ở đây thì khỏi lo về chuyện tiền bạc !
– Em lúc nào cũng phụ thuộc vào anh cả
Bà lên tiếng: – thôi đi, 2 cái đứa này. JinYoung theo bà đi dạo ngoài sân vườn xíu nha !
– Dạ
2 người vừa đi một lúc thì Jenny lên tiếng
– Oppa. JinYoung dễ thương quá à. Làm mai cho em đi !
Mark trừng mắt nhìn cô em của mình nói
– Em muốn chết sao. Người của anh mà cũng dám dành hả ?
Đứng hình 5s
– Chẳng lẽ nào anh với cậu ta là 1 cặp
– Cũng không hẳn là vậy, cậu ta vẫn chưa chính thức đồng ý mặc dù cậu ta đã là người của anh
– Trời, anh tài tình thật. Chắc cũng phải sử dụng qua tiểu sảo chứ gì !
– Đúng là chỉ có em mới hiểu đc anh hahaha
Trầm ngâm 1 lúc sau Jenny lên tiếng
– Thấy JinYoung cũng dễ thương lại đc lòng bà. Em sẽ đứng ra làm bà mai cho mối lương duyên này !
– Được vậy thì tốt quá, nếu thành công anh sẽ hậu tạ nhé. Muốn gì cũng đc !
– Anh hứa đó nhé.
Vừa nói xong bà và cậu trở về bà nói
– Khung cảnh nơi đây thật đẹp.
– Đúng rồi đó ! – JinYoung tiếp lời
Thức ăn lên ngồi bồi bàn kính cẩn
– Chúc quý khách dùng bữa ngon miệng ạ !
Thế là một bữa ăn thật ấm cúng đầy ấp tiếng cười trôi qua.
Vậy là đã 3 ngày kể từ khi bước 1 đã hoàn thành. 3 ngày để cho Mark và Jenny chuẩn bị bước tiếp theo. 3 ngày để cho JinYoung nhận ra tình cảm của mình dành cho Mark. Trong 3 ngày này, Mark cứ thần thần bí bí đi đi về về không nói tới JinYoung một tiếng, JinYoung cũng hỏi tới bởi vì trong thâm tâm cậu cái cuộc gặp gỡ ở nhà hàng như một ác mộng và cậu không dám hỏi vì cậu sợ phải nghe một câu trả lời không như mong đợi. Tuy chỉ mới mấy tháng ở gần Mark, cậu đã nhận ra tình cảm của mình dành cho Mark là vô cùng to lớn.
Trong khi đó thì Mark và Jenny đang chuẩn bị cho một kế hoạch toả tình với "Quy mô lớn".
Tại phòng Jenny
Jenny đang say xưa với cuốn sách thì "cốc cốc" vang lên. Và Jenny biết đó là ai bởi vì mấy ngày nay người này cứ ra ra vào vào trong phòng của Jenny. Người đó không ai khác chính là Mark Tuan nhà ta.
– Mọi chuyện tới đâu rồi hả ? Mark lên tiếng
– Xong hết rồi. Chỉ còn phần của anh nữa đó – Jenny vẫn không rời mắt khỏi quyển sách
– À ừm. Được rồi. Qua chuyện này anh sẽ hậu tạ em thật hậu hĩnh – Mark nói
– Thôi thôi. Được rồi anh ơi. Cho em xin đi ! Em chĩ cần cái Luxury Fashion của anh thôi, mấy cái khác em không cần – Jenny bỉu môi
– Ừm, vậy thì tốt. Đỡ tốn, thôi anh về phòng đây.
– Đúng rồi. Về phòng đi anh lo mà chuẩn bị đi, qua dụ này lo mà bù đắp cho "người đẹp lòng anh" đi. Em thấy JinYoung dạo này tiều tuỵ, thiếu sức sống lắm đó. Không biết phải là do cái dụ hôm bữa ở nhà hàng không. Nếu như mà phải thì em chúc mừng anh nha. – Jenny cười một cách khoái chí
Ủa ? Là sao ? – Mark ngu ngơ hỏi
– Anh ngốc thật hay là đang dả nai vậy ? Nếu như vì chuyện đó mà Jinyoung tiều tuỵ thì chứng tỏ Jinyoung đang ghen. Ghen mà không hỏi ra được thì tức. Mà tức là ăn không ngon ngủ không yên. Như vậy mà không tiều tuỵ chẳng lẽ béo ú sao ? Câu hỏi ngớ ngẩn – Jenny buông quyển sách xuống và nói.
– Ừm há. Đúng rồi. Tội nghiệp "thiên thần" của tôi quá. Qua dụ này phải "vỗ béo" em yêu của tôi mới đc ! – Mark tỏ vẻ yêu thương
– Thôi được rồi. Có ai mà như ông không. Đường đường là "anh hai" của một băng đảng. Nắm giữ một chuỗi Club, Bar lớn nhất nhì Seoul này mà chỉ vì một chàng trai mà điêu đứng như vậy. Mất hình tượng quá – Jenny nói với giọng mĩa mai
– Anh không quan tâm. Chỉ cần có được JinYoung. Cái gì anh cũng làm. Hốhố (mê trai quááá ><")
– Thôi. Anh về phòng đi. Ồn ào quá. Không khéo Jinyoung nghi ngờ đó. Ồn áo quá – Jenny than vãn
– Anh về phòng đây
Trở lại Jinyoung, lúc này cậu xanh xao, tiều tuỵ. Với vẽ ngoài ốm yếu mà thêm dụ này nữa. Nhìn cậu thật mong manh dễ vỡ cần được sự che chở. Lúc này cậu đang thẫn thờ bên ao sen.
– Cá ơi cá à. Tao mệt mõi quá. Muốn quên mà quên không được. Bây giờ người ta đâu có yêu thương gì tao nữa đâu ! Người ta có bạn gái rồi. Tao buồn quá cá ơi. Không biết chừng nào tao mới thoát khỏi cảnh này nữa cá ơi – Jinyoung thì thâm một mình
– Có chuyện gì mà buồn hiu vậy ? – Mark từ đâu mà bất thình lình đi tới
– Có gì...ì đâu – Jinyoung ấp úng không biết những lời cậu thì thầm Mark có nghe không
– Ừm. Ngày mai em có rảnh không ? – Mark hỏi nhưng trong lòng đã biết chắc câu hỏi rồi
– Anh biết rồi mà còn hỏi, tôi ở nhà không à. Có được đi đâu đâu ? – Tim cậu đập thình thịnh khi đứng trước Mark
– Tốt. Mai em chuẩn bị đi. Ra ngoài với anh – câu này Mark giống như ra lệnh hơn là nói !
– Chi vậy ?
– Mai rồi em biết ! – Mark nháy mắt
– À à ừm
– Ừm. Em dô nhà đi. Ngoài này lạnh lắm – Mark quan tâm
– Tôi biết rồi – trong lòng cậu cảm thấy ấm áp khi Mark quan tâm cậu thế này.
– Ừm.
Hôm sau
~ End Chap 3~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip