[WilliamEst] 🔞WARNING🔞

❗️❗️❗️LƯU Ý: Truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng. Không nhằm áp đặt lên một cá nhân nào. Những địa điểm, hành vi, tính cách, nhân vật đều không có thật
🚫🚫🚫CẢNH BÁO: Truyện có yếu tố bạo dâm, dâm tục, thô tục, thô thiển nặng nề. Liên quan đến TÌNH DỤC
Sẵn nói đây: Quan hệ tình dục là một nhu cầu sinh lý ở sinh vật, là hành vi ân ái, giao ái đưa bộ phận sinh dục nam vào bộ phận sinh dục nữ. LÀ MỘT CHUYỆN RẤT BÌNH THƯỜNG. Có mấy đứa bị điên mới lôi chuyện đó ra trêu chọc, phán xét, đùa giỡn. Đa phần những bạn sử dụng wattpad đều đã qua dậy thì rồi. Đầu thì bạc hai thứ tóc, mặt nổi mụn trứng cá, mụn viêm các thứ mà cứ nhắc đến chuyện tình dục là ngại. "Ơ, tôi còn nhỏ lắm, tôi không muốn biết"; "Ơ, bậy bạ quá à";...
-> Đa phần các chương truyện của bộ này đều có cảnh làm tình giữa hai nhân vật. Vậy nên đây là lời để CẢNH BÁO đến các bạn tuổi vị thành niên nếu đã và đang đọc thể loại Erotic, Sex. Quan hệ tình dục không có gì sai. Đứa sai là những thành phần quan hệ tình dục dưới 18 tuổi là một; quan hệ tình khi không có sự chấp thuận của một hoặc của hai hoặc của nhiều hơn nữa
--> Quan hệ tình dục một cách an toàn, có đồ bảo hộ hoặc tắm rửa sạch sẽ và đi khám bác sĩ thường xuyên nhằm bảo vệ sức khỏe, tránh nhiễm các bệnh truyền nhiễm

Tác giả: Nhân dịp trễ valetine hai ngày,
Trước đó, tôi đã xem lại những đoạn video tik tok về A Chance To Love, một bộ cũ mà Est từng tham gia với partner cũ của anh là Meen. Không phải là tôi đu lại CP đã bị tách đâu nhưng mà sao TulHin(CP phụ trong phim) nó cuốn quá, tôi không dứt được vậy nên mới đi tìm để đọc. Tôi tốn tận hai tiếng đồng hồ đến tìm ra nơi để đọc bộ Breath, là phần chuyện của TulHin(đọc ở Hội Các Mae trên facebook), và đọc nó từ 22 giờ kém tối cho đến 5 giờ kém sáng. Là diễn biến của cả buổi đêm ngày hôm thứ 6 cho đến dáng thứ 7 đó, cái kết là tôi xém bị trễ học nhưng không sao. Bây giờ tôi bắt đầu đọc lại, bởi vì nó cuốn quá mà. Không biết sao mấy bộ của MAME, tác giả của bộ, cứ làm tôi mê không chịu được như The Boy Next World là dạo gần đây tôi đang theo dõi, TharnType, Love By Chance. Đây chỉ là vài dòng tâm sự của tôi cho bộ truyện, thật đáng tiếc, tôi mà biết Est sớm hơn từ ACTL là tôi đã đọc TulHin sớm hơn rồi
==================================

"Ức... uhm, ư~ hah.."

Tiếng rên rỉ đầy dâm dục của một người đàn ông đang nằm quặn quẹo eo trên giường, hai tay bị trói chặt ở đầu giường vang khắp căn phòng

"Willie.. anh đau quá, hức.. anh ah~"

Người đàn ông đang cảm nhận sự rung chuyển bên dưới, đang khóc lóc nức nở cầu xin người ở trên thân mình đang liên tục đẩy hông ra vào. Tiếng động 'bạch bạch' bởi da thịt va chạm cùng thứ nhớp nháp mà bôi trơn mang lại càng làm cho người tên là William đẩy mạnh hông thêm

"Chết tiệt! Anh làm bộ dạng quyến rũ này cho ai xem?"

"Chỉ cho... hức, hức.. uhm, ư~..."

Từng nhịp chuyển động bên dưới làm người đang chịu cảnh trói buộc bên dưới không nói được lời gì ngoại trừ những tiếng rên của dục vọng và tiếng khóc nấc vì bị làm cho đau đớn

"CHO AI!!!"

William một lần nữa đẩy mạnh vào, đâm hết cả đầu lẫn gốc dương vật vào cơ thể, trút toàn bộ cơn tức giận bị đổ lên người đang rên rỉ dưới thân. Từng cú dập lại nhanh chóng và ra vào mạnh bạo hơn khi nãy

Người bên dưới cũng đã tuôn ra thứ chất lỏng trắng đục lên phần bụng vẫn đang phập phồng to nhỏ. Bị làm cho mệt mỏi, muốn dừng lại nghỉ ngơi một chút nhưng nếu nói ra bây giờ thì có lẽ anh không được cho nghỉ nữa

"Là... ưm, ah~ ch.. cho em. Chỉ... hức, ưm ah cho Willie ư~"

"Đĩ dâm dục"

Giọt nước tràn ly, không phải là sản phẩm của tình dục mà là nơi khóe mắt chả anh đã rơi dài trên gò má

"Hức.. anh là ưm~ đồ đĩ, chỉ là đồ đĩ của ức.. là đồ đĩ của Willie thôi!"

"Chết tiệt"

William cau chặt mày, mạnh bạo đâm dương vật vào nơi sâu nhất của anh liên tục. Đến khi bản thân đạt giới hạn mà bắn hết tinh dịch vào bao cao su thì mới rút ra

Không phải để nghỉ ngơi

Tháo ra ngoài miếng bao cao su đang bao phủ đã chứ đầy thứ chất lỏng đặc sệt màu trắng đục. Không mang một thứ bao hộ, trực tiếp đâm cây thịt trần vào bên lỗ nhỏ đang theo từng đợt thở dốc của người ông bên dưới mà co thắt

'Phập'

"A~"

Est cong người, nhận lấy trọn thứ nóng hổi không mặc gì đang di chuyển nhanh nhẹn bên trong. Từng đợt, từng đợt rung chuyển càng mang lại cho anh một cảm giác vừa sung sướng nhưng cũng vừa đau đớn

"Willie, chậm.. hức... chậm, ư~ hah..."

"Ra lệnh cho em à?"

William thêm một lần thúc mạnh vào nơi sâu nhất của anh, không màn đến chút ý kiến kia mà vẫn tiếp tục dập đầy mạnh bạo dù cho người bên dưới có van xin thế nào

Tay bóp chặt mặt của Est khi đang nghiêng đầu muốn giấu mặt vào bên cánh tay để trốn tránh nhưng đã bị cậu kéo lại

"Đang chịch với em mà còn liên tưởng tới người nào?"

"Anh không... hức"

"Vậy thì nhìn em"

William hạ thấp cơ thể, mạnh bạo hôn lấy môi của anh trông khi bên dưới vẫn đang di chuyển va chạm da thịt. Dứt nụ hôn, để lại cho Est mất sức mà thở hổn hển vì hết hơi

"Anh hức.. muốn bắn, ư~ muốn bắn, Willie"

Tay cậu giữ chặt đầu dương vật của anh, đâm thúc bắt đầu chậm lại làm Est đang đến cao trào phải khó chịu và bức bối vì người kia lại không chịu di chuyển

"Willie... anh, hức.. khó chịu"

"Muốn em tiếp tục, nói lời nào dễ nghe chút đã"

Bấy giờ, William đã dừng hẳn mọi hành động ra vào. Giữ vững dương vật nằm bên trong người anh, còn anh thì đang co từng ngón chân, ôm chặt quanh eo của cậu muốn tự động di chuyển

"Anh..."

"Chồng ơi.. anh muốn bắn rồi, vợ muốn bắn rồi. Chồng giúp vợ với"

William đáp lại bằng một nụ cười, dường như đang rất sảng khoái trước những lời của người đang tự nhấp nhẹ bên dưới

"Tiếp đi"

"Cho vợ toàn bộ tinh dịch của chồng đi, vợ muốn dương vật của chồng. Làm cho vợ sướng đi ạ!"

William bắt đầu di chuyển chậm rãi, đút vào một lần thì ngắt quãng năm giây, ra ngoài cũng như vậy làm Est càng trở nên bức bối

"Nhanh... nhanh hơn đi chồng"

"Chẳng phải vợ muốn chậm sao?"

Est cắn chặt răng, đúng là có nói

"Vợ muốn nhanh, không muốn chậm nữa. Sau này sẽ không chậm nữa, động đi chồng"

"Là vợ yêu cầu, không được rút lại. Rút lại, chồng sẽ không chịch vợ nữa"

"Vợ hứa. Chịch vợ đi, chịch vợ"

William vút tóc ra sau, từng đợt đâm rút đã bắt đầu nhanh nhẹn trở lại. Không chỉ nhanh mà còn là sâu hơn nữa

"Um... ah~ vợ muốn, vợ muốn bắn rồi ức.. Chồng, vợ muốn bắn"

"Sẽ nhanh thôi!"

Từng đợt thúc đã mạnh còn mạnh hơn. Đến khi bắn ra, tiếng thở dốc của Est trở nên nặng nề nhưng bên dưới vẫn đang dập đây này

"Vợ mệt quá, Willie.. vợ muốn ư~ ah ngủ... vợ muốn ngủ"

"Vợ cứ ngủ đi. Chồng tiếp tục làm việc của chồng"

"Nhưng mà ức... a~ chồng cứ di chuyển... vợ không ngủ được"

Est thốt ra từng lời ngắt quãng, chẳng biết là William có đang nghe không nhưng bên dưới đây vẫn đang tiếp tục ra vào đây này

Đành nghe theo lời, cố nhắm chặt mắt để có thể ngủ mặc cho người ở trên đang ở giữa hai chân mình mà đâm thúc mạnh mẽ

"Vợ ngủ rồi à?"

"Tệ quá. Chồng vẫn còn chưa ra đây mà"

Không có một lời hồi đáp, bên dưới William vẫn đang di chuyển không ngừng đến khi cao trào thì bắn hết toàn bộ tinh dịch vào bên trong của Est

"Vợ ngủ ngon nhé"

William đặt nụ hôn nhẹ lên trán của Est, đã tháo cả dây trói đã làm hằn một vết rõ ở cổ tay. Từng đợt hôn lên nơi hằn đỏ nọ

"Vợ chỉ là của một mình chồng thôi, chỉ là duy nhất của William này"

Trong căn phòng, chỉ còn tiếng chuyển của gió để lại. Nhưng sao cảm giác rạo rực bên dưới vẫn còn, Est mới từ từ mở mắt để nhìn đồng hồ. Thời gian hiện tại là [04:53], cả thân người rã rời nhướn lên nhưng phát hiện gì đó không ổn

Nhìn xuống bên dưới, William vẫn còn ở bên trong và đang ôm chặt Est. Anh muốn thoát ra, ấy vậy mà thân thể thì đang bị hai tay của cậu ôm lấy, bên dưới vẫn đang giao thoa. Muốn gỡ ra mà cậu vẫn còn ngủ là một chuyện rất khó khắn nhưng nếu cứ giữ nguyên thế là anh mới chậm rãi tháo hai tay của cậu, giữ lấy gốc dương vật đang ở bên ngoài chưa vào hết mà từ từ rút ra

Mới chỉ nửa đoạn thì anh đột ngột bị kéo xuống, cũng đã bị lật người lại nằm xuống giường

"Nhân lúc chồng đang ngủ mà tự sướng à, hư quá đó vợ"

"Anh không... ức~"

Còn chưa dứt câu, William đã đẩy hông đưa trọn dương vật vào bên trong anh lần nữa

"Xưng hô sai rồi. Chỉ mới tối qua đây mà sáng nay lại quên kia à? Cần em nhắc lại không?"

Thêm một đợt thúc mạnh bạo khác giáng xuống

"Hức.. vợ xin lỗi, vợ sai ưm.. a~ sai, vợ sai rồi. Chồng tha lỗi cho vợ... ức ưm.."

"Không tha lỗi được. Vợ hư, phải phạt"

William nâng hông của Est lên để có thể dễ dàng di chuyển ra vào. Vẫn tiếp tục chuỗi hành động đâm vào, rút ra còn người bên dưới chỉ biết rên la

"Nghe thử tiếng rên của vợ này, dâm quá. Chỉ để chồng nghe thôi. Nếu chồng phát hiện ra vợ còn rên rỉ dưới thân đàn ông khác. Vợ sẽ bị chồng tra tấn đấy!"

"Vợ xin lỗi, vợ biết sai rồi hức.. ưm~. Sẽ không bao giờ... á... ớ~ rên rỉ với ai ngoài chồng đâu"

Từng đợt thúc đâm sâu vào người làm anh thần hồn điên đảo. Est mới nhớ lại việc tại vì sao bản thân lại lâm vào tình cảnh thế này

Đó là vào ngày hôm khi Est đến nhà chơi và có vô tình đùa giỡn với nhau một chút, lại vô tình ngã lên giường. Tình cảnh đó lại đập vào mắt William khi mới vừa mua đồ đến. Thế là anh bị cậu dắt về nhà và quăng thẳng lên trên giường

Nhớ lại việc William ghen đáng sợ đến mức vào làm Est không khỏi sợ hãi. Đây chỉ mới là hiểu lầm, anh còn chẳng dám nghĩ đến cảnh tượng nếu mình phẩn bội cậu thì sẽ còn đến mức nào nữa. Có phải là bị dập cho chết không

"Đừng bao giờ nghĩ đến viễn cảnh vợ hạnh phúc bên người khác bởi vì chồng sẽ phá tan nó ngay khi còn mầm mống. Tất nhiên sẽ không làm vợ đến chết đâu, sẽ chỉ nhốt anh lại và không để anh có cơ hội ra thế giới bên ngoài nữa thôi!"

Nghe được những lời đe dọa từ William, mặc dù nghe qua có vẻ không đáng sợ bằng việc bị chịch cho đến tới nhưng Est vẫn cảm thấy rất sợ hãi

"Sao nào, nhẹ nhàng lắm đúng không? Chồng thương vợ lắm nhé, sẽ không tổn thương vợ đâu"

"Đây là đang nghĩ đến chuyện khác khi đang chịch với chồng à? Thế thì phải tiếp tục phạt thôi, để vợ chỉ nghĩ đến chồng thôi!"

Dường như không nghe được lời đáp từ anh, William đẩy mạnh hông thêm lần nữa khiến anh đang đến cực hạn mà bắn ra

"Vợ xin lỗi, ức.. vợ không dám nữa... Vợ chỉ yêu một mình chồng mà thôi, chỉ chịch với một mình chồng mà thôi!"

"Tốt lắm. Vợ đã ngoan như vậy thì phài thưởng chứ nhỉ?"

William tiếp tục đẩy hông, tinh dịch bám lên dương vật của cậu và dính đầy lỗ nhỏ của anh đầy nhớp nháp nhưng cũng đầy mê hoặc

"Chồng yêu vợ lắm đó!"

"Vợ cũng rất yêu chồng"
===hết===
==================================

William, học sinh lớp 10A4 là một cậu học sinh tài năng và giỏi giang của trường trung học phổ thông GMM. Cậu không chỉ là học sinh giỏi đi thi cấp tỉnh mà còn có tài ca hát vô cùng đắc sắc. Nhưng ông trời lại không để một ai hoàn hảo cả. Cậu thích một người đàn anh tên là Est học lớp 12C4, đạt danh hiệu học sinh xuất sắc của các năm học, không những thế, Est còn là một vận động viên bơi lội tài giỏi. Đó chính là cái rung động đầu đời. Chỉ có điều, cái thích cùa William đối với người đàn anh Est lại có phần KHÁC NGƯỜI

Cậu là trưởng nhóm của một nhóm chat trên line. Có các thành viên từ Tui, Nut, Hong và Lego. Từ khi thành lập cho đến khi William biết được Est thì nhóm chat này đã không chỉ đơn giản là một nhóm chat học tập. Ai trong nhóm đều biết cậu có một tình cảm đặc biệt với Est, đơn giản là vì cả nhóm chơi rất thân với nhau và thời gian cũng đủ để khiến họ biết được khuôn mặt thật của nhau

Tình yêu của William cuồng nhiệt đến mức đặt cả ảnh đại diện nhóm và tên nhóm trùng với nick trên line của Est. Nếu không để ý kỹ, còn có thể gây ra nhầm lẫn

Est Supha

William
Má nó!
Cái thằng bên 12C8 cứ thân thiết với P'Est của t
Xàm lồn
Đúng bực bội

Tui
Lại xàm điên chó gì vậy?

Hong
+1

Nut
+1

Lego
+1

21:43

William
Ban chiều P'Est sinh hoạt clb
T chụp được cả đóng
Nhìn lại
Mẹ nó ảnh ngon vãi
Muốn nắc, muốn bú lồn ảnh

Nut
M nứng cặc vậy luôn hả William?

Lego
Mà ảnh đúng ngon thật bây
Từ body đến khuôn mặt
Thằng William nứng là phải

Tui
Bọn m sướng quá nhỉ?
T với Hong đang trong giờ học thì phải trốn nhắn tin đây

Nut
Ghen tị thì chuyển lớp đi bạn

Hong
Cặc

Tui
R thằng William mới ntin đây đâu mất rồi?

Lego
Ko nói cgx bt
Đang nhìn ảnh P'Est mà sục chắc luôn

14:56

William
Bọn m
Gấp
Gấp
Gấp

Hong
Lồn mẹ j?

Tui
Nói liền

William
Sắp tới sinh nhật P'Est
Bọn m nghĩ t nên tặng gì cho ảnh?
Hay tặng tấm thân t nha

Tui
M tự đánh giá bản thân cao quá rồi đó

Nut
Ko m nhân lúc sinh nhật ảnh thì tỏ tình luôn đi
Bt đâu ảnh cho m chịch luôn thì sao?

William
Mẹ!
Ns j nghe sướng cặc dữ v?

Lego
Tưởng đánh nhau đến nơi ko đó trời

Hong
K m tặng áo m đã qua sd r
Tặng ảnh
Bảo ảnh mặc là như ảnh có mùi hương của m r
Ngu

William
Lâu lâu lên sủa mà có cái ý tưởng đc gớm
Ê!
Hay t lấy cái khăn lau cặc t cho ảnh nhể
Cho ảnh luôn được bao bọc bởi t?

Nut
Tởm vãi

Lego
M tởm thật đấy William
Ko m tặng ảnh cái khăn mới chờ đến khi ảnh dùng thì m đem tráo
R m giữ cái khăn ảnh từng dùng

William
Tiếp thu
Tiếp thu

20:14

Cứ ngỡ, mọi chuyện vẫn sẽ diễn ra như một vòng tuần hoàn như vậy. Cho đến một ngày đặc biệt, đối với William

'Ting' 'Ting'

Nghe được những âm thanh đang rung từ chiếc điện thoại của mình. Est cầm điện thoại lên và bật màn hình, nhìn thấy William, một người đàn em siêu đáng yêu mà bản thân quen được từ hồi đầu năm đang gửi tới một vài tin nhắn. Est thầm cưởi mỉm và vuốt tay lướt tin nhắn, mở đoạn chat. Vừa đập vào mắt dòng tin đầu tiên, anh như chết lặng

Est Supha

William
Má tự dưng đang ngủ thì bị mộng tinh
P'Est nhét con cặc của tao vào lồn r tự nhấp bọn m
Mẹ nó nứng chết mẹ
Sáng dậy thấy ướt nhẹp
Cặc vẫn đang cương với rỉ tinh
Sục nãy h chưa hết
Có P'Est ở đây cho t nắc là xuống nãy h
Sao ko đứa nào nhắn vậy?
Chết mẹ ở đâu hết r

Est
William...

William
Acc P'Est

Est hiện đang trong phòng. Lòng đầy hỗn loạn và sợ hãi. Tự hỏi rất nhiều tại sao đàn em của mình lại tưởng tượng ra những chuyện như vậy đối với mình được chứ

Ngày hôm sau đi học. William đến thẳng lớp của Est thì không thấy người đàn anh khiến mình rung động và tương tư đó ở đâu

"Tức chết. Đáng lẽ tao nên để ý"

William báu chặt tay, hai hàng lông mày đã nhíu lại muốn chạm vào nhai

"Xui nha mày. Giờ ảnh trốn mày rồi đó"

"Thế nên tao mới bảo mày đừng đặt giống y chang acc ảnh làm gì. Dễ bị nhầm chết mịa"

Tui và Nut lần lượt lên tiếng mỉa mai cậu

"Giờ đứa nào giúp tao làm lành với ảnh đi. Tao đéo thích đứa nào chạm vào dù chỉ là một sợi tóc của ảnh đâu"

"Đã không có danh phận rồi mà còn bày đặc ghen. Hên cho mày là bọn tao không chê mày"

"Yên tâm đi. Bọn tao nghĩ cách cho. P'Est hiền lắm, không kiện mày đâu"

"Kiện tao không sợ. Tao sợ ảnh cứ tránh mặt tao và tao đéo thích điều đó"

"Tao có cách"

Hong búng tay

"Sủa gì sủa lẹ. William muốn lòi mắt ra rồi kìa"

Lego tiếp lời

Est Supha

Lego
P'Est ơi

Est
Nong Lego hả?
Có chuyện gì không em?

Lego
Mấy hnay bn William lớp em ko tới lớp
Anh có bt bn ở đâu ko?

Est
Sao lại hỏi anh?
Em thân với William hơn anh mà
Em thử nhắn tin hay gọi điện xem

Lego
E làm hết r
Nhma bn ko nghe
Mà trc đó e thấy bạn ủ rũ lắm
Sợ bn gặp chuyện j...
Mà thôi
E cgx cảm ơn P'Est nhé
Chào P'

"William... có chuyện gì sao?"

Est ngẫm nghĩ

'Reng reng reng'

Đột ngột, tiếng chuông điện thoại của Est vang lên. Nhìn vào tên của người đang gọi đến, là Tui

"Anh nghe đây Tui"

[P'Est. Anh có liên lạc được với William không ạ?]

"Dạo này anh không liên lạc với em ấy. Làm sao vậy?"

[William bị bệnh mấy hôm nay. Lúc trước em còn liên lạc được nhưng mà bây giờ gọi thì không thấy bắt máy. Em sợ bạn gì sao nhưng mà em không biết nhà bạn. Anh từng đến nhà William mà đúng không? Anh đến xem cậu ấy giúp em với]

"Ơ... Nhưng mà..."

Est hơi ngập ngừng

[Ba mẹ của cậu ấy đi làm xa. Đã mấy tháng nay cậu ấy ở một mình rồi. Em sợ cậu ấy gặp chuyện gì. Giúp em với ạ P'Est]

"Ừm. Anh sẽ tới nhà em ấy xem sao. Đến khi tới nơi thì anh sẽ gửi định vị qua cho em"

[Vâng ạ! Cảm ơn P'Est]

Tui tắt rụp điện thoại. Nhìn người đang nóng bừng mặt và đang nằm la liệt trên giường kia

"Mày liều mình đến mức tự làm bản thân bệnh nặng để nhận được sự thương cảm của P'Est thật đấy à?"

"Nếu không như vậy... hộc.. P'Est sẽ không thương... tao đâu"

"Mẹ nó! Bạn tao ngu vãi. Uống nước đá, ngâm nước lạnh suốt mấy tiếng cũng đứng dưới trời nắng gắt 40 độ suốt mấy tiếng. Thiếu mỗi bước mày chết thôi đó"

"Ồn quá... khụ, khụ..."

"Vì tình mà mày làm đến mức này. Tao cũng lạy"

"P'Est.. đừng bỏ.. hộc... đừng bỏ em"

Hàng nước từ khóe mắt William chảy xuống. Cậu lúc này đã chìm hẳn trong giấc ngủ từ lúc nào

"Sao quanh tao có nhiều đứa ngu thế không biết. Tao đi đó"

Tui bước chân nhanh chóng rời khỏi phòng. Không xác nhận lại xem William đã như thế nào mà đã đi mất

Đến khi Est đến, tay cầm thuốc và cháo đến trước cửa nhà William. Đây là lần gặp đầu sau mấy tuần không gặp mặt của cả hai, thật không biết nên nói gì nữa sau chuyện đó

Anh gõ cửa nhưng lại không có ai trả lời. Nhìn vào cửa nhà không khóa mà Tui niềm nở đến mức để lại để anh có thể vào nhà. Anh hé mở cửa và bước vào đồng thời đóng cửa lại, đi lên phòng William

Đến trước cửa. Anh nghe được từng tiếng thở dốc của cậu, vội vã bước vào thì thấy cậu đang nằm lăn lộn trên giường, sắc mặt trông rất khó chịu

"P'Est.. hức... P'Est, đừng bỏ em...hộc"

"William"

Est đặt đồ lên bàn và vội chạy đến cạnh giường, lo lắng cho cậu. Đặt tay lên trán đang nóng rực

"Nóng quá. Đợi anh một chút, anh..."

Anh đang định rời đi thì tay đã bị cậu kéo lại, thân cậu nằm đè lên thân anh trên chiếc giường

"Đến cả trông mơ anh còn muốn bỏ em đi sao ạ?"

William bây giờ dường như không thể nào phân biệt được đâu là thật, đâu là mơ. Chỉ biết làm theo bản năng suy nghĩ

"William. Em đang bệnh đó. Mau nằm xuống nghỉ ngơi đi, anh không muốn đôi co với em"

Est gồng mình muốn rời nhưng hai cổ tay thật sự đang bị siết chặt đến mức anh phải cau chặt mày

"Đừng bỏ em.. hức... đừng bỏ, hộc... em mà. Xin anh"

William vùi đầu mình vào hõm cổ của anh. Hút lấy sự ấm áp của anh, tay cũng dần buông lỏng. Hiện tại, anh đã có thoát thân, thừa sức đẩy cậu ra và chạy đi nhưng anh lại không di chuyển để mặc cậu ôm chặt anh

"William. Đừng khóc. Anh không bỏ em đi đâu"

"P'Est. Em nứng. Khó chịu lắm, vì em mà hãy giúp em nhé"

Bàn tay Est siết chặt nhưng rồi vẫn thả lỏng. Đặt William nhẹ nhàng nằm xuống giường

Bàn tay mò dần di chuyển xuống nơi đang có phần nhô lên kia. Nhẹ nhàng chạm vào lại cầm lên

"Không sao cả Est. Mày chỉ là đang giúp em ấy thôi!"

Anh thầm tự nhắc bản thân. Lại hít thở sâu, từ từ cởi quần cậu đang mặc xuống. Nhìn thứ vừa khỏi gọng kìm đã thẳng đứng thế kia. Tâm trí anh lúc này thật sự đang trống rỗng, không biết tại sao lại đi đến hành động này và tại sao mình lại tự nguyện đến thế

Có phải là vì mình cũng thích William hay không. Hay là vì quá dễ động lòng

Anh nắm lấy thứ dương vật nóng hổi. Vuốt lên xuống nhẹ nhàng

"Ưrgg... bú nó đi P'Est. Khó chịu quá"

Tay cậu đặt ngay lên đầu anh mà nhấn xuống. Anh không từ chối mà vẫn làm theo, đưa lưỡi liếm phần ngọn lại xuống thân và gốc. Tay anh giữ chặt dương vật cậu, hơi há miệng để đưa thứ đó vào bên trong

"Uhm.. uh... um... ư"

"Shhh... hah~ sướng quá. P'Est bú cu em sướng quá. Hah.. shh, argg..."

Cảm nhận thứ chất lỏng nóng nổi lan tòa trong khoang miệng. Anh mới bỏ thứ dương vật nó ra khỏi. Đang định bỏ đi vào phòng vệ sinh để súc miệng thì lại bị William đè xuống

"Giúp em thế này thì phải có thưởng chứ!"

"Khoan đã.. Willi..."

Còn chưa hết câu. William đã chặn miệng của Est bằng mình. Vì quá bất ngờ nên anh còn chưa loading được, bỗng chợt chiếc lưỡi của cậu đưa vào khoang miệng anh mà khoáy động

Một tay linh hoạt cởi bỏ quần áo còn một tay giữ chặt hai tay cổ tay của anh để không bị làm phiền

Thường thì sức của người bệnh sẽ không mạnh mẽ như thế này đúng không? Người bệnh không thể nào khóa tay được một người bình thường mà

Est trong đầu ngập tràn những suy luận nhưng mà giờ đây, trên người anh không còn một mảnh vải nào

Đến khi dứt nụ cười. William lại tham lam cúi xuống mút liếm làn da trắng của anh, để lại chi chít những vết đỏ hõn vô cùng dễ thương. Tay kia hoàn thành xong nhiệm vụ cởi bỏ quần áo cũng bị điều khiển đang xoa nhũ hoa của anh

"Uh.. um~ William, em dừng... đã ah~"

Ánh mắt đầy sự nghiêm túc của William làm cho Est sợ hãi. Anh chưa từng thấy mặt này của cậu. Ánh mắt đó khiến anh không còn quậy nữa, ngoan ngoãn để cậu muốn làm gì cơ thể anh thì làm

"Đúng vậy. Phải vậy mới là bé ngoan chứ P'Est"

William thì thầm bên tai của Est, miệng lại đưa xuống nhũ hoa mà mút. Tay tự động đưa xuống nơi bên dưới

"Ưm.. ah~ "

"Có phải nứng quá đéo chịu được rồi phải không? Em sẽ giúp anh xả nứng ngay thôi!"

Cậu mỉm cười. Ngồi thẳng dậy và cởi bỏ nốt chiếc áo còn đang mặc, tiếp tục cho anh một nụ hôn sâu bằng cả tình yêu mà William dành cho Est

Kết thúc nụ hôn. Không dài dòng, William lùi xuống mút liếm dương vật đang khó chịu của anh, lại lùi xuống hôn lên vùng lỗ đỏ hồng, đưa lưỡi vào thẳng bên trong một cách bất ngờ làm anh giật nảy mình

"A~!"

"William... đừng mà, chỗ đó..."

Lời nói của anh bị ngắt quãng sau khi câu đưa thẳng một ngón tay vào bên trong. Không chút kiêng dè, đưa vào và ra vào rất mạnh bạo

Mặc dù chỉ là một ngón tay nhưng nó cũng làm đủ kích thích đến anh. Cảm nhận một thứ vật đang ngọ nguậy bên trong, ai lại không cảm thấy khó chịu chứ

Thấy không đủ. Cậu lại đưa vào ngón thứ hai. Thật sự nó không sướng chút nào đâu, đây là đang hành hạ người khác mới đúng

"Lỗ lồn của anh kích thích em thật đấy P'Est. Em đéo chịu được nữa rồi. Anh chịu đau nhé"

"Khoan.. khoan đã William..."

Anh giật mình khi cậu rút vội hai ngón tay ra, bên trong còn chưa nới lỏng hết thì cậu đã định cho thứ to lớn hơn hai ngón tay vào. Anh vội rụt người, lùi lại nhưng mà đã bị cậu vác bắp chân lên vai, ôm lấy hai đùi mà kéo lại gần mình

Cho thẳng thứ dương vật vào bên trong. Sự phối hợp còn chưa hoàn chỉnh làm cho hai người khó chịu

"Không vừa... hức.. không vừa đâu"

Est từng cơn co giật, lắp bắp bảo

"Nhường em chút đi P'Est. Đừng cựa quậy"

William nhíu chặt hai hàng lông mày. Nhét dương vật vào bên trong và bắt đầu dập. Cảm nhận dị vật xâm nhập làm anh không tài nào điều khiển được bản thân mà siết chặt

"Chặt quá. P'Est, thả lỏng đi nào"

"Hức.. không... không vừa đâu"

Anh nức nở nhưng bên dưới, cậu vẫn đang cố chấp chuyển động bên trong

"Ứ... ah~ "

"Sướng cặc vãi"

Sau vài lần dập. William vội rút dương vật ra, dòng tinh tuôn trào nhiều, một ít bắn lên bụng dưới của anh

"Hah~... shhhhh. Cho em xin thêm một chút nhé, nó sướng chết mất"

Không để Est trả lời thì anh đã bị William lật người lại vội vã. Nâng hông anh lê, cậu đã trực tiếp cho dương vật đang được bao phủ bởi lớp tinh trùng của cậu, xem như chất bôi trơn mà đưa vào mà di chuyển

"Cái lồn dâm này"

Cậu đánh mạnh vào mông anh. Kích thích kàm anh càng thêm siết chặt dương vật của cậu đang di chuyển bên trong

"P'Est. Tự nhún đi. Nhún"

"Á!"

Sau vài cú đánh vào mông đầy mạnh bạo của William. Est chỉ đành cắn răng làm theo, tự động nhấp hông

"Urgghh.. shhhh, nứng chết"

"Hức..."

Nghe tiếng nức nở của Est. William hạ thấp người, đặt từng nụ hôn lên người anh. Tay đang chống lại nắm cằm anh quay sang, hôn lấy đôi môi đang hững hờ mở nọ trong khi bên dưới vẫn đang dập liên tục

Một lần nữa. William lại tuôn trào tinh, bản thân đang dần thấm mệt nhưng thứ khoái cảm mang lại, cùng với người đang quan hệ tình dục với cậu là Est, người cậu thầm thích nên cậu không thể gục bây giờ

"Nếu là mơ. Đừng bao giờ cho em tỉnh dậy"

"Ức... William~"

Một lần nữa. Cho vào

Đến khi William mệt mỏi thức dậy, cảm nhận bên dưới đang căng liền vạch ra xem

"Chết mất. Bệnh mà vẫn cương thật à? Mà giấc mơ đó sao lại chân thật đến thế, làm mình nứng cặc quá đi mất"

Cậu vươn vai. Còn đang định nằm xuống ngủ thêm một thích thì cảm nhận có người đang chùm kín chăn nằm bên cạnh cậu

"Cái quái..."

William vạch cả tấm mền ra. Nhìn Est đã thấm thía mệt mà nằm bên cạnh mình. Lúc này, cậu mới rõ, đó không phải là giấc mơ. Cậu thật sự đã làm chuyện hằng mong ước của cậu với Est

Đợi đến khi anh tỉnh dậy. Cậu mới quỳ xuống thành tâm xin lỗi

"Xin lỗi P'Est, em không cố ý, em cứ nghĩ đó là giấc mơ nên em mới... Em không nghĩ người đó là anh, thật sự đó. Anh đừng giận em nhé, làm ơn cũng đừng tránh mặt em"

"Anh.. anh.. anh đánh em cũng được, bao nhiêu cũng được. Nhưng việc em thích anh là thật, phải nói là em cuồng anh vậy nên mới làm ra hành động đó. Anh cho em xin lỗi, em đã cố kìm mình nhưng không được nên em mới tự tưởng tượng cũng bởi vì em quá yêu ah mà thôi"

William thành tâm hối lỗi

"Anh... tha lỗi cho em nhé. Em... em sẽ chịu trách nhiệm với anh, em thề đó. P'Est"

William nắm lấy tay của Est, như một cách cầu xin

"Em đã hết bệnh chưa vậy William"

Est dường như bỏ qua mọi thứ đã diễn ra trước đó. Vẫn đang lo lắng cho William

"Em... em..."

"Nếu thích anh thì cứ thích và theo đuổi anh như bình thường là được rồi mà"

"Em.. không dám theo đuổi anh. Em sợ rằng, anh sẽ ghê tởm em, sợ lắm"

Est chăm chú nhìn người đang nắm chặt tay mình, đặt lên bên má của người mà ôm ấp, hút lấy hơi ấm từ tay anh

"Cho anh mượn điện thoại của em đi William"

Vừa nhận được yêu cầu. Cậu đã vội bước xuống giường, lấy đến chiếc điện thoại và đưa cho anh ngay lặp tức

"Mật khẩu là..."

"Sinh nhật anh ạ!"

William thành thật trả lời

Anh mở lên ứng dụng messenger. Nhìn thấy có tận hai acc giống của mình như đúc. Thật sự sợ hãi sẽ nhìn thấy những dòng tin nhắn đầy đen tối với mình nhưng vẫn chấp nhận nhấn vào

Khi đã xác định đâu là nhóm mà William đã gửi vài lời đầy thô tục với anh. Anh vội xóa bỏ nhóm chat đó và đưa lại điện thoại cho William

"Anh đã xóa nhóm đó rồi. Nếu có theo đuổi thì hãy theo đuổi anh một cách bình thường nhé"

"Vậy là... anh cho phép em theo đuổi anh ạ?"

William nhận lại điện thoại. Nhưng trọng tâm chỉ đang quanh quẩn câu nói vừa rồi của Est

"Ừm"

"Vậy là anh không giận em nữa ạ?"

"Vẫn giận đó. Vậy nên hãy tự tìm cách dỗ anh đi nhé"

"Vâng ạ thưa P'Est"
===hết===

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip