【DanCae】 Thời gian

https://xuexizhili398.lofter.com/post/1fd9e3d2_2b8e64d20

Người ta luôn nói thời gian sẽ lấy đi tất cả và hàn gắn vết thương, chúng ta hãy để thời gian trôi đi, thời gian sẽ luôn cho ta câu trả lời.

Thế nhưng là. . . . . .

Thời gian thật sự có thể làm được sao?

Cái đó. . . . . .

"Dan Heng, anh nói xem đã qua bao lâu rồi?" Thanh niên tóc xám gục đầu xuống.

Danheng không nói gì.

Caelus liếc nhìn hắn một cái.

Vẫn còn tức giận à.

Một lúc sau, chàng trai tóc đen mới trả lời.

"Không biết."

". . . . . ."

Lại là sự im lặng.

Họ đã đi đến một thế giới không xác định lần này, trên đường gặp phải một tai nạn và bị tách khỏi March 7th.

Chỉ có Caelus và Danheng.

Đây là lần duy nhất cả hai bên nhau sau trận cãi vã.

Lại bị thế giới này săn lùng một lần nữa, cả hai chạy trốn khắp nơi và trốn trong một hang động, hang động này còn bị sập và cả hai bị mắc kẹt bên trong.

Trong quá trình trốn tránh sự truy đuổi, nhiều trận chiến đã xảy ra, hai người họ đã vết thương chồng chất. Trên người Caelus còn thừa lại một lọ thuốc phục hồi, được sử dụng trên thân Dan Heng.

Tại sao à? Bởi vì trong quá trình chiến đấu, Dan Heng là người chiến đấu nhiều nhất, hắn đã đem Caelus ra sau lưng bảo vệ gắt gao.

Lúc đầu, Danheng từ chối, Caelus buộc phải nhét vào ngực hắn.

Thời gian im lặng. Họ không biết họ đã bị mắc kẹt ở đây bao lâu.

Caelus đã cố gắng hết sức, thể lực đã cạn kiệt, bây giờ có thể nói chuyện đã là không tệ .

"Mệt mỏi sao?"

"Muốn ngủ liền ngủ đi."

"Vẫn còn có tôi."

Dan Heng nói như vậy.

Người mặt mày xám xịt lập tức ngẩng đầu lên, trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng hai mắt sáng ngời, lấp lánh những vì sao.

Caelus di chuyển vị trí của mình tới gần Danheng.

Nhưng cậu lập tức dừng lại, không đến quá gần.

Động tác thói quen, vô ý thức liền tiến lại gần hắn.

Dan Heng nhìn cậu, kéo cậu đến bên cạnh mình, đè lại đầu màu xám và ôm anh ta vào lòng.

Hai thân hình thanh niên không chênh lệch nhiều chen chúc một chỗ quả thực có chút khó chịu.

Dan Heng điều chỉnh vị trí của mình để đối phương có thể nằm trong vòng tay mình thoải mái hơn.

Caelus không nói gì, nghiêng người vòng tay qua eo anh.

"Em cảm thấy tôi còn tức giận sao?" Dan Heng đưa tay vò lấy mái tóc ngắn màu xám.

Người trong ngực gật đầu nhẹ, chui vào lòng hắn.

"Đúng vậy."

Dan Heng rõ ràng cảm nhận được người trong ngực cứng đờ .

"Thực ra cũng không đến nỗi như thế." Hắn vỗ nhè nhẹ lên người Caelus, giống như đang dỗ một đứa trẻ ngủ.

"Tôi sẽ không vì những thứ đó mà xa lánh em, hay không yêu em, tôi không phải như em nghĩ đâu."

Hiện tại nhớ tới mới thấy rằng đúng là vấn đề ngớ ngẩn.

Caelus nháy mắt.

"Có một mình em khó chịu thôi à?"

Danheng tiếp tục động tác trên tay.

"Em có thể hiểu như vậy."

Caelus đem mặt vùi vào quần áo Dan Heng, lầm bầm: "Vậy thì quên đi thôi."

Danheng vuốt ve mái tóc xám.

Âm thanh thanh niên rất nhỏ, giống như ở bên tai gió thổi nhẹ.

"Bạn đồng hành quan trọng, người yêu cũng rất quan trọng. Tôi không muốn mất ai trong họ cả, vì vậy tôi sẽ liều mạng bảo vệ họ."

Caelus dường như đang ngủ.

Danheng xoa lỗ tai của cậu, lẩm bẩm .

"Không phải là bởi vì người yêu nên mới yêu em, mà là bởi vì yêu em nên mới trở thành người yêu."

Chúng ta bắt đầu từ tình cảm, bắt đầu từ ngay từ đầu gặp nhau, bắt đầu từ ngay hành động đầu tiên.

Có lẽ là yêu từ cái nhìn đầu tiên, có lẽ là yêu rất lâu, hoặc có lẽ chỉ là thoáng qua trong một cái chớp mắt, những điều này không quan trọng.

Giữa chúng ta, không gì có thể so sánh được.

Dù là cái gì. . . . . .

Bao gồm thời gian cũng không thể tách rời chúng ta.

Em là tri kỉ khắc trong linh hồn tôi.

Danheng nhìn Caelus với đôi mắt xanh lục tràn ngập ý cười.

Có lẽ chính hắn cũng không nhận ra khóe miệng của mình cong lên.

Hơi thở của Caelus đều đều.

Danheng cúi người, hôn nhẹ vành tai của cậu.

Nếu như, nếu như, nếu như. . . . . .

Tất cả những gì anh nói là sự thật, vậy bây giờ anh đang ở đâu, Dan Heng?

Đã lâu như vậy, hình bóng của hắn gần như mờ nhạt trong tâm trí cậu, nhưng cậu không thể quên được, trái tim cậu vẫn còn đau nhói.

Khóe mắt Caelus lập lòe ánh sáng.

Thanh niên tóc xám ngồi, bên cạnh không có người có thể dựa vào ôm ấp.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip