Minga : Học bá Doãn Kỳ bị học tra Chí Mẫn cưa đổ rồi (`ε')
- ê lần này cậu lại đứng nhất nè
Cậu bạn kia vui vẻ lắc tay Doãn Kỳ chúc mừng cậu ,vẻ mặt cậu rất bình thản, phải rồi cậu là học bá mà chuyện đứng nhất là hiển nhiên.Năm cuối cấp rồi ai cũng tranh thủ học hành chăm chỉ duy chỉ có.....Mắt cậu liếc tới người đứng cuối danh sách - Phác Chí Mẫn. Haiz bạn cùng lớp này đúng là không có tiền đồ hết sức,nghỉ tiết ,trốn học,đánh nhau ,hút thuốc đều có đủ - định sẵn hắn ta không có chút tương lai nào.Thầy chủ nhiệm tức giận,đập tay lên bàn ,la mắng Chí Mẫn trước lớp.Hắn ta mặt không quan tâm đúng kiểu thiếu đánh.Không biết ai xúi giục thầy ,thầy lại chuyển hắn cho cậu kèm cặp với lời hứa sau 1 tháng nếu hạng hắn tăng sẽ trả lại về chỗ cũ. Thầy chủ nhiệm thành công làm hắn ta bực mình ,hằn học kéo bàn lại chỗ cậu mà ngồi .Chồng sách cao của cậu làm hắn cảm thấy ớn lạnh,móc máy ra mà chơi game ,cậu ngứa mắt,la lên " Thầy ơi Chí Mẫn chơi game trong giờ học"
Hắn bị thầy phạt trực nhật, ánh mắt viên đạn nhìn về phía cậu. Ra về hắn chặn đường cậu,hằn học nói :
- Tôi với cậu nước sông không phạm nước giếng, đừng lo chuyện bao đồng
- Đúng vậy nhưng cậu là nhiệm vụ thầy giao tôi,tôi bắt buộc phải thực hiện
- Cậu đừng có cứng đầu, tôi vốn định sẵn không có tiền đồ ,không cần phí sức cho tôi,tập trung học đi
- Câu đó phải là tôi nói chứ,cậu nên hợp tác với tôi ,cả hai cùng có lợi?
- Không bao giờ
- Hẹn gặp lại
Sáng hôm sau cậu đưa cho hắn 1 cái bình ,hắn nhăn mặt hỏi
- Thứ gì đây?
- Yến mạch giúp thông minh
- Cậu nói tôi ngu à?
- Chứ cậu nghĩ cậu thông minh?
Hắn thẳng tay ném vào thùng rác trước mặt cậu rồi bỏ đi ,cậu nhìn với ánh mắt không chút xao động.
Trong suốt giờ học cậu tỉ mỉ chỉ dạy hắn mà hắn cứ không nghe ,không ngủ thì chơi game làm cậu có chút ấm ức.Thường ngày Doãn Kỳ trầm tình ,cảm xúc không có chút biểu tình nên thường không biết cậu ta suy nghĩ những gì ,thấy Chí Mẫn mạnh mẽ phản đối gay gắt có chút chạnh lòng.
- Phương trình này nếu giải theo phương pháp thế sẽ nhanh hơn ,cậu lấy 2x nhân cho...
Giờ ra chơi cậu cũng tận dụng thời gian giảng bài cho hắn mà hắn lo chơi game ,chê cậu phiền liền bực mình đẩy cậu ra ,vô tình vai va cạnh bàn, nhìn là thấy đau rồi .Chí Mẫn cảm thấy bản thân thật quá đáng nhưng Doãn Kỳ mạnh mẽ tự đứng dậy bỏ đi. Cuối giờ hắn ở lại ngẫm nghĩ rất lâu liền bư thùng rác rồi cầm bình yến mạch cậu làm ,rửa sạch sẽ rồi uống ,cảm thán cũng rất ngon. Ra cửa hàng tiện lợi gần đó mua cơm nắm ăn thì phát hiện cậu là thu ngân ,hắn có chút khó xử liền định mở lời xin lỗi thì tiếng bụng cậu reo lên.Nói không quê thì không đúng ,phải là quá quê luôn,thâm tâm cậu gào thét nhưng bên ngoài chỉ lạnh lùng nói
- 3 cơm nắm của quý khách tổng cộng 30.000 won ạ
Hắn thanh toán xong đẩy cho cậu 1 cái cơm nắm rồi nói xin lỗi sau đó nhanh chân chạy vụt đi để lại Doãn Kỳ ngơ ra chưa hiểu gì.
Hắn chạy tới băng ghế đá đối diện cửa hàng nhìn cậu.Lấy cơm nắm ra cùng ăn với cậu sau đó ngắm nhìn cậu làm việc ,lúc đầu cậu cảm thấy rất kỳ quái khi bị theo dõi nhưng sau đó lại bình tĩnh mà quay trở lại công việc.Hắn ấy vậy mà ngồi gần 3 tiếng không ngủ gục ,nhìn đồng hồ gần 0h nên đợi cậu đi về luôn.1 nhóm thanh niên đi vào cửa hàng vô tư đùa nghịch, hút thuốc còn nhả khói thuốc vô mặt cậu làm máu điên hắn dồn lên.
- Này ,của quý khách là 50.000 won
- Cái gì ? Tụi tao thích quỵt đấy,làm sao ?
Một tên trong đó xách cổ áo cậu lên đe dọa,mặt cậu lạnh như tiền, dứt khoát hất tay đối phương ra ,sắc lẹm nhắc lại số tiền cần thanh toán
- Má nó cái thằng chó này chán sống rồi.......Aaaaaaa
- Mau bỏ tay khỏi áo cậu ấy
- Mày là ai,đừng lo chuyện bao đồng
- Kệ mẹ tao là ai giờ thì cút không tao cho tụi bây ra bã
Tụi đó gấp rút thanh toán rồi chạy đi.Chí Mẫn hả hê quay sang thấy Doãn Kỳ trầm mặc, nâng cậu lên thì thấy cậu đã nức nở ,cởi bỏ lớp phòng bị cứng cáp thường thấy.
- Ừm..cậu uống sữa để bình tĩnh lại chút đi.
- .....cảm ơn
- Không cần đâu....chuyện lúc trưa là tôi có lỗi trước......cậu ổn không?
- Haiz ,tôi tranh thủ thời gian làm thêm kiếm sống cũng không yên với bọn trẻ bây giờ
- Bố mẹ cậu đâu?
- Họ đều ly hôn rồi có cuộc sống riêng rồi, không còn nhớ đến đứa con này ,tôi sống một mình, tự nuôi bản thân
- Wow cậu giỏi thật
- Hứ,hiển nhiên nên lấy tôi làm gương đi
Ngày hôm sau mọi người rất bất ngờ vì Chí Mẫn rất hợp tác với Doãn Kỳ, chuyên tâm nghe giảng ,hằng ngày uống yến mạch cậu làm.Người ham chơi như hắn cũng có lúc hỏi bài người khác thật là xúc động. Chí Mẫn vậy mà xin việc chung với Doãn Kỳ nói gì mà muốn trải nghiệm cuộc sống, tiết kiệm thời gian giảng dạy vô làm toàn báo cậu không.Hôm nay Chí Mẫn mua cho Doãn Kỳ 1 ít tokbokki đem qua nhà học nhóm. Nhà cậu nhỏ nhắn nhưng vẫn đầy đủ tiện nghi lắm.2 người ngồi trên sofa học tập ,lâu lâu Chí Mẫn lén nhìn Doãn Kỳ, cảm khái thật đẹp.
- Ăn chút gì đi ,tokbokki cũng nguội rồi.
- ừm cũng được
- ây da ,ăn không khéo gì hết
Chí Mẫn đưa tay lên chùi phần sốt dính trên mép của Doãn Kỳ rồi tự nhiên mà đưa lên miệng nếm thử trước con mắt phán xét của cậu.
Hôm nay Doãn Kỳ bệnh rồi ,Chí Mẫn cũng không thể tập trung được ,ra về chạy tới hiệu thuốc mua tùm lum thuốc rồi chạy như bay tới nhà cậu.Mở cửa thì thấy Doãn Kỳ sắc mặt đỏ bừng ngã nhào vào lòng hắn .Hắn nhanh chóng đỡ cậu vào giường,chườm khăn cho cậu.Đặt cậu lên đùi mình ,tay xoa tóc,mắt thì si mê nhìn cậu ,môi nở nụ cười ôn nhu lúc nào không hay.
- Nè,Chí Mẫn cậu làm lại bài này...
Doãn Kỳ vừa bưng sấp đề mới in thì thấy Chí Mẫn đang ngủ gục trên đống đề hóa với chi chít giấy note được dán xung quanh. Cảm thán mình đã chỉ dạy thành công 1 Chí Mẫn chăm ngoan.Nằm xuống đối diện hắn,ánh mắt cậu lần đầu rung động ,tay cắm cho hắn tai nghe của mình rồi cả hai từ từ chìm vào giấc ngủ với bài nhạc được phát lên.
Kỳ thi năm đó,hắn và cậu dốc hết sức mình may sao hắn có tố chất thi vào trường y còn cậu thi vào kiến trúc. Sau khi thi xong cậu và hắn đi xõa hết mình ,men vào thì lời ra hắn tự tin áp cậu vào tường
- Mẫn Doãn Kỳ
- Hả?
- Tôi thích cậu
- Cậu nói sao?_Ồn quá nghe không rõ
- ANH THÍCH EM MẪN DOÃN KỲ
- ........
- Thích anh không?
- Thích....
Thế là 2 con người không tỉnh táo đó vậy mà thuê khách sạn làm chuyện đại sự .Hôm sau trên trường rộ lên tin học bá Mẫn Doãn Kỳ bị học tra Chí Mẫn cưa đổ.
- Bác sĩ Phác,có chuyện gấp
- Chuyện gì ?
- 1 bệnh nhân bị trật khớp vai do tai nạn đang được chuyển tới nhưng anh ta đưa cho chúng tôi thông tin của anh
Nói đến đây ,Chí Mẫn hoảng luôn rồi ,đó giờ chỉ có người yêu hắn là cậu có thông tin bệnh viện hắn ,cậu đang gặp nguy hiểm.
Thấy thân ảnh của người thương đang được băng ca chuyển vào phòng phẫu thuật mà hắn ngơ ra.
Năm ấy hắn đẩy cậu làm cậu đau ở vai bây giờ chính hắn sẽ cứu cậu.Hắn vào phòng phẫu thuật,hít thật sâu rồi bắt đầu vào việc lần này tay hắn có chút run vì người lần này là trân quý đời hắn
Hơn 2 ngày sau cậu tỉnh dậy ở phòng hồi sức thấy Chí Mẫn đang ngủ cạnh bên liền xúc động,dịu dàng vuốt tóc hắn
- Chắc mấy nay lại bỏ bữa rồi
- Ừm.......Doãn Kỳ em tỉnh rồi
Hắn nhẹ nhàng ôm lấy cậu vào lòng mà nâng niu.
- Xin em đừng rời xa anh nhé ,cuộc đời anh vốn tăm tối chỉ có em là tia sáng duy nhất,xin em đừng biến mất
- Em không đi đâu cả ,cũng chỉ có anh mới biết được con người yếu đuối của em thôi.
2 nam nhân xúc động hôn nhau trên giường bệnh,tay Doãn Kỳ ôm 1 bó hoa trên đó còn có 1 hội nhẫn khắc tên cậu và hắn .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip