Chap 2 H

CẢNH BẢO CHAP NÀY SẼ CÓ TÌNH TIẾT TRÊN 18+, NẾU KHÔNG  ĐỦ TUỔI AND KHÔNG NHAI ĐƯỢC VUI LÒNG OUT, CHAP NÀY CHỈ LÀ H VUI VẺ CHƯA NHIỀU TÌNH TIẾT CÓ THÊ BỎ QUA

ĐÃ CẢNH BÁO+++++++++++++

Hiện tại

Trong một căn phòng ở tầng cao nhất của trụ sở chính băng Touman, ' Leng keng ' tiếng va chạm của dây xích. Em hiện tại đang ngồi trên chiếc giường êm ái nhưng dưới cổ chân lại là một cái xích, em ở đây bao lâu rồi?

Em chẳng nhớ nổi nữa, từ khi đến đây em  luôn bị bao quanh bởi những cảm xúc tiêu cực, sự sợ hãi và tuyệt vọng lấn át em, chúng khiến em mệt mỏi và đau khổ, nhưng cái khiến em đau đớn hơn bao giờ hết ở đây chính là các thành viên của Touman.

Họ nói họ yêu em nhưng họ chỉ toàn làm em đau. Khi mới bị bắt đến họ đối xử với em rất dịu dàng nhưng dần dần họ bắt đầu lộ bộ mặt thật.

Họ chỉ cho em mặc vỏn vẹn một chiếc sơ mi trắng dài tới đầu gối bên dưới thì không có gì, họ bắt em phải thỏa mãn dục vọng của họ, nếu phản kháng em sẽ phải chịu phạt, em đau lắm, em cầu xin họ thì họ lại càng lấn tới.

Khi em không còn sức để phản kháng hay cầu xin thì họ mới bỏ đi, dần dần em không phản kháng hay cầu xin nữa, mặc kệ bọn họ muốn làm gì, em chỉ biết chịu đựng, chịu đựng, chịu đựng...

Đang thơ thẩn nhìn ra ngoài cửa sổ thì bỗng phía cửa vang lên tiếng ' cạch ' , người đàn ông với mái tóc tím bước vào.

" Takemichi, em hãy ăn chút gì đi nhé, không là sẽ mệt lắm đấy. " Mitsuya

" À hôm nay tới lượt Mitsuya..." Em không trả lời.

Mitsuya đặt thức ăn lên bàn rồi bước lại chiếc giường ngồi xuống. Anh nhìn ngắm người thương một cách say đắm, mái tóc màu đen xù mềm mại, làn da trắng hồng mịn màng, đôi mắt màu xanh thẳm.

Nó không còn tràn trề năng lượng và hi vọng như trước nữa, đương nhiên anh biết vì sao chứ. Nhưng anh không nỡ buông tay, càng không thể buông tay.

Anh đã thương thầm em từ lâu nhưng không đủ can đảm để nói ra, tình yêu này khiến anh phát điên nhưng chỉ cần được gần gũi với em, được nhìn thấy nụ cười của em anh đã cảm thấy đủ rồi.

Nhưng em lại nói rằng muốn ra đi, anh không thể nào chấp nhận, vì vậy anh đã cùng bọn kia lập ra kế hoạch giam cầm em.

Tuy rằng, như vậy khiến em không vui, không còn cười với anh như trước nữa. Nhưng đổi lại, em vẫn ở bên cạnh anh, như thế anh đã mãn nguyện rồi.

Nhìn ngắm em thế này khiến cho anh càng rung động hơn. Không thể kiềm chế được mà nhào người tới hôn lấy bờ môi hồng nhuận của em.

" A~ Thơm quá, mềm quá, ngon miệng quá!! "

Em bị anh hôn bất ngờ nên không kịp chuẩn bị. Chiếc lưỡi ranh ma của anh len lỏi vào trong khoang miệng của em tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được thứ trơn mềm kia của em.

Em không thể phản kháng, cũng không được phép phản kháng. Nếu phản kháng sẽ bị phạt, em không muốn đâu.

Em thuận theo nụ hôn của anh cho tới khi gần hết hơi, mới đấm vào lồng ngực của anh. Anh luyến tiếc rời khỏi đôi môi mềm mại ấy. Giữa môi hai người kéo ra một sợi chỉ bạc gợi tình.

" Em có đói không? " Mitsuya mỉm cười vuốt ve khuôn mặt của em mà hỏi.

" T..Tôi kh.." Takemichi

Chưa kịp nói hết thì Mitsuya đã đặt tay lên môi em ngăn lại.

" Shhh! Nói như nào mới đúng, hửm? Muốn bị phạt sao. " Mitsuya cười nhẹ.

" E...Em không đói..." Takemichi siết nhẹ tay ngước lên nhìn anh.

" Oh! Nhìn tôi với ánh mắt đó sao? "

"  Sẽ chết người đấy, em biết không..."

" Em không đói, nhưng tôi đói rồi nên là, tôi ăn nhá. "

" Nhưng...em cảm thấy không khỏe lắm. " Takemichi lắc đầu nguầy nguậy lùi về sau.

" Ể, nhưng em gây ra thì phải chịu hậu quả chứ. " Mitsuya

" Em gây ra việc gì sao? " Em ngước lên nhìn anh, trả lời một cách đầy nghi hoặc và ngây thơ.

" Đây này. " Mitsuya

Anh nắm lấy tay em đặt lên nơi đũng quần cộm lên như một túp lều. Em đỏ bừng mặt vội rụt tay về.

" Giờ em tính sao đây? " Mitsuya

" Em... Anh có thể làm một lần thôi không?! " Em ngượng ngùng đáp.

" Đáng yêu quá~ "

" Oh! Nếu em muốn, vậy thì chỉ một lần thôi! " Mitsuya cười cười mà vuốt ve thắt lưng em.

" Sao mình cứ thấy nụ cười của Mitsuya cứ gian gian làm sao ấy?? "

______________________________

Vài giờ sau trong căn phòng

" Á! Ah.... Ah... Ah... Khoan... Ư... Ức " Takemichi ôm lấy anh mà rên rỉ.

" Sao thế? Mạnh hơn à? " Mitsuya vẫn tiếp tục đưa đẩy kịch liệt bên trong em.

" Ah... Ức... Hức..Ah... Không.... Anh... Đã..n.. nói.. chỉ làm ... một..l..lần.. thôi mà " Takemichi thút thít đẩy đẩy anh.

" Hả? Tôi nói thế bao giờ vậy? Em nhớ nhầm rồi. " Mitsuya hôn lấy môi em mút mát, tiếng chùn chụt vang khắp căn phòng.

Tay anh không quên ngắt véo đầu vú nhỏ của em, vì bị kích thích mà chúng cương cứng lên, còn hông anh thì cứ thúc những cú thật mạnh, thật sâu vào điểm gồ lên bên trong em.

Em bị anh đâm liên tục vào điểm G, miệng chảy nước dãi, sướng tới không thể thốt nên lời. Chỉ có thể phát ra những âm tiết vô nghĩa. Lúc này em chỉ có thể cong chân hưởng thụ những khoái cảm mà anh đưa đến.

"  Ưm.. ưm... Oh... Anh... Đồ khốn... Lừa đảo....ah... Ah ư...ư...ư " em cố phản kháng lại thứ khoái cảm kia

" Không phải tại anh lừa em, mà vì em quá ngây thơ thôi! " Anh vừa nói vừa véo vào cặp mông tròn lẳn của em, khiến em không nhịn được mà rên lên.

Anh ép sát thân dưới xuống người em, đưa đẩy không ngừng, tay không quên lần mò xuống phía dưới, ấn chặt lỗ nhỏ trên quy đầu của em. Takemichi giật nảy người.

" Ứm.. ức.. L.. Làm gì vậy, a... anh... đồ khốn. Mau thả ra.. ah.. ah.. ứm.. ư "

" Hư quá, lại dám mắng anh sao, phải phạt thôi "

" Kh.. Không muốn, không muốn bị phạt, em xin lỗi, em xin lỗi mà hức.. hức "

Mặc kệ lời cầu xin của em, Mitsuya vẫn tiếp tục điều mình muốn làm, anh với tay lấy một sợi ruy băng đã treo sẵn kế bên giường, cột chặt vào vật nhỏ đang ướt đẫm của em.

" Mitsuya, em xin lỗi mà hức.. anh tha cho em lần này đi có được không.. huhu. Em muốn ra rồi, nha nha, làm ơn đấy huhu.. hức "

" Đã không chịu nổi rồi sao? Thế phải nói như nào đây hả? Hửm? "

" N.. nói như thế nào hức.. ư... " em thút thít, tròn mắt nhìn.

" Đương nhiên là em phải biết rồi, rõ ràng chúng ta đã sớm dạy em. "

" Như.. nhưng mà... "

" Oh, thế thì đành chịu thôi, tôi không giúp được em rồi " vừa nói Mitsuya vừa đâm thúc kịch liệt hơn, tay không quên vuốt ve lên xuống cậu bé của Takemichi.

" Em.. em biết rồi hức huhu, Mitsuya, anh.. anh mau b.. bắn vào đi, em muốn nhận lấy thứ dịch nóng bỏng ấy ! "

" Ngoan, giỏi lắm, cho em "

Vừa hôn chụt lên trán em, anh liền giật phăng sợi ruy băng rồi thúc thật mạnh thật nhanh vào cái lỗ mềm mại ấy.

Cuối cùng dương vật thô cứng của Mitsuya phóng thẳng dòng timh ấm áp ấy vào trong em.

Bên trong Take được lấp đầy một cách nhanh chóng, em cong người đón nhận dòng tính xối xả ấy. Sướng đến cong cả chân, tay em bấu chặt lấy lưng anh.

" Sao lại sướng tới vậy, rõ ràng mình không thích nó, nhưng... Thôi mặc kệ cuối cũng cũng xong rồi. "

Em thở phào nhẹ nhõm, ngay khi em gần như thiếp đi thì một bàn tay chộp lấy mông em mà xoa, giật mình em mở choàng mắt

" An.. anh lại muốn làm nữa à? Không tôi không muốn "

" Haha, anh cũng cố rồi, nhưng nhìn dáng vẻ của em anh không kiềm chế được. Xin lỗi nhé cục cưng nhỏ! "

Nói xong anh lại vồ tới người em, tiếp tục rong ruổi trên người em, dù em đã mệt đến ngất đi.

Cuộc hoan ái kéo dài đến tận chiều tối. Sau khi làm xong anh rửa sạch cơ thể giúp em, em thì chỉ biết mặc kệ anh, em đã không còn sức để làm gì nữa.

Ý thức em vẫn còn mơ màng. Khi nghe tiếng Mitsuya đã đi thì em lại cảm giác có một đôi mắt nóng rực đang nhìn mình.

         " Em đáng yêu lắm bé cưng,

      Hương vị của em cũng rất ngon. "

______________________________________

Lần đầu tiên viết H luôn á mọi ngừ, mn thấy ổn không ạ, nếu không thì mn nhớ góp ý để tôi rèn thêm nhá 😆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip