Chương 2 : Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Duy bước vào căn biệt thự, cảm nhận rõ ràng một sự khác biệt so với thế giới ngoài kia. Mọi thứ ở đây đều toát lên sự lạnh lùng và quyền lực, từ những bức tường vững chãi cho đến ánh sáng mờ ảo phản chiếu trên các bức tranh đắt tiền. Dù không có tiếng động, không khí trong phòng khiến Duy cảm thấy như thể mọi người đều đang quan sát từng bước đi của cậu.
Hiện tại trước mặt Duy đang có năm người đàn ông trong phòng, mỗi người một vẻ, nhưng tất cả đều có một điểm chung: ánh mắt của họ đều sắc bén và đầy toan tính. Duy nhận ra ngay rằng đây không phải là một nơi mà cậu có thể rời đi dễ dàng. Tuy nhiên, không hề có chút lo lắng nào trong đôi mắt cậu. Duy đã quá quen với việc đối mặt với những tình huống nguy hiểm, và lần này cũng không phải là ngoại lệ.
Rhyder không nói gì, chỉ im lặng quan sát cậu. Anh dẫn Duy đến giữa phòng, nơi một chiếc bàn lớn và vài chiếc sofa đang chờ đợi. Duy đứng đối diện với họ, cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Những ánh mắt không mấy thân thiện dừng lại trên cậu, như thể mỗi người đang tìm kiếm một lý do để động thủ.
---
Một người đàn ông cao lớn, với bộ vest đen tươm tất và ánh mắt như thép, ngồi im lặng quan sát Duy. Anh ta có một vẻ ngoài không hề dễ chịu, nhưng lại không thể rời mắt khỏi cậu. Đó là Negav - Đặng Thành An, một chuyên gia tài chính ngầm mà bất kỳ ai cũng phải nể trọng.
Ngồi ở góc phòng, bộ vest tối màu càng tôn lên sự điềm tĩnh và quyền uy của anh. Khi Duy bước vào, ánh mắt An ngay lập tức dừng lại trên khuôn mặt cậu.
"Rhyder, đây là món quà mới của mày à?" An hỏi, giọng nói đầy châm biếm.
Duy không nói gì, chỉ khẽ nghiêng đầu nhìn An. Sự im lặng của cậu khiến An phải nhướn mày. Trong suốt sự nghiệp của mình, An chưa từng gặp ai dám đối diện với anh một cách thản nhiên như vậy. Anh coi Duy chỉ là một người qua đường vô tình bị cuốn vào. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt không sợ hãi của cậu, anh bắt đầu tò mò.
"Đây là Hoàng Đức Duy," Rhyder lên tiếng, giọng nói lạnh lùng và đầy quyền lực, "Cậu ta là người đã khiến tao phải thay đổi kế hoạch."
"Chúng ta không biết gì nhiều về cậu ta, đúng không?" Negav lên tiếng, giọng anh ta ẩn chứa sự nghi ngờ. "Một tên nhóc đường phố, thế mà lại có thể khiến cả Rhyder phải hành động như thế này."
Duy không hề nao núng. Cậu biết rằng trong thế giới này, có một điều mà mọi người đều tôn trọng: sức mạnh. Và dù cho vẻ ngoài của cậu có mong manh đến đâu, cậu sẽ không để mình bị coi thường.
"Đúng vậy," Duy đáp, giọng nói bình thản nhưng không thiếu phần tự tin. "Nhưng tôi không phải là một con cờ để các người tính toán."
---
Một tiếng cười nhẹ vang lên từ góc sofa dài. HIEUTHUHAI - Trần Minh Hiếu trùm buôn lậu vũ khí, ngồi khoanh tay, vẻ mặt tỏ ra khá thích thú với sự đối đáp của Duy. "Thú vị thật," anh ta nói, "Chúng ta có một thằng nhóc khá gan lì ở đây."
Hiếu dựa người vào ghế chân vắt chéo, đôi mắt lấp lánh ánh nhìn tinh nghịch. Anh mỉm cười, một nụ cười đầy khiêu khích.
"Cậu nhỏ, trông cậu khá hơn tôi tưởng. Sao lại dính đến Rhyder?" Hiếu hỏi, giọng nói như đang cố trêu chọc.
Duy khẽ cười, một nụ cười không hề mang ý sợ hãi. "Tôi không có ý định dính đến bất kỳ ai. Nhưng đôi khi số phận không cho mình lựa chọn."
Câu trả lời của Duy khiến Hiếu bật cười lớn. Anh không ngờ một người trẻ tuổi như Duy lại có thể trả lời sắc sảo đến vậy.Từ lúc đầu chỉ định đùa giỡn, anh bắt đầu cảm thấy sự thu hút không rõ ràng từ Duy.
---
Ở một góc khác của chiếc ghế sofa đơn, HURRYKNG - Phạm Bảo Khang gần như không rời mắt khỏi chiếc laptop của mình. Nhưng khi Duy bước vào, anh ngước nhìn lên.
"Dữ liệu của cậu sạch sẽ đến mức đáng ngờ đấy," Khang nói thẳng. "Một người bình thường không thể nào không để lại một dấu vết nào như cậu."
Duy không giật mình trước câu nói ấy. Cậu chỉ nhún vai, đôi mắt ánh lên sự tinh quái. "Có lẽ tôi chỉ là một người chủ tiệm hoa bình thường thôi mà," cậu đáp, giọng điềm tĩnh nhưng ánh mắt lại lạnh lùng, sắc bén như dao cắt.
Sự bình thản của Duy khiến Khang cảm thấy hứng thú. Đây không phải là một người dễ đối phó, và điều đó kích thích sự tò mò của anh. Cái lạnh lùng trong từng hành động, lời nói của Duy khiến anh không thể không chú ý.
---
Atus - Bùi Anh Tú ngồi thẳng lưng tay cầm tách trà nhẹ nhàng đặt xuống chiếc bàn trước mặt, ánh mắt sắc lạnh như dao. Anh không nói gì, chỉ im lặng quan sát Duy. Nhưng chính sự im lặng ấy lại khiến Duy cảm thấy áp lực hơn bất kỳ lời nói nào.
"Cậu không sợ chúng tôi sao?" Anh Tú cuối cùng cũng lên tiếng.
Duy đối diện với ánh mắt của anh, giọng nói bình tĩnh: "Tôi không sợ những gì tôi hiểu. Các anh là người, không phải quái vật."
Câu trả lời khiến Tú khựng lại. Lần đầu tiên có người không run sợ trước họ. Từ sự nghi ngờ, anh bắt đầu cảm nhận một điều gì đó khác biệt ở Duy-một sự can đảm hiếm thấy.
---
DoMic - Trần Đăng Dương bước vào từ cánh cửa chính muộn hơn những người khác, nhưng sự xuất hiện của anh ngay lập tức thu hút sự chú ý. Là người kiểm soát mọi bí mật của thế giới ngầm, anh biết rõ hơn ai hết về Hoàng Đức Duy-một cái tên sạch sẽ đến mức đáng nghi.
"Hoàng Đức Duy. Tôi đã nghe nói về cậu. Một người không có quá khứ, không có tương lai," Dương nói, giọng điệu như đang thách thức.
Duy nhìn anh, ánh mắt không chút dao động nhưng miệng khẽ cười nhẹ : "Vậy anh có tìm thấy câu trả lời nào không?"
Dương nhếch môi cười : "Tôi vẫn đang tìm." Dương không tin vào sự tình cờ. Anh biết Duy phải có điều gì đó đặc biệt. Và sự kiên định của cậu khiến anh không thể rời mắt.
---
MasTer D - Lê Quang Hùng bước xuống từ cầu thang , vẻ ngoài đầy quyền lực và tàn nhẫn. Anh nhìn Duy từ đầu đến chân, ánh mắt lạnh lẽo như muốn bóc trần tất cả bí mật của cậu.
"Cậu có vẻ không giống người thường. Hoặc là cậu rất giỏi giả vờ, hoặc là cậu thực sự đặc biệt," anh nói thẳng.
Duy chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, không đáp.
Anh thấy ở Duy một sự bí ẩn mà anh chưa từng gặp trước đây. Điều đó khiến anh muốn khám phá cậu nhiều hơn.
---
Song Luân - Nguyễn Trường Sinh, người đàn ông với phong thái lịch lãm và điềm tĩnh, bước từ cầu thang xuống và cũng là người cuối cùng tập hợp tại căn phòng khách ngay khi mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía Duy. Không giống như những kẻ khác, anh khoác lên mình một vẻ ngoài nhẹ nhàng nhưng ẩn sâu là sự nguy hiểm khó lường.
Khi nhìn thấy Duy, ánh mắt Song Luân thoáng gợn một tia cảm xúc không rõ ràng. Anh không nói gì trong vài giây, chỉ chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế đối diện cậu.
"Hoàng Đức Duy," anh gọi tên cậu, giọng trầm ấm nhưng ẩn chứa sự quyền uy. "Cậu có vẻ như không thuộc về thế giới này."
Duy nhìn Song Luân, ánh mắt lặng lẽ nhưng không kém phần kiên định. "Anh cũng vậy, đúng không?"
Câu trả lời của Duy khiến Song Luân khẽ mỉm cười. Anh nghiêng người về phía trước, nhìn thẳng vào mắt cậu. "Cậu khác với những gì tôi tưởng tượng." Anh không dễ dàng bị ấn tượng bởi bất kỳ ai, nhưng Duy lại khiến anh cảm thấy vừa bị thu hút, vừa tò mò. Ở cậu có sự mâu thuẫn: vẻ ngoài mỏng manh nhưng nội tâm lại kiên cường một cách khó tin.
---
Kết thúc chương 2
23h36p - T2/16/12/2024
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip