🐰🦝 1 [ Em thích đàn anh lắm ]

Tôi không chắc lắm về những việc sẽ làm trong tương lai, bởi vì ba mẹ tôi thật sự không thích tôi nhảy cho lắm. Đối với họ thì việc này gần như không mang lại lợi ích gì và nó chỉ làm tốn thời gian của tôi, nhưng đấy là suy nghĩ của họ còn đối với tôi.

Nó là nguồn sống của tôi.

Từ hồi bé tôi đã thích cái cách mà các vũ công hòa mình vào giai điệu, và chuyển động cơ thể một cách linh hoạt để tạo nên một câu chuyện sống động, khi nhìn thấy các vũ công ấy trên tivi điều đó khiến bản thân tôi thoải mái hơn rất nhiều. Không còn những suy nghĩ tiêu cực, cũng chẳng phải ngồi ngốc một xó để chờ đợi có người chơi cùng.

Hồi tôi còn bé xíu ấy, ba mẹ tôi bận lắm, vì nhà tôi không khá giả như những nhà khác trong xóm, nên ba mẹ tôi luôn phải đi làm từ lúc sáng sớm cho đến tận tối mịch. Họ để lại tôi cho bà chăm sóc, bà của tôi khi ấy sức khỏe cũng chẳng còn tốt nữa, không thể cứ mãi chạy theo đứa trẻ là tôi được. Thế là bà đã dùng số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình để đăng ký cho tôi một lớp học nhảy. Nhờ thế mà tôi mới biết, bà của tôi hồi trẻ cũng là một vũ công khá nổi tiếng, nhưng rồi tai nạn ập đến bà không thể đứng trên sân khấu được nữa.

Không sao cả, tôi sẽ thay bà làm điều ấy.

Bà cho tôi rất nhiều lời khuyên và quan sát tôi mỗi lúc tôi luyện tập. Bà luôn dịu dàng ngắm nhìn tôi từng ngày từng ngày phát triển trên con đường nghệ thuật như bà còn trẻ, cái đam mê trong bà như ngọn lửa mãnh liệt lan tỏa đến trái tim của tôi. Nhưng...niềm vui nào có kéo dài được lâu.

Năm tôi lên mười lăm, bà mất vì căn bệnh ung thư, từ ấy mà gia đình tôi luôn trong bầu không khí căng thẳng, ngột ngạt. Ba mẹ hay cãi nhau về những việc vặt vảnh dẫn đến chiếc tranh lạnh, đỉnh điểm là có lần ba thậm chí suýt là đã ra tay đánh mẹ tôi. Khi ấy tôi ngồi ở trong phòng nghe tiếng cãi vả của họ, tôi chỉ cố gắng bịt tai để không còn phải nghe thấy những âm thanh kinh khủng đó, và ngoài việc ấy thì tôi cũng chẳng biết phải làm gì cả, vì nguyên nhân khiến họ cãi nhau là vì tôi.

Ba mẹ tôi đã làm việc vất vả cả đời nhưng vẫn không thể kiếm đủ tiền để tôi tiếp tục việc học. Dẫu vậy thì họ vẫn luôn cố gắng hết sức để cho tôi được học đến nơi đến chốn, tôi biết điều đó nên cũng cố gắng để khiến họ vui lòng. Nhưng rất rõ ràng là tôi không thể nào mang về cho họ những thành tích tốt mà họ mong muốn, không phải là tôi không cố gắng mà tôi đã cố hết sức mình rồi. Tôi biết mỗi khi đi họp cho tôi nhìn thấy giáo viên khen những đứa trẻ con nhà người ta kia, ba mẹ tôi luôn ngưỡng mộ những phụ huynh ấy đến mức nào, tôi biết. Nhưng dù tôi có cố gắng thế nào thì vẫn chỉ vậy thôi, tôi đã cố gắng cố gắng và cố gắng hết sức của mình. Đến nổi có một khoảng thời gian tôi như bị ám ảnh bởi thành tích.

Thế rồi trong những chuỗi ngày lo âu lặp đi lặp lại tôi tìm đến nhảy múa. Tôi đã bỏ việc tập nhảy từ lâu để tập trung cho việc học hành, tôi cứ tưởng khi bắt đầu lại tôi cơ thể tôi sẽ không còn linh hoạt nữa. Thật may là dù không còn như trước thật, nhưng sau hai tuần luyện tập thì tôi đã dần lấy lại phong độ trước đó.

Vào khoảnh khắc tôi hoàn thành điệu nhảy cuối cùng ấy, tôi kinh ngạc nhận ra rằng. Dẫu cho trước đó tôi đã dành nhiều thời gian cho việc học hơn việc nhảy múa, thế mà khi quay trở lại với việc nhảy múa, tôi vẫn có thể làm tốt đến vậy, và ngọn lửa đã bị dập tắt kia cũng ngày một sáng lên.

Không còn áp lực, không có sự ràng buộc, nhảy múa khiến tôi thấy mình như một chú chim vậy. Chim nhỏ thoát khỏi chiếc lồng đầy xiềng xích, nó giang rộng đôi cánh trắng muốt bay lên bầu trời cao xanh biếc, nó có được tự do rồi.

Điều đó khiến tôi cảm thấy được là chính mình, có thể vui vẻ và hạnh phúc đón chào mỗi sớm mai. Thế là tôi thay đổi kế hoạch tương lai của đời mình, tôi muốn theo học ở một trường nghệ thuật ở thành phố A.

Đó là lúc mà ba mẹ tôi cảm thấy bất mãn, tôi hiểu suy nghĩ của họ, nhưng tôi sẽ làm theo ý mình, lần này tôi sẽ quyết tâm đi theo ước mơ của mình và để chứng minh cho họ thấy. Ước mơ cũng có thể nuôi sống được bản thân và gia đình. Tôi đã có suy nghĩ như thế khi bước chân đến thành phố A, một nơi hoàn toàn xa lạ, ôm giấc mơ ấy đến đây.

Nhưng mà hiện thực tàn khốc thật đấy, ba mẹ bất mãn với tôi nên khi tôi đi họ chẳng cho tôi bất cứ thứ gì, nên tôi phải tự xoay sở mọi thứ một mình. May mắn là tôi nhận được học bổng toàn phần, được miễn học phí nhưng mà chi phí sinh hoạt cũng đủ khiến tôi chật vật. Cho nên hiện tại tôi mông lung lắm, hình như cái quyết tâm khi xưa của tôi dần phai nhạt đi thì phải.

Mệt mỏi thật.

Tôi thở dài mà nghĩ, nhưng mà thời gian thì vẫn cứ trôi theo quỹ đạo vốn có, than thở vẫn chẳng có ích gì cả.

" Cậu ơi, tính tiền cho mình ạ. "

Giọng nói phát ra làm tôi thoát ra khỏi dòng suy nghĩ của mình, tôi bắt đầu tính tiền những món đồ đặt trên bàn. Sau khi tính tiền và cho chúng vào túi cẩn thận tôi ngẩng đầu lên và rồi ngạc nhiên quá thể.

Cậu bạn trước mặt tôi thật sự quá đẹp.

Cậu ấy trông như một thiên thần ấy.

" Cậu ơi, bao nhiêu tiền thế ạ? "

Khi cậu ấy hỏi tôi lại càng thêm phần ngạc nhiên, chất giọng trong veo kia làm tim tôi bất giác đập nhanh gấp mấy lần bình thường.

" Cậu gì ơi? "

" À, xin lỗi, của bạn là xxx tệ "

Tôi vội vã xin lỗi vì sự thất thố của mình, nhưng thật sự là vì cậu ấy mà hiện tại tôi thấy không ổn tý nào.

" Đây ạ. "

" Cảm ơn, lần sau lại đến nhé. "

Tôi mỉm cười nói với cậu ấy trước khi cậu ấy rời khỏi cửa hàng, và cậu ấy quay lại khẽ gật đầu với nụ cười tươi tắn như nắng sớm. Chà, hình như tôi thật sự không ổn cho lắm, từ lúc nhìn thấy cậu ấy cho đến lúc bị nụ cười kia tập kích thì trái tim tôi vẫn chưa thể nào đập như bình thường.

Ôi, tim mình.

" em của anh ơi, hãy mau trở lại đi, đừng chơi trên mây nữa. "

Trong khi tôi nghĩ về điều gì đã làm tim mình đập nhanh đến bất thường, thì có một giọng nói bất chợt cắt ngang. Tôi ngẩng đầu phát hiện đấy là đàn anh cùng phòng ký túc xá - Kim Đại Hùng. Chắc là anh vừa mới đến hoặc là không?

" anh đến lúc nào đấy? "

Tôi ngạc nhiên tròn mắt hỏi anh và anh chỉ nhún vai cười nói với tôi:

" Ai mà biết được, nhưng đủ để thấy em ngẩng ngơ trước cậu bạn đẹp trai kia. "

Nghe đàn anh nói xong tôi thấy má mình dần nóng lên vì ngại ngùng, hóa ra tôi đã trông như một kẻ ngốc khi ấy. Chết mất thôi.

" Nhưng mà cậu bạn ấy đẹp thật đấy. " Kim Đại Hùng cười mỉm và nhận xét.

Tôi cũng đồng tình với đàn anh lắm đấy, đúng là cậu ấy đẹp thật. Đôi mắt to tròn lấp lánh sáng ngời như chứa cả một dãi ngân hà, cái thứ ánh sáng trong đôi mắt ấy làm tôi ghen tỵ lắm, đôi môi nhỏ nhắn hồng nhuận, bầu má phúng phính trông mềm mềm như bông gòn ấy, tôi thật tò mò không biết liệu nó có mềm mại như tôi đang nghĩ bây giờ không nhỉ? Và khi cậu ấy mỉm cười đầy xinh xắn càng khiến cho cậu ấy trông hệt như thiên thần luôn ấy, xung quanh cậu ấy tỏa ra thứ ánh sáng mà tôi nghĩ nó chỉ dành cho thiên thần mà thôi. Thật sự quá đẹp luôn.

" Cậu ấy đẹp thật, làm em cứ ngỡ là thiên thần không đấy. "

" Ối chà, em mê người ta rồi đúng không? "

Gì vậy? Tôi mở to mắt nhìn đàn anh mình, nhưng anh chỉ cười rồi đi làm việc của bản thân. Dạo này chắc anh Đại Hùng hay xem phim tình cảm nhỉ? Làm sao mà tôi có thể thích một cậu trai được chứ, điều này không hợp lí chút nào.

Tôi đã nghĩ đẹp như vậy đấy, thế rồi tôi bị vả. Chính xác là bị vả một cái đau điếng sau khi liên tục gặp cậu ấy suốt những ngày sau đó. Cuối cùng vào một buổi tối muộn, tôi buộc phải thừa nhận với anh Đại Hùng rằng, anh đã nói đúng. Hình như tôi thích cậu bạn ấy mất rồi.

" Tuyệt đấy, em nên mau chóng theo đuổi người ta đi, cậu bạn ấy đẹp như vậy, không nhanh là coi chừng bị người khác hất tay trên đấy. " đàn anh cười rộ lên, khoác vai tôi tận tình mà nói.

Tôi suy nghĩ một lát rồi cười bảo: " Hay vậy nhỉ? "

Thế là tôi bắt đầu cuộc hành trình theo đuổi cậu bạn đẹp như thiên thần kia.

------

Thật ra là mình đã viết cái này cho couple Jikyu, nhưng rồi lại đăng tải nó sang Jaywon, và cuối cùng mình lại lấy nó chuyển qua cho Luckyz.

Bởi vì khi mình đang thích một couple nào đó hoặc một nhóm nào đó thì mình sẽ mất nhiệt với những couple khác, và chiếc fic này đã ngâm khá lâu rồi. Mình mong muốn hoàn thành nó nên đã chuyển sang Luckyz, và tình tiết cũng đã đưỡ thay đổi ít nhiều. Hi vọng mọi người đón nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip