Làm hòa
Kéo tay Lehends theo lối cầu thang lên phòng chờ của đội , cổ tay anh bị siết tới nỗi tê cứng , người phía trước kia đang rất tức giận , từng bước từng bước thể hiện thái độ hằn học . Anh không chịu được cơn đau , cố vùng ra để thoát nhưng càng làm vậy người kia càng nắm chặt hơn . Biết nếu không thể nhẫn nhịn được nữa anh quyết định giằng thật mạnh , theo lực mà hất cánh tay kia ra . Anh đau lắm , nhìn cái cổ tay đáng thương đang tê liệt , anh cố gắng vẩy nhẹ cho vơi đi được ít nào thì hay ít đó , miễn sao là bớt đau . Anh ngẩng mặt , con người kia với ánh mắt như xé nát con người anh . Anh không hiểu mình đang rơi vào chuyện gì nữa . Nghĩ lại từ lúc cãi nhau đến giờ là 3 ngày rồi , anh với nó cũng hay cãi nhau nhưng sao nay còn làm quá lên nói bạn anh những lời lẽ như vậy . Có phải anh vẫn chưa đủ nghiêm chỉnh mà để nó làm càn không ?
Anh chìm trong những suy nghĩ , thật khiến người ta phải đau đầu . Một mình anh call , mình anh làm đủ trò trong game cũng đủ khiến anh cạn sức sau mỗi trận đấu , tâm trí anh làm sao mà nghĩ đến mấy chuyện cá nhân thế này . Lẩn quẩn , hết điều nọ tới điều kia , đã 30 phút trôi qua , anh vẫn đứng đó , nhìn vào vô định .
" Tuyển thủ Lehends ? Tuyển thủ Lehends , anh làm gì ở đây ? Chẳng phải giờ anh phải ra xe rồi chứ ? " - Tiếng staff trách móc từ phía xa khiến anh bừng tỉnh .
" Ôí , xin lỗi anh , tôi vô ý quá , mọi người ra xe hết rồi ạ . Tôi ra ngay đây " - Lehends bối rối , anh cúi gập người xin lỗi rồi chạy một mạch theo lối ngược lại tới cổng . LOL Park như mê cung , có nhiều lối dẫn ra đến cổng , có lẽ team và các hlv đã đi một trong những con đường đó . Anh thấy hoảng , bản thân lại làm mọi người phải chờ đợi rồi , thật sự anh không muốn gây phiền phức chút nào hết .
...............................................................
" Yahhhhh Lehends định ngủ trong đấy luôn à ? Hay nói chuyện với Gấu Park rồi quên luôn đường về ? " - Lava hét muốn nổ lỗ tai mọi người .
" Thật sự xin lỗi , sơ ý quá . Mọi người tha lỗi nhé " - Lehends nháy mắt xin tha , miệng tủm tỉm cười gượng .
" Lần sau là anh cho mày bắt taxi về đấy , đi free xe công ty không muốn thì tự bỏ tiền ra chắc sướng hơn ? " - Coach càu nhàu , nghĩ mà chán , nhà có mấy đứa chăm cũng không nổi .
" Không có lần sau đâu mà " - Lehends dơ tay xin thề , anh không muốn gây thêm điều gì phiền nữa .
" Không có lần sau đâu , chỉ có vài chục cái lần sau nữa thôi . " - Viper khó chịu .
Tiếng nói Viper dù nhỏ nhưng cũng đủ để anh nghe thấy . Anh cũng khó chịu trước những lời nói xỏ xiên đó , cố nén nó lại , anh bước lên xe tìm cho mình một khoảng trống bình yên cho tới khi về gamming house . Vì là người đến chậm nên sau xe chỉ còn chỗ trống duy nhất và Viper ngồi ở đó một phần . Thôi đành chịu , anh cúi người mò xuống đuôi xe . Suốt đường về nhà không ai nói với ai câu gì , người cắm tai nghe ngủ , người ngoảnh mặt ra cửa kính .
Về đến gamming house ai đấy cũng mệt nhoài , đi tắm rồi chuẩn bị ăn , tối còn lịch stream nữa . Công việc của game thủ là vậy , họ đâu có quyền được đòi hỏi , cũng là người làm công ăn lương thôi . Bữa tối với vài thức đồ ăn nhanh , mỗi người một phần , ăn xong thì về vị trí phòng stream . Nhìn mấy đứa em trong team ăn nhồm nhoàm từng miếng , anh hiểu chúng đã mệt đến thế nào , chúng đã cố gắng và anh sẽ phải cố gắng gấp đôi , gấp ba lần như vậy để không cản bước chúng .
" Này , không ăn à ? Không ăn thì cho tao đi , Nhìn đồ ăn nguội tanh rồi kia , tao xót lắm huhu " - Lava thèm thuồng .
" Mày ăn bao nhiêu thì đủ hả thằng trời đánh ? Định cướp nốt à ? " - Haru chìa tay che đi phần ăn của Lehends .
" Vậy thì ông bạn ăn hộ tôi nhé . Tôi no rồi " - Lehends cười , anh đẩy phần đồ ăn của mình cho Lava .
" Mày ăn cái gì mà no ? Mấy cái bánh ở phòng chờ no cái nỗi gì , ăn nhanh còn stream nữa , mày trụ nổi không thế " - Coach lo lắng , ông nhìn Lehends với ánh mắt đăm đăm .
" Anh , em nay nghỉ stream một buổi nhé , mai stream bù , hôm nay em hơi mệt chút . Còn đồ ăn thì cứ cho Lava đi " - Lehends lảng lảng , anh đứng lên rồi bước về phòng trước .
Nhìn hộp đồ ăn nguội lạnh mà anh để lại , Viper nhìn sang Lava , ánh mắt răn đe , chỉ cần động vào một miếng nào , Lava sẽ nhớ đời .
............................................................................
Nằm trên chiếc giường quen thuộc , Lehends thoải mãi ôm lấy chiếc gối của mình , áp mặt vào chiếc gối , bao nhiêu khó chịu của anh được giải tỏa , cứ thế chìm vào giấc ngủ ngon lành . Trong giấc mơ , anh thấy bóng người to lớn , những cái bóng mập mờ . Chúng hình như đang có xung đột , anh tiến lại gần , tại sao nhìn giống Viper thế ? Mà thằng đó đang làm gì kia ? Đánh nhau ? ... Teddy ? T1 ??? Sao họ ở đây ??? . Anh gắng hết sức mà chạy , anh thấy Teddy đánh Viper , trên khuôn mặt toàn những vết bầm , miệng còn cả những vệt máu đã khô . Giật mình trong vô thức anh bật dạy , miệng bỗng phát ra tiếng , anh hoảng hốt gọi Viper .
" Dậy rồi à , này ăn đi , xong chúng ta còn chuyện để nói đó " - Viper giờ đang cạnh anh , vẫn nguyên vẹn không một vết xước ? Anh nhìn chằm chằm vào cậu , anh không biết sao mình lại có hành động đó . Viper giật mình , khoảng cách khá gần , mặt mũi bỗng đỏ , cậu không nghĩ lại rơi vào tình huống như này lần hai . Mà nãy anh gọi cậu , giờ cậu mới nghĩ tới câu nói đó .
" Thích thì ăn đi , tao no rồi " .
" Chẳng phải anh không muốn gây phiền phức cho ai sao ? Nếu không ăn là chính gây phiền toái cho em , ăn không thì tùy " .
" Rồi mày có chuyện gì nữa , hành động lúc đó là sao ? Mày nói cái gì tao của mày ? Ai của mày ? " .
" Chẳng phải anh là support của em hả ? Thế của ai ? Tên kia chắc ? " - Viper mỉa mai .
" Tao là tao , chẳng là của ai hết , mà mày cứ ganh ghét bạn tao , vì sao ? Nó không đụng chạm đến mày , mày còn thái độ với nó ? " .
" Giữ lại những gì của mình thôi " - Viper trả lời cộc lốc , ánh mắt cậu không được tự nhiên , nó đang cố lảng tránh Lehends .
" Em cũng không muốn cãi nhau nữa , 3 ngày qua cũng mệt mỏi lắm rồi , anh thì cứ qua lại với tên đó , em là xạ thủ của anh ? Và nhiệm vụ của em là chơi với anh , bảo vệ anh , hãy chú ý đến em nhiều hơn . Chỉ vậy thôi , chúng ta sẽ trở thành cặp bot mạnh nhất ...... và ....... À thôi chỉ vậy " .
Lehends ngạc nhiên , hàng ngày thằng này ăn to nói lớn , không khuất phục trước bất cứ ai mà giờ nói ra mấy lời sến súa này . Anh nghĩ bản thân mình cũng sai , ban đầu cũng là người châm ngòi cuộc cãi vã , sau này đối với nó tốt một chút , nó thay đổi thì mình cũng sẽ theo . Điều tốt cứ nên vậy .
" Anh mày cũng có lỗi , thôi thì bỏ qua đi , mai anh sẽ chơi với mày , được chưa ? Giờ cho anh mày tĩnh tâm chút đã " - Lehends cười , trong lòng anh nhẹ đi , thật vui nếu Viper suy nghĩ được như vậy .
" Nãy anh nằm mơ thấy mày choảng nhau với Teddy , sợ quá trời còn cả lũ đằng sau nữa , mày thì thê thảm , anh mày mặt tái xanh không khác cái tàu lá chuối là bao " - Lehends vừa ăn vừa nói , còn lấy đũa chỉ chỉ gì đó .
" Gì ? Em đánh nhau với T1 á ? Uả mà nếu thật thì anh lo cho em hả ? " - Viper ngại ngùng nhưng trong lòng như mở hội , trống ca tưng bừng .. Cứ phải diễn đã không được lộ ra ngoài .
" Lại chả , mày lăn đùng ra đấy ai carry cho tao ? " .
Nghe đến đây Viper cũng nhẹ đi trong lòng nỗi lo , sợ rằng không ai nói lời xin lỗi thì chuyện này sẽ chẳng có cái kết tốt đẹp nào . Giờ thấy anh đồng ý , cậu cũng vui , thấy anh cúi gằm ăn nốt hộp cơm còn dở , cậu chỉ biết ngắm anh mà cười khúc khích . * Cuối cùng anh cũng lo cho em , em không để tên cướp anh khỏi nơi này * .
----------------------------------------
" Rồi nha , từ nay có giấc ngủ ngon rồi . Đi thôi Dudu hết chuyện òi " - Haru vỗ vai thằng em .
" Ui cuối cùng cũng happy ending rồi , muốn khóc quá " - Lava chen lời .
" Mày muốn thằng Viper xiên cả lũ lên à " - Coach ra hiệu cho Lava im lặng . Ông nghĩ chắc cái nhà này sắp sửa cần thêm bà mai nữa , thôi chắc mình làm " Mẹ " chúng nó rồi thì kiêm luôn cái vụ này chắc luôn . Giờ xem tiến triến kiểu gì mà biết đường giúp .
" Đã bảo là thích nhau rồi mà cứ cãi đòi đánh anh mày , nghiệp quật không trừ một ai , cơm này ngày nào chả ăn :(((( " - Haru .
" Rồi mày vẫn chưa ngủ hả tưởng về phòng với Dudu ? " - Coach .
" Các anh ở đây thì em phải hóng nốt chứ , cơm này cả nhà cùng ăn " - Haru
" Thôi giải tán , cho chúng nó tự nhiên , về về xùy xùy , hết rồi nhanh về phòng ngủ đi , mai anh gọi chúng mày không dậy , trừ lượng đừng trách " - Coach .
" Vângggggg ~~~ " - Đám lâu nhâu đồng thanh rồi cùng nhau rón rén về phòng của mình .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip