Chap 67

11:11 o'clock.
Hôm nay đăng giờ này cũng linh lắm nha~
______

"... Thu hút."
"..." Ơ. Tiết tháo của mày đâu rồi Min Yoongi? Khi không lại ngồi ngắm người ta rồi đâm ra cảm thán.
Namjoon là đang dành ra thời gian rảnh rỗi của mình để dạy học cho mày đấy! Lo mà chú ý nghe giảng đi!

"Yoongi?" Con mèo kia còn đang tự trách tự mắng bản thân, nào có để ý tới ánh nhìn của Kim Namjoon từ đầu đến cuối đều đặt lên mình.

Gã nhìn cậu cứ nhắm nhắm mắt, nhíu mày, rồi lại bất ngờ mở lớn mắt ra. Cái môi của Yoongi cứ vài giây lại chề ra, bặm bặm môi, lúc sau thì 'xì' một tiếng rồi tặc lưỡi.
Vậy chứ vẫn như cũ không hề chú ý tới gã.

Kim Namjoon quyết định đưa bàn tay to lớn của mình ra, quơ quơ trước mặt mèo Min đang còn để tâm trí bay trên trời, theo đó là giọng nói trầm khàn đặc trưng của gã.
"Min-Yoongi?!" Namjoon gằn từng chữ trong cái tên cúng cơm của cậu. Thành công nhận lại được sự giật mình và rồi là ngượng ngùng của em người yêu.

"Vâng!" Theo phản xạ của loài mèo mang tên Min Yoongi, cậu khẩn trương ngồi thẳng lưng, hô lớn một tiếng, khiến cho tác giả đang ngồi ở ghế hơi chơi game ở góc phòng hú hồn mà quăng luôn cái điện thoại trên tay. 

'...' Tác giả: Mé! iPhone 4 của toiii!

"... A. Xin lỗi." Sau khi nhận ra được mình đã bị hố như thế nào, cậu lấy tay ôm lấy mặt, hai bàn tay bưng lên đôi gò má từ bao giờ đã chuyển sang màu hồng hồng, trải dài đến cần cổ và vành tai.

"Nãy giờ anh nói cái gì, em có nghe không?" Kim Namjoon tay đặt trên bàn chống cằm. Nụ cười có hơi hướng muốn trêu chọc người nhỏ hơn, hỏi.

"A! Không có! À không! Có! Em có nghe anh giảng mà." Ngay khi hắn hỏi xong, Yoongi dời tới trước mặt hắn mà xua tay, đầu liên tục lắc lắc qua lại. Nhìn rất là khẩn trương.

"Chắc không?"  Đôi mắt sau lớp kính mỏng trong suốt bắt đầu nheo lại. Nói không như thế ai mà tin cho được.
--Nếu hun anh một cái thì Chunie sẽ suy nghĩ lại...--
Chú ý: Lời trên là tác giả thay lời muốn nói cho Chùn Chun.

Namjoon lắc đầu, cố đá bay cái suy nghĩ hun hun kiss kiss ra khỏi não. Nào, phải thanh lịch.

"Vậy em giải cho anh bài này. Nếu em làm được thì anh tin em. Còn không thì..."
Gã nhướn người về phía trước, hai gương mặt của gã và Min Yoongi đối diện nhau, khoảng cách chỉ chừng một gang tay, thật (sát) gần (với Close Up lửa- băng mới :v).
"... Anh sẽ hôn em. Được chứ?" Đôi mắt của Namjoon cong lên, phảng phất ý cười. Nhìn rất là thiếu đánh!

Ủa. Vậy thì vẫn là hôn thôi mà anh trai. (・・;)

"... Thế là không công bằng!" Yoongi như muốn nhảy cẫng lên, hai tay chống xuống bàn, phản ứng mạnh.

"Không công bằng? Chỗ nào?" Gã trở về tư thế ban đầu, cằm lại chống trên tay, hỏi.

"Em làm được thì lại không có thưởng. Còn làm sai thì bị phạt! Cái đó là điểm không công bằng!" Cậu phồng má, mắt mở lớn trừng cái tên IQ148 đầy cơ hội đang ngồi trước mình nói.

"Phần thưởng của em sẽ là một nụ hôn đầy mãnh liệt từ Kim Namjoon này. Sao? Rất ok đúng chứ?!" Gã vừa nói xong, khoanh hai tay lại. Trên miệng là ý cười dày đặc không thể che giấu.

"... Vậy thì có gì khác nhau? ಠ_ರೃ" Min Yoongi tay cầm lên điện thoại. Đi chuyển đến mục Ảnh gif hài hước thể loại bất lực. Chọn vào cái gif có một anh da đen vẻ ngoài mợt mỏi đưa tay ôm trán, sau đó dí vào ống kính camera.
IQ của người thông minh... Mình theo không kịp. (; ̄ェ ̄)
Mèo Min quyết định không so đo với người này nữa. Xí!

"Không nói nữa. Mau làm nào." Gã cầm lấy cây bút đỏ, viết lên tờ giấy một câu bài tập môn học nào đó, rồi đẩy nó tới trước mặt Yoongi.
"Em có năm phút."

--

May mắn cho cậu là câu hỏi mà gã đưa ra cũng không quá khó. Yoongi làm bài xong, đặt bút xuống. Sau đó lại đưa ngược tờ 'giấy thi' của mình cho Namjoon, nói: Em làm xong rồi.

Namjoon cầm tờ giấy kia trên tay, kiểm tra cách trình bày và kết quả của bài toán. Chữ viết ngay ngắn, sạch sẽ lại ngay hàng thẳng lối, bài này cậu giải đúng rồi.

Chừng hơn mười giây tiếp theo, gã đặt tờ giấy xuống bàn rồi vo nó lại, ném đi.

"Ơ? Bài của em mà. Anh còn chưa nói với em rằng em đã làm đúng hay không nữa đấy!" Yoongi nói. Toang đứng dậy đi nhặt lại tờ giấy đáng thương chứa đựng đáp án của mình. Tay lại bị trên Namjoon nắm lấy. Gã dùng lực, đủ mạnh để kéo ngã con mèo còn đang ngơ mặt ra vào lòng mình.

"..." Cái gì thế?!

"Buông em ra! Em muốn nhặt lại nó." Min Yoongi vùng vẫy, cố thoát khỏi vòng tay to lớn của gã, lại bị người đằng sau bất ngờ nhấc bổng lên, đặt ngồi ngay trên bàn.

"... Namjoon?" Cậu dè dặt hỏi nhỏ. Mung mung chạm đến mặt bàn phẳng lì. Cách hai lớp quần jean và underwear, Yoongi có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo truyền tới. Dù không biết có phải từ cái bàn này hay không, nhưng cậu chắc chắn một điều..
... Bản thân mình sắp tèo rồi

"Do you want to hear my answer, Yoongi?"
Namjoon khom người, hai mắt không rời mà nhìn chăm chăm vào cậu. Giọng nói tỏa ra lại trầm khàn quyến rũ chết người, khiến Min Yoongi nuốt nước bọt cái ực.

"... Of... Of course." Vụng về né tránh ánh nhìn từ gã, Yoongi lí nhí được một câu tiếng Anh. Nó có nghĩa là tất nhiên rồi.

"You was corrected. Congratulations!"
Gã cong môi, khuôn mặt nhanh chóng sáp lại gần gương mặt người nhỏ hơn, liếm nhẹ một cái nơi má phải của cậu, làm Yoongi rụt cổ run rẩy.

"And now..."
"...This is your reward.."

Min Yoongi còn chưa kịp dịch câu nói phía trên của gã, môi dưới lại cảm thấy mềm mềm, cũng cảm thấy ẩm ướt...
Kim Namjoon hôn cậu rồi!

Gã mút nhẹ môi dưới của mèo nhỏ, lúc lâu sau thì dùng răng day day chúng, khiến chúng sưng đỏ cả lên. Đã thế còn luồn cả lưỡi mình vào khoang miệng Yoongi mà hút hết mật ngọt trong đó.

Min Yoongi lấy lại được tinh thần, hai tay đưa lên chắn phía trước, đặt trên ngực gã muốn đẩy ra. Nhưng lại nhận được một bàn tay khác túm lấy hai tay của mình chế trụ sang hai bên.
.
.
.
"Uhm- Nam.. Joon ah~" Mèo nhỏ bị gã đè đến nằm ngửa ra bàn mà hôn. Những tiền rên rỉ vụn vặt phát ra từ khoé miệng bé xinh đã chảy ra một hàng dịch vị. Như thế cũng đủ biết Kim Namjoon táo bạo như thế nào.

Gã luyến tiếc buông môi người nhỏ hơn khi cảm nhận được người ấy đang khó thở.
Còn người nãy giờ đang ở thế bị động, khi được trả lại môi thì ngửa cổ thở hổn hển, liều mạng muốn hít hết mớ oxy có trong không khí.

"Em thích nó chứ? Phần thưởng của em ấy..." Gã dùng bàn tay còn lại của mình, miêu tả từng đường nét trên gương mặt Yoongi. Ngón tay cái từ đôi mắt, di chuyển đến chiếc mũi nhỏ nhắn, sau đó dừng lại ở hai cánh môi bị gã dằn vặt đến sưng lên.
Trông cậu lúc này...
... Quyến rũ đến lạ.

Con mèo kia vì bị hôn quá lâu, cho nên bây giờ vẫn còn đang tiếp tục thở. Cũng đâu có tâm trạng để nhìn ra ánh mắt người ở trên đã mờ đục từ lúc nào.

#

"Yoongi..." Giọng gã trở nên khàn hơn ban nãy, nhuốm đầy màu dục vọng mà khom người xuống, dùng răng cạ vào yết hầu đang nhô cao của mèo Min đang nằm dưới thân mình. Khiến cho Yoongi lại phát ra những âm thanh làm tác giả và một số đồng chí ngại ngùng.

Kim Namjoon nhìn con người đang thở dốc kia, ý nghĩ muốn trêu nghẹo kẻ yếu thế lại bộc phát tới level max. Nói chung là không thể ngưng được.

Có lẽ vì bản thân sở hữu IQ quá cao, việc gì liên quan đến học tập hay những gì gã thích, sẽ luôn làm và hoàn thành nó một cách nhanh chóng. Trong trường hợp này, không phải là học tập, nó nghiêng về phía sở thích hơn.
sở thích ấy chính là bắt nạt em người yêu.

Trong chưa tới nửa phút, trên cơ thể Yoongi không có lấy một mảnh vải che thân.

=========
END Chap


Cảm ơn mọi người đã xem chap mới nhất của TLNPDTS.

Tối qua gõ gần xong chap, tự nhiên Sa nhắm mắt lại, nhẩm trong đầu là mình chỉ làm thế cho bớt cộm mắt thôi. Ai ngờ sáng hôm sau mới tỉnh...
Sorry mọi người nhé. σ(^_^;)

Hôm nay Sa đăng hai chap và đây là chap thứ nhất. Có nên cho tí thịt vào nước lèo hong ta? |( ̄3 ̄)|
Ăn mặn không tốt cho lắm...

Chap này tặng các bạn:
ainhi0924 NguynPhm393
zynhi123 ThuTrn957
ajynnie__ Lpnghi
iamhuyenmy QuangL648
Myg_ismylove TQuynNguyn9

HeoBakaCute sopeluver
BTSARMY02192004 _yumiee_
AnhPhmLan1 Hyy_yy_yyy
lovedanmeihihi Mamon-07
QuocSacThienHuong

JK-YG_9793 VuThienVan7712
RoyalNhus MinhTuTran4
Nhoclun29                 HienPham943
TBTRANG                    Linh_Nhi_KNs
NguynXun147           Bloodflower5483

Jeonjungyoontaehan
JungKookontop97
PhongNguyen479
kimchi931993
vy27092006124
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ cho truyện.

#Love

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip