#1. Khói thuốc - Kenji Phạm | nê
• Tác phẩm: Khói thốc
• Tác giả: Kenji Phạm
• Thể loại: oneshot.
• Tình trạng: đã hoàn.
• Reviewer: nê | __shiyne__
• Summary:
Trong căn phòng nhỏ, mùi khói đắng nồng từ điều thuốc của cậu ấy tràn ngập trong không khí, lần cả vào trái tim tôi...
~~start~~
"Khói thuốc" là một oneshot danmei được viết với độ dài xấp xỉ trên dưới 2000 từ - hay đó là chế độ trang thể hiện vậy, với màu sắc có phần ảm đạm lấy khói thuốc làm điểm nhấn, Kenji đã mang đến cho người đọc tuy không phải điều gì mới lạ, nhưng lại cuốn hút từ những câu chữ đầu tiên.
Tên truyện có vẻ là lấy cảm hứng từ thói quen của nhân vật công chính - Jack, hoặc hình tượng của Jack dựa theo tiêu đề truyện, dù là thế nào thì 'điểm nhấn' cũng đã được bạn thể hiện rõ ràng và chân thực, cảm giác như cả thế giới chỉ xoay quanh làn khói vấn vương trước đầu mũi anh ta, cho dù lời kể sử dụng ngôi thứ nhất thông qua con mắt của Vil. Tầm nhìn của Vil có thể coi là xưa cũ và xám đặc, nhất là khi dính dáng đến chuyện tình cảm với người cậu yêu, đồng thời, lời nói cử chỉ của cậu cũng mang theo một vẻ 'bạc nhược', lại không kém phần gần gũi và kiên cường.
Gần gũi ở đây là gì? Có lẽ chỉ đơn giản là vài ba giọt nước mắt, những hành động giao tiếp giữa hai người họ sau mỗi cuộc hoan lạc, hay câu nói trong vô thức bật thốt của Vil. Vậy còn kiên cường? Không biết có phải mỗi tôi hay không, nhưng vì không để ý cái tag nên cho đến tận phân đoạn Vil tự trách thì tôi mới biết cậu là con trai, nhưng những suy nghĩ thối lui, dằn vặt của cậu lại chẳng nâng lên chút nào sự miễn cưỡng trong tôi về cái yếu ớt trong tâm hồn con người khi yêu, giống như Vil biết rõ cậu ấy đang làm gì, và cho dù thoạt nhìn mình cực kì chật vật, thì những giằng xé đau đớn của mối tình vẫn sẽ không đốn ngã được cậu. Ít ra là không hoàn toàn...
Tất thảy những điều đó, khiến cho "Khói thuốc" đã không còn quá nặng nề.
Điều khiến tôi chú ý nhất có lẽ là giọng văn của Ken, mang hơi hướm tây âu nhưng lại linh hoạt, nhẹ nhàng không thô, cũng không bị rập khuôn dưới công thức nào cả, thấy rõ nhất ở phần Vil xuống làm bữa sáng - theo tôi là vậy. Truyện khá ngắn, chưa lí giải được một số vấn đề, ví dụ như tại sao lại có lời đồn Jack có bạn gái, không thích nam nhân? Vì sao đôi khi Jack lại chỉ nói lấp lửng nửa câu, trong đầu anh thực ra suy nghĩ điều gì? Bọn họ mới quen được ba tháng đúng chứ, còn quan hệ thể xác là chủ yếu, vậy điều gì khiến họ bị hấp dẫn bởi nhau để câu nói từ "tôi muốn cậu" thành "tôi cần cậu"? Vân vân và mây mây...
Có lẽ, viết thêm một chương, lấy Jack làm trung tâm mà thuật lại mọi thứ sẽ phần nào giải đáp thắc mắc của độc giả. Nhưng theo những gì tôi thấy, Ken cũng đã từng nghe nhận xét như vậy, và cho đến hiện tại vẫn giữ nguyên số chương? Tôi thực sự rất tò mò nha, cũng thực chờ đợi phản ứng và cách cậu đào sâu vào tâm lí của con người tưởng chừng mờ mịt đó - Jack, có thể chứ?
Cá nhân tôi thích nhất cách cậu dùng biện pháp lặp từ để chuyển cảnh. Bối cảnh xoay quanh "căn phòng nhỏ", mở đầu là trong ngôi nhà của Vil và kết thúc cũng vẫn là như vậy, xem chừng mọi kỉ niệm đáng khắc ghi nhất đều diễn ra tại đây, thời gian như vĩnh viễn dừng lại để cảm thụ những gì thâm trầm, lặng lẽ nhất:
"Căn phòng nhỏ, vang tiếng thì thầm..."
"Căn phòng nhỏ, chút nước mắt..."
"Căn phòng nhỏ, tôi và cậu..."
Ba từ cuối cùng cũng đồng thời là tiêu đề chương, việc đó nói lên điều gì, có ý nghĩa đặc biệt gì chăng?
Tay viết của cậu đủ chắc, giá như plot trọn vẹn chút nữa cộng thêm phong cách mới mẻ thì hay rồi.
Hình thức trình bày tất nhiên không có gì để nhận xét, cũng đồng thời thể hiện cậu dành ra một sự đầu tư nhất định với truyện, màu sắc ám khói thuốc được cậu giữ vẹn nguyên từ đầu đến cuối, và chắc chắn không phải do Jack hút thuốc lá từ đầu đến cuối "như có điều vướng bận" rồi. Bố cục phân chia rõ ràng, tính cách nhân vật 'tôi' thay vì nói miệng lại bộc lộ kín đáo một cách hợp lí, nhưng truyện vẫn cần nhiều thông tin hơn thế.
Hơn nữa, chi tiết Jack hỏi Vil có ghét mùi thuốc lá không - ngay khi mới vào truyện, đó thực sự là một tình tiết đáng suy ngẫm. Nếu tôi không lầm thì Jack đang quan tâm đến suy nghĩ của Vil đi, nhưng anh lại tiếp tục hút thuốc, vậy thuốc lá đóng vai trò gì trong chuyện này, Kenji đã trả lời được gần hết - nhưng cũng chỉ là gần hết mà thôi.
Trước khi chính thức lọt hố "Khói thuốc" của Kenji, đôi khi tôi cũng nghe loáng thoáng được một số lời nhận xét tích cực về câu truyện, và quả thật nó xứng đáng. Thật ngại quá khi để cậu chờ lâu vậy nhưng bài review chỉ có chừng này, bản thân tôi cũng rất ít khi review những thể loại như thế, gần như là chưa bao giờ, nên nếu có gì sai sót thì mong cậu cứ nói nhé!
~~end~~
Vì quá hạn, Kenji miễn payment đi :<
Thành thật xin lỗi cậu!
Nê; 17/06/19
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip