Chapter 3:⭐️

"Chán quá đi ~"

    Dazai cùng Luc rảo bước trên con đường dọc bờ biển. Trông 2 anh em nó chả có tí nào là muốn làm việc cả.

"Đi theo cái tờ giấy tào lao này thì chừng nào mới đến?"

   Con Luc đang zần mất kiên nhẫn. Mồ hôi đầm đìa. Nãy giờ đi cả tiếng rùi mà vẫn chưa đến. Còn bạn hỏi vì sao Dazai bình thường cái gì cũng biết hết mà bây giờ kì zậy thì Luc xin trả lời là bây giờ zừa lười zừa bật chế độ máy bay thì nghĩ gì nữa.

"Thoy đi mua nước uống đi. Mệt mỏi lém ròi."

"Ừa..."

   2 anh em nó dẫn nhau ra tiệm tạp hóa gần đó, mua kem ngồi gặm. Hôm nay trời hầm qué. Đổ cả mồ hôi hột.

"Chán lão Mori quá. Làm gì thì nói lẹ cho người ta biết đi. Còn bày đặt ghi giấy nữa."

    Dazai ngồi suy ngẫm lại cục đời. Tối nay phải đi uống cùng Odasaku mới được!

"Mà nhóc nè. Là...Luc phải không? Nhóc biết uống mấy thứ như rượu không?"

    Dazai hỏi nó. Anh biết 1 đứa nhóc như vậy thì làm gì biết uống rượu , nhưng anh cứ cảm thấy nó giống như uống được vậy á. Thoáng thoáng trên người nó có chút mùi rượu Wiskey. Vậy nên cứ hỏi đi cho biết.

   Con Luc bình thản trả lời như đó chỉ là 1 câu hỏi bình thường dành cho lứa tuổi của nó hiện giờ.

"Biết uống sương sương."

    Tại kiếp trước bình thường nó cũng hay làm vài chai. Nó biết từ lâu rồi... Sầu thì cứ nóc thui. //sao như thất tình zậy trời :)))//

"Tối nay anh dẫn nhóc đến chỗ này. Đi không?"

"Đi luôn."

   2 anh em nó ngồi tám nhảm cho đến khi có 1 con cờ hó chạy đến chổ 2 người, hình như nó ngứa răng. Vì sợ chó nên 2 đứa nó nhảy dựng lên, chạy lùi ra sau.

"Cún con! Em hư lắm! Nếu em cắn người, chị sẽ bắt em ăn rau đó!"

   Một giọng nữ trong trẻo vang lên. Cô bé ăn mặc như quý tộc gọi con cờ hó lại.

"Xin lỗi. Đã làm cho 2 người sợ rồi."

"À.. ừ..Không sao mà. Ơ hơ hơ :_)"

   Dazai and Luc cười trừ, vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Tiểu thư! tiểu thư!"

   Một người đàn ông trung niên chạy đến. Có lẽ là quản gia của nhà cô bé.

"Xe đã đến rồi. Xin mời tiểu thư lên xe."

"Ể ~ Chán vậy? "

   Cô bé quay lại chỗ của 2 đứa lười đang đứng.

"Tạm biệt nhé!"

    Rồi cô ôm con cún cưng của mình lên xe. Người quản gia cũng đi theo lun.

Chiếc xe chạy đi mất....

    Dazai nhìn Luc, Luc nhìn lại Dazai. 2 đứa nó nhìn nhau xong cười khanh khách như với được vàng.//không biết là vàng gì á ta :)))//

"Nhóc/Anh cũng sợ chó sao? =)"

"Kết nghĩa huynh đệ được rồi đó :))"

"Anh đây cũng nghĩ vậy. "

Dazai sắp có 1 đứa em gái nữa rồi. Con Luc cũng sắp có thêm 1 người anh trai.

"Vậy bây giờ Luc gọi anh bằng nii-san nha."

"Và anh sẽ gọi nhóc bằng Luc-chan?"

"Chứ còn gì nữa ~"

2 đứa nó lại cười như điên =). Cuối cùng con Luc cũng được thực hiện mong ước của nó bấy lâu nay. Ehehe ヾ(•ω•')o

                        ------------nào ta cùng tua tua tua tua-------

"Là chổ này sao? Nii-san nói là dẫn iem đến chổ này á hả?"

"Tất nhiên rồi."

Dazai dẫn Luc trên con đường mà chính anh cũng không biết là mình đã quen thuộc từ lúc nào. Khi đứng trước quán bar Lupin, Dazai cảm nhận được sự hoài niệm của năm tháng đã thấm dần vào nơi này.

"Đây là nơi chứa chấp đầy kỉ niệm của anh mày đó."

"Em biết mà. Nhìn cách anh dẫn em đi là biết rồi."

"Tinh mắt đấy. Bảo sao già Mori khú đế lại chọn Luc vào."

   Dazai khen nó. Anh thấy nó cũng có thực lực đấy. Có khi được đào tạo đúng nó lại lên làm quản lý trong vòng vài ngày lun không chừng.

"Quá khen quá khen. Ehe"

"Vào trong đi. Đứng ngoài đây lạnh đó"

"uki"

______________

   Trong quán, có 2 người đang ngồi tán chuện với nhau. 1 người có mái tóc đỏ rượu. Người còn lại thì tóc màu đen và đeo kính.

"oh~ Ango~ Odasaku-kun~ Nhớ quá đi ~"

"Dazai. Cậu dẫn ai theo vậy?"

"Em gái tui đó. Luc-chan. Sáng hôm qua lão Mori vừa cho nó vào làm."

"Chào 2 anh. Em là Hama Lucky. Cứ gọi em là Luc nha"

   Con Luc cười uy tín =)

"Cậu bị làm sao mà dẫn theo một đứa nhóc như vậy?! Dazai"

   Ango nổi cáu. //Cho phép tui được gọi Ango là hắn, Dazai là cậu hen :]// Hắn nghĩ cậu khùng rồi hay gì mà dẫn một đứa con nít theo. Một đứa con nít như vậy thì uống được gì cơ chứ!

"Thì Luc nói biết uống nên tui mới dẫn nó theo!"

   Dazai lên tiếng. Cậu phồng má, vờ ra vẻ trách móc Ango. Thế là 2 người bị lôi vào cuộc chiến hok hồi kết. Cứ người kia nhây thì người này cãi lại. Còn Odasaku thì ngồi đó như chưa từng có chuyện j xảy ra.

   Con Luc kiếm cái ghế ngồi cạnh Odasaku. Nó gọi 1 ly Mocktail Blue Largoon ra rồi quay sang chổ anh.

"Cứ kệ 2 người đó đi. Anh là Oda Sakunosuke, năm nay 23 tuổi đúng chứ?"

"Ừ"

   Luc ngồi đó. Nhìn 2 con người kia cãi nhau.

"Chắc em cũng phải có gì đặc biệt lắm nên Boss mới chọn vào đúng không?"

   Oda hỏi nó. Anh không có ý nghi ngờ nó đâu nhưng anh cảm thấy nó có một thứ gì đó rất khác người. Trên người có một thứ sát khí lạ lẫm, thứ sát khí này anh chưa từng thấy trên người ai cả. Chưa bao giờ anh lại cảm thấy tò mò về năng lực của một ai đó như vậy.

"Tính khí lão Mori thất thường lắm. Anh chắc cũng biết mà. "

"Cứ cho là vậy."

"Nhưng vậy cũng tốt mà. Anh có nghĩ vậy không?"

"?"

    Giọng con Luc bỗng trầm đi.

"Lão mà không cho em vào thì chắc giờ này em cũng đang lang thang đâu đó ngoài đường rồi."

_kẹt____

   Bỗng Dazai kéo ghế ngồi xuống. Cậu than thở về công việc đồng thời cũng cà khịa Ango vài câu. Còn ly Blue Largoon của Luc cũng được bưng ra. Màu xanh biển dịu nhẹ của nó hòa lẫn với ánh đèn vàng của quán làm cho người ta cảm thấy thật thư thái.

   Cùng lúc đó, Ango cũng bó tay với Dazai. Hắn nhắp một chút trong cái ly đang để ở quầy Bartender rồi quay sang nhìn Luc.

"Nhóc thật sự biết uống rượu?"

"Dạ."

"Anh thấy nhóc cũng rành về rượu đó. Nhóc đã đc học trước? Hay ở nhà nhóc đã từng có ai làm Bartender hả?

   Ango hỏi tới tấp khiến đầu nó xoay như chong chóng. Dazai tự nhiên chen zào.

"Ango này kì quá! Luc vẫn còn nhỏ mà! Ango lớn rùi mà vẫn còn ăn hiếp con nít kìa! Đúng hông Odasaku ~"

    Vì Dazai là cấp trên nên Oda tụi nghiệp của chúng ta không dám cãi lại. Anh chỉ biết gật đầu đồng ý. //tự nhin thấy tội Odasaku-san qué ta :0//

"Vâng..."

"Oda-san vậy cũng đồng ý được ?!!!"

   Ango ngạc nhin. Thế là 2 người kia lại bị cuốn zào một cục chín hok hồi kết. Còn Oda zà Luc thì ngồi đó rồi chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

"Sao các cậu không chụp một tấm hình kỉ niệm nhỉ?"

   Ông bác làm ở quầy Bartender gợi ý. Nãy hình như ông có nghe thấy tổ chức j dó vừa chiêu mộ thành viên mới thì phải.

"Ta vừa mới mua một cái máy ảnh mới đây."

  Đúng rồi. Dù j hôm nay cũng là ngày đầu tiên con Luc làm ở Port Mafia mà. Và nó cũng là một lý do thích hợp để khiến Ango và Dazai dừng cái cuộc chiến ấy lại.

" Vào chụp hình nek mấy ông ơi ~~~~"

   Con Luc gọi 2 con người đó vào chụp hình chung. Hên là 2 con người đó cũng chịu vào chụp chung =).

"1...2...3"

__Tách____

  Một bức ảnh chạy ra.  Đây có lẻ là bức ảnh con Luc sẽ giữ kĩ đến suốt đời. Một tấm ảnh cực kì quan trọng đối với nó vì bức ảnh đó lưu trữ cả một thời kĩ niệm mà nó vẫn còn là một Mafia nhỏ tuổi...

                           ------------End chapter3-----------

#Đôi_Lời_Từ_Luc: 

    Chap sau là ngoại truyện nhe mấy fen.  Còn chapter 3 hum nay được 1460 từ :)

    

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip