Chap 33: H (Jungkook x Tại Hưởng) (2/2)

Tại Hưởng bế cậu vào phòng, mạnh bạo ném cậu xuống giường, sau đó liền nhớ đến hình ảnh lúc cậu nhảy khi nãy, liền không thể kiềm chế được mà ngay lập tức nhào đến đè cậu ra, nhanh tay xé hết quần áo trên người cậu, chỉ chừa mỗi quần nhỏ. Anh giờ đã bị dục vọng lấn át hết lý trí rồi nên không còn tỉnh táo để mà "giữ của" nữa, hễ thứ gì vướng víu là anh sẽ loại bỏ ngay lập tức.

Sau đó anh điên cuồng hôn môi cậu làm cậu sợ hãi, vì giờ đây không phải là nụ hôn dịu dàng thường ngày mà là một nụ hôn cuồng nhiệt, ướt át. Nhưng rồi cậu cũng quen và cố gắng phối hợp với anh. Chiếc lưỡi rụt rè của cậu cứ vụng về đưa về phía trước quấn lấy lưỡi anh, dịch vị trong miệng anh theo lực hút của trái đất, truyền qua miệng cậu liên tục khiến cậu không kịp nuốt vào đã bị tràn ra mép nhìn rất câu dẫn, cũng vừa lúc đó cậu hết dưỡng khí nên mới đập đập vào lưng anh, khi ấy anh mới chịu buông cậu ra, sau đó anh ngồi nhìn cậu mặt mũi đỏ ửng, lồng ngực phập phồng do thiếu oxi, môi sưng đỏ và ướt nước bọt, miệng không ngậm lại làm lộ chiếc lưỡi đỏ nhỏ bé bên trong làm anh lại không kiềm được mà vùi đầu vào hõm cổ cậu, ra sức cắn mút, tạo ra những vết đỏ hồng ám muội.

Cơ thể cậu dường như mẫn cảm hơn sau nụ hôn vừa nãy nên khi anh vừa chạm đầu lưỡi vào cậu đã run lên nhè nhẹ, sau đó không chịu nổi, uốn éo cơ thể, miệng rên rỉ càng lúc càng lớn.

Anh hài lòng nhìn dáng vẻ hiện tại của cậu. Sau đó anh định sẽ trêu chọc cậu một chút trước khi bắt đầu làm công vụ quan trọng.

Anh dừng tất cả hoạt động lại, nhếch môi:

"Bảo bối à, thế nào rồi? Sướng không?"

Cậu xấu hổ quay mặt đi chỗ khác:

"Anh...trơ trẽn"

"Dám nói anh trơ trẽn à?" - Tại Hưởng vẫn nhếch mép cười, tay lần mò xuống dưới, lấy tay xoa nắn vật nhỏ của cậu.

Cậu thở dốc, tiếng rên rỉ càng ngày càng lớn hơn.

Bất chợt anh lột phăng thứ cuối cùng còn sót lại trên người cậu rồi ngậm luôn vật nhỏ đang căng cứng kia vào miệng.

Anh mút tới mút lui, đảo lưỡi qua lại đầu khấc, tay vẫn như một thói quen mà cầm lấy hai hòn bi mân mê, ma sát.

Cậu sướng run người. Sau một hồi rên rỉ cậu cong người lại bắn hết vào miệng anh. Sau đó lại ngóc đầu dậy không thấy anh nhả ra bèn ngạc nhiên hỏi:

"Ủa sao anh không nhả ra?"

Câu trả lời của anh làm cậu cứng họng, xấu hổ vùi mặt vào gối:

"Sao phải nhả? Cái gì của em cũng đều ngon hết. Bỏ đi sẽ rất phí phạm a~"

(Tui biết đây là cái mô tuýp quen thuộc nhưng không biết phải thay đổi thế nào để nó hay hơn nên đành giữ nguyên. Bởi vậy tui mới nói tui dở H lắm mà)

Hành động sau đó của Tại Hưởng làm cậu càng xấu hổ hơn nữa, anh đột nhiên banh chân cậu ra rồi chui luôn đầu vào đó, không làm gì mà cứ nhìn chằm chằm làm cậu ngại ngùng lấy hai bàn tay nhỏ bé của mình che lấy cái cúc huyệt nhỏ bé đang bị anh nhìn đến muốn rộng ra kia:

"Anh...sao lại nhìn gần như thế? Em..."

Thật sự thì chân cậu đang bị anh banh ra rất rộng, người cậu lại không một mảnh vải làm nơi đó lộ rõ ra thật mê người, da cậu lại trắng nõn làm người ta muốn đè cậu ra thao đến chết mới thôi, đã vậy anh còn kề sát đầu xuống nhìn chằm chằm vào nơi tư mật kia làm cậu mất tự nhiên vô cùng.

"Bỏ tay ra nào. Em đừng xấu hổ. Dù gì cơ thể em còn gì anh chưa thấy nữa đâu mà phải che?"

AAAAAAA! Tại Hưởng, em muốn hét! Sao lại có thể nói huỵch tẹt ra vậy chứ?

Tại Hưởng không nhanh không chậm đút một ngón tay vào liền lập tức bị thớ thịt bên trong cậu hút chặt.

"Bảo bối à, xem ra cúc huyệt của em đang rất muốn anh rồi này" - Tại Hưởng trong khi khuếch trương vẫn không quên trêu chọc cậu.

"A khó chịu quá" - cậu chẳng bận tâm gì đến lời Tại Hưởng nói mà chỉ để ý đến kẻ lạ mặt bất ngờ xâm phạm vào lãnh thổ của cậu, vì bị thâm nhập bất ngờ nên cúc huyệt cậu cảm thấy rất vướng víu và khó chịu.

"A cái này kì quá. Anh mau rút ra đi. Khó chịu quá"

Tại Hưởng bắt đầu cho thêm một ngón nữa và dần dần tăng lên đến khi cả bốn ngón nằm gọn trong cái lỗ nhỏ của cậu. Sau đó anh đâm rút liên tục làm khoái cảm ập đến, cậu vừa sướng vừa khó chịu vặn vẹo cơ thể, cái miệng nhỏ phía trên cứ liên tục phát ra những tiếng rên rỉ đầy thoả mãn.

Ngay khi cậu vừa bắn lần thứ hai thì anh lại đột nhiên rút cả bốn ngón tay ra, cởi hết quần áo trên người ra rồi đưa cái côn thịt to lớn vào bên trong cậu.

Anh rít lên một tiếng đầy sung sướng khi cái huyệt nhỏ của cậu cứ hút chặt lấy côn thịt của anh không ngừng.

Cậu thì ngay khi cái thứ to lớn kia xâm nhập vào cậu đã cảm thấy đau điếng vô cùng, cảm giác như chỗ đó muốn rách ra luôn chứ chẳng đùa.

Cậu nước mắt lã chã, mếu máo:

"A...anh...đau quá...huhu đau quá...mau rút ra đi em không chịu nổi...uishh...huhu Tại Hưởng em chết mất"

Anh đau lòng hôn lên dòng nước mắt:

"Ngoan, thả lỏng ra sẽ đỡ hơn"

Vì đau quá nên anh nói gì cậu cũng đành nghe theo, một lát sau đúng là có đỡ đau thật, nhưng không phải đỡ đau đơn thuần mà cậu còn cảm thấy ngưa ngứa, cực kỳ khó chịu.

Cậu vặn vẹo, đưa đẩy hông nhằm tìm kiếm khoái cảm.

Anh nhận ra liền từ từ đưa đẩy rồi tăng tốc độ lên nhanh dần.

Trong sự sung sướng điên loạn ấy, Tại Hưởng là người duy nhất vẫn còn chút lý trí:

"Bảo bối...nói xem em có yêu anh không?"

"Có...em yêu anh...yêu cả anh Chí Mẫn..." - đầu óc cậu giờ cực kỳ mơ hồ, mắt chứa đầy dục vọng lơ đễnh nhìn anh trước mặt, vô thức nói ra hết suy nghĩ của bản thân.

"Hừ...làm tình với anh mà nhắc đến Chí Mẫn...em ấy không về thì thôi...đừng nhắc tới" - Tại Hưởng thúc vào cậu mạnh dần theo từng chữ anh thốt ra.

"Á...s...ưm...sao được? Em...thật sự cũng yêu anh...ưm...Chí Mẫn...mà?"

"Anh biết, nhưng nó làm anh mất hứng lắm, khi làm tình với ai chỉ được nhắc đến người đó thôi biết chưa hả?" - anh thúc mạnh vào bên trong cậu sau mỗi ba chữ cuối cùng kia.

Sau đó thì anh lật cậu lại, để cậu nằm sấp xuống, anh nâng mông cậu lên, đánh mạnh một cái làm nó đỏ ửng, rồi không báo trước đâm mạnh vào trong làm nước mắt Jungkook trào ra, cậu sung sướng nằm rên rỉ, nhưng sức cậu dần yếu đi vì cậu đã bắn rất nhiều lần rồi nhưng Tại Hưởng vẫn chưa một lần nào. Anh có phải là người không thế?

Sau một hồi anh cũng gầm lên một tiếng rồi bắn vào trong. Anh thoải mái nằm xuống ôm cậu vào lòng thì phát hiện cậu đã ngủ từ khi nào, chắc là mệt quá nên bất tỉnh rồi, thật là đáng yêu quá!

Anh bế cậu lên, nhanh chóng vệ sinh cá nhân cho cả hai rồi bọc cậu trong cái khăn bế ra ngoài.

Nhưng anh không mặc đồ lại cho cậu mà cứ để y nguyên cái khăn như vậy mà ôm cậu thật chặt, nhắm mắt lại và ngủ thật ngon.

(Tui: anh thật biến thái)

End chap 33.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip