chương 80
Hamma bước ra phía truớc, theo sau hắn là 1 đám người còn nhiều hơn đám lúc nãy. Tầm 100 người mặc băng phục trắng tiến đến gần chỗ họ.
"Phiền thật đấy"
Hắn và Mikey chẳng mấy chốc đã đứng đối diện nhau, cũng giống như lúc trước hắn ăn ngay cú đá của anh sau khi cả 2 có lời qua tiếng lại.
*Phịch
"Haha nhanh thật đấy Mi-"
Hắn chợt khựng lại khi ánh mắt cậu và hắn chạm nhau trong 1 khoảng khắc. Hắn đã nhận ra cậu mất rồi, Takemichi nhanh chóng lùi về phía sau núp sau bóng lưng Mitsuya.
Hamma đứng đấy nhìn chằm chằm vào chỗ cậu 1 lúc rồi tặc lưỡi tiếp tục châm chọc Mikey như cách hắn đã từng làm, hắn rất giỏi chọc tức người khác khi mà Mikey vừa nghe được 1 2 câu đã tiếp tục lao đến đấm hắn.
"TAO SẼ GIẾT MÀY Ở ĐÂY, SẼ KO CÒN MIKEY VÔ ĐỊCH NỮA ĐÂU"
Thế rồi khi mà Mikey sắp 1 mình lao vào 100 con người kia thì "Bọn họ" đã đến. Các đội trưởng và thành viên Touman nhanh chóng tràn vào và yểm trợ tổng trưởng.
Mikey nhìn sang cậu rồi nói:
"Tên to xác ấy nhờ anh chăm sóc vậy"
"Ừm"
Trận chiến bắt đầu.
"Uraaaaaaa!!!!!"
---
Ở phía bên ngoài Takemichi cõng theo Draken cùng kiếm chỗ trách đi cuộc chiến, theo sau cậu là Emma và Hina.
"Anh...mau bỏ tôi xuống đi.. Tôi phải quay lại.. Với Mikey"
"Có cái nịt á, nằm yên đi có muốn anh bỏ mặc sau này ko thèm lo cho cậu nữa ko?"
Draken lặng lẽ im thít đi, nằm gục trên vai cậu. Lúc này Emma mới cảm thấy bất an, lên tiếng hỏi cậu.
"A-anh ơi... Liệu đi đường này có đúng ko anh, lối ra ở hướng ngược lại cơ mà"_Emma
"Xe cứu thương cũng..."_Hina
Takemichi dừng lại, cố gắng thuyết phục Ema và Hina tiếp tục cùng cậu đi tiếp.
"Ko sao đâu, đứa cứ tin anh đây là đường tắc chắc chắn vẫn sẽ đến kịp trước khi xe cứu thương đến!"
Con đường họ đây đi là 1 lối tắc mà Takemichi đã cất công tìm ra 2 ngày trước. Cậu thừa biết rằng Kiyomasa và đám đàn em đang đợi họ ở hướng ngược lại, cậu ko có thời gian cho 1 trận chiến vô nghĩa.
Giữa cậu và hắn vốn đã ko còn bất kì mối liên kết thảm hại nào vì chính cậu đã tự cắt đứt nó từ lâu rồi.
Việc quan trong bây giờ là Draken, vết thương của cậu ta ko nghiệm trọng nhưng việc bị hở vết thương dưới cơn mưa dữ dội như thế này khiến cậu ta đang dần mất máu.
Takemichi không thể ngừng nôn nóng lo cho Draken, ở phía sau Hinata vừa dìu Ema đi vừa nhìn chăm chăm vào bóng lưng hối hả của cậu. Đã bao lâu rồi cô mới lại được thấy hình ảnh cậu quyết tâm mãnh liệt như thế khi giúp đỡ 1 ai đó nhỉ.
Kí ức hoài niệm cứ thế mà hiện lên trong tâm trí cô gái trẻ. Nhưng cô ko có thời gian để hồi tưởng cô phải ở bên cậu, dõi theo cậu từ phía sau. Dù là cô có yếu đuối về mặt thể chất như thế nào đi nữa thì vẫn sẽ ko từ bỏ lời hứa bảo vệ cậu.
Cuối cùng thì sau 1 chạy đua với thời gian thì họ cũng đã đến kịp, xe cứu thương đã đến nơi. Cậu đưa Draken lên xe, căn dặn Emma chăm sóc anh.
Ban đầu cô đã tỏ ra là ko muốn bỏ lại cậu ở đây mà nhất quyết phải có cậu đi cùng để đảm bảo an toàn cho cậu nhưng Takemichi đã từ chối vì Draken người cần được bảo vệ đã an toàn còn cậu vẫn phải quay lại chỗ Mikey.
Thế là Takemichi ở lại cùng Hinata vì cô cũng chẳng muốn rời xa cậu. Takemichi lúc đầu còn khá bối rối vì 2 cô này nàng hình như "bảo quản" cậu hơi quá nhưng vẫn để Hinata đi theo mình.
Cậu đã quay lại chỗ Mikey ngay lúc đó.
Bãi đổ xe của lễ hội bây giờ như 1 bãi chiến trường hỗn loạn. Cả 2 băng lao vô nhau như điên, nhưng nhìn qua thôi thì cũng thấy được rằng Touman mới là người chiếm lợi thế trước Moebius.
"Trời ạ..."
Cậu thốt lên đầy bất lực.
"Hina em nhau lại chỗ kia trốn đi, để anh đi tìm Mikey và đám nhóc kia đã nhé"
"Vâng..."
Cậu chạy vào cuộc hỗn chiến, nhẹ nhàng tình cảm lướt qua các báo thủ đang đấm nhau tới tấp. Sau 1 hồi luồn lách thì với thân hình mi nhon và thao tác nhanh nhẹn cậu cũng chui vào được vị trí trung tâm để tìm kiếm tên lùn kia.
"HYA HAHAHAA"
Tiếng gầm rú à ko tiếng cười thất thanh của Hamma vang khắp bãi xe. Có lẽ là thanh quản hắn được Nanami-san huấn luyện rất tốt =))
Có vẻ như hắn là Mikey vẫn chưa đụng độ nhau, nhìn qua qua cách trái cậu thấy có 1 dáng người nhỏ nhắn đứng đấy, hiên ngang nắm đầu từng tên quay bay tứ tung ಡ ͜ ʖ ಡ.
Nhìn Mikey lúc này thật sự rất cục súc, cậu ta sau khi xử xong đám tép riu kia thì lại lao vào nói chuyện với Peyan.
Cứ tưởng họ sẽ lại có cuộc trò chuyện mặt đối mặt đầy cảm động dưới cơn mưa tầm tã như những người anh em, đồng đội thân thiết thì...
*Bộp
Mikey quơ tay hun nhẹ vào má Peyan khiến anh ngã nhào ra đất. Mikey leo lên người anh, nắm lấy cổ áo Peyan rồi la hét.
"Cái tên ngốc này nếu ngay từ đầu tên khốn nhà cậu biết chuyện gì liên quan đến Pachin ngày hôm đó thì phải mở miệng ra nói chứ!!?"
"Đm!"
Mikey điên cuồng nắm áo lắc Peyan qua lại khiến cậu nhìn thôi cũng muốn xỉu dùm, xem mà nhức nhức cái đầu.
"Mau mở miệng ra nói xem là rốt cuộc hôm đó có chuyện gì xảy ra xem nào!!!!"
Lúc này Peyan mới từ từ tỉnh táo lại rồi vội vàng giữ tay Mikey lại, tỏ ý muốn giải thích rõ ràng.
"M-mày buông tao ra đã!"
"Hừ"
Thấy 2 người họ bình tĩnh rồi thì cậu cũng chầm chậm đi đến, cậu cũng muốn biết rõ rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà khiến Pachin bị bắt như vậy. Ko lý nào lại chỉ vì chuyện của cậu mà cậu ta lại hành động nông nổi như vậy.
"Thật ra..."
"Pachin... là bị Osanai gọi đến chỗ hắn"
Takemichi 2 mắt trợn tròn như ko thể tin vào lời nói của Peyan.
"Nhưng mà... Tại sao hắn ta lại làm thế?"_Takemichi
"Tôi cũng ko biết... Kể từ sau khi anh Takemichi mất tích được 2 tiếng thì đột nhiên Pachin sau khi đi đâu đó bên ngoài về nhà bảo với tôi rằng Osanai đã gọi cậu ấy đến 1 địa điểm mà hắn đưa sẵn"
"Hắn còn nói là biết anh đang ở đâu, nói rằng Pachin chỉ được đến 1 mình"
"Ban đầu tôi đã ra sức ngăn căn cậu ta nhưng cậu ta nhất quyết muốn đi còn dặn tôi là ko được nói lại cho Mikey và Draken biết, lúc ấy tôi cứ nghĩ rằng Osanai chắc chắn đang muốn đánh úp Pachin nên sau khi cậu ta đi tôi đã tập hợp hết đàn em trong phiên đội ra và âm thầm đi yểm trợ cậu ta"
"Nhưng..."
Sắc mặt Peyan bỗng trầm đi thấy rõ, đội mắt thể hiện rõ sự buồn rầu.
"Khi đến nơi thì cảnh sát đã ập đến bắt cậu ấy đi, tôi đã chứng kiến mọi thứ, Osanai nằm lăn ra đất đầy máu me còn có 1 con dao nhỏ nằm kế bên còn Pachin thì bị bắt đi"
'Vậy ra là ko phải cậu ấy tự tìm đến Osanai mà là Osanai chủ động gọi Pachin đến, nhưng... Tại sao tên đó phải làm thế?'
Takemichi lòng đầy hoài nghi, ko thể nào có chuyện vô lý như vậy được, kể từ sau trận chiến trong nhà kho thì vai trò của hắn đã kết thúc rồi mà? Đáng lẽ hắn sẽ ko làm bất lương nữa và tiếp tục tiếp nối công việc của gia đình như trước đây chứ?
Lẽ nào hắn đổi tính? Lẽ ra khi thoát khỏi kế hoạch của Kisak-
Takemichi ngớ người, đúng rồi là Kisaki. Ko thể nào có chuyện hắn ko căn thiệp vào vụ này cả. Vậy là cậu đã có câu trả lời hợp lý cho việc Pachin đột nhiên đến chỗ Osanai. Chỉ còn 1 vấn đề mà cậu phải làm rõ thôi.
"Nè Peyan, sao cậu lại chắc chắn rằng Pachin ko đâm Osanai"
Lúc này, ko chỉ Pe mà cả Mikey cũng phải ngước nhìn cậu đầy ngỡ ngàng mặc cho trận chiến đang diễn ra căng thẳng hơn bao giờ hết.
---
Hi mn 😘
Sorry vì mấy nay lười đăng chap mới nhá 🤭
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip