DỊCH VỤ RU NGỦ


Tên fic gốc:《哄睡服务》
Tác giả: 墨水染不黑的白
----------------------------------

AK đang chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại nhận được tin nhắn,

"Mau đến đây, có chuyện lớn rồi"

Hờ, AK chế nhạo từ tận đáy lòng, bình tĩnh đặt điện thoại về chỗ cũ, tiếp tục thu xếp giường ngủ, không hề có ý định để ý tới Lâm Mặc.

Đây là mánh khóe thường dùng của Lâm Mặc. Những điều quan trọng mà cậu ấy nói về thường là

"Eigei ~ Sạc dự phòng mất tiêu rồi

"Eigei ~ Cáp sạc mất tiêu rồi"

"Eigei ~ Điện thoại mất tiêu rồi"

Điện thoại của em rõ ràng nằm trong túi áo của mình, AK âm thầm phàn nàn và chỉ ra điều này. Lâm Mặc đột nhiên tỉnh ngộ liền à ra một tiếng. Một giây trước việc lớn này còn ở trong lòng cậu liền lập tức tan thành mây khói,  giây tiếp theo cậu liền lấy điện thoại ra và bắt đầu ồn ào muốn chơi game, AK liền chơi cùng với cậu, sau đó nó trở thành một chuyện lớn mới.

Còn chưa được vài giây, tin nhắn lại đến

"Mau qua đây, anh đâu rồi"

"Anh không đến thì đừng hối hận nhé"

"Đừng đến tìm em nữa, em quay về hành tinh cấp chín rồi"

AK xem hết tin nhắn này đến tin nhắn khác trên màn hình điện thoại, âm thầm thở dài. Lâm Mặc đã phao tin sắp bỏ nhà ra đi, thậm chí là đi đến hành tinh khác, xem ra sự việc có tính quan trọng nhất định, mức độ nghiêm trọng chắc là giữa quần áo không thích và không có chỗ ngồi ".

Chắc là mình không thể không ra mặt rồi, tất nhiên không phải vì em ấy, mà là để duy trì sự toàn vẹn của nhóm.

AK tắt đèn trong phòng và leo cầu thang lên tầng 2. Thời gian đã khuya, nguyên biệt thự đều rất im lặng, những người khác chắc đều đã ngủ rồi, nghĩ đến đây bước chân của anh lại nhẹ thêm vài phần.
Cửa phòng Lâm Mặc không đóng, chỉ chừa ra một khe hở, ánh sáng từ bên trong chiếu ra, AK đẩy cửa bước vào, nhưng trong phòng không có một ai.

Người đâu?

AK ngẩn người dọc đường liền đi đến phòng khách, không có ai, nhà vệ sinh cũng không có ai, lẽ nào lại chạy ra vườn hoa nhỏ rồi? Tuyệt đối không thể, bên ngoài trời rất tối, Lâm Mặc không có gan đó.

Căn phòng trống trơn. Giường của Lâm Mặc xếp đầy những con búp bê mà cậu ấy thường thích ôm. Tất cả chúng đều kỳ dị và nằm lộn xộn. AK và búp bê mắt lớn trừng mắt nhỏ, anh bây giờ thực sự muốn hỏi chúng, bạn nhỏ cổ quái nhất trong đám các bạn đã đi đâu rồi.

AK nhìn xung quanh, suy nghĩ một hồi, quay người đóng cửa phòng, rón rén bước đến bên cửa sổ, vén rèm ra.

"Em em làm gì thế"

Người trốn bên trong sửng sốt suýt chút nữa ngã xuống đất, may mà AK đã kịp thời đỡ lấy, thật sự là làm khó cậu khi phải ngồi trên bệ cửa sổ chật hẹp như vậy.

"Ở đây đợi phi thuyền nè?"

AK mặt lạnh lùng nhìn cậu, nhìn cậu từ trên xuống, Lâm Mặc cũng không hề yếu thế, liền mở to mắt trừng trở lại.

"Ngon ha, nửa đêm không ngủ mà gọi anh qua đây."

"Còn trơ tráo nói rằng muốn bỏ nhà ra đi, đến hành tinh khác nữa cơ"

"Kể anh nghe việc lớn của em đi, anh đang lắng tai nghe đây"

Lâm Mặc làm dáng vẻ rất không muốn để ý tới anh, nghiêng đầu sang một bên nằm ở trên đầu gối, đối mặt sân tối ngoài cửa sổ, dường như đang thưởng thức cảnh đêm không thấy gì kia. Trong lòng AK có chút bối rối, nhìn qua kính cửa sổ đột nhiên tỉnh ngộ hóa ra hình bóng của hai người họ phản chiếu rõ ràng trên mặt kính, mà Lâm Mặc thì đang lén lút âm thầm quan sát mình qua mặt kính đó.

Ánh mắt chạm nhau ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng, Lâm Mặc liền bật cười thành tiếng, nhảy từ bệ cửa sổ xuống đất.

"Em ngủ không được"

"Em không thể thích nghi với đồng hồ sinh học của trái đất"

Lâm Mặc vừa nói vừa ngồi xuống bên giường, ôm lấy búp bê được cậu xếp thành một hàng, trong miệng ngâm nga, bắt đầu chỉ huy chúng biểu diễn một vở nhạc kịch đêm khuya.

AK vội vàng ngăn cậu lại,

"Được rồi, được rồi, mọi người ngủ rồi, không phải ai cũng là con dơi làm việc buổi tối"

"Lẽ nào việc lớn em nói chính là em mất ngủ sao?"

"Phải"

Lâm Mặc cây ngay không sợ chết đứng trả lời,

"Mất ngủ có thể dẫn đến tâm trạng bị giảm sút"

"idol nguyên khí không thể chịu được điều này"

"Vậy hôm nay em gọi anh đến làm người ru ngủ"

Còn tự tung tự tác sắp xếp công việc mới cho mình. AK nghĩ

Nghĩ đến đây, anh không lo lắng nữa, đi tới dựa vào đầu giường, vỗ nhẹ cái gối bên cạnh, bảo Lâm Mặc đi qua.

Hai chữ vui vẻ viết đầy trên mặt cậu, thế là cậu liền chui vào chăn bông nhanh như bay, chỉ lộ ra đôi mắt ở bên ngoài.

AK thấy dáng vẻ này của cậu thật sự rất đáng yêu, nhịn không được đưa tay sờ cái đầu đầy lông, chợt có tiếng hét lên.

"dừng tay, đừng làm rối kiểu tóc đẹp trai của em"

"Em sắp đi ngủ rồi, còn để kiểu tóc gì nữa."

"Anh còn chưa dỗ em, em còn chưa ngủ"

"Vậy thì em nói anh nên làm thế nào"

Lâm Mặc đột nhiên trở nên phấn khích, chỉ dẫn cho AK là một trong những điều yêu thích nhất của cậu.

"Anh vỗ lưng cho em trước"

"... Em là con nít sao, còn phải vỗ lưng cho em"

"Bảo anh vỗ thì anh vỗ, sao anh nói nhiều vậy"

Lâm Mặc trở mình, để lộ sống lưng nhỏ gầy, nằm trên chiếc gối lớn chờ đợi sự phục vụ của AK.

"Anh K vỗ tay xuống"

AK cười ác ý liền giơ tay lên

"Đợi ... đợi một chút"

Lâm Mặc hốt hoảng ngăn anh lại, AK nổi danh là chuyên gia thích làm ngược lại, tên độc ác này  không chừng sẽ mượn cơ hội này để chỉnh mình chứ.

"Anh sẽ không nhân cơ hội này mà trả thù em chuyện nửa đêm còn còn giày vò anh chứ?”

Cậu giơ cánh tay lên nhìn AK một cách cảnh giác và hỏi

"Không đâu"

AK làm nét mặt ngây thơ, giơ tay về phía cậu mắt lấp lánh.

"Có thể bắt đầu được chưa"

Lâm Mặc chống cằm trên chiếc gối lớn, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tay anh rất cảnh giác.

"Vậy thì anh phải nhẹ nhàng..."

"Vậy thì anh sẽ nhẹ nhàng"

"Ếyyyyyyy!"

Tay anh còn chưa giáng xuống, Lâm Mặc như một con mèo nhạy cảm nhanh nhẹn, liền lộn nhào dùng hai tay ôm chặt bàn tay AK.

"Anh còn chưa bắt đầu vỗ mà"

"Không vỗ nữa, không vỗ nữa, anh nhất định sẽ cố hết sức vỗ."

Lâm Mặc lắc đầu như trống bỏi.

AK vừa giận vừa buồn cười nhìn bộ dạng cậu như thế, liền thu tay lại.

"Thế thì mang đến cho em một dịch vụ đặc biệt"

Anh liền tiện thể đặt tay lên bờ vai gầy nhẹ nhàng gãi gãi, Lâm Mặc rất nhanh liền nhắm mắt lại, bộ dạng rất hưởng thụ.

Dáng vẻ này của cậu thật giống một chú mèo nhỏ, vừa gãi xuống dưới thì đã ngủ mất rồi, AK nghĩ bụng.

Không thể không nhớ rằng ngày hôm đó trên sân khấu, Lâm Mặc đã bắt chước những hành động đáng yêu của chú mèo con, thật sự rất giống một chú mèo con xinh xắn và dễ thương, mà chú mèo con nghịch ngợm đã lén uống sữa chua , bị mình bắt được còn muốn chối cãi. Ánh mắt lấp lánh nhìn chính mình, dường như đang tủi thân nói rằng trong chai không có sữa chua mà, nhưng lại quên lau sạch vết sữa trên khóe miệng.

Bây giờ chú mèo con dường như đã ngủ quên dưới dịch vụ gãi lưng của anh, liệu mình có thể thành công rút lui và đi ngủ tiếp không?

Ngay khi AK rút tay lại, mèo con dưới tay anh liền rên rỉ, khiến anh sợ hãi mau chóng tiếp tục phục vụ, một lúc sau thì anh lại dừng tay lại, mèo con đá đá chân dưới chăn bông tỏ ý bất mãn.

Hóa ra là như vậy, AK chợt nhận ra.

"Ngủ đi, anh không có đi"

Anh cúi đầu nói nhỏ bên tai cậu, người dưới tay anh cũng trở nên yên tĩnh lại, cuối cùng Lâm Mặc cũng chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip