NHÀ NGHÈO THÌ CÓ NHỮNG KHÓ KHĂN GÌ?
1. Học thì không giỏi nên mỗi lần xin tiền học là cứ áy náy.
2. Giàu chưa chắc sướng nhưng nghèo chắc chắn khổ. Tất cả dự định và mong ước đều phải bắt đầu bằng cụm từ "Đợi có tiền..."
3. Mua cốc trà sữa là phải đắn đo cả tuần, 100k bằng 1 ngày lao động của bố mẹ rồi :)
4. Nghèo không có gì gọi là khổ, nghèo mà còn xấu mới thật sự là khổ 😂
5. Đéo có tiền để mà "đua đòi", "học đòi", "đú đởn", "tiêu vặt ", được hưởng những cái thứ mà các bạn gọi là "tuổi trẻ", "cuộc đời".
3. Làm con nhà nghèo có nhiều cái khổ lắm chứ. Nhưng mà không biết ở đây có ai sinh ra đã nghèo sẳn rồi từ từ khá lên từng chút từng chút một không nhỉ, nhà mình lúc mình chưa sinh ra còn không đủ ăn cơ. Lúc đó người ta coi như rác ấy. Nhưng khá lên nên cách ngta đối xử cũng khác hẳn@@ Xã hội này luôn là thế.
4. Là suy nghĩ thật kĩ trước khi mua đồ, dù có thích lắm cũng không mua nếu giá chát. Có tài trả giá trời cho với chi tiêu khắt khe :v
5. Muốn được như các bạn cùng lứa, có xe máy đi học cho nhanh mà không được, ngày nào cũng phải lái trực thăng đi học. Khổ quá :((
6. Nhà giàu còn có thể chạy chọt để kiếm một công việc tốt. Nhà nghèo chỉ có nước tự phấn đấu mà chưa chắc đã xin được việc tốt.
7. Sgk dùng của anh chị họ, sách tham khảo cũng dùng lại
Chỉ dám mua ngòi bút ( bút đắt vãi)
Vở ghi mấy môn linh tinh thì dùng vở cũ lớp 11, môn quan trọng thì mua vở 300 trang cho nó viết nhiều
Đéo mua bọc vở, nhãn vở vì thấy tốn kém
Cái gì cũng chỉ nghĩ tiết kiệm hết mức có thể 😊
8. Lúc nào cũng mơ tưởng, sáng hôm sau thức dậy, bố mẹ bảo là "tất cả chỉ là giả dối, thực ra, nhà mình là tỷ phú đấy con."
9. Bố mẹ cãi nhau chuyện tiền bạc, nhìn con cái ngứa mắt chửi con. :)
10. Là tuổi thanh xuân không trọn vẹn chỉ vì cụm từ "không có tiền".
11. Cả ngày đi làm về mệt, lên fb giải trí 1 tí thì thấy lũ bạn đang đi du lịch, check in sang chảnh, ăn món đắt tiền, mua toàn đồ hiệu. Tự dưng ngồi khóc ngon lành.
12. Đang yên đang lành ông già đi đánh bài mất mẹ hơn 4 tỷ giờ nghèo vc 😞😞
13. Tiền đối với tao không quan trọng mà cái mẹ gì cũng cần tiền.
14. Nghèo không khổ đâu, dở dở ương ương mới khổ. Không đủ bản lĩnh để sống như người giàu lại càng không đủ can đảm bỏ tất cả, bỏ tự ái sống như một đứa nghèo. Đó là cái tệ nhất đấy.
15. Không có gì khổ bằng việc thấy ba mẹ cãi nhau, vì chữ tiền 😊
16. Lên lớp 6, nhờ vào mấy giải học sinh giỏi cấp quận hồi tiểu học mà được nhận vào 1 trường nhất, nhì của quận và vào thẳng lớp chuyên văn. Thế nhưng học kỳ I năm đó cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời tau bị học sinh trung bình và chính vì môn văn của cô chủ nhiệm. Tau còn nhớ mãi cảnh mẹ tau đi họp phụ huynh trên con xe mini tàu, khóc từ trường về nhà vì lớp 44 học sinh, duy nhất mình tau hs trung bình. À thì vì cả lớp chỉ có tau ko đi học thêm nhà cô. Sau đó, mẹ tau đánh cho 1 trận rồi bảo "việc kiếm tiền là của bố mẹ, việc của mày là học. Bố mẹ có nghèo cũng vẫn lo được cho mày, tại sao mày ko đi học thêm?". Học kỳ II, tau bò đến nhà cô học và tổng kết văn cuối năm đc 8,2, lại học sinh giỏi như thường. Đó là lần đầu tiên tau cảm nhận sâu sắc đc thế nào là con nhà nghèo :)
17. Bị họ hàng coi thường :))) Từ bé đã đc Bố Mẹ dặn dò là phải học hành cho giỏi rồi làm thật nhiều tiền để "nhà mình" không còn bị coi thường nữa.
18. Đi học đại học ba năm, chưa dám gọi điện về nhà xin tiền lần nào. Tự xoay sở, đúng ngày thì mới có tiền.
19. Nhà lúc bé nghèo đến mức tối đói dậy chỉ ăn cơm với xì dầu và đường, nên giờ cố gắng hết mức để có tiền giúp Bama, với mấy đứa bằng tuổi kêu nó đi làm thì cũng lắm là lên phục vụ Cafe, mình vác mặt ra chợ ngồi bán từ chiều tới khuya. Miễn làm việc lương thiện và có tiền là được :)))
20. Là ánh mắt kì thị của mấy đứa giàu, mặc dù mình không nghèo...
21. Bây giờ nhà tui ko phải giàu có nhưng cũng đủ để cho tui đi du học. Thật ra bằng tuổi tui thì họ hàng không ai nhớ được nhà tui nghèo đến mức nào, chỉ có mấy cô chú dì dượng mới biết.
Hồi xưa biết mình nghèo nên ko dám đòi hỏi, đi học mầm non mãi mẹ mới mua cho bộ bút chì màu 12 cây hình xanh xanh đỏ đỏ. Bộ đó giờ chắc 12k nhưng hồi đấy với tui là một gia tài. Cuối cùng bị lấy mất hết, còn đúng một cây màu đỏ. Vẽ tranh nộp cho cô, cô hỏi " sao con vẽ màu đỏ ko vậy?". Mặt trời màu đỏ, chiếc xe màu đỏ, mây màu đỏ, cây cối bên đường màu đỏ. Cơ mà ko dám xin mẹ mua lại vì nhà còn ko có tiền lấp lại mái tôn cho đỡ dột ._. Còn nhiều chuyện lắm nhưng nhớ nhất chuyện đó, đó là lí do tại sao tới bây giờ tui vẫn ko ngừng cố gắng...
22. Không ai yêu, không ai để ý :)) Chỉ càn quen biết vài người có tiền thì bản thân sẽ bị người ngoài gán mác :" Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga"," Đào mỏ", "đú đởn","ăn theo",... Mọi thứ đều là tự cố gắng, nỗ lực mà đạt được. Và , bọn nhà giàu sẽ chẳng bao giờ biết cảm giác muốn xin tiền mẹ đóng học, chưa dám mở miệng mà nghe câu mẹ than :" Dạo này hết tiền rồi, không biết đủ ăn không?" là lại phải nuốt ngược vào trong, hẹn cô lần sau đóng học :))
23. Nhà tau toàn xài sách cũ của chị. Cảm thấy tiện lợi muốn chết.
24. Tội thương mấy đứa giàu. Ko đc nghèo như t. Chúng nó đâu hiểu cái cảm giác sung sướng khi được mua 1 chiếc xe đạp mới để đi học là ntn đâu, chúng nó cũng chẳng thể hiểu đc việc có 1 quyển truyện tranh mới, 1 món đồ chơi mới là hạnh phúc thế nào đâu. Vì chúng nó quá thừa thải nên làm gì có thể tận hưởng những khoảnh khác ấy :)
P/s: Hmm..=))) Nếu bạn nghèo, thay vì đi bar đi bủng kết nối bạn bè anh em toàn cầu thì bạn lại đi làm sml cả ngày. =))) thay vì vung tiền vào mặt các em xinh tươi thì bạn lại hận đời vì sao con gái chỉ yêu vì tiền =))) thay vì bạn có thể mua cả cái app Wattpad này thì bạn lại phải ngồi gõ phím viết chap mới hòng được các anh em huynh đệ tỉ muội tứ phương tám hướng chú ý đến =))) đcm... con nhà giàu tao đéo biết tụi nó khi buồn có khóc không =))) nhưng chắc chắn là khóc đéo thảm bằng tao đâu.....
CHI_CONGTUA_69
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip