Chương 20: Câu chuyện của họ (1)
Sân bay
Có một ông chú trung niên đang đi quanh tìm kiếm hình bóng nhỏ nhắn của một cậu thiếu niên trẻ tuổi. Chợt ông dừng bước, rồi càng lúc càng tiến về phía trước với tốc độ nhanh hơn, miệng thì không ngừng gọi: "Takemichi, bên này"
Chuyện là khi vừa mới xuống máy bay, cha mẹ Take nhận được cuộc gọi từ bên công ty, nghe nói là có chuyện gấp, họ thật sự không cam lòng khi để cậu lại nhưng cậu khuyên họ nên đi, còn cậu thì có thể nhờ một người quen đến đây đón. Họ cũng muốn dẫn cậu đi lắm chứ.... nhưng không được, thôi thì họ đành tôn trọng quyết định của cậu vậy
"Ông chú đến nhanh thật" Cậu mỉm cười vẫy tay chào ông chú
"Không nhanh thì sao, haizz....thế bây giờ cháu muốn đi đâu, chú lai cháu về nhà nhé"
"Chú chở cháu về nhà chú là được, liệu có phiền không?"
"Không phiền đâu, nhà chúng ta luôn dang rộng cửa đón cháu" Nụ cười của người này rất hiền, nhưng chắc do vì dính máu quá nhiều nên cậu vẫn cảm thấy ớn lạnh khi thấy ông chú cười. Nhưng cậu biết rõ, ông ấy đang thật lòng với mình, Wakasa-san còn phàn nàn là ông ấy thương cậu hơn anh ấy mà
"Chuyện mà cháu nhờ...."
"Hoàn thành xong rồi, ta không ngờ là cháu hứng thú với cậu cả nhà Sano đó"
"Quen nên giúp thôi"
Cậu trước khi đi có nhờ ông chú bảo vệ một người giúp cậu, cậu nói sợ người này gặp nạn nên muốn ông bảo vệ. Lúc đầu ông cảm thấy nghi ngờ lắm đấy, người mà Takemichi nhờ ông bảo vệ giúp lại là tổng trưởng của bang đua xe nổi tiếng Hắc Long, cái bang mà con trai ông đang theo, bang Hắc Long đấy toàn người máu mặt có tiếng, tại sao lại còn nhờ ông để ý chứ? Nhưng ông vẫn chấp thuận giúp Takemichi. Cũng chính vì thế mà Shinichiro vẫn sống sót qua kiếp nạn
Chiếc xe sớm đã dừng lại trước cổng nhà Imaushi, bước xuống chiếc xe sang trọng. Cậu nhìn sơ qua quanh ngôi nhà này
"3 năm rồi, thật hoài niệm" Takemichi tham lam hít lấy khí trời, chất giọng trầm ổn nói ra những lời không hợp với tuổi của cậu
"Coi kìa, cháu giống như ông chú trung niên về thăm nhà sau bao năm xa cách vậy, không trêu cháu nữa, vào nhà trước đi, ta đi cất xe"
Cậu bước về phía trước, hướng tới cánh cửa, vừa đi vừa cảm nhận mọi vật xung quanh. Mọi thứ vẫn không hề thay đổi, vẫn là căn nhà của ba năm trước, y nguyên như vậy, vẫn là cái mùi hương quen thuộc từ cây cỏ xung quanh. Tất cả mang lại cho cậu cảm giác yên bình
Theo thói quen mở cửa
Takemichi sững người, trước mắt cậu là một thanh niên có mái tóc vàng kim, đôi mắt hiện lên sự ngang tàn như ngày nào.
Anh ấy vẫn chưa nhìn cậu, vẫn cúi đầu để xỏ giầy, anh nói: "Ông già về rồi đấy à, hôm nay tôi không ở nhà đâu, có nấu cơm rồi đấy...."
Vừa nói xong được câu này cũng là lúc anh nhìn cậu, đôi mắt ấy hiện rõ sự bất ngờ. Trong cái tình cảnh này thì cậu cũng chả biết phải làm sao nữa. Bèn dơ tay chào cậu: "Lâu rồi không gặp"
Cái giọng nói ất ơ, thiếu đòn đó nay đã chuyển sang một tông giowngj bẽn lẽn như nữ sinh đang tỏ tình với người mình thích: "Ta...Takemichi?"
"Vâng?" Cậu nghiêng đầu, bộ thấy cậu là như thấy ma sao mà mặt của anh đã đỏ rồi
Còn đang định tính xem tiếp theo thì cậu nên nói gì để khung cảnh bớt ngượng thì, "rầm" Wakasa tay nhanh hơn não lao thẳng tới chỗ cậu ôm cậu vào lòng rồi ngã nhào, một bên giày chưa xỏ kịp đã tuột ra. Ông chú vừa mới đi cất xe vào đã thấy khung cảnh này, không khỏi cười khẩy, tính ra là chỉ có Takemichi mới chị được cái tính gợi đòn của thằng nhóc này
________________________________________
Takemichi hiện tại vẫn đang trong nhà tắm nên chỉ còn lại hai cha con ở phòng bếp
Một khung cảnh thật ấm áp, ông chú đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn và Wakasa thì đang bắt tay vào nấu cơm cùng ông. Cái khung cảnh này sẽ thật ấm áp, yên bình như bao gia đình bình thường khác nếu như không có hai cái tủ lạnh di động đang tỏa ra
"Sao ông không nói trước là sẽ đi đón Takemichi sớm, như vậy thì tôi đã chuẩn bị đồ ăn tử tế rồi"
"Đây là cách nói chuyện với cha mày à thằng mất dạy này"
"Xưa ông chả nói với ông nội như thế, tôi chỉ học theo thôi" Wakasa nhếch vai tỏ ý khiêu khích ra mặt
"...."
"Mà nấu tử tế là..."
"À....mấy thức ăn đấy là đồ còn thừa từ hôm qua đó, định tính đi nấu một bữa tử tế nhưng nghĩ lười quá"
"Mày không thấy có lỗi à con?"
"Có chết được đâu"
U ám lạnh lẽo- một từ chuyên dụng nếu như miêu tả về gia đình Imaushi
Imaushi Higo một trong những sát thủ chuyên nghiệp nhất ở vùng Kansai, chuyên nhận nhiệm vụ khó và có tỉ lệ hoàn thành thấp hơn 50%. Gia đình Imaushi xưa nay đều thế, họ sống nhờ quan hệ máu lạnh và sự rèn luyện các sát thủ, chính vì thế mà đôi khi có những luật cổ hủ khó chấp nhận được
Imaushi Higo sẽ tiếp nối sự nghiệp cha để lại và dự tính không kết hôn, cùng lắm là nhận nuôi một đứa trẻ thông minh hiểu biết hơn người ở viện mồ côi và huấn luyện thôi. Nhưng...trong một lần thi hành nhiệm vụ, anh đã suýt mất mạng cũng may là nhờ có cô ấy. Ông đã chốn trong một phòng khách sạn và gặp người phụ nữ ấy, cô ta đồng ý sẽ giúp anh che dấu thân phận, nhưng đổi lại là một điều kiện......... (vào hotel thì biết gì rồi đấy). Sau hai năm kể từ khi chuyện ấy xảy ra, cô ta đã gửi một kiện hàng kèm theo một lời nhắn "Sản phẩm của anh đó, tôi không chịu trách nhiệm đâu"
Imaushi Wakasa là cái tên mà cô ta đã đặt trước cho đứa con của hai người, khi mà cái tên này được dòng họ nhà Imaushi biết được, họ đã rất tức giận thamah chí là chửi rủa nặng nề, họ bắt ông chú phải lựa chọn một là bỏ đi, hai là ra khỏi nhà. Imaushi Higo đã chọn cái thứ hai
Từ đó ông xin rút khỏi thế giới ngầm và chuyển đến Tokyo sinh sống để cắt đứt mối quan hệ với chính gia đình của ông
Suốt 7 năm, ông chật vật trong khó khăn vất vả, bị xã hội đè nén, nhiều lần người nhà của ông đã tới và khuyên ông nên chọn từ bỏ anh giờ còn kịp. Higo nhất quyết từ chối, ông chú đã quyết tâm vẫn giữ anh lại
Cho đến khi đến ngày định mệnh đó, tổ chức ngầm mà ông đang hoạt động theo hiện tại tình cờ có một cuộc giao dịch tại quán ramen nơi ông hay tiến tới. Ông đã bị chuốc say liên tục bởi các cấp cao của mình, người ta nói uống rượu để giải sầu, đúng vậy cái sầu của ông chính là những tên đã chuốc say ông đó, những tên cặn bã đó chính là người trực tiếp đẩy ông xuống tận cùng của xã hội trong 7 năm qua, một con số rất dài. Chưa bao giờ ông lại vì người khác mà chịu nhục như này. Trong cơn miên man, những kĩ năng vốn dĩ dùng để ám sát trước kia như một cái ổ khóa rỉ sét bật tung ra nhờ cơn gió lớn mang mùi rượu. Nó bộc phát ra.... và đêm hôm ấy xảy ra vụ án mạng thảm sát 5 người liên tiếp dưới sự chứng kiến của mọi người trong quán, bao gồm cả tổ chức đó
Higo đã lọt vào tầm mắt của tên cầm đầu của tổ chức đó, hắn ta biết những động tác đó của ông, đúng vậy, hắn không nhầm được, ông chính là tên sát thủ nổi tiếng của vùng Kansai đó. Sau đó Imaushi Higo đã quay trở lại thế giới ngầm và hoạt động ở vùng Kantou này, sau đó lan ra cả nước ngoài. Cuộc sống của bố con hai người đã khá khẩm hơn
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip