Chương 8: Danh sách chưa hoàn chỉnh

Makino nhìn thấy từ khi Garp bước vào và nhìn chằm chằm vào cô gái mới tới thì cô đã biết họ có chuyện gì đó cần nói nên cô đưa rượu cho Garp thì không làm phiền họ nữa nhưng không phải là cô không nghe câu chuyện của họ mới đầu cô không hiểu nhưng sau đó cô nghe rằng băng hải tặc Râu Trắng và thư của Ace. Cô biết băng hải tặc Râu Trắng đó là băng của Ace đã gia nhập chẳng lẽ họ còn giữ thư của Ace nên nhờ cô gái này đưa, nhưng tại sao phải qua tới hai năm còn gương mặt ngạc nhiên của ngài Garp nữa, tại sao lại như vậy? Nếu là bình thường cô sẽ không xen vào nhưng đây là việc có liên quan tới Ace nên cô mới lại gần và hỏi

" Xin lỗi? Garp-san tôi biết xen vào là không đúng nhưng tôi có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra không? Hình như nó có liên quan đến Ace thì phải? "

Câu hỏi của Makino làm cho Garp lấy lại tinh thần từ trong nỗi kinh ngạc quá lớn kia. Ông cũng không trả lời Makino mà lập tức mở bức thư trong tay ra chỉ có vài dòng báo bình an rồi sẽ chăm sóc em trai và không hề nói thêm gì nhưng Garp khóc vừa khóc vừa lẩm bẩm

" Ơn trời nó còn sống... Còn sống là tốt rồi ... còn sống là tốt rồi "

Makino thấy Garp khóc cũng lại gần nhìn bức thư sau khi cô nhìn thấy nét chữ và nội dung cô cũng khóc, cô khóc nức nở. Những vị khách trong quán thấy họ khóc cũng ngạc nhiên và rối rít vì sao họ khóc sau khi nhận được câu trả lời phản ứng của họ cũng giống như Makino có vài người đã chạy đi báo tin cho thị trưởng và nhóm sơn tặc bọn họ. Ngày hôm đấy ngôi làng Cối Xoay Gió chìm trong nước mắt hạnh phúc sau đó họ lại mở tiệc vui mừng trước ánh mắt ngạc nhiên của Yuuri. Yuuri không ngờ rằng họ lại có phản ứng thái quá như vậy, một lúc sau có một nhóm người tới người dẫn đầu là một người phụ nữ có mái tóc màu cam trên môi có một điếu thuốc và thân hình vạm vỡ theo sau là một đám người có cách ăn mặc giống nhau đều đội một chiếc khăn quấn thành mũ màu trắng trên đầu và buột lưng bằng một mảnh vải màu cam. Người phụ nữ không nói gì mà đã chạy lại tóm cổ áo Garp mà hỏi

" Có phải Ace còn sống hay không? Trả lời tôi đi Garp "

Garp đã bình tĩnh hơn và không còn khóc nữa nghe câu hỏi của Dadan ông không trả lời mà đưa bức thư của Ace cho Dadan. Dadan nhận bức thư và đọc, sau khi đọc xong bà không khóc mà nở nụ cười rất lớn nhưng cho dù bà cười nhưng nước mắt vẫn chảy ra, những tên sơn tặc khác thấy lão đại mình như vậy thì cũng lấy thư đọc đọc xong họ rất vui mừng mà ôm nhau nhảy tưng tưng. Họ xúc động một hồi họ cũng bình tĩnh lại, Garp nhìn họ rồi nhìn qua Yuuri ông đứng dậy làm động tác cúi người một cách thành tâm nhất mà nói

" Cảm ơn cô Yuuri, cảm ơn cô đã cứu nó ta thật sự biết ơn cô, nó tuy không phải một đứa trẻ ngoan nhưng nó vẫn là cháu ta "

Yuuri mở to mắt nhìn động tác của Garp sau đó cười

" Không có gì đâu hơn nữa vì Râu Trắng và Roger đã chết nên ta mới nhận định Ace làm người xứng đáng nhưng Ace rất dễ thương nha và sau khi cứu cậu ấy Marco cũng đã nói rằng anh ta chọn Ace nên ta không bị lỗ đâu. À này sau khi mọi chuyện kết thúc ông cho tôi ba anh em bọn họ nhé, lúc nãy ta nhìn kí ức của mọi người thì thấy họ rất thú vị "

Garp cũng không ngạc nhiên bởi câu trả lời của Yuuri vì ông đã biết rõ tính cách của cô ta. Ông từ chối một cách thẳng thừng

" Không, cuộc đời chúng nó thì cứ để tự chúng nó quyết định, ta đây già rồi không quản được nhiều thế đâu hơn nữa nếu cô đã nhìn kí ức của họ thì phải biết một trong ba đứa Sabo đã chết rồi mới đúng chứ? "

Yuuri trừng mắt xem thường sau đó khều khuề Garp

" Nè ông đừng nói với ta rằng ông không biết Sabo hiện giờ đang ở đâu nha, với địa vị của ông, ta không tin ông không có thông tin của cậu ta huống hồ mọi chuyện còn có liên quan tới con trai ông nữa "

Garp nhăn mày nhìn Yuuri, Yuuri nhìn thần tình của Garp thì biết rằng ông ấy có thông tin nhưng chưa đoán ra hoặc có thể là hoàn toàn không nghĩ tới. Garp nhìn Yuuri một hồi rồi giống như nhớ tới cái gì đó thì mở to mắt đưa tay chỉ bức ảnh ba đứa bé trên tường

" Chẳng lẽ Sabo đó và Sabo này là một? "

Yuuri cũng mở to mắt đáp lại

" Đó là đương nhiên chứ ông tưởng người cùng tên và giống nhau nhiều lắm à? "

Nói rồi lấy trong túi áo ra một lệnh truy nã, mà người trong bức hình rất giống với đứa bé còn lại trên tấm hình là 'Hỏa Long' Sabo Tổng tham mưu của quân cách mạng. Đưa lệnh truy nã cho Garp và mọi người ở đó rồi còn bỏ thêm một câu

" Bây giờ mấy người nhìn và nói đây với đứa bé tóc vàng trong hình kia không phải là một đi "

Mọi người lần thứ hai nhận được tin vui đã không còn tin vào mắt mình nữa đây đúng là Sabo khi lớn vậy tức là trong một ngày nhận được tin cả hai đứa bé mà họ yêu thương tưởng rằng đã chết ấy vậy mà còn sống. Họ vui điên rồi không biết là ai khởi xướng trước mà họ đang mở tiệc một bữa tiệc rất lớn và ai cũng vui mừng.

Sáng hôm sau Yuuri ngồi thuyền rời đi bỏ lại một đám say xỉn đến không dậy nổi kia, hôm qua trong bữa tiệc cô đã tranh thủ hỏi Garp về người xứng đáng rồi nên cô chẳng thèm lội vào vũng nước đục này nữa đâu.

***************

Tại Quần Đảo Bong Bóng, Yuuri bước lên bờ theo sự chỉ dẫn của những người đi đường mà cô đến được chỗ Rayleigh làm tráng thuyền. Nhìn thấy cô Rayleigh cũng không ngạc nhiên mà chào hỏi cô như người bạn cũ, Yuuri cũng vui vẻ trò chuyện cùng ông xem ra hai người quan hệ không tệ. Cho tới khi Yuuri hỏi ông về người xứng đáng thì ông lại nói

" Tôi phải chọn sao? "

" Ừ, ngoài ông ra còn bốn người nữa nhưng ta đã hỏi được hai người rồi còn Dragon và Shank thì ta chưa hỏi mà thôi "

" Vậy sao? tiếp theo cô đến chỗ Shank à? "

" Có lẽ vậy "

" Vậy chỗ quân cách mạng chừng nào cô tới? "

" Có lẽ là tới lúc tôi gặp nhóm Mũ Rơm đã vì thế nào Sabo cũng sẽ ở quanh thằng nhóc Luffy kia cho coi "

"Vậy thì chúc cô thành công còn đáp án của tôi là... "

Ngồi trên đường theo giấy mệnh của Shank Yuuri nghĩ ' Thật sự rất thú vị mình còn hai người muốn hỏi nữa thôi xong rồi sẽ có một cuộc đấu rất đáng chờ mong cho xem'.

***************

" Này có thuyền đang tiến tới đây đấy báo cho thuyền trưởng đi "

" Ai vậy? Người quen à? "

" Không phải nhưng đang tiến đến đây với tốc độ cực nhanh "

" Đâu đưa ta xem "

Nói rồi hắn giật ống nhòm của tên kia và nhìn, và khi nhìn thì thấy một con thuyền đã đến gần hòn đảo này rồi trên thuyền chỉ có một cô gái trẻ mà thôi. Một đám người đang đứng ngạc nhiên nhìn cô gái vừa mói bước xuống thuyền, không ai nhận ra cô gái này hết. Cô gái bước lại gần bọ họ và hỏi

" Shank đang đóng trên hòn đảo này à? Nơi khỉ ho cò gáy này có gì nà hắn lại dừng chân ở đây chứ "

Có một người đã chạy đi báo cho thuyền trưởng Shank 'Tóc đỏ' còn một đám còn lại thì đề phòng nhìn cô gái này từng bước bước theo người vừa chạy đi kia. Cho đến khi cô vừa bước đến trước mặt Shank thì tên kia chỉ vừa nới báo cáo xong thôi, cô gái cười giơ tay chào Shank

" Chào "

Shank mở to mắt ngạc nhiên nhìn cô gái vừa mới đến này, là một cô gái trẻ mắt đen tóc đen khá là đẹp nhưng quan trọng nhất là anh nhìn rất quen mắt nhưng không hề nhớ ra cô gái này là ai. Suy nghĩ một hồi vẫn không nhớ ra nên anh hỏi thẳng

" Cô là ai? "

Câu nói này làm các thành viên còn lại giật giật khóe môi, còn về phía cô gái vừa mới tới chỉ thấy cô nhướng mày sau đó mỉm cười. Nụ cười của cô rât tươi rất đẹp nhưng rất nhanh sau đó là một khối cầu lửa xuất hiện trên tay cô sau đó phóng về phía Shank kèm theo là một câu nói

" Ngươi không nhớ chứ gì? Được thôi, để xem như thế này ngươi có nhớ ra hay không? "

Ngọn lửa này khác với ngọn lửa thường, ngọn lửa thường sẽ có màu cam pha chút màu đỏ đỏ ngọn lửa này chỉ thuần một màu đỏ rực chứ không pha thêm một chút màu nào khác. Shank sau khi nhìn thấy một khối cầu lửa bắn về phía mình thì phản ứng rút kiếm ra chống lại những thành viên khác cũng rút vũ khí ra chĩa vào cô nhưng không tấn công vì sau khi cô ném khối cầu lửa về phía Shank thì không có động tác nào khác. Quả cầu lửa cũng không lớn nên Shank dễ dàng đánh bật nó về phía khác, nhưng kì lạ là lửa không hề lan ra mà giống như một quả bống lăng lông lóc trên đất phía dưới đất cũng không có vết cháy xém. Shank nhìn quả cầu lửa kia mà ngẩn người như đang nhớ tới cái gì, sau đó anh ngẩn đầu nhìn cô gái kia và mỉm cười

" Đã lâu không gặp Yuuri-san "

Yuuri híp mắt nhìn nụ cười kia của Shank, sau đó nâng tay quả cầu lửa kia biến mất và không để lại một dấu tích gì. Shank nhìn rồi cười thật lớn

" Quả đúng là lửa phượng hoàng dù đã rời khỏi cơ thể nhưng vẫn nghe theo sự điều khiển của chủ nhân "

Sau đó anh ngừng cười và đối với những thuyền viên của mình phất tay ý bảo bọn họ thu vũ khí lại. Đối mặt với Yuuri vẫn chưa nói gì kia, bỗng nhiên Yuuri đi về phía Shank anh cũng không động còn các thuyền viên thì đề phòng và sau đó là ngẩn người với động tác của Yuuri. Chỉ thấy Yuuri đi lại dùng hai ta nhéo hai má Shank và nói

" Không đáng yêu gì hết, sao càng lớn càng không đáng yêu thế này thàng bé lúc nhỏ lúc nào cũng cười và đi theo sau ta hỏi đông hỏi tây đâu mất rồi sao chỉ còn một ông chú già thế này "

Shank bất đắc dĩ gỡ hai cái tay đang tác quái trên mặt mình ra mà trả lời

" Yuuri-san hơn hai mươi năm trôi qua rồi, ai rồi cũng phải lớn cũng phải già chứ em không phải quái vật như chị mà trẻ mãi không già "

Yuuri đã để tay xuống nhưng sau khi nghe câu nói của Shank thì lại tiếp tục hành hạ đôi má của anh

" Shank-kun em nói ai là quái vật hả?"

" Ông ó, e ông ó ói ì ết (không có, em không có nói gì hết) "

Hành hạ đủ rồi Yuuri mới buông tha cho đôi má của Shank, Shank chỉ có thể xoa má cho bớt đau. Những thành viên còn lại của băng nhìn động tác của hai người nãy giờ mà há hốc mồm chưa khép lại được. Sau khi đôi má bớt đâu Shank lại cười lớn giới thiệu Yuuri là người chị đã từng quen biết sau đó ra lệnh mở tiệc thôi và lôi kéo Yuuri uống rượu, các thuyền viên cũng không hỏi lại mà vui vẻ tham gia bữa tiệc. Tranh thủ lúc Shank còn chưa say Yuuri đã hỏi về việc chọn ra người xứng đáng sau đó dưới sự lôi kéo của Shank mà cô không còn cách nào khác mà phải tham gia bữa tiệc không biết đã bắt đầu từ khi nào kia hình như trước lúc cô đến họ cũng đã mở tiệc rồi thì phải. Sáng hôm sau mở mắt ra là trời đã sáng, Yuuri nhìn xung quanh này được chứ lăn lóc cả rồi chỉ có được mấy người tỉnh thôi. Shank đưa cho Yuuri một cốc nước rồi hỏi

" Yuuri-san bây giờ chị định đi đâu? "

Yuuri nhận cốc nước uống một ngụm rồi trả lời

" Đương nhiên là tới chỗ băng Râu Trắng nha, sắp tới thời gian hẹn trước rồi "

" Vậy chị đi đường cẩn thận '

" Ừ "

Sau khi ăn sáng xong Yuuri lên thuyền và tiến về đảo Wano.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip