Xà Vương #1

Cp: Raphael x Thaddeus

Kiếp trước là em hại ta, kiếp này ta sẽ đòi lại tất cả

----------~/~----------

Từ bé những đứa trẻ đã được dạy rằng không được đi vào rừng vì nơi đó là nơi ngủ của Xà Vương. Một vị âm dương sư vào hàng nghìn năm trước đã dùng mạng của mình để ru hắn vào giấc ngủ và bây giờ chẳng còn ai có khả năng ấy nữa, nếu Xà Vương thức giấc sẽ là tai họa ập đến nhân gian.

Những đứa trẻ kia đều sợ hãi và không dám bén mảng đến khu rừng đó nữa. Trừ một đứa.

Thaddeus từ nhỏ đã kỳ quái, sống cách xa làng và nhà luôn đóng kín. Từ sau khi căn nhà đó đột nhiên bốc cháy Thaddeus mới đi lang thang khắp làng. Khù khờ như trẻ ngốc nên ai cũng xa lánh.

Sự việc căn nhà đột nhiên cháy họ cho rằng cha mẹ cậu đã làm gì đó xấu xa nên mới trừng phạt. Cứ như thế lời đồn bất chính gán lên đầu đứa trẻ sáu tuổi, hủy hoại tủi thơ của cậu.

Mà Thaddeus cũng thật kỳ quái chính bản thân cũng nhận ra. Khi đứng trước cổng làng và nhìn vào khu rừng cấm cậu luôn thấy một luồng tà khí mạnh mẽ áp đảo đến khó thở. Chỉ khi trở về căn nhà mục nát mới có thể bình thường trở lại.

Cũng như bao đứa trẻ khác, Thaddeus cũng được căn dặn nhưng... Xà Vương đã thức dậy từ lâu rồi kia mà.

Lời nói non nớt chả ai tin, cho rằng Thaddeus điên rồi càng ngày càng xa lánh cậu.

Cho đến một đêm.

Khi âm khí đột ngột tiến lại gần làng, Thaddeus co ro trong đống củi mục sợ hãi không biết nên làm gì. Nhưng... Âm khí đến gần vẫn không làm cậu khó thở, Thaddeus siết chặt vòng tay cha để lại co rúm người.

Đêm đó cả làng không xảy ra chuyện gì, chỉ có Thaddeus là phờ phạc vì bị nhìn chằm chằm cả đêm.

Sau đó không xuất hiện nữa. Xà Vương không đến mà nhìn cậu nữa.

Thời gian kéo dài tận mười năm.

Mười năm dài cuốn theo nhiều biến cố. Bí mật của gia đình cậu bị bốc trần chỉ vì một tên đạo sĩ đi ngang qua.

Gã đàn ông đó run sợ dập đầu với cậu nhưng cũng chính gã đã đẩy cậu vào vực sâu không lối thoát.

Gã đạo sĩ đó đã hét lên rằng: " Nó... Nó là con cháu đời sau của ngài âm dương sư đã phong ấn Xà Vương. Mang trong mình sức mạnh khủng khiếp khiến Xà Vương thức tỉnh "

Xà Vương thức dậy chính là tai họa. Ngôi làng nằm gần nhất sẽ chịu nhiều ảnh hưởng nhất. Trưởng làng lẫn người dân không tôn trọng mà còn cay nghiệt đuổi Thaddeus đi.

Thaddeus siết chặt vòng tay của cha, vẫn bình tĩnh nói: " Cha mẹ tôi vẫn luôn bảo vệ ngôi làng khỏi ánh nhìn của Xà Vương. Các người lấy tư cách gì cướp đoạt mạng sống của cha mẹ tôi bây giờ còn đuổi tôi đi? "

Vụ cháy là có người làm cha mẹ đã tính toán mọi chuyện nên Thaddeus và đồ vật quý báu của tổ tiên mới còn nguyên vẹn. Họ không oán hận ai nhưng Thaddeus thì có. Chỉ là... Sự lương thiện lấn át thù hận, cậu cũng dần quên đi và tiếp tục sống như cách cha mẹ sống trước kia.

Thaddeus rất có thiên phú. Sau khi tròn mười tuổi đã bắt đầu củng cố lại mọi thứ trong căn nhà cũ nát, tiếp tục bảo vệ ngôi làng để rồi giờ đây bị chính người hết lòng bảo vệ đuổi đánh.

* Bộp! *

Một quả táo ném thẳng vào đầu cậu, đau nhói.

Thaddeus nhìn về phía người vừa ném, một cô bé đang sợ hãi rưng rưng nước mắt. Thaddeus mỉm cười, nhạt quả táo lên lau sơ sài rồi gặm.

" Ừm, táo nhà em trồng ngọt lắm ". Cậu mặc kệ tất cả, nếu cậu đi ngôi làng này sẽ không yên ổn với tà khí ngày một lớn mạnh của Xà Vương. Không có kết giới bảo vệ, bọn họ sớm muộn gì cũng bị bức đến chết dần chết mòn.

Tên đạo sĩ kia vẫn không buông tha. Gã sẽ ở lại đây và muốn đuổi Thaddeus đi để chiếm lợi, Thaddeus biết chứ nhưng xem xem tên này sẽ làm gì.

Nhưng không ngờ nước đi của gã khiến cậu sững sờ.

" Xà Vương đang nổi giận, chúng ta hãy mang tên này cống nạp để dỗ ngài ấy nguôi giận. Như thế nơi này mới an toàn "

Trưởng làng đã đồng ý, người dân cũng đồng ý.

Trong một ngày có quá nhiều biến cố. Thaddeus bị xa lánh đã đành còn bị bắt đem đi cống nạp. Lòng cậu nguội lạnh, hoàn toàn không có ý định phản đối.

Ngay trong đêm, dân làng trói cậu ném vào rừng sâu rồi bỏ chạy trối chết.

Thaddeus nằm đó, cơ thể bầm tím vì bị đánh còn bị trói. Yếu đến mức không nói chuyện nổi.

Xung quanh tà khí dày đặc, cậu lồm cồm bò dậy dựa lưng vào gốc cây mệt mỏi thở hắt ra. Trong đáy mắt lóe lên một tia sáng, cậu đảo mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không đen kịt trước mặt.

Tiếng sột soạt vang lên, một con rắn to tướng bò ra.

Thaddeus mím môi, theo bản năng co người lại. Nhưng con rắn đó không làm gì cả, chỉ bò đến quấn quanh người cậu, cắn đứt dây trói.

Nó uốn lượn bên trong quần áo, cái đầu trơn bóng cọ vào cổ Thaddeus, cái lưỡi dài thè ra liếm láp.

Thaddeus rùng mình vội vàng bắt nó ra: " Lão yêu quái biến thái "

Tà khí dày thêm một chút cắt vào tay Thaddeus một vết nhỏ, cậu liền thả nó ra.

Con rắn nhỏ liền hóa thành người, một tên đàn ông cao to lực lưỡng đứng trước mặt Thaddeus, ánh mắt nhìn cậu như đang săn mồi.

" Linh khí của em vẫn thuần khiết như xưa ". Hắn liếm môi nói: " Ta muốn nếm thử "

Như nhớ ra gì đó, hắn ngồi xổm xuống nâng mặt Thaddeus lên: " Gọi ta là Raphael. Nhớ cái tên này chứ? Là em đặt cho ta "

Thaddeus lắc đầu hoàn toàn không biết gì.

Raphael không tức giận chỉ cảm thấy nực cười.

Âm dương sư vĩ đại đó dùng máu để phong ấn hắn đưa hắn vào giấc ngủ nghìn năm. Để rồi giờ đây hắn tỉnh dậy đối diện với kiếp sau của người đó. Quên sạch ký ức, hắn tự nói về chuyện xưa như kẻ ngu ngốc.

" Thật thảm hại ". Mắt hắn nheo lại, cầm tay Thaddeus lên mân mê chiếc vòng phỉ thủy trên cổ tay cậu: " Là vật gia truyền? "

Thaddeus gật đầu.

Âm dương sư đó hy sinh bản thân chỉ để lại cho hậu thế chiếc vòng tay này mang theo chút linh khí của người. Truyền cho người mạnh mẽ trong gia tộc và rồi sau nghìn năm, gia tộc suy tàn chỉ còn món bảo vật này là vĩnh viễn tồn tại.

" Vật về chủ cũ "

Raphael bật cười: " Thảm hại ha ha ha. Sai lầm khi xưa là em không giết ta đấy ". Hắn hung hăng bóp chặt cằm Thaddeus, đai nghiến nói: " Sống kiếp này nhìn xem gia tộc của em đã mục nát đến thế nào rồi kia. Và nhìn xem, ta! Xà Vương đã mạnh mẽ đến mức nào rồi! "

Thaddeus nhăn nhó vì đau đớn, đầu cứ ong ong lên không hiểu Raphael đang nói gì. Tà khí quá nồng áp chế lên cơ thể yếu ớt này, Thaddeus suýt thì bị bóp đến chết.

Raphael thả Thaddeus ra, đứng trên cao nhìn xuống bộ dạng chật vật của cậu: " Trở về đi. Và chuẩn bị cho một tuần trăng nữa ta đến đón em về, trở thành tân nương của ta "

" Thaddeus à Thaddeus, kiếp này ta phải đòi lại tất cả những gì em gây ra cho ta. Mau đi đi, ta sẽ gửi sính lễ sang cho em vào ngày mai "

Thaddeus không còn nghe được gì nữa sau cái phất tay ấy, tai ù đi và rồi ngất xỉu.

Khi mở mắt ra lần nữa đã thấy bản thân đang nằm trên giường ở nhà, xung quanh là tiếng nói ồn ào của trưởng làng.

Căn nhà nhỏ của em ngoài bàn thờ tổ tiên thì bây giờ chật chội hơn hẳn, rất nhiều rương vàng bạc quý giá, gấm vóc để trong nhà và còn cả ngoài sân.

Cơ thể Thaddeus lạnh ngắt, vội vàng chạy ra ngoài.

Trưởng làng thấy Thaddeus liền túm tay cậu lại: " Thằng nhóc này! Mày đã làm gì vậy hả? "

Thaddeus run rẩy lắc đầu: " Cháu không biết, cháu... Tại sao cháu lại ở nhà, cái gì đây ạ? "

Trưởng làng im lặng lắc đầu. Đưa cho Thaddeus một lá thư đi kèm trong mười hai rương báu.

Đọc một lượt chỉ thấy choáng váng đầu óc. Thaddeus ném lá thư đi, run rẩy bước đến bàn thờ thấp hương.

Đốt mãi không cháy được làm Thaddeus thêm hoảng loạn. Cậu ôm lấy chiếc vòng chỉ để bình tĩnh hơn.

Ngay khi cấm ném hương, lư hương đột nhiên bốc cháy dữ dội. Thaddeus ngã phịch xuống, cậu không giỏi mấy chuyện đọc tâm nhưng chắc chắn họ đang tức giận lắm.

Là giận cậu, hay giận ai?

Ngọn lửa bùng lên rồi tắt sau vài phút. Thaddeus cắn môi đầy hoảng loạn.

" Phải làm sao đây... Làm sao đây... Cha ơi, mẹ ơi "

Thaddeus co rúm người lại ôm chặt chiếc vòng tay.

Là âm dương sư duy nhất trong gia tộc sức mạnh tuy có nhưng để so với Xà Vương thì hoàn toàn không bằng được. Hắn muốn cưới cậu, mục đích là gì thì không ai biết nhưng chắc chắn là không có gì tốt cả.

Tân nương của Xà Vương, kết cục chỉ có chết.

Trong thư có nói, nếu Thaddeus bỏ trốn hắn sẽ phá hủy cả ngôi làng. Thaddeus làm sao có thể chạy?

Trưởng làng sợ sẽ có tai họa nên suốt một tuần luôn canh gác cậu, giam lỏng cậu trong nhà.

Đến khi tròn một tuần trăng, vợ của trưởng làng bước vào để chuẩn bị cho cậu. Áo cưới trong rương được mang ra, Thaddeus bất đắc dĩ mặc vào. Sính lễ vàng vòng riêng được đeo hết lên người. Gương mặt tái nhợt được điểm thêm tí son phấn khác hoàn toàn với trước đó.

Con gái của trưởng làng không khỏi tấm tắc khen ngợi: " Xinh đẹp quá, nhưng tiếc là lại gả cho Xà Vương "

Thaddeus rũ mắt: " Chị, sính lễ đó... Chị giữ mà dùng. Coi như dùng mạng của em đổi lại sự thịnh vượng của làng. Bài vị của gia tộc em xin hãy gìn giữ cẩn thận "

Cô ấy mím môi, vổ vai cậu: " Nói bậy bạ! "

Trang điểm hoàn tất hai mẹ con trưởng làng rời đi để Thaddeus ngồi một mình trong căn nhà cũ kỹ.

Trước khi đi cậu thấp một ném hương nữa, lần này hương cháy nhanh cũng không bùng cháy. Thaddeus cắn môi, hoàn toàn không đọc ra được đây là ý gì.

Cậu vuốt ve vòng tay, chờ người đến đón.

Khi trời đến nửa đêm, cơn gió lạnh buốt thôi tung cửa nhà, một làn gió mang theo mùi hương kỳ lạ bay vào cuốn theo Thaddeus bay sâu vào rừng.

Nơi này cũng thật kỳ quái, có một dinh thự đặc biệt to lớn ấy vậy mà không ai biết.

Dinh thự to lớn, kẻ hầu người hạ đi quanh trang hoàng ngày cưới cực lộng lẫy.

Raphael xuất hiện với áo cưới đỏ, hắn mỉm cười hài lòng với thái độ ngoan ngoãn của Thaddeus.

" Thật đẹp ". Hắn cọ mũi vào cổ Thaddeus, tham lam hít lấy linh khí thoát ra khỏi người cậu: " Linh khí của em đúng là thuần khiết hơn bao giờ hết, ta có thể ngửi cả đời "

Raphael vác Thaddeus lên vai gấp gáp mang về phòng tân hôn. Hắn ném Thaddeus lên giường, bỏ qua lễ nghi ngay lập tức lao vào chiếm lấy đối phương.

Đôi môi mím lại bị Raphael cưỡng ép mở ra, lưỡi của hắn nhanh chóng luồng vào đem theo chút cay chát của rượu quấn lấy Thaddeus.

Hắn nhìn chằm chằm vào cậu, hư hỏng trêu chọc đến mức Thaddeus phải rít lên.

Tay Thaddeus đặt lên vai Raphael, linh khí yếu ớt đánh vào vai nhưng cũng chỉ là muỗi cắn. Raphael phấn khích nhìn sang rồi bật cười: " Tốt nhỉ? Chưa gì đã dở thói vũ phu đánh phu quân rồi sao? "

Thaddeus hét lên: " Không phải! Ngươi có giỏi thì giết ta, đừng hạ nhục ta! "

" Giết? ". Raphael che mặt, bã vai run run vì cười, tiếng cười vang vọng khắp căn phòng. Hắn xé toang quần áo của Thaddeus nói với giọng đầy ma mị: " Bảo rồi, em là tân nương của ta, chúng ta chỉ đang làm chuyện phu thê nghĩ sao có thể gọi là ta hạ nhục em? "

Giọng hắn trầm xuống mang theo chút đe dọa: " Nếu em không ngoan thì sẽ rất đau đấy ngài âm dương sư à "

Thaddeus cực kỳ sợ hãi, một lần nữa bị tà khí xung quanh hắn đè bẹp.

Thaddeus cũng chỉ có mười sáu tuổi, sức mạnh tự đọc sách mà luyện ra không ai dẫn dắt nên không có tiến triển gì. Yếu đuối, chỉ với một cái quất đuôi của Raphael cũng đủ giết chết cậu.

Không thể dùng máu để lại phong ấn Xà Vương, Thaddeus chưa có khả năng đó. Nói gì bây giờ vẫn là cá nằm trên thớt, Thaddeus co rúm người đầy sợ hãi.

-----~/~-----

Heee =))))) Xà Vương 2 cây x Bé âm dương sư 2 lổ 😩🤌🏻

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip