Kinh ngạc

SeungLix bằng tuổi nhưng Seungmin trong fic mang đến một cảm giác trưởng thành nên t để Lix xưng em nhé ;)

Cuối cùng thì Seungmin cũng về đến nhà.

Hôm nay là một ngày làm việc dài đằng đẵng, thế giới phù thủy đòi hỏi quá nhiều từ kỹ năng điều chế thuốc của Seungmin, những tri ​thức pháp thuật, những câu thần chú thông thái mà Seungmin đã nỗ lực chăm chỉ tích luỹ được trong nhiều năm qua.

Seungmin không ngốc đến mức nghĩ rằng tất cả mọi người trong nhà đều đã đi ngủ. Sống với một nhóm bạn trai có năng lực siêu nhiên, hầu hết bọn họ đều có một chút khuynh hướng mất ngủ, đồng nghĩa với việc thường sẽ có nhiều thứ xảy ra vào ban đêm. Có thể một vài người đã đi ngủ, nhưng chắc chắn không phải là tất cả.

Nhưng sự im lặng bao trùm căn nhà khi Seungmin bước vào, Jisung và Hyunjin dán mắt vào TV còn Chan và Changbin đang túm tụm trước chiếc laptop của Chan, đeo chung một cái tai nghe. Seungmin đoán rằng những người còn lại đã ngủ, nở một nụ cười với những người còn thức và thả lên họ một nụ hôn chớp nhoáng trước khi ngồi phịch xuống để tìm ai đó mà cậu có thể bò lên giường ngủ cùng.

Tuy nhiên, Seungmin đã dừng lại nửa chừng ở hành lang tầng trên khi nhìn thấy Felix đang cuộn mình trên bệ cửa sổ cuối hành lang. Em dựa vào cửa kính, chăm chú nhìn vào bầu trời đêm bên ngoài. Có một chiếc chăn phủ lên chân em, một chiếc áo len cuốn quanh người em. Tóc em mang một màu vàng nhạt yên ả, đôi mắt và những vết tàn nhang lấp lánh ánh vàng rực rỡ, nhìn chằm chằm đầy kinh sợ khi bóng đêm trải lên người em.

Hơi thở của Seungmin trở nên dồn dập. Felix luôn là một tuyệt tác đáng để chiêm ngưỡng.

"Lix?" Seungmin thì thầm, nhẹ nhàng đặt túi xách của mình xuống sàn hành lang, "Lix, sao em lại thức?"

Felix hơi giật mình, mắt em lướt qua Seungmin rồi lại nhìn ra xa và chớp mắt, hồi thần lại. Em xê dịch người một chút trên bệ cửa sổ, khẽ nở một nụ cười.

"Chỉ đang ngắm nhìn bầu trời thôi," Felix nói, giọng em trầm lắng và khẽ khàng, không nhìn ra cửa sổ nữa, "Đêm nay trời rất nhiều mây."

Seungmin hơi bĩu môi khi đi tới, cúi xuống áp đầu mình vào tấm kính. Trời rất nhiều mây, hầu như không nhìn thấy ngôi sao nào trên bầu trời rộng lớn, sâu thẳm và âm u.

Mặc dù vậy, Felix vẫn ngắm nhìn chăm chú như thể không có gì trên đời đẹp hơn nó nữa, cứ như đây là một kỳ quan của thế giới, mắt em mở to và khoé môi cong lên đầy mãn nguyện. Em khẽ thở dài hạnh phúc khi tay Seungmin đặt lên vai em, siết nhẹ.

"Chỉ gần đẹp bằng em thôi, tình yêu của tớ," Seungmin không thể kìm được mà thốt lên, nghe ngốc nghếch không giống với cậu thường ngày bởi sự kiệt sức vì công việc. Felix vừa cằn nhằn vừa cười khúc khích cùng một lúc khi Seungmin nở một nụ cười toe toét với em, cả hai đều đắm chìm trong sự hiện diện của nhau.

"Ngồi với em," Felix vươn tay nắm lấy tay Seungmin, dùng tay còn lại nhấc chăn lên để Seungmin có thể trèo lên, "Ngắm nhìn bầu trời cùng em."

"Làm sao mà tớ nỡ từ chối một lời đề nghị như vậy chứ?" Seungmin mỉm cười, trái tim cậu như thắt lại trước cái cách mà những đốm vàng trên mặt Felix sáng bừng lên khi nghe câu trả lời của Seungmin, "Em có chắc cả hai chúng ta có thể vừa ngồi cái bệ cửa sổ này không?"

"Chỉ cần muốn thì sẽ có cách thôi," Felix lẩm bẩm, nhấc mình khỏi bệ cửa và trực tiếp ngồi vào lòng Seungmin. Seungmin cáu kỉnh, nhưng cánh tay vẫn tự động vòng qua eo Felix để giữ em khỏi ngã, cả hai ngọ nguậy mất một lúc để tìm được tư thế ngồi thoải mái.

Felix dịch người để quay mặt về phía cửa sổ một lần nữa, cằm Seungmin đặt lên vai em khi họ cùng nhau nhìn lên bầu trời. Bầu trời vẫn phủ đầy đám mây, không khí đặc quánh và ngột ngạt như bao trùm cả màn đêm. Felix thở dài khi ngắm nhìn bầu trời, Seungmin có thể cảm nhận rõ từng chuyển động trong lồng ngực em.

Sau đó, Seungmin nảy ra một ý tưởng, pháp thuật râm ran trong từng tế bào của cậu như những ngọn nến lung linh nhỏ bé. Cậu vùi mặt vào vào cổ Felix sát hơn nữa, thì thầm bên tai Felix một câu thần chú ma mị mà cậu đã không thực hiện trong một thời gian dài.

Đó là một câu thần chú có thể thay đổi thế giới. Một câu thần chú đặc biệt hơn bất kỳ câu thần chú nào khác. Một câu thần chú không thể diễn tả bằng lời.

Đó là câu thần chú mà Seungmin chỉ có thể thực hiện thành công khi ở bên một trong những người bạn trai của mình, khi trái tim cậu đập rộn ràng vì tình yêu và làn da cậu cảm nhận được xúc cảm ấm áp.

Felix rùng mình khi Seungmin ngừng thì thầm, nín thở chờ đợi điều em biết rằng sắp xảy ra. Seungmin siết chặt lấy Felix, trái tim anh như ngừng đập trong một khoảnh khắc.

Và nó đã đến.

Những đám mây đóng băng trong không khí, lơ lửng trong giây lát trước khi dạt ra toàn bộ, tan biến vào bầu trời đêm như những viên đường trong tách trà.

Lần lượt, từng ngôi sao bắt đầu sáng lên, câu thần chú của Seungmin đang xua đi những đám mây và khiến các ngôi sao sáng bừng lên. Tựa như một cảnh trong cuốn tiểu thuyết hư cấu lãng mạn nhất thế giới, từng ngôi sao xoay vòng và cuộn tròn cho đến khi chúng tỏa sáng rực rỡ trên nền đen của bầu trời quang đãng.

Felix kinh ngạc.

Seungmin siết chặt eo em trong khi em nhìn chăm chú vào cửa kính một cách mãn nguyện. Felix dựa lưng vào cậu, mắt không rời khỏi cửa sổ, để những vì sao phản chiếu vào đôi mắt của em.

"Seungmin," Felix thì thầm, giọng nói trầm ấm như rót mật vào tai Seungmin, "Cảm ơn."

Seungmin không đáp lại mà chỉ đặt một nụ hôn lên cổ Felix. Nhưng sau đó cậu nhận ra không chỉ có ánh sáng rọi vào từ cửa sổ mà còn có ánh sáng từ bóng họ hắt lên mặt kính.

Một nhịp đập rối rắm vang lên trong não Seungmin trước khi cậu xoay người lại để nhìn vào gương mặt của Felix, ngay lúc ấy, cậu đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến hơi thở của cậu như ngừng lại.

Những chấm vàng trên mặt Felix đã biến mất, được thay thế bằng những ngôi sao vàng nhỏ lấp lánh giữa những đốm tàn nhang của Felix.

Felix có những ngôi sao trên gương mặt em.

"Felix," từ đó rơi khỏi môi Seungmin trước khi cậu kịp nhận ra, giọng cậu thốt lên đầy kinh hãi như một tiếng thì thào, "Felix, chúa ơi."

Lông mày Felix nhíu lại bối rối, đôi mắt màu vàng của em đối diện với ánh mắt quan tâm của Seungmin. Seungmin chỉ mỉm cười với em, đưa tay lên vén vài sợi tóc vàng vương trên mặt Felix.

"Em thật đẹp," Seungmin nói, khuôn mặt của Felix lấp lánh vì ngạc nhiên, "Tớ yêu em không sao kể xiết."

Sau những lời đó, toàn bộ gương mặt Felix như bừng sáng, những ngôi sao trên má em lấp lánh như những hạt kim tuyến nhỏ. Seungmin gần như ngừng thở một lần nữa, không thể rời mắt khỏi bầu trời đêm phản chiếu quá đỗi lộng lẫy trên làn da của Felix.

"Em cũng yêu bạn lắm," Felix nói, tay em tìm tới tay của Seungmin và siết chặt nó, "Yêu bạn vô vô cùng."

Ngực Seungmin nóng lên, bàn tay cậu bình tĩnh vươn tới ôm lấy má Felix. Cậu kéo mặt cả hai sát lại nhau hơn, ngón tay cái khẽ lướt qua những ngôi sao trên má Felix khi môi họ chạm nhau.

Chỉ là một nụ hôn ngắn ngủi, chỉ một cái chạm môi nhẹ nhàng thôi nhưng cũng đủ khiến cả hai tan chảy như caramel. Seungmin có thể cảm nhận được mật ngọt chảy trong huyết quản, sự ngọt ngào từ tận xương tuỷ của mình.

Những ngôi sao trên gương mặt của Felix lại càng toả sáng mạnh mẽ khi họ tách ra. Seungmin áp trán vào trán em, tận hưởng cái cách Felix thả lỏng dưới sự âu yếm của cậu.

"Ngôi sao nhỏ của tớ," Seungmin thì thầm vừa đủ lớn để Felix nghe thấy, "Ngôi sao nhỏ của riêng mình tớ."


Tớ thích đọc comment lắmmm

Hãy comment cho tớ zui iiii

Khen chê góp ý gì cũng được :3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip