Chap 48


Haibara lợi dụng lúc Ran còn đang chất vấn tên áo đen trước mặt, cô núp sau Ran, run rẩy thò tay vào túi áo, trong đó là huy hiệu thám tử mà vừa nãy trước khi đi siêu thị, cô đã bỏ vào túi áo khoác.

Vội vàng phát tín hiệu truyền đi từ chiếc huy hiệu, chỉ mong Kudo sẽ thấy và phát hiện ra cô đang ở đâu.

Nhưng đó là trong trường hợp cậu ta luôn giữ huy hiệu thám tử bên mình....

"Con nhỏ đằng sau mấy người, mau giao nó cho tôi...."

Trở lại với màn đối thoại giữa Ran và tên áo đen đó. Ran vẫn một mực nắm tay kéo Haibara về sau lưng mình.

"Ngươi thì biết quái gì về con nhỏ đó. Ta nói một lần nữa, tự động đưa nó ra đây, hay ngươi muốn ta dùng vũ lực...."

Tên đứng đầu trong đám người của tổ chức tiến lên, giơ tay ra như chuẩn bị nhận một món hàng từ Ran.

Thấy Ran cứ đứng im ở đó, sau đó lại cùng Haibara lùi về sau vài bước, hắn ta dường như mất kiên nhẫn, nhanh chóng chạy lại trước mặt Ran, muốn đẩy Ran ra và bắt lấy Haibara...

"Này, anh làm gì vậy? Tránh xa con bé ra...."

Ran phản ứng nhanh với ý định của hắn, quyết định không nhẫn nhịn nữa mà nhanh chóng xoay người, đồng thời vẫn kéo tay Haibara về phía sau lưng mình.

"Cũng nhanh phết....!! Tụi bây, bắt con nhỏ kia lại...."

Hắn ta có một chút bất ngờ khi Ran có thể phản ứng nhanh như vậy.

Nụ cười thích thú xuất hiện trên gương mặt hắn, lùi về vị trí ban đầu, hắn phẩy phẩy tay ra lệnh, một đám người của tổ chức khoảng 5 người xông về phía Ran nhằm bắt Haibara.

Ran thấy có vẻ không ổn khi nhiều người cùng xông lên một lượt, cô nhanh chóng thả tay Haibara ra, nhắc nhở cô bé hãy lùi về sau.

"Chị Ran à, cẩn thận!" Haibara biết Ran định làm gì, nhưng nếu cứ để cô kè kè bên cạnh, chắc chắn chính cô sẽ là người hại Ran đầu tiên.

Haibara lo lắng nhìn Ran, cô ấy là người ngoài cuộc, không liên quan đến tổ chức, nếu Ran xảy ra chuyện gì, liệu cô làm sao có thể đối mặt với Kudo và gia đình Mouri đây.....

"Chị Ran, nếu có thể thì chúng ta mau chạy thôi, đừng....."

Vừa dứt lời, tên cuối cùng trong đám đó đã bị Ran xử lý.

Là cô đã quá xem thường Ran rồi hay sao....

Hít một hơi để lấy lại sự ổn định, Ran nhìn 5 tên đang nằm la liệt dưới đất, sau đó lại nhìn tên tóc bện thừng.

"Dù không biết ngươi là ai, nhưng từ bỏ việc bắt cóc bé Ai đi....."

Hắn ta nhìn hoàn cảnh hiện tại, vội suy đoán người trước mắt cũng không phải dạng tầm thường.

Vứt điếu thuốc đang cầm trong tay, hắn nhìn Haibara với anh mắt nguy hiểm, sau đó lại nhìn về phía Ran.

"Ranh con!! Đời này ta ghét nhất là kẻ dám ra lệnh cho ta làm việc này việc kia....."

Ran nhận thấy nguy hiểm, vẫn đứng yên tại chỗ, mắt lạnh quan sát cực kỳ kĩ càng mọi cử động của hắn ta...

Hắn ta thì hai tay thành quyền, chân phải bước nghiêng một bước lên trên làm trụ, ánh mắt đầy sắt bén nhìn về phía Ran với vẻ thận trọng....

Hai tay Ran siết chặt lại.

Hai chân hắn ghì mạnh lên mặt đất.

Vụt!!!

Trong ánh mắt của Haibara, cả hai đang lập tức lao vào nhau.

Hắn dùng hai tay vung vẩy, quyền hình vốn dĩ chỉ có hai nhưng vì ra đòn liên tục với tốc độ cực nhanh nên từ hai lại hóa ra bốn - năm quyền hình, uy thế mạnh mẽ đánh về phía Ran một cách rất điêu luyện, cực kỳ vững chắc của một người luyện võ lâu năm.

Haibara đứng một bên vừa theo dõi trận đấu vừa lo lắng cho Ran. Tổ chức chắc chắn sẽ không cử đi những người yếu kém đến bắt cô.

Mặc dù Ran sẽ chiếm ưu thế hơn, nhưng sức bền mới là vấn đề, cô là sợ Ran sẽ không trụ nổi trước khi nhóm Kudo đến đây...

À mà khoan đã....

Còn Kazuha nữa....

Cô ấy vì đi sau nên có lẽ may mắn hơn 2 người bọn họ.

Nhưng nếu cô ấy xuất hiện ngay bây giờ, nói không chừng sẽ có thêm người gặp nguy hiểm...

Làm sao đây? Ôi chúa ơi, nói thật thì Haibara cô thật sự muốn khóc lắm rồi.

Vừa khiến Ran bị liên lụy, sắp sửa có thể tới lượt Kazuha...

Tất cả đều chỉ vì cô thôi sao!

Là tại cô sao!

Đáng lẽ cô có thể nhân cơ hội này mà gọi điện thoại cho nhanh chóng, nhưng định mệnh lại khiến cả 2 người bọn họ không ai đem theo điện thoại bên mình...

Bây giờ cô chỉ mong cái con người mải mê chơi mạt chược đó sẽ thấy tín hiệu và lần theo đến đây....

Trở lại trận đấu, trước thế công cao siêu, vừa công lại vừa đảm bảo thủ của hắn, Ran không có nhiều lựa chọn để giành chiến thắng.....

Hai tay cô hóa thành chưởng, tung ra năm, sáu chưởng hình va chạm với quyền hình của hắn ta....

Trong khoảng khắc nhỏ bé va chạm mà hắn không đủ để phản ứng, chưởng hình của Ran tức thời biến ảo. Mỗi một chưởng chạm vào một quyền đều đổi chuyển, lướt nhẹ trên mỗi quyền của hắn với một lực lượng "dẫn" kỳ dị.

Cho đến khi hai quyền và chưởng cuối gặp nhau, tay Ran đã nắm lấy cổ tay của hắn, phá thế trụ của hắn, kéo hắn về phía cô....

Bốp!

Một đấm của Ran đánh mạnh vào má trái của hắn, khiến hắn lập tức bị choáng váng, vô thức phải lùi về sau...

Nhận thấy hắn đang bị phân tâm, Ran chạy lại chỗ Haibara và nắm tay cô.

"Chạy thôi, nhân lúc hắn còn chưa tỉnh tá.... Hức!!!!"

Vừa dứt lời, một phát súng nhắm thẳng vào đằng sau vai của Ran.

Haibara bất ngờ, nhìn Ran đang dần ngã xuống đất, cô phát hiện một cây kim tiêm đang cắm sâu vào vai Ran....

Là thuốc mê?

"Ran? Chị sao vậ....."

Chưa kịp định hình, phát thứ hai được nhắm vào cánh tay Haibara, khiến cô dần mất tỉnh táo mà nằm gục xuống đất....

Cố gắng mở căng mắt nhìn xem hướng bắn phát ra từ đâu, cô từ dưới đất nhìn thấy Korn và Chianti núp trên mái nhà ở ngay trước mặt mình.

Hoá ra bọn chúng đã lên kế hoạch khác, nếu không thể đấu thắng Ran, bọn họ sẽ ra tay với thuốc mê, mà không phải là đạn thật.....

Ha! May thật đấy, vẫn chưa phải là đạn thật.

Phập!

Thêm một phát nữa dành cho cô. Bộ ít quá hay sao mà chúng lại bắn thêm một phát vào đùi cô vậy!

Haibara gắng gượng, cắn môi đến bật máu để khiến tinh thần được tỉnh táo nhưng không thể.

Cô ngó nhìn xung quanh lần cuối trước khi bất tỉnh, chỉ biết rằng Ran cũng bị vác lên xe giống cô.

Còn nữa!!!

Kazuha!!!

Là Kazuha đang đứng núp ở bức tường cách đây không xa.

Haibara có thể thấy cô ấy đang thể hiện nét mặt hoang mang lẫn sợ hãi....

Suỵtttt.....

Làm ơn! Đừng lên tiếng cũng như xuất hiện ở đây.

Cô dành chút lý trí cuối cùng, đưa ngón tay lên miệng ra dấu im lặng.

Chắc Kazuha đủ thông mình để hiểu cô muốn nói gì mà nhỉ?

Làm ơn đi, cô ấy là người cuối cùng có thể đến chỗ nhóm Kudo.....

Ra dấu xong, cô chính thức bất tỉnh, bị mấy tên áo đen vác lên xe.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip