Chương 6
Thần kỳ thật. Một nụ hôn đổi lấy một buổi đi chơi thỏa thích mà không bị thằng nhóc kia bám đuôi, sau này nếu đổi được thì cứ đổi, dù sao cũng chẳng mất cái gì.
Taehyung lén lút nhìn xung quanh đã chìm vào giấc ngủ, vì sợ bị phát hiện mà trái tim đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực, anh cẩn thận từng bước từng bước, sau đó thành công thoát ra bên ngoài.
Đéo nói nhiều, đêm nay phải chơi thật xả láng mới được!
Taehyung đến nơi hẹn, là đầu con ngõ nhỏ ở cách cổng nhà không xa. Vừa mới đến nơi đã ngửi thấy tràn ngập mùi thuốc lá tạp nham, giống như rất nhiều loại thuốc lá trộn lẫn vào với nhau vậy. Mẹ nó, đây là mùi tao ghét nhất đấy, đứa nào hút vậy?
"Yo người anh em, đến rồi đấy à? Làm điếu không?"
Tên tóc vàng chóe nhìn Taehyung rồi cười một cái đầy thiện chí, trong tay là điếu thuốc đang hút dở. Taehyung ghét bỏ nhìn gã, trông chẳng khác nào mấy tên côn đồ đầu đường xó chợ cả. Này, có ăn chơi thì cũng phải ăn chơi cho sang chảnh hợp với số tiền, tính làm ăn mày à?
"Không hút." Taehyung nhìn gã, nhớ lại trong nhà mình còn có trẻ nhỏ, hút một lần sẽ nghiện, về nhà mà hút, cũng không tốt lắm nhỉ?
Gã xì một tiếng, đưa điếu thuốc lên miệng ngậm, trông ra dáng lắm, dựa lưng vào tường rồi nói, "Đi, tao dắt chúng mày đến một nơi, không vui không lấy tiền."
Taehyung không tin tưởng lắm, đôi lông mày xinh đẹp khẽ nhếch lên, hai cánh môi mỏng trong đêm tối mờ mịt dựa vào chút ánh tàn từ thuốc lá mà khẽ ẩn khẽ hiện, "Tao quen một người mới mở quán bar, không xa lắm, đi bộ tầm 10 phút là tới, đi không?"
Thằng nhóc đứng bên cạnh gã tóc vàng hơi rén, "Chúng ta mới mười lăm tuổi thôi, vào được không?"
Taehyung khinh bỉ nhìn, "Không nghe tao nói đó là người quen hả? Mày sợ thì ở nhà với mẹ đi. Đồ chuột nhát cáy."
Gã tóc vàng cao hơn Taehyung một chút, nhìn nhìn anh, sau đó đột nhiên thay đổi sắc mặt, chỉ tay ra phía sau lưng anh, nhíu mày nói, "Ê, khuya rồi mà con nhà ai còn ra ngoài chơi thế kia?"
"Cái gì?"
Taehyung ngờ vực ngoảnh đầu ra phía sau, quả nhiên đúng với linh cảm chết người của anh, thằng nhóc con kia dám đứng ở sau cột điện ló đầu ra rưng rưng nhìn chằm chằm mình!
Bố khỉ!
Jungkook thấy anh nhìn mình, đáng thương gọi, "Anh..."
Taehyung liếc nhìn gã tóc vàng một cái, sau đó lại nhìn Jungkook, chạy gần lại về phía nó, có chút lớn giọng mắng, "Mày ra đây làm cái đéo gì? Biết mấy giờ rồi không? Đệt, mày không sợ tối không sợ bị bắt đi à? Gan--"
Jungkook chạy đến ôm chầm lấy một bên cẳng chân Taehyung, giống như đang chùi nước mũi vào vải quần anh vậy, òa lên, "Jungkook sợ tối, nhưng còn sợ anh đi rồi không về nữa. Mấy giờ rồi anh còn ra bên ngoài vậy?"
Taehyung ngẩn người, một tên khác có vết sẹo ở trên mặt lại đi về phía hai người bọn họ, nhéo nhéo má Jungkook một cái, bị Jungkook lườm đến cứng đờ cả tay, nhưng vẫn mở miệng nói, "Nhóc con cũng muốn đi hả? Dắt nó đi, cho nó làm quen dần."
"Làm quen cái đéo?" Taehyung gạt phăng tay của cậu ta xuống, kéo Jungkook đứng ra phía sau lưng mình, phất phất tay nói, "Đếch đi nữa, hết hứng rồi. Chúng mày tự đi đi, hôm khác lại hẹn."
Gã mặt sẹo quay đầu không thấy gã tóc vàng nói gì, xoay lại nhìn Taehyung, "Mày sợ cháu mày về mách lẻo với ba mày anh gì? Tưởng sao, hóa ra cũng là chuột nhát cáy. Về chăm cháu đi, lần sau đừng đi chơi đêm nữa nha."
Cậu ta nói tiếp, "Còn nữa, nhóc con. Muộn rồi, về nhà ngủ với mẹ đi, mẹ nhóc không dạy ra ngoài ban đêm nguy hiểm lắm sao? Hay là không dạy?"
Taehyung thay đổi sắc mặt, khí chất tỏa ra giống như hoàn toàn khác biệt với lũ bạn cùng lớp phía đối diện, anh khoanh tay trước ngực, hất hất cằm nói, "Ê, đến lúc trả số tiền mày nợ tao năm ngoái rồi đấy, nhanh lên, tao còn về chăm sóc cháu trai nữa."
Gương mặt cậu ta méo xệch, có chút lắp bắp nói, "Mày, mày vội cái gì? Có mấy chục nghìn won thôi, có cần phải mất hòa khí anh em vậy không?"
Taehyung đá thùng rác bên cạnh, "Vậy mày còn mặt mũi vay tao à? Đéo nói nhiều, trả tiền! Đéo trả thì cút, mẹ nó bố đếch cần cái hòa khí anh em cái chó gì hết!"
Jungkook cảm nhận được bàn tay bị Taehyung nắm rất chặt, nó ngẩng đầu lên, nhìn thấy khóe mắt anh đo đỏ thì khẽ giật mình, nhưng cũng không nói thêm tiếng nào, chờ anh nói tiếp, "Nhà tao làm sao cần mày quản chắc? Mẹ mẹ mẹ, mày có mẹ thì ngon lắm đấy à? Về mà làm con trai ngoan của mẹ mày đi, đừng có xuất hiện trước mặt tao nữa."
Ban đêm vô cùng tĩnh lặng, bây giờ lại chỉ nghe thấy tiếng Taehyung như đang xé trong gió, vừa chua vừa chát, lại có chút không kiềm chế được tâm tình. Taehyung nói xong, cũng mặc kệ lũ bạn cùng lớp này, cứ thế kéo tay Jungkook đi thẳng về phía cổng nhà. Cũng may vào mà không bị ai phát hiện, thời điểm mở cửa vào phòng, Taehyung ngồi sụp xuống giường, hai tay giơ lên che mắt lại.
Jungkook rón rén bước lại gần, khẽ kéo kéo Taehyung, nhút nhát gọi, "Anh ơi..."
"Mày cũng biến về phòng mày luôn đi, đừng có làm phiền tao."
"Jungkook xin lỗi mà, có phải sau này anh sẽ không còn ai để chơi cùng nữa không? Sau này Jungkook sẽ không đi theo anh nữa, Jungkook xin lỗi anh thật đấy."
Taehyung chợt im lặng, cúi đầu xuống nhìn nó, không hiểu sao trong lòng dấy lên một loại cảm xúc đầy chua xót, anh nhéo mặt nó, nói, "Mày cũng gan lắm, đêm hôm khuya khoắt không đi ngủ, còn theo tao ra tận bên ngoài, ông mày mà biết thì chỉ có nước vặn đầu cả hai."
Lúc này thằng nhóc kia còn cười khúc khích, hai mắt cong lên, "Anh nói gì vậy? Vô lý ha ha ha."
Mẹ mày, mày còn cười. Vui lắm ấy mà cười.
Taehyung dùng chân đẩy đẩy mông nó ra, "Biến về phòng ngủ, không tao tẩn mày bây giờ."
Jungkook trèo lên trên giường, hai cái chân ngắn cũn cỡn gác lên đùi Taehyung, đột nhiên nói, "Nhưng mà bây giờ anh đang buồn. Anh nhất định cần phải có Jungkook bên cạnh."
Hờ. Mắt mày tinh đấy.
Nó lại nói tiếp, "Anh ơi anh xem Jungkook nè!"
Thôi nhé, tao chỉ xin mày một lần không nghe thấy anh ơi trong ngày. Taehyung gạt phăng cái chân múp như heo của nó ra khỏi đùi mình, sau đó nằm xuống giường.
Anh lật người một cái, không cả thèm nhìn vào mặt nó, "Tao chán nhìn mặt mày lắm rồi. Biến về phòng mày đi."
Jungkook bĩu cái môi nhỏ xinh của nó ra, hai bên má cũng ỉu xìu xuống, đáng thương nói, "Nhưng mà anh cứ nhìn Jungkook một cái đi, đảm bảo không làm anh thất vọng."
Mày làm sao liên quan đếch gì đến tao mà thất với chả không thất.
Một buổi tối ngon lành cành đào cứ thế bị mày phá nát rồi còn đâu. Taehyung liếc nó một cái, thấy nó đang dùng đôi mắt long lanh nhìn mình, không nhịn được đến nổi cả da gà, không biết trút vào chỗ nào, giơ tay nhéo má nó một cái, "Trông mày vẫn thế chứ có khác gì đâu?"
Jungkook vì đau mà nheo một bên mắt lại, nhếch cái miệng lên than trời than đất, "Anh, anh ơi đau."
Taehyung thả cái má hồng rực của nó ra, Jungkook thấy có cơ hội rồi là ngay lập tức lấy đà đứng bật dậy, giơ hai cánh tay lên khua khoắng, hào hứng nói, "Giờ anh thấy Jungkook có gì khác chưa?"
"Thấy mày mập ra."
"Anh ơi anh vô duyên thế?"
"Chứ làm sao?"
Nó ngồi xuống, lần thứ hai duỗi chân ra, chỉ chỉ chân mình rồi nói, "Chân Jungkook dài ra rồi, cao hơn rồi đó."
Taehyung ngáp một cái, không quan tâm lắm, "Ờ, cao hơn bao nhiêu?"
Nó hào hứng quẫy chân, "Dạ 1cm!"
Ha ha.
Anh nhìn gương mặt nó, vẫn là gương mặt đậm nét của tài xế Jeon, chỉ có đôi mắt này là giống mẹ nó một chút, Taehyung vô thức sờ đuôi mắt nó, nó lại rụt cổ lại, "Anh ơi, nhột quá."
Taehyung khụ một tiếng, đưa tay về, sau đó quay mặt vào trong tường, nhắm mắt lại, "Đéo về phòng ngủ thì ra khóa cửa lại."
Jungkook nghe thấy thế thì hai mắt sáng lên, vội vàng nhảy xuống giường, chạy chân đất ra khóa cửa lại, sau đó lại lạch bạch chạy về phía giường, bò về sát người Taehyung, vui vẻ nằm xuống.
Taehyung thấy lưng mình âm ấm, nhíu mày nói, "Mày sát vậy làm gì? Cách xa tao ra."
Jungkook vòng tay qua ôm lấy eo Taehyung, dụi dụi mặt vào lưng anh, cười nói, "Ôm anh Jungkook ngủ ngon lắm á."
"Cái khỉ gì?"
"Vì người anh thơm mà."
"Đệt, ngủ đi, đừng có lằng nhằng, tao đuổi về phòng bây giờ."
"Thì anh đừng nói nữa Jungkook mới ngủ được chớ."
"Gì?"
"Thì anh hỏi nên Jungkook mới trả lời."
"Thôi tao không nói nữa, ngủ."
"Anh vừa nói kìa."
Taehyung: .......
Jungkook hơi nhổm người dậy, "Anh ngủ rồi hả anh?"
Taehyung: .......
Nó cười một cái, hôn lên má Taehyung xong, nói một câu, "Anh, ngủ ngon nha."
Taehyung: ..... Đệt mẹ!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip