Xà Vương #4

Cp: Raphael x Thaddeus

----------~/~----------

Vừa đến dinh thự Raphael đã ném hổ con đi rồi mang Thaddeus vào phòng. Mặc kệ những món quà cậu mua cho hắn đi, bây giờ còn gì quan trọng hơn việc này chứ?

Tâm trạng Thaddeus tốt, còn chủ động cởi quần áo cho hắn.

Raphael không nhịn được mà ôm eo Thaddeus, vùi vào cổ cậu hôn xuống: " Ta mong chờ rất nhiều viễn cảnh em ngoan ngoãn như thế này "

" Em yêu ta rồi chứ? Thaddeus nhìn ta "

Raphael ôm gương mặt Thaddeus, đôi mắt hổ phách của hắn nhìn chằm chằm vào nếu là trước kia Thaddeus sẽ sợ nhưng bây giờ thì không biết sao lại chẳng thấy sợ nữa.

Raphael luôn chú ý, ánh mắt kia từ bao giờ mà không còn kháng cự nữa mà đã nhu thuận hắn rồi.

Tựa như xuân về, Raphael bật cười ôm lấy Thaddeus. Hắn thấy chưa bao giờ vui như thế này, cực kỳ, cực kỳ vui. Đến mức muốn tự moi tim bản thân xem đây có phải mơ.

" Thaddeus, nói đi, nói em yêu ta "

Cơ thể hắn run rẩy dữ dội, nếu như... Nếu như Thaddeus thực sự nói yêu hắn thì hắn sẽ chết ngay tại chỗ mất. Không được phải bình tĩnh lại...

Nhưng Thaddeus không nói, chỉ lặng lẽ cởi quần áo rồi ôm cổ hắn, áp môi vào nhau.

Thaddeus hôn rất tệ, hay nói là hoàn toàn không biết cách hôn. Cậu liếm láp môi hắn như mèo rồi tách ra khiến hắn phải bật cười.

" Em ngốc quá ". Hắn mân mê môi Thaddeus: " Muốn hôn thì để ta dạy em. Nào, há miệng ra trước "

" Đúng như thế ". Miệng xinh ấy hé ra, Raphael thọc hai ngón tay vào chạm lên lưỡi của cậu, đè xuống rồi vuốt: " Hoạt động lưỡi của em đi, quấn quanh ngón tay ta "

"Ư...mmph... ". Thaddeus rất ngoan, chạm lên cổ tay Raphael trong khi lưỡi lại quấn lấy ngón tay hắn.

Lưỡi Thaddeus mềm, ướt đẫm nước bọt, ngón tay Raphael bắt lấy rồi ấn xuống làm Thaddeus rất khó chịu nhìn hắn với ánh mắt hờn dỗi.

Hắn rút tay ra kéo theo vệt nước bọt, ngón tay ướt đẫm nước bọt hắn híp mắt đưa lên môi, ngay lập tức bị Thaddeus ngăn lại.

Raphael nhướng mày: " Hửm? "

Thaddeus rất ngại ngùng, lau sạch tay Raphael rồi bám vào người hắn nũng nịu: " Muốn hôn ngài "

Raphael sững sờ, dường như không tin vào mắt mình, nhưng hắn không hoàn toàn bỏ qua tình huống kích thích này. Đưa tay xoa đầu Thaddeus: " Hôm nay em ngoan thế "

Hắn bế cậu lên, da thịt trần trụi dán vào nhau. Dương vật cương cứng cọ vào mông Thaddeus theo mỗi bước đi.

Cậu vặn vẹo người nức nở nói: " Trả ơn ngài vì cho phép ta về thăm nhà ". Nhờ vậy mà Thaddeus biết bản thân nên bắt đầu từ đâu...

Chiếc giường kêu cót két khi hai người nằm lên. Raphael kéo chân Thaddeus ra để hắn chen mình vào, cơ thể rắn chắc của hắn chế ngự bên trên hoàn toàn bao phủ lấy cậu.

Mặt kề mặt, hàng mi Thaddeus khẽ chớp rồi nhắm lại. Raphael hài lòng, đáp ứng nụ hôn nồng nàn mà thê tử đòi hỏi.

Nhờ có Raphael dạy mà khi hôn Thaddeus cũng biết phải đáp lại như thế nào. Môi lưỡi triền miên, bàn tay Raphael lại vuốt ve cơ thể Thaddeus, chạm qua rồi lại lưu luyến muốn chạm thêm.

Ngón tay gãi lên núm vú, Thaddeus liền nức nở mà chủ động tách khỏi nụ hôn. Cậu lấy tay che mặt, ngực ưỡn lên khi bị chạm qua: " Hức... "

" Em nhạy cảm quá ". Raphael cọ mũi vào cổ Thaddeus, đặt xuống vài nụ hôn vụn vặt.

Raphael coi Thaddeus như báu vật, tựa như đêm đầu tiên hắn hôn khắp cơ thể cậu, không bỏ qua nơi nào.

Miệng hắn ngậm lấy một bên ngực, răng cạ vào núm vú làm Thaddeus giật thót người tiếng rên rỉ cũng theo đó mà bật ra.

" Đừng cắn em mà "

Raphael liếm láp ngực Thaddeus, ngước lên nhìn chỉ khiến khoái cảm tăng lên. Thaddeus che mặt, ưỡn người kêu tiếng ngày một to.

" Em lên đỉnh khi ta mút ngực em à?" Raphael hôn lên má Thaddeus.

Cơ thể cậu đã nhạy cảm đến mức chỉ chạm vào ngực thì cũng đủ để lên đỉnh. Nhưng Thaddeus lại cứng miệng không chịu nhận trong khi dâm dịch rỉ ra ướt cả giường.

Raphael cũng không tiện vạch trần, tâm trạng tốt hắn sợ trêu chọc quá đà Thaddeus lại hờn dỗi chống đối hắn.

Hôn chán chê Raphael mới nhìn xuống bên dưới. Liếm môi rất lưu manh làm Thaddeus lạnh sống lưng.

" Ng-Ngài muốn làm gì? ". Thaddeus co người lại muốn né tránh. Raphael lại dễ dàng kéo ra, mở rộng chân Thaddeus nhìn chằm chằm vào âm hộ ướt át.

" Muốn nếm em ". Hắn đáp gọn.

Thaddeus chưa hiểu gì thì Raphael đã cúi đầu xuống.

Đầu lưỡi mềm mại chạm vào âm vật nóng bỏng. Cơ thể Thaddeus cứng đờ chỉ có đôi chân là run rẩy. Cậu kinh hãi, giơ tay túm tóc Raphael: " Ngài... Ngài không được! "

" Tại sao không? "

Hắn cười một cách thô lổ rồi dùng cái đuôi trơn nhẵn của mình quấn lấy tay cậu. Thaddeus ấm ức không biết làm sao, chỉ đành ôm đuôi mà nức nở.

Raphael vừa liếm láp âm vật lại dùng tay còn lại để nới lỏng. Hai ngón tay thon dài đâm rút, kéo căng âm hộ nhạy cảm.

" Ahh... Đừng mà... hức... Ngài đừng trêu chọc em nữa mà... hức... "

Raphael phớt lờ đi Thaddeus. Hắn cứ tiếp tục mút mạnh vào âm vật rồi ngón tay cong lên ấn vào điểm nhạy cảm. Cơ thể Thaddeus cong lên, ngay sau đó một trận phun trào ra tay.

Raphael nhấc đầu lên, liếm môi, trong khi ngón tay vẫn nằm bên trong để đảm bảo Thaddeus có thể an toàn mà ngậm hết hai thứ thô kệch của hắn.

" Ngoan, ta không muốn em đau ". Raphael nhoài người lên để hôn Thaddeus dỗ dành.

Khi thực sự thấy ổn Raphael mới rút tay ra, thay thế bằng dương vật.

Cái thứ thô kệch kia liên tục cọ lên âm hộ. Thaddeus lại vặn vẹo người: " Raphael... Vào đi mà... "

" Haa... Em chịu gọi tên ta rồi à. Hôm nay em đúng là ngoan mà, ta sẽ thưởng cho em thật nhiều "

Raphael hoàn toàn không nói cho Thaddeus biết ý định của mình. Một cơn chấn động mạnh đến mức cậu mở to mắt, không đúng lắm, đau... Đau như bị xé rách vậy... Cực kỳ đau.

Mà Raphael cũng không dễ chịu gì, hai cái cùng vào một nơi bị chèn ép cực kỳ khó chịu.

Tay Raphael đặt trên bụng dưới, vừa học được một yêu thuật của hồ yêu. Truyền yêu lực vào giảm bớt cơn đau, không chắc sẽ có tác dụng với âm dương sư nhưng thử trước đã.

Yêu lực đưa vào cơ thể nóng ran, Thaddeus giật lên cơ thể cực kỳ bài xích với yêu lực sau đó cộng hưởng. Cơ thể cậu mềm nhũn, mơ màng nhìn Raphael.

" Ổn chứ? ". Raphael lau mồ hôi trên trán Thaddeus. Khi thấy đối phương gật đầu hắn mới thận trọng di chuyển.

" Mmmph "

Thật thận trọng, chỉ là bản chất của Raphael vốn không thể nào thay đổi. Chỉ được một chút lại trở nên thô bạo. Mà Thaddeus cũng không kêu la, tiếng rên rỉ như mật ngọt rót vào tai kích thích dây thần kinh trong hắn.

" Ah... Chậm đã... Ưm... Ngài... Ngài vào sâu quá... Hức... "

Bụng Thaddeus căn trướng, cảm giác vừa khó chịu lại thoải mái không thể phân biệt được.

Raphael nâng một chân Thaddeus gác lên vai mình, eo hông hữu lực lại liên tục đâm rút. Cơ thể Thaddeus mềm nhũn nảy lên theo mỗi cú thúc vào.

Bụng cậu đột nhiên quặn đau lên, cơn đau nhói ở ổ bụng cực kỳ lạ lẫm không giống cơn đau bình thường. Gần đây khi làm chuyện phu thê đều thấy đau, Raphael chưa từng phớt lờ cơn đau này bao giờ nên khi thấy cơ thể Thaddeus có dấu hiệu lạ liền rút ra.

" Hức... Đau quá... Lại đau nữa rồi... "

Raphael cắn răng mặc kệ bản thân khó chịu, quan trọng bây giờ là Thaddeus.

Hắn lật ngửa cậu ra, tay chạm vào bụng cậu rồi truyền yêu lực vào: " Ổn hơn chưa? "

Yêu lực truyền vào bụng liền bị hấp thụ, điều này làm Raphael có dự cảm lạ.

" Ừm... " Thaddeus kêu bằng giọng mũi, thút thít cọ mặt vào cái đuôi trơn nhẵn của hắn.

" Gần đây em lạ quá, hay ta đưa em đi gặp thầy lang "

Thaddeus lắc đầu: " Không cần đâu, chắc do ngài... Thô bạo quá... "

Bị chỉ trích thẳng mặt Raphael chỉ thấy đau xót vì thê tử bé bỏng. Hôn lên mí mắt sưng húp của cậu, hắn nhỏ giọng nói: " Lần sau ta sẽ chú ý "

Raphael ôm Thaddeus lên đưa cậu đi tẩy rửa. Thaddeus biết Raphael chưa xong nên kéo nhẹ tay hắn: " Em giúp ngài "

" Giúp? Dùng miệng của em à? "

Gương mặt Thaddeus đỏ bừng, ngại ngùng rúc vào người hắn: " Nếu... Nếu ngài muốn... "

Raphael sững sờ, nuốt khan nước bọt cố gắng xua đi ý nghĩ không đứng đắn. Hắn xoa đầu cậu: " Em nghỉ ngơi đi "

So với ham muốn của hắn thì Thaddeus quan trọng hơn cả. Cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ cho thê tử bé bỏng, nhìn đối phương cứ thế thiếp đi trên người mình, một sự ấm áp tràn ngập trong tim.

Ủ ấm Thaddeus trong áo choàng của mình, Raphael cẩn thận đưa Thaddeus lên giường rồi bản thân hắn lại quay trở lại hồ nước riêng.

" Hmm... Thaddeus... ". Tiếng rên rỉ trầm khàn của tên đại yêu tràn ngập trong căn phòng kín.

Một tiếng cười khúc khích bên trong bình phong. Chiếc đuôi trắng đung đưa qua lại, yêu hồ bẽn lẽn bước ra ngồi sau lưng Raphael, đặt tay lên vai hắn.

" Chật vật nhỉ? Ngài sao không tìm đến ta? "

Cô nâng mặt Raphael lên, thổi một hơi mát lạnh vào tai hắn: " Chủ nhân, ngài quên ta rồi "

Raphael hừ lạnh, tóm lấy đuôi của cô ta mạnh mẽ kéo xuống nước.

Yêu hồ kiều mị lần đầu tiên bị đối xử tệ bạc lập tức nổi cáu. Cô vuốt tóc lên, tức giận chỉ tay vào mặt Raphael: " Ngài có mới nới cũ! Quên là ai chăm sóc ngài rồi ư? Lão nương đây vất vả nuôi ngài lớn khôn, để rồi vì một tên nam nhân mà chật vật thế này "

" Hừ! "

Raphael nhếch mép: " Vậy ta gọi mi một tiếng " mẹ " "

Yêu hồ tức đến nghiến răng.

Raphael thở hắt ra, tẩy rửa cơ thể rồi bước ra khỏi hồ nước. Hồ yêu cũng đi theo hầu hạ Raphael mặc quần áo.

" Gọi con hổ đó gặp ta "

" Dạ ". Hồ yêu đáp một tiếng. Giúp Thaddeus mặc quần áo rồi yểu điệu lắc mông rời đi.

Gặp Raphael ở phòng trà. Trên bàn là rất nhiều quà Thaddeus mua cho hắn còn hổ con thì quỳ phía trước, ngón tay xoắn vào nhau bối rối vì không biết vì sao chủ nhân lại gọi khi nó đang sau giấc nồng.

" Nói đi, hôm nay mi và Thaddeus đã làm gì "

Hổ con mơ màng cố gắng nhớ lại: " Ừm... Con với ngài ấy bay về làng, bị bọn họ... Dân làng ở đó ức hiếp nhưng con đã xử đẹp bọn chúng rồi "

Nó ưỡn ngực như thế vừa làm được chuyện gì lớn lao lắm: " Ngài ấy ngồi ở bàn thờ rất lâu, còn khóc nữa. Sau đó... Ư... Sau đó là đi chơi "

" Bọn con chơi rất vui, đó là những món ngài ấy mua cho ngài đó ạ "

Raphael gật đầu. Thưởng cho hổ con một chút. Nó vui vẻ ôm theo viên minh châu lấp lánh trở về phòng ngủ với các anh chị em, ôm viên minh châu ngủ ngon lành.

Nhện yêu tức giận giết chặt tay: " Dám khinh thường tiểu chủ, một lũ vô ơn ta đi giết chúng! "

Yêu hồ gác tay lên vai nhện yêu, giọng nói ma mị cất lên: " Để lại một ít trai đẹp nhé, lão nương sẽ tự tay giết chúng "

Raphael không nói gì. Mở hộp bánh nếp đậu ăn một miếng nhỏ. Đúng như Thaddeus nói, Raphael không thích đồ ngọt. Nhưng vì là Thaddeus mua cho hắn nên mỗi cái hắn ăn một ít.

" Không tệ. Nếm thử đi "

Raphael cầm que kẹo hồ lô trong tay, khẽ cười: " Vẫn thích món này như xưa "

Yêu hồ ngồi lên đùi Raphael, ngả ngớn ôm cổ hắn: " Này, bọn ta giết cái làng thối nát đó nhé? "

Raphael liếc nhìn cô: " Đừng vội "

" Ồ! Nhưng cũng phải cho chút bài học "

Yêu hồ đứng dậy phất tay áo bỏ đi, gương mặt xinh đẹp lại xuất hiện một nụ cười quái dị.

Nhện yêu sợ cô gây chuyện nên xin phép cáo lui rồi đuổi theo.

Căn phòng chỉ còn lại Raphael. Hắn uống cạn cả vò rượu rồi loạng choạng trở về phòng ngủ của mình. Nhẹ nhàng lên giường, ôm người thương vào lòng. Dường như chỉ có thế này mới khiến trái tim gợn sóng của hắn trở nên bình yên hơn.

-----~/~-----

Kéo chap nữa, chap sau end nho :3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip