23
(Vote đuy!!!!! Comment đuy!!!! Mấy pợn! Nếu thấy hay thì vote cho mình nhé, các bạn cũng có thể góp ý cho mình sau mỗi chap được "ra lò". Có thể là góp ý về tình tiết nào đó chưa hợp lý, chưa hay,...trong chap, cũng có thể góp ý về nội dung của chap sau. Mình sẽ tham khảo, vì thật lòng mình càng ngày càng cạn ý tưởng, mình sợ đi theo mô tuýp teen or ngôn tình quá nhiều, mỗi thứ một chút vẫn hay hơn!!! Vote và Cmt hộ mình nhé! :') )
-----------------------------
Không khí trên bàn ăn cực kì quỷ dị! =„= Hôm nay, cả Tek, Hiểu Huy và Vĩ Văn cùng đến ăn cơm với cô và anh. Nói là muốn thử tài nấu nướng của cô vì Sun cứ hay khen rất nhiều về mấy món đó. Ủa có khen nữa hả? =„= Cô lườm lườm anh bằng ánh mắt đầy "sát khí" rồi tiếp tục vùi đầu vào chén cơm thơm ngát trên tay. Bọn người kia thì ăn trông rất ngon lành, cứ "múa đũa" một cách thoăn thoắt trên bàn ăn. Tek thỉnh thoảng lại chép miệng rồi dùng khăn giấy lau miệng và gấp đồ ăn cho Hiểu Huy, ánh mắt lấp lánh nụ cười khi trông thấy dáng vẻ ăn đến chảy mồ hôi của cậu. Sến!!! Cô nghĩ rồi khẽ lảng ánh mắt sang Vĩ Văn, anh ta vừa ăn vừa dán chặt mắt vào bản thiết kế mấy khẩu súng chắc là chưa sử dụng qua. Làm sao anh ta thấy đường mà gấp đồ ăn trong khi con mắt thì dán dính vào xấp giấy vậy? @@ Thần thông quảng đại Vĩ Văn sư huynh, ra kiếp trước là Dương Tiễn trên trời! >„< Nay hóa kiếp đi dụ dỗ con gái nhà lành! Hiểu rồi! =„=
Cô xẹt lửa bằng mắt về phía anh đang ngồi đối diện. Anh điềm tĩnh ngồi ăn trông rất thong thả. Cô tức mà chết, ức mà chết với cái đám mặt lạnh này. Giờ phút này, tánh mạng của Thiên Anh đang bị đe dọa một cách bí hiểm, tại sao họ lại có thể thảnh thơi ăn uống như thế chứ? Máu nóng của cô sắp bùng ra khỏi lỗi tai, mặt bắt đầu đỏ dần lên. Tuy vậy, cơn giận của cô lập tức "xẹp lép" như quả bóng xì hơi và thẩn thờ, ngu ngơi vô tội vạ khi nhìn hạt cơm dính trên khóe miệng anh. Ông chú già 23 tuổi đầu chứ con nít hay sao mà ăn uống thế kia hả "đại gia"? =„= Cô đứng dậy, vươn tay đến má anh rồi bóc hạt cơm trên khóe môi anh và...bỏ vào miệng nhai rồi phủi phủi tay chuẩn bị dọn dẹp bàn. Cả bốn người trên bàn ngẩn tò te nhìn cô hồi lâu, cả Tek cũng trợn mắt trông cô như "thú lạ", anh thì khỏi nói, mặt gần như đỏ giống quả gấc chín. (Người ta ngượng muốn chết hà ~> Tiếng lòng của anh ấy đấy ạ! ^×^)
-Chị dâu... -- Hiểu Huy mắt vẫn không chớp, môi run run nhìn cô. -- Chị bạo thật đấy! -- Nói rồi cậu phì cười, cả cậu và Tek đã từng hôn và cũng từng qua cái chuyện "hỗn chiến trên giường" khá nhiều nhưng mà chưa từng "hôn gián tiếp" cái kiểu đó, đúng là quá lãng mạn mà! >„<
-Mấy người bị cái gì vậy? Bóc hạt cơm thôi mà sao nhìn tôi trông giống như tôi vừa bóc bom vậy? -- Cô nhíu mình nhìn bốn người một lượt.
- Đúng là cô bóc bom rôì còn gì, mặt Sun vừa bị "bom nguyên tử" dội thẳng, đỏ hết cả cái mặt rồi kìa! -- Tek trêu ghẹo rồi nhận ngay một cái lườm sắt lẻm của anh.
Cô ngu ngơ ra mặt. Nhặt có hạt cơm thôi mà mặt anh đã đỏ như vậy. Tay cô dính ớt hả ta? O.o
Sau khi thu dọn "bãi chiến trường" trên bàn ăn xong thì cả đám cùng tập trung lên phòng anh và bàn kế hoạch tác chiến cho ngày mai.
- Sở trường của Sun là súng ngắn và súng bắn tỉa nhỉ? Vậy thì...ba cái này là của mày! -- Vĩ Văn lôi lên hai cái cặp táp và mở lần lượt. Cái cặp thứ nhất đựng hai khẩu súng ngắn. Khi thấy hình dáng của chúng, hai mắt cô lập tức long lanh và mồm không thể khống chế mà phun một tràn:
- Bên trái là Glock-17 là khẩu súng bán tự động được sản xuất bởi công ty Glock GmbH ở Áo. Tốc độ bắn khá nhanh, trọng lượng nhẹ và có khá nhiều đạn trong băng. Phiên bản Glock 17 dùng đạn 9x19mm Parabellum với băng đạn tiêu chuẩn là 17 viên đạn. Loại súng này khá phổ biến. Khẩu thứ hai là Walther P99 là một loại súng lục, súng ngắn bán tự động của Đức chế tạo năm 1993 nhưng đến năm 1996 mới thành công, nó là một trong những khẩu súng ngắn nổi tiếng nhất của nước Đức cũng như nhà máy vũ khí Walther, nó được tạo ra nhằm thay thế cho hai khẩu súng ngắn lỗi thời Walther P5 và Walther P88 .Walther P99 sử dụng 3 loại đạn chính là 9x19mm , .40 S&W và 9x21mm IMI , ngoài ra súng có thể gắn ống giảm thanh và tia laser riêng. Oahhhh! Lâu rồi mới được thấy chúng! -- Cô cầm lên quan sát, kiểm tra ổ đạn để chắc chắn là chưa được nạp đạn rổi sau đó lên nòng thử và ngắm bắn trước con mắt ngỡ ngàng của 4 thằng con trai trong phòng.
Ngắm đã đời rồi cô liền xoay sang cái cặp thứ hai khá dài và có màu đen, đoán chừng là súng bắn tỉa. Cô bật mở và hai mắt lại long lanh chap 2, dù súng chưa được lắp ráp hoàn chỉnh nhưng chỉ cần nhìn từng bộ phận và cấu tạo của nòng là cô biết ngay loại nào.
-Woaaahhhh! Đây là...một trong những loại súng trường bắn tỉa chuẫn xác nhất thề giớ mà. Súng trường bắn tỉa Heckler & Koch PSG1. Được mệnh danh là “súng trường thiện xạ”, loại súng Heckler & Koch PSG1 do Đức nghiên cứu chế tạo nổi danh khắp thế giới nhờ khả năng bắn chuẩn xác. PSG1 là loại súng bán tự động với công suất lớn, độ chính xác cao, PSG1 được coi là khẩu súng trường bán tự động không thể thiếu trong lực lượng cảnh sát, quân đội và đặc nhiệm chống khủng bố. Không những vậy, PSG1 còn được mệnh danh là “một trong những súng trường bắn tỉa chính xác nhất thế giới”, chỉ thua kém những thế hệ súng bắn tỉa hiện đại sau này. Với trọng lượng 7,2kg, độ dài thân đạt 1,23m, PSG1 có thể hạ gục mục tiêu trong phạm vi 800m. Sử dụng loại đạn 7,62x51mm tiêu chuẩn NATO cho phép bắn tầm sát thương của khẩu súng lên tới hơn 1.000m trong khi kính ngắm chuyên dụng giúp định hướng đường đạn tốt hơn. Những phiên bản sau của PSG1 cho phép nó trang bị bộ phận giảm thanh, giúp nó phát huy khả năng tốt hơn trong những nhiệm vụ tác chiến cần đảm bảo bí mật. Tuyệt quá!!! -- Cô phấn khích reo lên và nhanh tay cầm lấy những bộ phận của khẩu súng và ráp hoàn chỉnh một cách thoăn thoắt.
Bốn người con trai đằng kia, sống lưng bỗng lạnh lên từng đợt, nuốt nước bọt ừng ực và tự động...lùi ra xa cô ít nhất 2m trong phạm vi phòng của anh. =„= Tek, Hiểu Huy và Vĩ Văn đồng thời nhìn anh bằng ánh mắt tha phục, mồ hôi túa ra. Một cô gái trong mỏng manh dễ vỡ đến thế mà lại...am hiểu về vũ khí còn hơn cả cảnh sát là Vĩ Văn đây, họ tò mò không biết là anh đào đâu ra cô vợ "đáng sợ trên từng milimet" này! Anh cũng từng nghe cô nói đã từng dùng súng, nhưng lại không ngờ...không chỉ dùng mà cả cấu tạo, cân nặng, phạm vi sát thương, bla bla bla...cô đều biết rõ. Giờ phút này anh muốn đến trước mặt cô, "thâm tình, nhẹ nhàng" hỏi một câu "Cô là ai?" T^T
-Sau này vợ chồng mày có cãi nhau hay đánh nhau gì đấy...Tao van mày...đừng có đến tìm tao! Tao không muốn chết sớm trong tay vợ mày!-- Tek khẽ rùng mình rồi nhìn anh hồi lâu. Cô quả là không đơn giản!
- Chúng ta nên mua một căn nhà an toàn và đừng có cho cô ấy biết! -- Vĩ Văn thì thầm và nhận được sự đồng tình rất lớn của ba người còn lại. Họ không sợ khủng bố, mafia hay là gì nữa, mà là sợ cô. Sợ Diệp Du Yên một ngày nào đó sẽ "nổi cơn tam bành" và cho cả bọn "húp cháo"...dưới địa phủ! T^T
- Vĩ Văn chịu trách nhiệm tìm nhà, tụi tao chung tiền! Tao sẽ chung nhiều nhất! -- Anh nói và cả bọn lại kịch liệt đồng ý, mắt vẫn căng ra như dây đàn nhìn cô đang thành thục ráp cây súng trường ở dưới đất cách chỗ họ 2m. =„=
Tội nghiệp bọn trẻ, chỉ vài câu nói và hành động của cô thôi mà đã gây chấn động và sát thương tâm lý cực kì đáng sợ cho bọn họ rồi! Đây chính là giết người không cần vũ khí trong truyền thuyết! >„<
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip