BangQuyDatKhoa- pv
Bâng, Quý, Đạt- Khoa
1. "Theo em ai là người nhõng nhẽo nhất?"
Ngọc Quý nhìn Lai Bâng
Đạt theo cảm tính nhìn theo
Khoa nhìn Lai Bâng
Lai Bâng: Ư Khoa nói anh hả? Ư... anh không chịu đâu. Anh có nhõng nhẽo đâu Khoa... Tấn Khoa
Khoa: Em đã nói gì đâu?
Quý: má mày cút coi. Điên hay gì á
2. "Khuyết điểm của đối phương?"
Tấn Khoa: Ba người có chung một khuyết điểm là ngày nào cũng tị nạnh nhau. Em đau đầu
Về phần Bánh, ảnh hay làm mấy cái ô dề. Kiểu làm người ta thấy bị quê trước đám đông. Mỗi lần vậy em né đi thiệt nhanh
Quý hay chọc em. Mấy lúc chán chán ảnh nói mấy chuyện không đâu làm em cáu
Đạt hay mè nheo. Mỗi lần em vô tình không để tâm tới bạn thì bạn sẽ kiểu "ư... dỗi Khoa... Khoa hết thương bạn gòi... huhu"
Lai Bánh: em nỡ đối xử thế với anh. Buồn Khoa vl
Ngọc Quý: chọc Khoa vui lắm. Có điều tới cái giai đoạn dỗ ẻm hết vui
Hữu Đạt: =))))
Lai Bánh: Khoa siêu biếng ăn. Lúc nào em phải cũng trong chế độ vỗ béo cho ẻm
Ngọc Quý: ẻm hơi lì nhưng mà em cân được
Hữu Đạt: hay bơ em. Em nói nhiều khi không trả lời
3. "Mọi người nghĩ là Khoa mến ai nhất?"
Ngọc Quý: Đạt. Khoa lúc nào cũng cắm trại bên phòng Đạt hết. Ít khi qua phòng em chơi lắm
Lai Bánh: dĩ nhiên là Quý rồi, mỗi lần em với Quý cãi là ẻm bênh mỗi Quý
Tấn Khoa: hồi nào? Anh đánh người ta trước bảo em bênh anh
Lai Bánh: tối qua rõ ràng nó chọc anh trước mà Khoa
Tấn Khoa: rồi ai nhào vô quính trước? Ai?
Lai Bánh: nó chọc anh. Tủi thân vl
Ngọc Quý: đừng có làm mấy hành động buồn nôn đó
Hữu Đạt: không dám nhận người quen
Hữu Đạt: theo em là Lai Bánh, Khoa lúc nào cũng mè nheo đòi này đòi kia hết. Kiểu ỷ y dựa dẫm
4. "Điều gì dễ làm đối phương cọc?"
Tấn Khoa: anh Quý thì nhắc về người yêu cũ. Tự nhiên có đợt ảnh hỏi em ảnh so với người yêu cũ em trước đây có khác gì không. Em nói ra cái ảnh giận em cả buổi
Bánh hay nói em bênh Quý quá đà. Kiểu em trêu nhưng mà Bánh cọc quá trời. Có đợt còn sướt mướt với em cả buổi
Đạt thì dễ tính ròi, bạn hay nhăn nhăn cái dụ em lười ăn thôi
Ngọc Quý: em còn khen cái thằng đấy. Bảo anh sao không dỗi?
Tấn Khoa: em có khen đâu? Anh hỏi ưu điểm người ta rồi bảo em khen
Ngọc Quý: em khen. Gì mà thằng đấy tốt bụng, dịu dàng... rõ ràng là chê anh. Trong mắt em, anh không bằng thằng đấy chứ gì? Dỗi Khoa
Tấn Khoa: ủa?... cút mẹ anh luôn đi
Hữu Đạt: thôi Khoa. Về nhà nói tiếp, đang phỏng vấn ấy
Ngọc Quý: Khoa không thích giỡn nhây. Ẻm nhíu mày thì nên dừng giỡn
Tấn Khoa: anh có dừng không?
Ngọc Quý: hên xui bé ơi. Nhiều khi anh vui quá anh không dừng được
Tấn Khoa: ngậm họng dùm
Lai Bánh: ẻm không thích đụng chạm, ôm ấp mấy lúc nóng nực. Em thì ngược lại nên ẻm hay cáu
Tấn Khoa: tự nhiên nắng nóng mà ôm em bảo "Khoa ơi... anh nóng". Anh nóng chắc em không nóng á. Lại còn ôm ôm, khó chịu vl
Lai Bánh: anh đang thể hiện tình cảm với bé. Em phũ phàng quá
Tấn Khoa: *quay mặt đi chỗ khác
Ngọc Quý: Đạt trả lời tiếp em
Hữu Đạt: Khoa nói không nghe, Khoa không thích em đi chơi, uống với bạn rồi chạy xe. Ẻm hay nói đi nói lại chuyện đấy. Em mà không nghe thì ẻm quạo
Tấn Khoa: không quạo rất uổng
Hữu Đạt: thì anh có bảo bạn quạo sai đâu
5. "Đối phương vừa là người yêu vừa giữa vai trò gì? Vì sao?"
Tấn Khoa: anh trai, lúc nào cũng dung túng, bao che cho mấy trò phá phách của em. Bữa em làm hư bàn chải điện của anh Fish. Ảnh nghi, thiếu điều muốn đánh em tới nơi nhưng mà Quý nói em ở trong phòng Quý cả ngày nên em thoát nạn
Bánh là ba lúc nào cũng lèm bèm về việc ăn, ngủ, nghỉ của em. Mở miệng ra là nhắc em đủ chuyện hết
Bạn thân là Đạt. Bạn hay chịu khó ngồi nghe em tâm sự. Vì tụi em cùng tuổi nên dễ nói chuyện với nhau hơn
Fish: ủa... alo... hai thằng bây giỡn mặt với tao?
Ngọc Quý: giỡn em... giỡn... Khoa đùa
Tấn Khoa: =))))
Lai Bánh: Khoa ngoại trừ người yêu ra thì là con. Em lúc nào cũng phải canh ẻm, ăn đủ chưa? có khó chịu không? Có mệt không? Có mặc đủ áo chưa? Đủ thứ hết
Hữu Đạt: là em bé. Em có thói quen hay đi theo Khoa, bạn nghịch lắm. Nhiều khi không để ý tấy mấy rồi bị thương nên lúc nào cũng phải cần người trông
Ngọc Quý: như hình với bóng. Không tách nhau được
6. "Bạn hay gọi đối phương là gì?"
Tấn Khoa: đa phần thì em gọi tên. Có khi thì thêm từ "anh"
Lai Bánh: bé
Ngọc Quý: Khoa. Cũng hay gọi là bé
Hữu Đạt: Em thì hay xưng bạn- bạn hoặc là anh- Khoa
7. "Điều gì khiến bạn nghĩ đối phương dễ thu hút người khác nhất?"
Tấn Khoa: Bánh là độ tinh tế. Ảnh siêu siêu tinh tế luôn. Là gu của mọi nhà
Quý gương mặt hút người với cách nói chuyện ngọt. Ảnh ngọt miệng lắm nên mỗi khi giận nhau em không giận lâu được
Đạt là sự đáng yêu. Đạt mè nheo xíu thôi là đủ
Ngọc Quý: Khoa như em bé vậy. Lúc nào cũng cho người khác cảm giác được trân trọng
Hữu Đạt: đáng yêu. Mấy hành động, cử chỉ trong vô thức của Khoa rất dễ thu hút người khác
Lai Bánh: "ngon" một từ là đủ
Khoa: anh tự im hay để em làm anh im?
Ngọc Quý: =)))
Hữu Đạt: *xoay mặt đi hướng khác
8. "Lí do Khoa giận lần gần nhất?"
Lai Bánh: em canh ẻm ăn. Ẻm lâu quá em lỡ nói ẻm "ăn như rùa bò"
Ngọc Quý: gặp tao là một bạt tai vô đầu rồi
Hữu Đạt: đừng nhìn em... em không cứu nổi *nói với Lai Bâng
Ngọc Quý: Lỡ miệng quát ẻm. Gòi sau đó là chuỗi ngày gian nan dỗ
Hữu Đạt: Tự nhiên người yêu cũ nhắn tin. Em còn không rep cơ thế mà bị Khoa bắt gặp rồi dỗi
Ngọc Quý: không phải tự nhiên bắt gặp đâu. Tao mở lên đưa Khoa coi á
Hữu Đạt: anh điên hả? Muốn khiên chiến à? Khoa không chịu đâu... bạn bị hại kìa
Tấn Khoa:...
Lai Bánh: kệ nó đi em. Câu hỏi tiếp theo đi ạ
9. "Đối phương giận bạn bao lâu?"
Tấn Khoa: Bánh thì 1 buổi là quá nghị lực
Quý giận hơi dai, 2 ngày là nhiều
Đạt không dỗi. Hay giận mấy cái vu vơ thôi. Bạn kiểu hay nói móc rồi em phải dỗ
Hữu Đạt: Ít lắm, tầm nửa ngày
Lai Bánh: 2- 3 ngày kết hợp dỗ muốn gãy lưỡi
Ngọc Quý: 1 ngày là nhiều đồng nghĩa với việc bỏ train team để đi theo ẻm
10. "Điều gì bạn nghĩ chỉ có mình đối phương mới có quyền làm?"
Tấn Khoa: làm mấy hành động của mấy người yêu nhau
Hữu Đạt: là gì dọ? Khoa phải nói rõ ra chứ?
Lai Bánh: đúng luôn. Bé nói rõ ra
Ngọc Quý: đồng ý
Tấn Khoa: ôm, hôn... ý kiến cl
Ngọc Quý: Chỉ có Khoa mới dám pick ngọc lung tung trong máy em cũng chỉ có ẻm mới dám nghịch tóc em
Hữu Đạt: Được phép quẹt thẻ, chơi điện thoại em cho tới hết pin
Lai Bánh: Nấu ăn trong bất kì thời điểm nào. Dù là lúc 3h sáng cũng phải nấu
—————
Lượt xem thì nhiều mà bình chọn hong có bao nhiêu khiến tác giả chạnh lòng ☺️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip