Chap 04

Sau cái thơm má lướt qua ấy tôi bất giác thấy có gì đó cứ là lạ, không phải việc gì lạ hay cái gì lạ, người lạ là tôi. Tự nhiên thấy có loại cảm xúc kỳ quái vô cùng, từ tầng thượng đi xuống không khỏi đặt tay ở trên má rồi xoa nhẹ, thậm chí còn cười cười khó hiểu nữa.

Cơ mà...môi của Diệp Anh mềm quá!

Lúc xuống đến nơi một dàn bạn học nữ ùa ra lao tới chỗ Diệp Anh như đàn ong vỡ tổ, quả thực, dù không phát ra tin tức tố mạnh được nhưng cậu ấy vẫn có thể thu hút người xung quanh, người như cậu ấy không hút mới thấy lạ. Trông vẻ mặt cô nhóc rối bời kìa, ngốc chết đi được.

"Diệp Anh cậu có sao không?" - Một bạn nữ hỏi han cậu ấy.

"Ah...khuôn mặt xinh đẹp thế này mà lại bị thương rồi kìa"

"Thằng khốn đấy đấm mạnh thật, Diệp Anh có thấy đau không?"

"Thương quá đi mất, mặt chồng tôi đẹp vậy mà nỡ lòng nào dám làm nó bị bầm chứ"

Chà, mấy cô bạn này nhiệt tình y như mấy fan nữ khi gặp thần tượng ấy nhỉ?

Tôi nghiêng người đi xuyên qua hội nữ sinh rồi về chỗ ngồi, phía bàn trên là Quỳnh Nga đang khoanh tay nhăn nhó nhìn về chỗ Diệp Anh đang bị vây kín lại bởi mấy bạn nữ, tôi tò mò chọt vai cô ấy hỏi: "Lan Ngọc lại trêu cậu hả?"

"Không, nó mà dám mò ra đây thì chết với tớ từ lâu rồi"

"Thế chuyện gì mà làm cho nàng thỏ nhà ta cau mày chíu khọ đây nào?"

Quỳnh Nga nghiêng hẳn người sang một bên, cái miệng nhỏ bắt đầu lên dây cót chuẩn bị khởi động: "Thì kia kìa, mấy con nhỏ đấy cứ thấy Diệp Anh là bu sát cả lại để làm phiền cậu ấy, trông cậu ấy không thích ra mặt luôn kìa"

Tôi cười cười: "Cậu ghen à?"

"Chứ còn gì nữa! Ngứa cả mắt, mấy con ranh đấy, có ngày bà đây cào cho nát mặt bây giờ".

Tôi không nói gì chỉ bật cười rồi vỗ vai cô ấy mấy cái, sau đó thì bắt đầu lôi sách vở ra xem qua trước khi vào tiết. Phải mãi một lúc sau Diệp Anh mới thoát ra khỏi hội bạn nữ để trở về chỗ ngồi, hai chúng tôi ngồi ở ngay cạnh nhau.

Trông thấy đối tượng, Quỳnh Nga lại quay ngoắt xuống và bắt đầu trò chuyện: "Xinh đẹp của tớ bị thương rồi này, có đau không?"

"Không đau, tớ đỡ rồi" - Diệp Anh vừa cười vừa nói.

Quỳnh Nga chớp thời cơ nắm tay Diệp Anh ngay lúc đối phương sơ hở, cả tôi lẫn Diệp Anh đều giật mình, cậu ấy liếc tôi ra ám hiệu cầu cứu nhưng khó cho cậu rồi cún bự, người cứu được cậu lúc này chỉ có thể là...

"A! Diệp đại ca!! Ban nãy chị đi đâu vậy hả? Em đi kiếm chị quá trời, ô hô Quỳnh Nga chị cười gì thế? Thấy em nên chị vui hả?"

Đúng rồi, ngoài Ninh Dương Lan Ngọc ra thì không ai có thể tách con thỏ trắng xinh đẹp đó ra khỏi con cún bự này đâu, hôm nay cậu gặp may đấy, nợ Lan Ngọc một ân huệ rồi.

"Nhóc bị ảo à? Về chỗ ngồi đi, ra đây làm gì?"

"Mắc cười, em ra xem bạn em bị thương thế nào thôi mà. Ây chà đấm đau phết nhỉ? Sao thằng nhóc đó không giã nát cái mặt tuyệt vời này luôn đi cho tôi nhờ"

"Lẩm bẩm gì đấy?" - Quỳnh Nga nhíu mày hỏi.

"A ha, nói gì đâu, em bảo là mặt mũi thế này mà bị nó đánh cho không thương tiếc, khổ thân"

Hai tay Lan Ngọc giả vờ nâng cằm Diệp Anh lên để ngắm nghía mấy cái vết xanh đỏ, miệng thì nói vậy thôi nhưng trong lòng tôi biết tỏng nó đang cười khà khà khoái chí lắm, bởi vì nó biết crush của nó là Quỳnh Nga có tình cảm đặc biệt dành cho Diệp Anh mà, đâm ra con nhỏ càng thêm phần cay cú.

"Hôm nay quan tâm thế? Bình thường lạ lắm mà" - Diệp Anh thọc hai tay vào túi khoác, hất cằm lên hỏi Lan Ngọc, bị hỏi đến bất ngờ nên con bé lúng túng, hai mắt láo liên, chắc đang chuẩn bị bịa ra câu trả lời vô tri nào đấy đây mà.

Chưa kịp nghe lời giải thích của nhóc con kia thì chuông vào tiết đã réo lên inh ỏi rồi, tiết đầu tiên chúng tôi học là tiếng Anh, môn học tôi yêu thích nhất, nhưng lại là môn mà con cún bự đó ghét nhất trên đời. Cậu ấy ghét học tiếng Anh tới nỗi từng thẳng thừng tuyên bố rằng, thà nghe Lan Ngọc hát hai mươi tư tiếng còn hơn phải ôm sách học một tiết tiếng Anh.

Và với phương châm sống là "không thích sẽ không làm", thì trong tiết này thay vì học như người khác, cậu ta ngồi chơi. Diệp Anh mười tám tuổi nhưng lại cứ như hẵng còn mắc kẹt ở tuổi mười hai, nghịch ngợm vô cùng, như Quỳnh Nga thì cô ấy sẽ bảo cậu ta trẻ con đáng yêu, còn như tôi thì tôi bảo là trẻ trâu.

Hồi mới quen rõ ràng con cún đây ít nói mà tỏ ra lạnh lùng lắm, sau sáu năm quen nhau thì tôi mới biết cậu ta khùng điên tới mức nào. Nửa tiết đã trôi qua rồi nhưng một chữ tôi vẫn không thấm được vào đầu, do Diệp Anh ngồi bên cạnh hết lần này đến lần khác chọc phá không để yên cho tôi nghe giảng.

Cậu ta rảnh rang tới độ ngồi xé giấy vở ra gấp thành máy bay rồi phi thẳng vào đầu tôi sau đấy lại gục đầu xuống bàn khúc khích cười một mình, bị tôi lườm cho mấy lần nhưng vẫn không biết sợ là gì.

Cậu mà không cao hơn khoẻ hơn tôi là tôi đánh cậu nhừ tử từ lâu rồi đồ con cún dở hơi ạ! Tôi thầm chửi rủa bạn cùng bàn của mình.

Chán phi máy bay giấy, cậu ta lại chuyển sang vẽ vời, nhân lúc không để ý, Diệp Anh lén lút lấy bút vẽ lên trên cổ tay trái của tôi, thề là khi ấy chỉ muốn vả cho cậu ta mấy cái nhưng hình vẽ thấy cũng dễ thương nên cũng đỡ.

Cậu ta vẽ mặt cún con và mặt gấu trúc đang cười trông vừa hài vừa đáng yêu, sợ tôi thắc mắc nên Diệp Anh thì thầm giải thích: con cún là tớ còn con gấu là cậu, đây là tụi mình đấy, đừng có xoá hình vẽ đi có biết chưa, cậu mà xoá thì đừng có nói chuyện với tớ nữa"

Rồi rồi không xoá thì không xoá, cậu tha cho tôi học đi được chưa?

Hỏi trong lòng vậy, ai dè cậu ta tha thật, Diệp Anh dừng việc chọc điên tôi lại và chuyển sang ngủ ngon rồi, hai tay khoanh lại sau đó nghiêng đầu, gối lên phần cánh tay và ngủ rất ngon lành.

Lúc yên lặng thế này mới thấy cậu ấy đẹp và đáng yêu, chứ nghịch như ban nãy thì thấy ghét. Nhân lúc giáo viên không chú ý, tôi thu hẹp khoảng cách hai đứa lại, đem mặt của mình đến gần mặt của Diệp Anh hơn, không có gì, muốn xem cậu ấy ngủ trông như nào thôi, nếu mà chụp dìm được mấy tấm thì tốt quá.

Tiếc là dìm không nổi, cậu ta đẹp không góc chết, đẹp tới nỗi tôi phát cáu. Lúc này mặt của hai đứa chỉ còn cách nhau vài milimet nữa thôi, nhìn xung quanh không thấy ai chú ý gì, tôi rướn người lên, lén lút thơm trộm vào má cậu ấy một cái song lại xấu hổ úp mặt xuống bàn không dám ngẩng lên.

Chẳng có lí do gì sâu sa cả đâu, chỉ là...chỉ là muốn đáp trả cậu ấy cái thơm má lúc ở trên tầng thượng thôi. Chết thật! Mặt tôi nó đang nóng lên này, chân tay không hiểu bị cái gì mà cứ quắn quéo hết cả lại, cảm giác gì đây? Vụng trộm hôn crush trong lớp học à? Không đúng, tôi đâu thích Diệp Anh, đâu gọi là crush được?

Cơ mà kỳ lạ, tôi không thích cậu ấy, nhưng lại thấy thích khi cậu ấy hôn lên má mình, chắc là học nhiều quá nên sinh ra mấy loại cảm giác trời ơi đất hỡi đây mà. Khổ cái thân tôi!

Nhìn người ta ngủ không hiểu sao cũng khiến tôi cong khoé môi mỉm cười được, ngón tay vô thức theo thói quen chạm lên mũi của Diệp Anh vuốt dọc một đường từ sóng mũi xuống tận đầu mũi, người gì mà nhìn chỗ nào cũng thấy đẹp, phát ghét lên được.

"Ngủ ngoan, cún yêu của tớ"

Khoan! Tôi vừa nghĩ cái gì trong đầu vậy? Cái gì mà cún yêu? Rồi cái gì mà của tớ nữa cơ? Ah...! Thuỳ Trang ơi, học hành nhiều quá nên sắp phát điên rồi phải không? Bắt đầu không kiểm soát được lời nói của bản thân rồi đấy.

-

"Diệp Anh, dậy đi cậu ngủ hai tiết tiếng Anh rồi"

Tôi bất lực đứng bên cạnh lay vai cái đồ chân dài đó dậy, nhưng hình như thính giác của cậu ta có vấn đề, gọi đến thế rồi còn không dậy. Hết cách, tôi bắt buộc phải dùng đến chiêu cuối cùng.

"Được rồi, đếm từ một đến ba nếu Diệp Anh không mở mắt ra thì acc chính facebook của cậu sẽ được tớ tiết lộ cho hội fangirl trong lớp nghe"

Xời! Chiêu này trăm năm xài đi xài lại không bao giờ mất tác dụng, mới nghe doạ có thế thôi là vội bật dậy tanh tách như tôm tươi rồi, con cún bự này xem ra cũng không khó cai trị cho lắm.

Người kia vừa tỉnh dậy sau cơn ngủ say li bì nên mặt mũi còn phờ phạc đần hết nói nổi, tôi phải ấn cả hai tay xuống ghế ngăn không cho bản thân buột miệng mà cười thẳng vào mặt cậu ta.

Diệp Anh đứng dậy đi tới chỗ Lan Ngọc đang cầm điện thoại chơi game, rút nó ra để lên giữa bàn rồi ôm chầm lấy con bé làm nó gào lên trong khổ sở: "Trời ơi bỏ ra coi, bị cái gì đấy? Nãy bị thằng đó đánh cho vào đầu à?"

"Em yêu~" - Lan Ngọc rùng cả mình khi thấy Diệp Anh kéo dài giọng ra rồi còn xưng hô rất củ chuối, hẳn là "em yêu"?

Con bé tìm đủ mọi cách để gỡ cậu ta ra khỏi người mình, chắc hẳn lúc này nhóc con đấy đang cần đến tôi lắm, nhưng tôi mặc kệ, chỉ chống cằm ngồi xem kịch hay miễn phí.

"Bà bị điên rồi, em yêu cái mông ấy, bỏ ra!! Em yêu của bà ngồi ở bên kia kìa không phải ở đây, lượn đi"

"Em yêu~ cục cưng ơi~ bé nho của chị~"

Lan Ngọc đạt đến cảnh giới rồi, nó quay sang gọi tên tôi: "Chị Trang!! Bế chị ta về đi, chị ta điên nặng rồi ấy"

"Ngọc~ đi vệ sinh đi, đi vệ sinh với chị"

"Ê tôi không phải bảo mẫu nha bà, đi vệ sinh cũng có người đi cùng nữa, hâm cũng vừa vừa"

"Số điện thoại và acc instagram, facebook của Quỳnh Nga, nào chọn đi"

Ninh Dương Lan Ngọc thề có Chúa, bản thân chắc chắn về sau sẽ trở thành diễn viên nổi tiếng, Diệp Anh vừa đưa ra điều kiện hấp dẫn thế kia, lập tức liền thay đổi thái độ ngay.

"Ái chà chị yêu~ chị yêu của em, đi thôi, hai chị em mình đi tâm sự vài chuyện nào, em cũng có nhiều điều cần nói với chị lắm đấy".

Lan Ngọc đứng lên vỗ vai Diệp Anh cười nói cái gì đấy rồi cả hai lại ôm ấp khoác vai nhau đi ra khỏi lớp, tôi cả Quỳnh Nga chứng kiến màn vừa rồi xong thì không hiểu chuyện gì, nhưng lại hiểu chắc chắn Diệp Anh và Lan Ngọc sinh ra là để chơi thân cùng với nhau.

Đều có vấn đề nặng y chang nhau.

ba mươi phút rồi không thấy hai con người đó quay lại lớp học, chắc hẳn đang tâm sự sang cả chuyện nhà hàng xóm luôn rồi nên mới lâu la như thế, Quỳnh Nga quay xuống đập vào mu bàn tay tôi một cái: "Ê Trang!".

Không nói gì thêm nhưng nhìn trong ánh mắt cũng đủ hiểu là tiếp theo cô ấy muốn gì, hai chúng tôi tâm đầu ý hợp cùng đứng lên đi ra khỏi lớp xem hai tên alpha kia đi tâm sự ở tận đâu.

Thường thì hai chị em nhà đấy sẽ ở trong nhà vệ sinh nói chuyện và rủ nhau quay mấy cái trend dở người trên tiktok, hoặc là dưới canteen, còn xa xôi hơn nữa thì là ngoài quán xiên bẩn đối diện trường, nhưng hôm nay cô bán xiên bẩn về quê rồi còn đâu, thế thì chứng tỏ hai tên alpha nọ vẫn chỉ quanh quẩn trong trường này, cơ mà tìm đổ mồ hôi sôi nước mắt nãy giờ không thấy. Nhà vệ sinh ở các tầng không có, dưới canteen cũng không, trèo cả lên tận tầng thượng để xem cũng mất hút luôn. Hai kẻ điên đó rốt cuộc tâm sự cái chuyện quỷ gì mà phải bí bí mật mật thế, đến lúc tóm được nhất định tôi phải bắt cả hai phun ra mới được.

Năm phút sau bắt được hai người họ thật, tôi cũng biết luôn cái "chuyện tâm sự" của bọn họ là gì luôn cơ, hay rồi hẳn là "đi vệ sinh" hẳn là "đi tâm sự", hai chị em nhà mấy người đi vệ sinh ở ngoài hành lang của khối lớp mười này ấy hả?

Tôi và Quỳnh Nga đứng cách hai người kia không quá xa nên cả hai nói gì với nhau, bọn tôi thu lại vào trong tai hết.

"Em kia xinh hơn kìa" - Cái giọng trầm khàn của con cún bự không lẫn vào đâu được.

"Gu chị làm sao ấy? Em áo vàng xinh hơn rõ" - Đến lượt giọng nói với quả tone cao chót vót của Lan Ngọc.

"Mày chả biết gì, nhìn kỹ xem em áo trắng của chị mày góc nghiêng xinh mà chính diện cũng xinh, áo vàng kia chỉ có mắt đẹp thôi"

"Cả hai em đều xinh" - Lan Ngọc nói.

Con cún kia cười cười quay sang hưởng ứng: Ừ chuẩn cả hai em, em nào cũng xinh hết"

"Thế hai em này thì có xinh không nào?"

"...."

"...."

Tuyệt vời, lại sắp có kịch hay để xem, hai chị em nhà kia đang cười nói rôm rả tự nhiên tắt điện khi nghe thấy giọng Quỳnh Nga, cả hai quay sang trái rất đồng đều liền thấy tôi với thỏ yêu đang khoanh tay đứng ở đấy, hai tên alpha kia xịt keo cứng ngắc.

"Hay rồi, tưởng tâm sự như nào, hoá ra là rủ nhau đi ngắm gái khối dưới, hai bạn đỉnh thật đấy" - Mấy cái khoản châm chọc nói kháy kiểu này không ai qua được Quỳnh Nga.

Nghe thấy thế, tên alpha nhỏ hơn chạy đến chỗ thỏ xinh đẹp để giải thích này kia, nhưng đúng là bạn yêu của tôi có khác, cô ấy quay ngắt người lại rồi đi thẳng mặc cho Lan Ngọc ra sức giải thích: "Tình yêu ơi em nói thật đấy, là Diệp Anh dụ dỗ em đi, trong mắt Ninh Dương Lan Ngọc này chỉ có một xinh ngoan yêu là chị thôi, Nga ơi nghe em nói đã, cục cưng ơi".

Hai người nọ đi khuất, giờ ở cái hành lang này còn mỗi hai chúng tôi, tôi không nói thêm gì cũng giả vờ bắt chước Quỳnh Nga xoay lưng ra vẻ thất vọng bỏ về lớp, con cún kia cũng nhanh thật chưa gì đã chồm tới khoác vai rồi kéo tôi sát lại với cậu ta rồi.

"Khai thật đi, Quỳnh Nga ép cậu đi cùng đúng không?"

"Đúng thì sao? Mà không đúng thì như nào?" - Tôi hỏi ngược lại.

"Đúng thì đúng mà chả đúng thì thôi, nhưng như cậu thì đời nào chịu đứng lên chủ động đi tìm tớ đâu chứ"

"Ừ cậu nghĩ sao thì cứ cho là thế đi"

"Dỗi à?" - Diệp Anh nghiêng mặt sang hỏi.

Tôi thản nhiên đáp lại: "Dỗi gì?"

"Biểu cảm gì đây? Ban nãy trông hai người như kiểu hai bà vợ đi bắt tại trận hai ông chồng ngoại tình ấy nhờ, Quỳnh Nga thì không lạ, nhưng mà lần đầu tớ thấy cậu làm vẻ mặt đó đấy"

"Vẻ mặt gì? Bình thường mà, sao không quay lại ngắm em áo trắng của cậu nữa đi, tự nhiên bám theo người ta?"

Con cún bự dùng hai tay xoa xoa hai bên vai tôi, giọng nói đột nhiên nhỏ nhẹ bất thường: "Em áo trắng ngắm vậy đủ rồi, tớ muốn ngắm em khác kìa"

"Em nào nữa? À à quên mất, Diệp Anh nhà mình là alpha hot nhất lớp thì thiếu gì em, chuẩn chưa?"

"Quá chuẩn! Nhưng em này của tớ đặc biệt hơn cơ"

Tôi gạt cả hai tay cậu ta ra khỏi vai mình, nghiêng mặt sang nói: "Thế thì cậu đi ngắm em đấy đi, mắc gì bám theo tớ mãi?"

"Tại tớ thích, tớ thích bám theo Trang đấy, sáu năm trời có lúc nào là tớ không bám cậu đâu. Cậu ấy mà, không tách ra khỏi tớ được đâu, đồ con gấu chân ngắn".

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip