Phần Không Tên Thứ 41

Để một ngày an nhiên như cỏ lá

Bỏ muộn phiền vào sỏi đá, áng mây

Cho tâm tư một ngày ngừng mệt mỏi

Để lòng ta rời khỏi kiếp đọa đày

{ .... }

P/s: mình đang rất phân vân là có nên dừng tập thơ này lại ở chap 50 hay là tiếp tục nó đến chap 100, nó có quá dài và trở nên nhạt nhẽo hay không chính mình cũng chưa thể rõ được. Các bạn có thể cho mình xin 1 lời khuyên được chứ ạ? Mình rất cần bình luận của các bạn vào lúc này ...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip