BẠN THÂN...

Bạn thân!

Bạn bè ấy mà, chẳng cần phải làm gì to tát cũng chẳng cần cố gắng lấy lòng nhau. Chúng tôi có bất hòa, có to tiếng cãi vã, có cười và cả cùng ôm nhau khóc.

Tôi có một vài người bạn. Không nhiều, nhưng đủ. Chúng tôi không phải lúc nào cũng có thể gặp nhau. Mỗi đứa một trường, mỗi đứa một thành phố, rồi mỗi đứa lại có những người bạn của riêng mình. Nhưng tự chúng tôi biết rằng: chúng tôi vẫn là bạn, dù chuyện gì xảy ra chăng nữa.

Mọi người luôn quan niệm rằng, trừ tình máu mủ ruột thịt ra mọi thứ tình cảm khác đều "xa mặt thì cách lòng". Chúng tôi thì cho rằng "mình khác". Ừ, đó có thể là cái kiêu ngạo của những cô cậu trẻ. Mặc kệ nó là gì, chưa bao giờ chúng tôi mất lòng tin ở đối phương.

Bạn bè ấy mà, chẳng cần phải làm gì to tát cũng chẳng cần cố gắng lấy lòng nhau. Chúng tôi có bất hòa, có to tiếng cãi vã, có cười và cả cùng ôm nhau khóc. Sau tất cả, lại có thể cùng họp lại, ngồi với nhau, nói dăm ba câu đùa chẳng ra đâu vào đâu ấy thế mà đứa nào cũng phá lên cười, đứa nào cũng lấp lánh trong đáy mắt là cả một vùng trời an yên từ lâu đã giấu kín để tự bảo vệ mình khỏi đầy rẫy những bon chen. Những câu chuyện của chúng tôi đều là ngẫu nhiên nhớ tới, rồi hào hứng kể cho nhau nghe, tranh nhau bình luận, chẳng chút giả dối, chẳng chút tính toan.

Cuộc sống có bao giờ là phẳng lặng, mỗi chúng tôi đều phải tự mình thay đổi để thích nghi dần với thực tế. Chẳng có ai muốn vậy, nên chúng tôi cố gắng chấp nhận con người mới của đối phương như một sự trưởng thành tất yếu. Những đứa trẻ rồi cũng có ngày cần lớn lên.

Chúng tôi không dùng những ngôn từ hoa mỹ để nói chuyện với nhau, cũng rất hiếm khi khen nhau một câu cho tử tế bởi vì kiểu gì chúng nó cũng nghĩ mình khen đểu, nên thôi. Nói ngọt ngào quá lại đâm ra khách sáo, một lũ điên điên khùng khùng ngồi chọc tức nhau mới là bạn thân. Chúng tôi là vậy.

Nghe thì có vẻ như chúng tôi có thể nhìn vào mắt nhau mà hiểu được hết tâm tư của đối phương, nhưng không, chúng tôi không có cái tài thần kì ấy. Chúng tôi chỉ là những kẻ xa lạ gặp nhau, có vài điểm chung nên kết bạn, vài khiếm khuyết nên bù đắp chút thiếu sót cho đối phương, mang trong mình vài nỗi đau nên cho nhau một điểm tựa, chia sẻ chút hơi ấm, lâu dần thành quen, thành nghiện, rồi cứ thế song song bên đời nhau. Bạn bè, chúng nó cũng khó hiểu chẳng khác gì thời tiết, đặc biệt là những kẻ đang yêu. Nhiều khi tôi cũng phát bực, thế quái nào mà những kẻ mắc vào lưới tình đều thất thường dở hơi như thế? Nhưng vẫn kiên nhẫn lắng nghe nó kể lể, rồi cho ra đời một câu sến sẩm y chang tiểu thuyết "có tao ở đây, xem ai dám bắt nạt mày"...

Ai cũng cần tìm cho mình một hay một vài người đồng hành, không phải người yêu, cũng không phải người thân. Họ là đồng chí, đồng đội và họ là bạn thân. Tôi bỗng nhớ tới một câu nói trong phim "Năm tháng vội vã": "Có những người, trong lòng mình, cho dù có làm chuyện gì, thì người đó vẫn mãi mãi là bạn mình."

Source: Tình Bạn
_________________________

1. Nhiều lúc cứ Gato với mấy con bạn thân đủ đường. Rồi thì hờn nhau chửi nhau nói xấu nhau. Nhưng mà nhận ra thiếu chúng nó cuộc sống nhạt nhẽo lắm. Kể cũng lạ. Tính tình trái ngược nhau, mà lời chưa kịp nói chúng nó đã hiểu. Yêu nhau như ny lâu năm vậy <3 thanh xuân đẹp là vì có mấy đứa như chúng nó. Bu bám nhau miết <3

2. Chúng tôi không phải lúc nào cũng có thể gặp nhau. Mỗi đứa một trường, mỗi đứa một thành phố, rồi mỗi đứa lại có những người bạn của riêng mình. Nhưng tự chúng tôi biết rằng: chúng tôi vẫn là bạn, dù chuyện gù xảy ra chăng nữa.

3. Tôi có một ng anh em. Cậu ấy bị tai nạn giao thông , hôm qua vào gặp còn ko nhớ tôi là ai nữa. Hơi đau xót nhưng ít ra nó vẫn còn ở lại đây. Bảo là phải vài tháng nữa may ra mới nhận ra được mọi người. Nhưng mà ko sao đâu. Anh em mình có thể lại kết giao và tiếp tục làm anh em khi mày khỏe lại mà....

4. Bỗng dưng lại muốn tag cậu vào đây, rồi rủ ngắn gọn "gặp nhau tí đi", ngày xưa gặp nhau đâu cần lý do, giờ thì khoảng cách giữa 2 đứa cứ xa dần vậy, gặp nhau ừ thì cười nói như không có gì, nhưng thật lòng đứa nào cũng hiểu mối quan hệ giờ chỉ còn như bạn xã giao, đâu thân thiết từng câu chuyện nhỏ như ngày xưa :) nói 1 câu rủ không khó, chủ động trước cũng không khó, thực tế là tớ chẳng làm thế đầy rồi mà, nhưng khó ở chỗ cậu chắc còn chả buồn để tâm đến tớ, muốn bồi đắp lại tình bạn này như cũ, chỉ mình tớ nghĩ đến nó thôi, cậu sẽ lại nói cậu bận thôi :)

5. Ngày xưa ở nhà 3 đứa chơi vs nhau như cứt vs đít. Còn mong mỏi bố mẹ chuyển nhà để nhà 3 đứa gần nhau ngày nào cũng đc gặp nhau nữa. Cuối cấp 2 thì gđ đứa kia có chuyện, nó theo mẹ cũng là chuyển nhà nhưng là nơi khác. Thế là còn 2 đứa. Lại vì 1 thằng đéo ra cái nồn gì mà không chơi vs nhau nữa. Bh tôi chả biết chúng nó sống có tốt không. Cũng hối hận vì mình nóng nảy ns lời không hay. Nhưng mà cũng lâu quá rồi. 1 đứa đã lấy chồng, 1 đứa thì đã mất ll, ... vẫn còn nhớ ngày bé có chúng nó lớn lên cùng mình. Tình bạn của tôi nó mong manh quá các ông ạ...

6. Kiểu tui á thấy con bạn mình chơi thân với người khác thôi là nổi máu ghen, máu chiếm hữu rồi :))) nghĩ lại thì con nít quá

7. Không cùng 1 thành phố, thậm chí không cùng 1 đất nước, múi giờ lại trái nhau, trái giới tính, mình có HỌ là những người bạn thân chứ không chỉ 1 người... chắc là trời ban cho mình cái kho báu này rồi ăn cắp moẹ người eo của mình rồi :( mình thật đáng thương mà.....

Cre: CHI_CONGTUA_69

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip