Chương 7

Biển cả bao la rộng lớn đến thế vĩnh viễn chỉ có một nhân ngư, duy nhất và độc nhất, không bao giờ tồn tại cá thể thứ hai. Sự sống của họ là vĩnh hằng, thế nhưng chỉ bằng một vài truyền thuyết liên quan tới nhân ngư lại khiến đại dương phải đổi con hơn trăm lần trong khoảng thời gian ngắn ngủi.

Đó cũng chính là nguyên nhân khiến nhân ngư dần xa cách và có ác cảm với giống loài thống trị mặt đất.

Kí ức được truyền từ đời này sang đời khác, đến khi Isagi tiếp nhận mớ hình ảnh hỗn loạn ấy chỉ toàn máu là máu. Hai mươi hai đoạn kí ức xoay quanh việc bị sát hại để lấy thịt, gần trăm thước phim về cảnh máu thịt các thủy thủ lẫn lộn trong làn nước xanh mơ hồ.

Tàn ác, kinh tởm, chúng ám ảnh Isagi ngày qua ngày. Nặng nề tới mức ngay cả khi em chìm vào giấc ngủ dưới rãnh vực Marianna hay bây giờ đây trong vòng tay Bachira, chúng vẫn đeo bám trong từng giấc mơ của em.

"Bắt lấy nó! Nhân ngư kìa!"

"Nghe nói chỉ cần ăn thịt chúng thì sẽ trẻ mãi không già đó."

"Bán nó đi chắc thu được nhiều vàng lắm nhỉ?"

"Cứu tôi với!"

"Aaa! Tránh xa tao ra!!"

"Cứu tôi với!!"

"Quái vật!"

"...Isagi! Tỉnh lại nào Isagi!"

Em bừng tỉnh nhờ tiếng gọi của Bachira. Mọi người đã rời đi ăn sáng hết, giờ chỉ còn hai người họ trong phòng.

"Cậu gặp ác mộng hả Isagi? Mồ hôi quá trời luôn."

Bachira đã dậy từ sớm và nằm lì trên giường chỉ để ngắm nhìn nhan sắc người bạn nhỏ trong lòng. Cậu thầm thỏa mãn trong lòng, người gì đâu vừa trắng vừa mềm, ngủ còn ngoan nữa, không hề quấy chút nào luôn. Bachira cứ thế hì hì mấy phút liên tục như thằng điên, tiếng cười vang khắp phòng khiến mấy người dậy sau rợn hết cả tóc gáy.

Nhưng mấy phút vừa rồi Isagi có sự biến hóa nhỏ không mấy tích cực. Em nắm chặt tay hơn, hàng lông mày nhíu hết cả lại, tầng mồ hôi mỏng phủ lên gương mặt nhỏ khiến Bachira thấy lo lắng không thôi. Người bên cạnh vừa mở mắt là cậu lao vào hỏi, giọng gấp gáp khó giấu. Giọng Isagi lơ mơ hơi nghẹn, lắc đầu phủ nhận:

"Đâu có đâu, tớ hơi nóng chút thôi."

Bachira nghe xong biết ngay em đang nói dối. Chẳng có ai nóng mà móng tay sắp chọc thủng da thịt như Isagi cả!

"Tớ ôm cậu nóng lắm hả Isagi?" - Hai mắt chú ong vàng rưng rưng nước mắt, chọc cho tim Isagi rung rinh liên hồi.

Đã từng có ai nói em thích những thứ dễ thương chưa?

"Không phải đâu Bachira! Chẳng là... là... trời hơi nóng xong còn đắp chăn nữa, nên là..."

Isagi à, chỗ này không có điều hòa thì nhiệt độ thường cũng chỉ có 21 độ thôi, không hề nóng chút nào đâu. Tuy vậy Bachira sẽ không vạch trần lời nói dối ấy đâu, bởi cậu đoán được cơn ác mộng quấy rối giấc ngủ Isagi chẳng đáng giá để nhắc lại.

"Thế lần sau khỏi dùng chăn luôn ha?"

"... Thôi đừng, tớ nghĩ không có nổi lần sau đâu."

Hôm qua Ego có nói sau trận thứ hai sẽ không còn ngày nghỉ nào cho em nữa đâu. Isagi dỗi lắm nhưng hắn đã nhún nhường để em nghỉ nguyên một ngày rồi, làm vậy thì có lỗi với lòng tốt của Ego quá.

Ego: Anh ngồi lên đầu em cũng được...

"Bachira, Isagi, hai người dậy chưa?"

Kunigami lững thững đến trước cửa, ngó đầu vào xem thử tình hình trong phòng. Thấy đối tượng cần đánh thức đã hoàn toàn tỉnh táo, anh nói ngay:

"Dậy rồi còn không mau đi vệ sinh xong ăn sáng đi? Cả đội đợi hai người ngoài sân nãy giờ rồi."

"Tớ đi ngay đây, cậu cứ quay lại sân tập với mọi người đi Kunigami."

Anh hùng tóc cam gật đầu rời đi, Isagi với Bachira nhanh chóng dắt díu nhau rời khỏi phòng.

*

Vài ngày sau, trận thứ tư tòa số 5. Đội Z đối đầu với đội Y.

"Đội Y đã thua trận đầu tiên rồi, không còn cơ hội để làm lại đâu." - Yết hầu Kuon khẽ động, cảnh giác nhìn đội bạn. - "Cẩn thận với tên mang áo số 9. Vua phá lưới trong đại hội thể thao tỉnh Kumamoto với kĩ thuật sút bóng vượt trội, Ohkawa Hibiki."

"Lần này chúng ta có chiến thuật 'Tiếp theo là tôi 9', hãy cho bọn nó thấy thành quả luyện tập của chúng ta đi!"

"Đội Z có chết cũng phải thắng!"

Trẻ con quá trời ơi! Isagi có chút ngại ngùng với cái kiểu quàng vai nhau thành vòng tròn xong hét hò cổ vũ này, trông trẻ trâu không tả nổi!

[Píp! Kick off]

Trận đấu bắt đầu.

Isagi đã xin rút về làm hậu vệ cánh phải, đẩy Igaguri lên vị trí cũ của mình. Ban đầu bạn ong lăn đùng ra ăn vạ, cứ hỏi mãi sao không để Isagi lên tỏa sáng đầu tiên rồi sao lại để em chơi hậu vệ các thứ. Đến tận khi Kuon bảo đó là ý định của em thì cậu ta mới thôi làm loạn.

Kunigami chuyền sang cho Bachira. Kể từ thời khắc bóng chạm gót chân, con quái vật trong cậu gào thét nhảy mùa trong niềm hân hoan vô tận.

"Chơi thôi."

Isagi đứng từ xa quan sát, não bộ bắt đầu phân tích lối chơi đối phương.

"Vũ khí của Bachira là rê bóng."

"Khéo léo dẫn bóng xuyên qua hàng phòng thủ để ghi bàn, lối chơi hoàn toàn độc lập."

"Không cho nó vượt qua nữa, luôn luôn là hai chọi một!"

Số 4 và số 6 đội Y hợp sức chặn lại bước tiến của Bachira, tuy vậy đó không phải là vấn đề đối với cậu ta.

"Là ba người, tôi đã nghiên cứu kỹ thuật rê bóng của cậu rồi."

Số 7, Niko Ikki tập kích từ phía sau Bachira. Isagi nhanh nhạy nhận ra, cậu bạn tóc xù này không hề tầm thường như vẻ bề ngoài.

"Hai đấu một làm hạn chế hướng di chuyển, rồi người thứ ba nhảy vào cướp bóng, cậu ta cũng chẳng phải dạng vừa, Niko Ikki đúng không? Tôi nhớ tên cậu rồi đấy."

"Được đó mái dài, tạm quay lại chút ha."

Rồi cậu chuyền một đường dài về cho Igaguri. Đầu sư cọ đỡ được bóng, đợi cho Bachira tìm được vị trí phù hợp mới đẩy bóng lên. Kim đồng hồ chuyển sang phút thứ mười, đồng nghĩa với việc vũ khí tiếp theo được lên sàn.

Bóng chạy sang chân Kunigami. Anh cùng Raichi hỗ trợ nhau tiến lên vùng cấm địa đội Y, đường đã được Kuon và Bachira dọn sẵn, việc còn lại là nhờ vào cú sút bằng chân trái của thiếu niên tóc cam.

Kunigami dồn sức vào chân trái, giáng một lực đầy mãnh liệt khiến trái bóng gần như biến dạng. Nhưng rất không may, cú sút đã bị số 3 cùng số 5 chặn lại.

"Thoáng rồi!"

Trái bóng trở về phần sân đội Z, cụ thể hơn là rơi về chân Isagi. Trong trường hợp này, em hoàn toàn có khả năng chơi không theo kế hoạch lằng nhằng đã bàn bạc trước đó, tuy nhiên em muốn được quan sát cách chơi của đội bên nhiều hơn một chút.

"Bachira!"

Em chuyền lên cho ong vàng. Bachira nhận được tín hiệu, đón bóng bằng ngực. Isagi quan sát toàn bộ thế cục loạn cào cào trước mắt, rồi hướng ánh mắt trầm ngâm sang nhìn Ohkawa đứng im một chỗ giữa sân.

"Chiết tiệt! Lại nữa à!"

Pha sút hỏng lần hai khiến Kunigami bực tức hơn bao giờ hết. Bóng tự do rơi xuống chỗ Niko, cùng lúc đó, Ohkawa cũng bắt đầu di chuyển xuyên qua hàng hậu vệ.

"Quả nhiên, ra đây là lí do vì sao đội Y không hề tấn công. Hay lắm."

"Đến rồi hả Niko." - Ohkawa thích thú.

"Nhờ cậu đó Ohkawa."

Nhưng bọn họ có lẽ đã quên, không chiến chính là sở trường của Isagi.

Đợt còn ở Bastard München, mỗi lần Isagi chơi hàng hậu vệ, khi nào cũng phải có một người nữa đứng gần em trong bán kính mét rưỡi để làm bệ đỡ hay bàn đạp. Lần này Gagamaru hân hạnh được trao cho vinh dự ấy, thật ra cậu ấy không nghĩ như vậy.

Ness sau khi biết chuyện: Lấy nó làm vinh hạnh đi thằng người rừng không hiểu chuyện!!

"Gagamaru!"

Isagi gọi Gagamaru như mọi lần tập luyện trước. Cậu bạn hiểu ý ngay, lập tức cúi thấp người xuống trước sự khó hiểu của hai hậu vệ còn lại. Isagi lấy đà chạy đến, coi lưng chàng gấu bự là bệ đỡ để thực hiện động tác nhào lộn bay lên không trung.

"Góc độ này, độ cao này, hoàn hảo."

Pha cướp bóng ngay trên không cực ảo diệu này khiến Ohkawa trợn trắng mắt bất ngờ, trong suốt thời gian chơi bóng hắn chưa từng gặp qua trường hợp như thế này. Niko bên kia cũng giật mình không kém, cậu ta thực sự quên mất kĩ năng cướp bóng hai của Isagi, xem ra những tính toán trước đó cần được xem xét lại rồi.

"Phản công!"

Bằng khả năng thăng bằng cơ thể tuyệt vời, Isagi chuyền bóng lên hàng tiền vệ kể cả khi chân chưa chạm đất. Thế cục lập tức bị đảo chiều một cách chóng mặt.

Kuon đánh đầu, đưa trái bóng sang chỗ Kunigami. Lúc này đây anh đang đứng tại khu vực vàng của bản thân, chỉ cần sút thôi sẽ mở ra bàn thắng đầu tiên của trận đấu. Ngược lại, đội Y bọn họ dai hơn anh tưởng nhiều.

"Vây nó!"

Bị hai người chặn đường khiến Kunigami chùn bước trong giây lát, chỉ cần nhiêu đó thôi đã đủ khiến Niko bọc sau cướp mất bóng.

Thế trận cứ thế đảo như chong chóng, từng đợt phản công ập đến bất ngờ nhưng không đội nào giành được cơ hội thay đổi tỉ số. Bốn mươi lăm phút giằng co nghẹt thở kết thúc với kết quả 0 đều.

Trong phòng nghỉ.

"Bọn mày đùa tao đấy à? Sao không cướp bóng? Suốt mười phút của tao chả biết bóng là gì!"

Raichi tức tối hét lên. Imamura cũng không vui chêm lời vào:

"Còn cả năm phút của tao nữa, chả làm ăn được cái gì!"

"Có nói thế nào thì bên kia vẫn giữ được bóng thôi, nhỡ đi lấy lung tung xong chúng nó kiến tạo cho thằng Ohkawa thì làm sao?"

"Cứ cho là cần hai người chặn Ohkawa đi, nửa hiệp sau mà không tấn công thì gay lắm..."

Iemon nặng nề cho ý kiến.

Chigiri thở dài một hơi: "Cơ mà chiến thuật này có ổn không? Để từng người sử dụng vũ khí của mình rồi cứ thế này mà thua đấy?"

Raichi gắt gỏng: "Cái thằng còn chẳng thèm nói vũ khí như mày thì lèm bèm cái gì hả?"

"Không, thực ra tớ cũng có suy nghĩ giống Chigiri."

Isagi im lặng nãy giờ mới lên tiếng, thành công thu hút ánh mắt tất cả mọi người.

"Isagi có ý kiến gì không nè?" - Bachira hứng thú nhìn em.

"Cũng không hẳn là ý kiến, nhưng mà..."

Đôi ngươi tựa trời đêm đầy sao sáng ngời nhìn chăm chú bọn họ, tự tin nói lên suy nghĩ trong lòng mình ngay lúc này:

"Chúng mày sẽ chạy vì bàn thắng của tao chứ?"

Cường giả vi tôn, chắc chắn sẽ không có sự chối từ nào ở đây. Đó chính là điều em học được, quyền lực của kẻ mạnh.

*

Niko cảm thấy không ổn, cực kì không ổn chút nào.

Đội Z đã đổi vị trí. Igaguri về vị trí hậu vệ cánh, Bachira đổi sang chơi ở vị trí tiền vệ, và kẻ nguy hiểm nhất, Isagi lên làm tiền đạo. Có nghĩa rằng, Isagi quyết định không đứng sau để quan sát nữa, chắc chắn kể từ bây giờ, hiệp hai sẽ cực kì khó khăn.

Isagi thích thú ngâm nga giai điệu dân ca Pháp trong cuống họng. Trước khi tiếng còi báo hiệu hiệp đấu mới bắt đầu, em nói:

"Hãy vùng vẫy mua vui cho tao đi, lũ sinh vật phù du thấp kém!"

Lời của tác giả: Tiếng Nhật khó v*i  l*n :))

Mọi người thi cuối kì sao rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip