Chương 3: NGUYÊN LIỆU TỪ THẾ GIỚI KHÁC HIỆU QUẢ KHÔNG TƯỞNG
Hiện tại, tôi đang đi trên con đường cùng với Fel, sau khi rời khỏi Falliéres. Liệu có phải vì có Fel đi cùng không mà tôi chẳng thấy một con quái vật nào cả? Thậm chí, ngay cả con đường ra khỏi thủ đô Reijseger trước đây cũng đầy những con quái vật như goblin và sói xám. Đối với tôi, không có quái vật nào xung quanh quả thật là điều tuyệt vời nhất.Trong khi bước đi mà chẳng có một đích đến cụ thể, tôi bỗng hỏi một câu hỏi mà tôi đã thắc mắc từ lâu:"Này, Fel. Ông có thể sử dụng ma Pháp, đúng không?""Ừ, ta có thể dùng ma Pháp."Fel đã sử dụng ma Pháp Phòng Ngự (Barrier) khi chúng tôi đi làm nhiệm vụ thu thập thảo dược, nhưng đó là loại ma pháp không thể nhìn thấy, nên tôi cũng không cảm nhận được nhiều lắm. Những Ma pháp như triệu hồi nước hay lửa, hay những thứ gì đó rõ ràng và có thể nhìn thấy, có lẽ mới thực sự giống ma Pháp hơn."Tôi tự hỏi liệu mình có thể học dùng ma pháp không nhỉ?"Như tôi đã nghĩ, giờ đây, khi tôi đã ở trong một thế giới có ma thuật, cảm giác muốn thử sử dụng nó trỗi dậy trong tôi. Dù sao thì, đó là ma thuật mà, bạn biết đấy? Ma pháp. Có lẽ tôi hơi lớn tuổi để cảm thấy như thế này, nhưng tôi thật sự rất phấn khích."Chắc là ngươi có thể, miễn là ngươi có MP."Hmm... ít nhất tôi cũng có một chút MP, vậy có phải tôi có thể sử dụng ma pháp không? "Làm sao để có thể sử dụng ma pháp?""Làm sao ư... ngươi chỉ cần muốn sử dụng là được.""Muốn sử dụng à?""Như ta đã nói, nếu ngươi muốn sử dụng ma thuật Gió, chỉ cần nghĩ đến việc muốn sử dụng ma thuật Gió là có thể dùng được. Cũng vậy với ma thuật Lửa, và các loại khác."... Không ổn rồi. Fel là kiểu thiên tài làm mọi thứ theo cảm giác. Hừm... nhưng khi nói là "nghĩ đến việc sử dụng nó", có phải là hình dung trong đầu quan trọng không nhỉ? Hình ảnh, hình ảnh, hình ảnh...Quả cầu lửa, quả cầu lửa, quả cầu lửa.Tôi giơ tay phải lên và niệm chú,"Quả cầu lửa."Không có gì xảy ra...C-Cảm giác xấu hổ quá..."Ngươi, đang làm gì vậy?" Fel nhìn tôi với vẻ mặt không vui.Khh... đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó mà."Ngươi sẽ không thể sử dụng ma pháp nếu không tuần hoàn ma lực trong cơ thể, hiểu chưa?"Hả? Thật sao? Đây chính là thứ cơ bản mà tôi muốn nghe từ lúc đầu."Tuần hoàn ma lực là gì?" Tôi thậm chí còn không biết ma lực trông như thế nào."Khó mà giải thích bằng lời. Hiện tại ta đang tuần hoàn ma lực trong cơ thể, nên ngươi thử chạm vào ta và cảm nhận nó xem.""Cảm nhận à," tôi nghĩ, liệu có thật sự làm được không?Lúc này, tôi hơi nghi ngờ, nhưng vẫn chạm vào lưng Fel.Ôi... Dù chỉ là một cảm giác mơ hồ, nhưng tôi nghĩ mình đã hiểu phần nào.Tôi cảm nhận được một thứ gì đó ấm áp đang chảy trong cơ thể Fel. Mặc dù còn mờ mịt, nhưng tôi cảm giác như mình đang nắm bắt được thứ gì đó."Ngươi hiểu chưa?""Ừ, có lẽ vậy.""Vậy thì, chỉ còn lại việc luyện tập thôi." Dĩ nhiên là vậy rồi. Được rồi, thử xem sao.Ma lực, ma lực, ma lực, cái gì đó ấm áp, ma lực, ma lực...Hả? Có gì đó ở đây. Tuần hoàn nó trong cơ thể, giống như máu chảy trong mạch, tuần hoàn, tuần hoàn. Tôi đang làm như vậy trong khi đi bộ, luyện tập tuần hoàn ma lực khắp cơ thể mình."Này, ta đói rồi." Fel lên tiếng, làm tôi giật mình. Mới đến giờ ăn rồi sao?"Vậy thì, chúng ta ăn trưa thôi." Tôi nói rồi di chuyển tới một không gian trống gần đường. Giờ thì, làm món gì nhỉ?Được rồi, làm sườn heo đi. Món này đơn giản.Thực ra không phải là thịt heo, nhưng tôi sẽ thử dùng thịt orc, vì chúng có vẻ tương tự. Liệu có ổn không nhỉ? Tôi vẫn có chút suy nghĩ lưỡng lự.Ý tôi là, những con này là lợn hai chân đấy, bạn biết không?Nhưng mà, người dân ở thế giới này ăn chúng thường xuyên, và người bán thịt ở Hội thám hiểm cũng ăn nữa, còn nói đó là nguyên liệu hạng sang. Hơn nữa, tôi có rất nhiều thịt orc, nếu không thử chế biến ít nhất một lần thì sẽ phí phạm. Nếu không ngon, tôi có thể cho Fel ăn hết cũng được............Bắt đầu bằng việc cắt hành thành những lát mỏng, và cắt thịt orc thành những lát mỏng nữa.Sau đó, trộn đều ketchup, sốt Worcestershire, đường, rượu và một chút xì dầu để làm nước sốt.Cho thịt orc vào chảo và xào đến khi thịt chuyển màu đột ngột, rồi cho hành vào.Tiếp tục đun nóng thịt và hành cùng nhau cho đến khi hành trở nên trong suốt, sau đó cho hỗn hợp sốt vào và tiếp tục đun nhẹ cho đến khi các hương vị hòa quyện vào nhau... vậy là món sườn heo đã hoàn thành...........Khi tôi đặt đĩa thức ăn trước mặt Fel, người đang ngồi chờ và khịt mũi ngửi mùi, ông ta lập tức lao vào ăn."Ừ, món này cũng ngon đấy."Tốt quá. Ít nhất thì Fel ăn thịt orc mà không vấn đề gì. Giờ thì, tôi cũng nên thử một miếng. Nó trông giống như sườn heo, nên có vẻ sẽ ngon, nhưng...Tôi chuẩn bị tinh thần, rồi bỏ một miếng vào miệng. *Mgmg* *mgmg*... Hả? Ngon quá.Thực ra, nó ngon tuyệtNó giống như thịt heo hạng sang, loại có thương hiệu. Sao mà, thịt orc tuyệt vời quá! Sao tôi lại không được biết sớm hơn nhỉ?! Lúc đầu tôi có chút ngần ngại vì ngoại hình của nó, nhưng thật sự nó rất ngon!Chỉ cần nghĩ nó như thịt heo hạng sang, thì hoàn toàn không vấn đề gì. Đúng vậy, đúng vậy, thật tuyệt...Mặc dù có chút cảm giác tội lỗi, nhưng tôi vẫn lấy một ít thịt sườn heo, cho vào giữa hai lát bánh mì rồi cắn một miếng. Ừ, như vậy cũng ổn đấy chứ."Này, cho ta thêm một chén nữa." Tôi làm thêm một chiếc bánh mì sườn heo cho Fel trong khi tôi thưởng thức chiếc sandwich của mình.Chúng tôi nghỉ ngơi một chút sau khi Fel đã ăn xong bữa của mình, rồi tiếp tục đi, tất nhiên là trong khi tôi tiếp tục luyện tập tuần hoàn ma lực khắp cơ thể...........Sau một thời gian luyện tập tuần hoàn ma lực, cuối cùng tôi cảm thấy mình đã đạt đến một mức độ kha khá — như thể tôi sắp có thể thật sự sử dụng ma pháp. Tôi giơ tay phải ra, lòng bàn tay hướng lên trên."Cầu lửa ."*Bomf!* Một ngọn lửa nhỏ bằng ngọn nến bùng lên trên lòng bàn tay tôi."Ffff."Fel, bạn tôi ơi, làm ơn đừng khịt mũi như thể đang chế giễu tôi. Đúng là nó không quá ấn tượng, nhưng ít nhất trong mắt tôi thì nó không phải là một thất bại hoàn toàn. Dù sao thì, tôi đã thành công trong việc triệu hồi lửa từ hư không mà.Ừ, không phải thất bại. Nếu tôi nói không phải, thì không phải... Nhưng mà, tôi sẽ phải luyện tập thêm nếu muốn triệu hồi một quả cầu lửa thực sự trong tương lai."Fel, chúng ta có nên dừng lại và cắm trại không?""Được rồi."Tôi đã kiếm được kha khá từ những con quái vật mà Fel săn, nên hôm nay tôi sẽ đãi cậu ấy một bữa.Tôi sẽ làm một bữa tiệc thịnh soạn từ thịt thế giới khác."Này, Fel. Nhờ có ông,mà tôi đã kiếm được kha khá tiền, nên tôi sẽ dùng kỹ năng của mình để lấy một chút đồ ăn từ thế giới của tôi cho ông ăn. ông muốn ăn món gì?""Đồ ăn từ thế giới khác, hả? Đương nhiên là ta muốn ăn thịt rồi.""Đương nhiên rồi" — ông ấy mà không chọn thịt thì mới lạ. Nhìn vào cửa sổ kỹ năng của mình, tôi cố gắng nghĩ xem món gì sẽ phù hợp. Fel đang đứng bên cạnh tôi, đôi mắt đầy sự mong đợi... Vậy thì, để bắt đầu, tôi sẽ làm món nào ông ấy có thể ăn ngay được. Nếu vậy, chắc là món ăn phụ thôi. Nhưng món nào thì...Ôi, có món gà chiên sốt xì dầu đây. Những viên thịt và chả băm cũng ngon nữa. Tiếp theo là bánh hamburger, rồi đến món sườn heo chiên cắt dày, và họ cũng có đậu hũ chiên, tôi sẽ lấy luôn... Tôi thêm tất cả vào giỏ hàng."Này. C-Có sẵn chưa?"Fel, ông đừng có chảy nước miếng nhìn vào màn hình như thế! Tôi quyết định thanh toán cho các món ăn phụ trước, để Fel ngừng chảy nước miếng vì nóng lòng. Tôi mua một vài phần của mỗi món, và cuối cùng tổng cộng là 4 bạc và 7 đồng. Tạm thời, tôi lấy 5 vàng và thanh toán từ số tiền đó.Ngay khi tôi hoàn thành thanh toán, một hộp bìa xuất hiện. Khi mở hộp ra và lấy các món ăn phụ ra, tất cả đều vẫn còn nóng."Ôi, chúng vẫn còn nóng. Ngon đấy." Tôi lấy các món ăn nóng ra khỏi bao bì, rồi bày lên đĩa cho Fel."Đây, ông ăn đi."Ngay cả trước khi tôi kịp nói, Fel đã nhảy vào đĩa và bắt đầu ăn ngấu nghiến. Nhưng mà với tốc độ này, cậu ấy chắc chắn sẽ muốn thêm nữa.Tôi biết chắc những món ăn phụ tôi mua sẽ không đủ, nên tôi dành thêm chút thời gian để lướt qua trang web và suy nghĩ về món thịt chính nên mua gì.Có lẽ xúc xích xay thô và một ít thịt heo nướng sẽ ổn. Tôi chỉ cần nêm nhẹ chút muối và tiêu cho xúc xích trước khi nấu, còn thịt heo nướng thì Fel có thể ăn nguyên vẹn như vậy. Sau đó, món chính chắc chắn phải là thịt bò.Tôi nghĩ món chính sẽ là bít tết Wagyu nội địa. Tôi đã ăn khá nhiều loại thịt khác nhau ở thế giới này, và tất cả đều khá ngon. Vì thế, khi nghĩ đến một thứ gì đó ngon hơn, tôi chỉ có thể nghĩ đến Wagyu nội địa. Dù nó khá đắt, nhưng hôm nay tôi đã quyết định sẽ chi tiêu cho một bữa thật đã.Tôi thấy họ có bít tết Wagyu đen nội địa (cắt từ đùi), vậy là tôi chọn món đó. Một miếng bít tết (250g) giá 1 bạc và 5 đồng – đúng như tôi đã đoán, đắt đỏ.Dựa trên thói quen của Fel, ông ta sẽ ăn khoảng 10 miếng.Còn phần của tôi... Ồ, cái này và cái này cũng ngon.Xúc xích xay thô, thịt heo nướng, bít tết, và phần ăn của tôi tất cả cộng lại là 2 vàng. Trong khi tôi đang mua sắm trên Siêu Thị Online, Fel đã ăn xong hết các món ăn phụ."Cái gì, giờ ngươi định cho ta ăn tiếp gì đây?" Fel, ông ăn hơi bị nhanh quá đấy."Chờ chút, một số món nếu tôi nấu trước sẽ ngon hơn, nên ông ăn cái này trước đi." Tôi lấy khoảng năm miếng thịt heo nướng từ trong bao bì, đặt lên đĩa và đưa cho Fel. Trong khi Fel đang ăn, tôi nêm muối và tiêu cho những chiếc xúc xích rồi nướng chúng đến khi vừa cháy xém, tạo thành các phần giòn giòn."Đây, ăn cái này nữa."Fel vui vẻ bắt đầu nhai những chiếc xúc xích mà tôi đặt trước mặt ông ta."Mỗi thứ đều ngon hết."Tốt quá, nghe vậy tôi cảm thấy yên tâm. Nhưng mà vẫn còn món chính cuối cùng... Tôi nêm muối và tiêu cho hai miếng bít tết Wagyu nội địa rồi nấu chúng."Món chính là bít tết Wagyu nội địa. Đầu tiên, nêm muối và tiêu.""Hmm... *Mgmg*... Mmm, thịt này mềm mại và ngon tuyệt vời! Quá tuyệt! Ngon thật đấy!""Hehe, đúng không? Đây là thịt của một con vật gọi là bò, được nuôi dưỡng cẩn thận ở đất nước tôi để trở nên ngon nhất có thể.""Cái gì?! ngươi nói đất nước của ngươi ở thế giới khác nuôi con vật gọi là bò chỉ để ăn sao?""Hả? Thế giới này không có chăn nuôi gia súc à?""Không có. Thế giới này đầy rẫy quái vật. Chỉ cần săn chúng để lấy thịt thôi."Tôi hiểu rồi. Quả thật, thịt quái vật cũng rất ngon, và nếu những con quái vật này xuất hiện với số lượng lớn, có lẽ không cần phải tốn công chăn nuôi gia súc.Tôi tiếp tục nướng bít tết trong khi Fel nói, lần này với các loại sốt steak mà tôi đã dùng trước đây. Tôi lần lượt cho các loại sốt tỏi, sốt củ cải bào, sốt hành tây, và sốt bơ lên từng miếng bít tết, cứ như tôi đang tạo ra một combo thịt"Thế nhưng, nuôi chúng để thịt lại ngon hơn, đất nước cậu thật sự rất chú trọng vào ẩm thực nhỉ.""Ừ, không sai. Đất nước tôi không bao giờ làm qua loa, và rất coi trọng ẩm thực, hơn bất kỳ nơi nào khác nữa, tôi nghĩ vậy."Dù sao, chúng tôi có đủ loại từ nhà hàng cao cấp kiểu Pháp đến những nhà hàng sang trọng hạng B, và ở Tokyo, bạn có thể thưởng thức ẩm thực từ hầu như mọi quốc gia mà không cần phải rời khỏi thành phố."Tôi hiểu rồi. Đó là lý do vì sao món ăn cậu làm lại ngon như vậy."Thật ra, chủ yếu là nhờ vào Siêu Thị Online và các loại gia vị, nước sốt mà các công ty sản xuất thực phẩm làm ra... Nhưng có vẻ như Fel đã cảm thấy hài lòng và no bụng sau khi ăn xong những miếng bít tết Wagyu nội địa.Ừ, thật là "đãi ngộ tốt. Tuy nhiên, tôi đã nghĩ điều này trước đây, nhưng mỗi khi ăn món ăn của ngươi, ta cảm thấy năng lượng dâng trào trong cơ thể mình. Đặc biệt là hôm nay. ta cảm giác hiện tại, ta có thể dễ dàng đánh bại con rồng cổ mà ta đã từng hòa nhau ngày xưa."Hả? Không thể nào, chẳng lẽ món ăn của tôi lại có tác dụng kỳ lạ gì đó sao? Khoan đã, chết tiệt... Món ăn hôm nay toàn là nguyên liệu tôi mua từ kỹ năng của mình! Bình thường tôi dùng thịt từ thế giới này, nên tác dụng phụ từ nguyên liệu khác thế giới không được thể hiện rõ.Chính vì vậy, dù có tác dụng phụ, nhưng với người mạnh mẽ như Fel, thì cũng chẳng có gì đáng kể. Nhưng hôm nay, tôi lại cho Fel ăn toàn bộ món ăn được chế biến từ những nguyên liệu mua từ Siêu Thị Online của mình.F-Fel, khi ông nói "năng lượng", có phải ông đang ám chỉ...Tôi kiểm tra thông tin của Fel:[Tên] Fel[Tuổi] 1014[Loài] Fenrir[Cấp ] 906[HP] 9843 (+5118)[MP] 9481 (+4550)[Tấn công] 9036 (+4518)[Phòng thủ] 9765 (+4394)[Nhanh nhẹn] 9684 (+4551)[Kỹ năng] Ma pháp Gió, Ma pháp Lửa, Ma pháp Nước, Ma pháp Đất, Phép Ma pháp Băng, Ma pháp Sấm sét, Ma pháp Thần Thánh, Ma pháp Rào chắn, Móng vuốt Xé, Tăng cường Thân thể, Kháng Tấn công vật lý, KhángTấn công ma thuật, Hiệu quả MP, Giám định[Phước lành] Phước lành của Nữ thần Gió, Ninrir... Hả? Tôi có nhìn nhầm không? Tôi nháy mắt vài lần rồi kiểm tra lại thông tin của Fel.
Ôi... Tất cả các chỉ số của Fel đều được tăng cường khoảng 50%. Những chỉ số này tăng mạnh như vậy chắc chắn có liên quan đến việc ông ta ăn bao nhiêu, nguyên liệu như thế nào, hoặc có thể là cách chế biến. Tôi không biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả là do món ăn tôi mua từ kỹ năng của mình.Nhưng thôi, chắc là không sao đâu. Dù sao thì, khi tôi xem thông tin này trước, có một thời gian giới hạn mà. Dù Fel có ăn bao nhiêu đi nữa, thì chắc chắn mọi thứ sẽ trở lại bình thường vào sáng mai. Có lẽ vậy..."Này, ngồi không phí sức như thế thì quá lãng phí. Ta đi săn đây." "Này, đ-đ-đợi một chút. Nếu quái vật tấn công thì sao?" Tôi thực sự mong Fel đừng bỏ tôi lại một mình khi trời đã tối rồi."Khà, ta sẽ dựng một cái lá chắn xung quanh ngươi. Một lá chắn mà ta dựng trong trạng thái hiện tại chắc chắn sẽ ngăn được cả hơi thở của rồng." "Ngăn được hơi thở của rồng?" ông đang nói cái gì vậy..."Vậy thì ta đi đây." Nói xong, Fel phóng vào khu rừng tối như thể đang nhảy vào đó vậy."*Thở dài*... Chắc tôi đành ăn bữa tối một mình vậy." Tôi ngước nhìn xung quanh và nhận ra trời đã tối đen từ lúc nào. Trong khi có Fel ở bên, bộ lông bạc của ông ta luôn phát sáng nhẹ (phải chăng đó là hiệu ứng từ ma lực của ông ta?), nên dù trời tối thế nào tôi cũng không thấy phiền."Siêu Thị Online của tôi chính xác là dành cho những tình huống thế này mà." Tôi mở trang web và mua một chiếc đèn pin kèm theo pin, đặt lên một chiếc hộp các tông."Thế này ổn rồi. Ăn thôi."Gần đây toàn thịt với thịt, đột nhiên tôi muốn ăn món gì đó khác. Khi nhìn thấy, tôi quyết định chọn một hộp cơm makunouchi bento. Còn thêm một lon cà phê đóng hộp nữa — tôi đã từng uống mỗi ngày ở Nhật Bản."Haahhh, mặc dù đã hơi lạnh, nhưng mà ngon thật. Cả lon cà phê này nữa." Sau khi thưởng thức bữa ăn xong, tôi quyết định đi ngủ luôn vì chẳng còn việc gì làm. Dự định chỉ cuộn mình trong chiếc áo choàng và ngủ, nhưng đột nhiên tôi có một ý nghĩ. Nếu nhớ không lầm, thì chắc chắn họ có món này...Tôi mở Siêu Thị Online của mình. "Uhhh... Ồ, có đây rồi. Một chiếc gối, chăn mền và nệm." Bây giờ tôi có chút dư dả trong ngân sách nhờ có Fel, nên chắc là ổn khi mua một bộ chăn nệm. Có cái này thì việc cắm trại sau này sẽ thoải mái hơn nhiều. Ok, mua thôi. Vàaaaa.....Nhấn nút. "Vậy là ổn rồi. Không cần lo lắng gì nhờ có lá chắn của Fel, nên tôi có thể ngủ ngon lành tối nay." Tôi chìm vào giấc ngủ trong chiếc giường thoải mái đến mức không thể tin rằng mình đang cắm trại..............*Ngáp* Ôi, tôi ngủ ngon quá. Đúng là giấc ngủ khác hẳn khi có một chiếc giường thật sự. "Trời ơi!! Cái quái gì thế này?" Ba đống xác quái vật được chất đống cạnh tôi. ...Fel, bạn tôi ơi, dù có bao nhiêu năng lượng đi nữa, thì làm vậy cũng quá lố rồi. Thủ phạm, Fel, hiện đang ngủ ngon lành ở bên kia những ngọn núi xác. Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu tôi khi nhìn vào ba đống quái vật chất đầy: Mình phải làm gì với tất cả những thứ này đây?Vâng, bây giờ chẳng còn cách nào khác ngoài việc nhét tất cả vào Hộp Vật Phẩm của tôi thôi. Tôi đã sử dụng nó một thời gian, và có vẻ như thời gian chẳng trôi qua chút nào ở trong đó. Cứ nhìn mớ rau tôi mua từ tuần trước với kỹ năng của mình mà xem, chúng gần như chẳng hề héo hay thay đổi gì: các loại rau lá vẫn tươi rói, và các loại khác cũng vẫn còn ẩm ướt, tươi mới như lúc mới mua. Với số lượng này, tôi sẽ phải chia nhỏ ra và mang theo dần dần để phân phát ở các hội Thợ Săn mà chúng tôi sẽ ghé qua trong chuyến hành trình. Tôi có thể tự học cách xẻ thịt chúng, nhưng tôi không giỏi mấy vụ dơ bẩn này lắm, nên thật sự không tự tin là mình có thể học được. Chắc sẽ phải suy nghĩ thêm về chuyện này sau. Dù sao, tôi tự hỏi không biết có bao nhiêu con quái vật trong đây nhỉ. Tôi liếc mắt đánh giá những đống xác quái vật: Một con dodo khổng lồ và một con hươu khổng lồ... Fel đã săn chúng trước đây. Cả hai con đều lớn hơn so với lần trước. Sau đó là ba con chim đá. Chim đá giống như gà, nên có vài con cũng khá tiện. Còn có một con rắn đen, mà trước đây Hội Thợ Săn đã mua với giá rất cao, và một con gấu hung tợn cũng đắt tiền không kém. Cả hai đều lớn hơn lần trước, nghĩ đến giá trị của chúng mà thấy hơi đáng sợ.Tiếp theo là một con rắn đỏ. Nó là một con rắn cơ bản giống như rắn đen, chỉ khác là màu nâu đỏ. Hm? Đầu của con rắn đỏ này lớn hơn con rắn đen, có lẽ con rắn đỏ cũng to hơn toàn bộ. Sau đó là... 5 con tướng orc và một con vua orc. Hả? Một con vua orc chắc là... vua của một nhóm orc, phải không? Nếu có một con vua orc ở đây, thì mấy con orc còn lại đâu mất rồi? Fel, ông bạn à, ông làm gì vậy? Ngay khi tôi đang nghĩ như thế, Fel thức dậy. "Ừm? Chuyện gì vậy?" Fel hỏi khi nhận thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào ông ấy khi tỉnh dậy. "Chuyện gì xảy ra thế này?" Tôi hỏi, chỉ tay vào những đống xác quái vật. "Không rõ sao? Đây là những con ta săn được." Fel trả lời với một chút mỉa mai. "Không không không, tôi hiểu rồi. Nhưng dù nghĩ thế nào, thì cái này cũng quá nhiều." "Mmm, ta chỉ đầy năng lượng quá thôi... Hơn nữa, tôi không cảm thấy mệt chút nào, nên đi săn rất vui." Hả... Thế à? "Ở đây có một con vua orc, vậy mấy con orc còn lại đâu?""Ta tình cờ gặp phải một khu định cư của orc. Chúng phát hiện ta và tấn công. Tất nhiên là ta đã khiến máu của chúng bay tứ tung, nhưng ta chỉ mang về vua orc và các tướng orc thôi. Vì những quái vật mạnh hơn thì ăn ngon hơn." "Máu bay tứ tung..." Thật sự, ông đang nghĩ gì vậy? "Nhân tiện, có bao nhiêu con orc vậy?" "Chắc phải tầm 150 con gì đó." H-Hơn 150 con, ông nói á? Tôi đã nghĩ mình hiểu rõ sức mạnh áp đảo của Fel, nhưng khi kết hợp với thức ăn từ thế giới của tôi, kết quả đã trở nên quá sức tưởng tượng... Huống chi, orc không phải là những con quái vật duy nhất ông ấy đã chiến đấu đêm qua. Có rất nhiều xác quái vật khác ở đây. Tôi lại nhìn về phía những đống xác quái vật và tiếp tục kiểm tra. Bốn con ogre... liệu có ăn được ogre không nhỉ? "Này, Fel... ở đây có ogre, nhưng có ăn được không?""Ogre thì toàn cơ bắp, ăn vào chẳng ngon chút nào. Tuy nhiên, da của ogre lại rất quý giá đối với loài người, dùng làm vật liệu chế tạo giáp. Cậu cần tiền phải không? Vì vậy tôi đã mang nó về, dù không ăn được, để phòng hờ." Ah, ra vậy. Dù hiện tại tôi không cần phải lo về tiền nhờ có Fel, nhưng tôi sẽ giữ nó lại tạm thời.Và tiếp theo là một con quái vật ogre xanh. Không giống như ogre bình thường, ogre xanh có làn da màu xanh, tất nhiên rồi. Đây có phải là một loài phụ không nhỉ? Tôi đoán là ông ây không mang nó về vì lý do gì khác ngoài việc ogre có giá trị tiền bạc.Sau đó là... một con thằn lằn kim loại. Như tên gọi của nó, đây là một con thằn lằn cực kỳ to lớn với lớp da bạc sáng, cứng như thép. Không biết Fel đã hạ gục con thằn lằn với làn da cứng rắn thế này bằng cách nào nhỉ? Tôi hơi muốn hỏi, nhưng nhìn vào lớp da bị tàn phá của nó, mặc dù rất cứng... có lẽ tốt hơn là đừng hỏi. Tôi có thể tưởng tượng được con thằn lằn này đã phải chịu đựng một cái chết kinh hoàng, thảm khốc.Nam mô A Di Đà Phật...Rồi tiếp theo là gì đây? À, một con chimera... Hả?Chimera... chẳng phải đó là sinh vật có đầu sư tử, đầu dê và đầu rắn sao? Cái thứ mà hay xuất hiện như boss cuối trong các trò chơi?Không không không, không thể nào. Khoan đã, ờ... nó đúng là có cả ba cái đầu."Đúng rồi, đó là chimera. Chúng cũng khá ngon, biết không? Thường thì chúng là một chút phiền phức, nhưng tối qua ta đã hạ gục nó chỉ trong một đòn thôi." Hạ gục nó chỉ bằng một đòn đâu phải chuyện để khoe khoang!Tôi nghĩ rằng tình hình này không ổn chút nào. Mặc dù không chắc lắm, nhưng tôi đoán con chimera này mạnh hơn rất nhiều so với mức A. Ngày nào mà tôi mang nó vào hội của các Nhà Phiêu Lưu... Ôi, tôi đã cảm thấy rùng mình một chút.Ừm, con quái vật này thật sự không ổn. Hãy để nó ngủ mãi mãi ở tận đáy Hộp Vật Phẩm của tôi vậy.Đúng rồi, thế là ổn.Trong lúc tôi đang suy nghĩ với ánh mắt mơ màng, Fel lên tiếng: "Ta đói rồi."Mặc dù ông ta đã ăn nhiều như vậy vào tối qua?!Không còn cách nào khác, tôi đành phải nấu cho ông ta ăn.Trước hết, tôi nhét hết đống xác quái vật vào Hộp Vật Phẩm của mình, và cả cái giường nữa.Xong rồi, giờ tôi sẽ làm món gì? Tất nhiên, món chính sẽ là thịt quái vật. Sau tối qua, tôi đã học được một bài học đắt giá về việc sử dụng quá nhiều nguyên liệu từ thế giới của tôi rồi.Tôi nhớ là trong các bữa ăn trước, những món ăn đi kèm như rau hay gia vị không có ảnh hưởng quá nhiều, và các món như mì spaghetti với sốt thịt vẫn ổn. Vì vậy, tôi phải cân nhắc tất cả những yếu tố đó khi nghĩ về thực đơn. Mọi thứ phải hài hòa, đúng không?Suy nghĩ như vậy, tôi nhận ra mình có thịt gà Cockatrice, nó gần giống với gà... Vậy thì làm món gà xào thôi!...........Hãy bắt đầu bằng cách loại bỏ phần mỡ thừa của con gà cockatrice, sau đó ướp với muối và tiêu để tạo nền hương vị.Cho một ít dầu salad vào chảo (vì da gà vẫn còn nhiều mỡ), và bắt đầu nấu từ phía có da. Nếu bạn dùng nắp chảo ấn nhẹ lên trong khi nấu, da sẽ trở nên giòn và thơm ngon. Khi da gà chuyển sang màu nâu sáng, lật mặt và nấu tiếp.Khi con gà cockatrice đã chín, vớt ra và dùng chính chảo đó để làm sốt. Mỡ từ thịt gà có rất nhiều umami, vì vậy bạn không cần lau chảo, mà cứ để nguyên để làm sốt sẽ ngon hơn. Đó là cách tôi làm mỗi lần. Kết hợp bơ, một chút nước chanh (tôi thường dùng chai nước chanh 100%) và một ít xì dầu trong chảo để làm sốt bơ chanh.Có lẽ đó là bản tính của người Nhật, nhưng tôi luôn muốn cho xì dầu vào. Dù chỉ có chanh và bơ thì cũng đủ ngon, nhưng với tôi, xì dầu khiến món sốt trở nên đậm đà hơn một chút. Chỉ cần rưới sốt bơ chanh lên con gà cockatrice giòn tan là xong..........."Fel, đã xong rồi." Liệu ông ấy có đói đến mức như vậy không? Khi tôi đặt đĩa thức ăn trước mặt Fel, ông ta ngay lập tức cắn mạnh vào nó.Tôi lấy một ít gà xào kẹp giữa các lát bánh mì và ăn như một chiếc sandwich, kèm theo một lon cà phê đóng sẵn mà tôi mua tối qua. Chiếc sandwich gà xào này thật tuyệt vời! Cả lon cà phê cũng vậy...À đúng rồi, lần sau mình sẽ mua thêm cà phê đóng sẵn từ Siêu Thị Online và tích trữ. Thêm cả cà phê hòa tan nữa.Đôi khi mình sẽ muốn có cà phê nóng. Nếu vậy, chắc chắn mình sẽ cần thêm đường và sữa. Giờ tôi cũng sắp hết gia vị và các loại nêm nếm, mà còn muốn mua thêm rau củ nữa. Có lẽ tối nay tôi sẽ mua hết những thứ này từ Siêu Thị Online."Thêm phần nữa." Ừ, ừ. Tôi bắt đầu viết danh sách mua sắm trong khi nấu thêm phần ăn cho Fel.Sau vài lần ăn thêm và một chút nghỉ ngơi, chúng tôi đứng dậy."Đến lúc phải đi rồi." Tôi lại tiếp tục đi cùng Fel - dĩ nhiên, vẫn vừa đi vừa luyện ma pháp..........Tôi đã nỗ lực hết sức. Trong ba ngày qua, tôi chỉ làm mỗi một việc: luyện tập di chuyển ma lực trong cơ thể. Vì thế, hẳn là tôi có thể làm được. Tôi có thể làm được, nhất định sẽ thành công. Cố lên! " Cầu lửa"Một quả cầu lửa, lớn hơn quả bóng mềm một chút, xuất hiện ngay trên lòng bàn tay tôi. Tuy nhiên, cái này chưa thể gọi là một quả cầu lửa thực sự - tôi cần phải có khả năng ném nó đi và khiến nó phát nổ đã. Tôi ném quả cầu lửa về phía trước. Nó bay với tốc độ của một chiếc xe đạp trong thành phố, rồi mất dần tốc độ và rơi xuống đất cách tôi khoảng 20 mét. *Bomf* Một vụ nổ nhỏ (liệu có thể gọi là nổ không nhỉ?) xảy ra. Tôi không muốn nói ra, nhưng thật sự là... thảm hại. Nó chẳng thậm chí đạt đến mức "tấn công" cơ bản. Bên cạnh tôi, Fel phản ứng như thường lệ, khịt mũi như thể đang chế giễu tôi. Chết tiệt."Ta đã nói rồi, cách duy nhất là luyện tập, nhưng nếu sau bao nhiêu nỗ lực mà chỉ làm được có bấy nhiêu, có lẽ ngươi nên thử học qua chiến đấu thực tế. Thay vì dành nhiều giờ luyện tập, có thể ngươi sẽ học được nhiều hơn qua một trận chiến thật.""Vậy cũng đúng... nhưng điều đó có nghĩa là phải chiến đấu với quái vật sao? Tôi không biết sử dụng kiếm, mà ma pháp của tôi chỉ ở mức này thôi. Nếu tôi bị thương thì sao?" "Chỉ có vậy thôi sao? Không cần phải lo lắng. Ta sẽ dựng một lá chắn. Nó sẽ bảo vệ ngươi khỏi các đòn tấn công, nhưng không ngăn cản ngươi tấn công lại. Ta ở bên ngươi, vậy nên không cần phải sợ hãi." "Nhưng mà... tôi thực sự không thích ý tưởng bị thương đâu..." "Á á, ngươi thật là hèn nhát! Mau leo lên lưng ta!" Fel quát lên khi thấy tôi do dự, rồi ép tôi lên lưng mình. "Ê, ch-cho ta chút thời gian! ông định đưa tôi đi đâu vậy?" Tôi hỏi trong sự hoảng loạn. Fel chỉ đáp lại: "Tất nhiên là đến chỗ có quái vật rồi." "Quái vật? Tôi sẽ bị giết mất!" "Không sao đâu. Ta sẽ chọn những con quái vật yếu theo đúng trình độ của ngươi. Ta cũng ở đây với ngươi, đừng lo lắng." Đừng nói vậy, đương nhiên là tôi sẽ lo rồi! Mặc dù có thể người ta sẽ nghĩ tôi là một kẻ yếu đuối, nhưng không thể nào tôi có thể đột ngột chiến đấu với quái vật như vậy được!"Hả? Ta thấy mấy con quái vật goblin. Thật tuyệt vời. Ta sẽ xóa đi dấu vết của mình để chúng ta không bị phát hiện, còn ngươi thì im lặng nhé." Nói xong, Fel bắt đầu chạy."Thật tuyệt vời," cái quái gì!............Cái quái gì thế này? Có quá nhiều goblin!Nơi mà Fel đưa tôi đến là một khu định cư của lũ goblin."Đó là goblin. Thử sử dụng ma thuật của ngươi đi." Không, không, dù có nghĩ thế nào thì cũng không thể làm được! Ngươi đang mong đợi gì ở ta vậy?"Nhanh lên và bắn đi.""Ngươi nói gì vậy? Chúng đông thế này, làm sao mà được!""Ừ, ta đã tạo ra một lớp phòng hộ rồi. Nhìn này, chúng ta an toàn mà.""Ông nói vậy có ý gì?, nhưng không thể nào an toàn được đâu!""Nhát gan. Nếu người không tấn công, ta sẽ làm." Nói xong, Fel thét lên một tiếng.Này, ai là người bảo chúng ta phải im lặng vậy?! Nhìn kìa, mấy con goblin đều đang nhìn về phía này. Ghhh, chúng đã phát hiện ra chúng ta rồi. Kyaaa!! Một đám goblin khổng lồ, cầm gậy, kiếm, và rìu đang tiến về phía chúng tôi...!"Hừm, giờ ngươi không còn lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu. Sử dụng ma pháp của ngươi và giết chúng đi - giết chúng cho đến khi cơ thể ngươi bắt đầu có những cảm giác mệt mỏi. Ta sẽ đi săn những con goblin cấp cao hơn.""Đừng! Đừng bỏ tôi lại một mình!!!" ông định nói cái quái gì thế, "bắn cho đến khi cơ thể mệt mỏi"?! Chết tiệt! Tôi sẽ khiến ông trả giá cho việc này, Fel. Ồ, chết tiệt, lũ goblin đến rồi!!"CẦU LỬA! CẦU LỬA! CẦU LỬA!!" Tôi ném những Cầu Lửa yếu ớt của mình về phía lũ goblin.Dù chúng yếu ớt, lửa vẫn là lửa, và chúng gây ra một số sát thương cho lũ goblin.Tôi tiếp tục ném Cầu Lửa. Xung quanh tôi bị lũ goblin bao vây, nhưng cho dù chúng vung gậy, chém kiếm, hay cố gắng chém đầu tôi bằng rìu, lá chắn của Fel đã chặn tất cả. Mặc dù vậy, tôi vẫn chỉ cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy lũ goblin đang lao về phía mình. Vì vậy, để quét sạch chúng, ta từ bỏ suy nghĩ và chỉ ném càng nhiều Cầu Lửa càng tốt."CẦU LỬA! CẦU LỬA! CẦU LỬA!" Giống như Fel đã nói với tôi , tôi chỉ làm gì ngoài việc ném Cầu Lửa nhanh nhất có thể."CẦU LỬA! CẦU LỬA. CẦU LỬA!"Chết tiệt! Chưa kết thúc đâu!"CẦU LỬA! CẦU LỬA! CẦU LỬA!" Trong lúc ném, tôi nhận ra rằng càng ném nhiều, các quả cầu lửa của tôi càng nhanh và mạnh hơn. Giống như tôi đã hiểu được cảm giác khi ném chúng. Có lẽ tôi đã quen với việc ném chúng sau bao nhiêu lần...Tôi tiếp tục ném thêm những quả CẦU LỬA vào đám goblin."CẦU LỬA! CẦU LỬA! CẦU LỬA!" Tôi ném thêm, ném thêm nữa, hết quả này đến quả khác.Không biết đã bao lâu trôi qua khi tôi cứ cố gắng ném thật nhiều CẦU LỬA như vậy?"Hahh, haahhhhh.....CẦU LỬA!!!" Một quả cầu lửa to bằng quả bóng chuyền bay đi với tốc độ khá nhanh, trúng vào đám goblin và phát nổ. Đó chính xác là quả CẦU LỬA lý tưởng của tôi, cũng là quả cuối cùng tôi có thể ném được."Kh-không còn sức nữa, tôi xong rồi..." Đây là điều xảy ra khi hết ma lực à? Tôi không thể cử động nổi. Mấy con goblin vẫn còn xung quanh, nhưng tôi không thể làm gì nữa..."Hmph, cuối cùng thì ngươi cũng làm được nếu ngươi cố gắng thêm.""Fel..." Ồ, ông đã quay lại.Tôi xong rồi. Tôi... tôi sẽ để phần còn lại cho ông đấy.Tôi mất đi ý thức ngay khi nhìn thấy Fel.........."Mnn... U-Uwaahh!! Goblins!" Tôi giật mình tỉnh dậy và nhìn xung quanh hoảng loạn; trong bóng tối, tôi thấy Fel đang ở cạnh mình.Lâu vậy rồi sao... Hình như tôi đã bất tỉnh khá lâu đấy..."Thế nào? Chiến đấu có hiệu quả không?" "Hiệu quả," cái quái gì! Sau khi ông đẩy tôi vào tình huống tệ hại như vậy... Tôi cảm thấy như mình bị ám ảnh nhẹ bởi hình ảnh những con goblin nhỏ, bẩn thỉu, với làn da xanh xám, đang lao vào tôi đồng loạt. Tôi chắc sẽ gặp ác mộng về chúng trong một thời gian dài."Quả cầu lửa cuối cùng ngươi ném khá ổn đấy." Fel gật đầu hài lòng khi nói vậy. "Cảm ơn ta đi mà vậy ngươi mới có thể sử dụng ma thuật.""Cảm ơn ông?" Tôi nhăn mặt. "Tôi vẫn là người mới, lẽ ra chúng ta phải bắt đầu với một hai con goblin thôi. Và ông thì lại ép tôi vào cả một khu định cư của chúng..." Quả thật, quả cầu lửa cuối cùng khá tốt. Nhưng tôi không nghĩ việc đẩy tôi vào một khu định cư của goblin đột ngột như vậy là đúng đắn!"Chính người mất quá nhiều thời gian để học ma pháp đấy."Grnnrnrnnmm... Đúng là cái đám thiên tài này nói thật khó nghe!"Không thể nào tôi làm được như ông đâu, Fel. Ông phải biết tình trạng của tôi thế nào nếu Ông sử dụng Giám định ." Ông chắc chắn cũng biết sự khác biệt giữa chỉ số của ông và tôi trái ngược như nào, như trời với đất vậy."Hm? Cấp độ của người đã tăng."Hả? Thật à?Tôi vội vàng sử dụng Giám định để kiểm tra bản thân.Tên] : Tsuyoshi Mukouda[Tuổi] : 27[Công việc] : Nạn nhân từ thế giới khác[Cấp độ]: 3[HP] : 110[MP] : 110[Tấn công]: 83[Phòng thủ]: 82[Nhanh nhẹn]: 78[Kỹ năng] : Giám định. Hộp Vật Phẩm, Cầu lửa[Kỹ năng độc nhất] : Siêu thị trực tuyến[ Linh thú đã lập khế ước ] : FenrirWow! Tôi đã lên được hai cấp! Tất cả các chỉ số của tôi, như HP và MP, đều tăng lên một chút. À, tôi cũng học được kỹ năng Ma pháp Lửa. Tôi đang nghĩ rằng cuối cùng mình cũng trở thành một pháp sư rồi...Nhưng sao mà công việc của tôi vẫn ghi là "Nạn nhân từ thế giới khác" vậy?! Khi nào mới thay đổi đây? Khi tôi lên cấp nữa à? Không, chắc chắn là sẽ thay đổi khi tôi học được thêm kỹ năng, tôi nghĩ vậy. Không thể nào mà nó cứ thế mãi được, đúng không? Không không, không thể như vậy được."Đúng rồi, đây." Trong khi tôi đang nghĩ đủ thứ về trạng thái của mình, Fel từ từ đứng dậy. Hắn lộn một thứ gì đó to lớn màu xanh lá, cỡ khoảng hai mét rưỡi, bằng đôi chân trước của mình. "Ôi chao!" Đó là một con goblin khổng lồ. Tôi thử sử dụng Kỹ năng Giám định: đó là một Goblin King. Goblin King... Fel... Ông ta đã nói lúc đó là sẽ đi săn những con goblin cấp cao hơn. Thế là khu định cư đó có một con vua goblin. Vậy nên Ông ta đưa tôi đến khu định cư đó là vì lý do này."Con Goblin King đó có một viên đá ma thuật. Đá ma thuật có giá trị đối với loài người, phải không? Goblin King thì không ăn được và không có tác dụng gì khác, nhưng con này có viên đá ma thuật, nên ta đã bỏ công mang nó về." À, tôi hiểu rồi. Vậy có nghĩa là Goblin King ít nhất phải là cấp B, phải không? "Goblin King là cấp B hay A vậy?""Cấp ? Ta không biết gì về cấp bậc, nhưng khi mạnh như ta, ta có thể nhận ra xem cái gì có đá ma thuật hay không." Hmmm, vậy à? Nếu đúng như vậy, tôi có thể kiếm rất nhiều tiền từ việc để Fel săn những thứ có đá ma thuật. Nhưng tôi sẽ không làm vậy. Làm như vậy chắc chắn sẽ dẫn đến vô vàn rắc rối. "Ngươi cũng đã bất tỉnh. Ngay cả ta cũng không thể mang cả ngươi và một con Goblin King rồi vẫn tiếp tục di chuyển. Vì vậy ta đã chờ ở đây cho ngươi tỉnh lại." Hmmm, thế sao? Sao mà Fel cứ nhìn tôi hoài, một cách lén lút như vậy? "Con đó có đá ma thuật." Ừ, vậy thì sao? "Đá ma thuật có giá trị, phải không?" Chắc chắn rồi. Lúc ở hội Thợ săn, giá của những con Dodo khổng lồ cấp B và con hươu khổng lồ đều tăng vọt chỉ vì chúng có đá ma thuật, dù chúng chỉ là những viên đá nhỏ thôi. "Vậy, ngươi không nên thưởng cho ta một bữa tiệc nữa với thịt từ thế giới của ngươi sao?" Cái gì cơ?! Con chó sói này đã trở thành con nghiện hương vị của miếng bít tết Wagyu đen nội địa rồi phải không?"Nghe này, lúc đó có rất nhiều quái vật..." "Đúng vậy, lần này ta cũng săn được rất nhiều quái vật. Hầu hết bọn chúng còn có đá ma thuật." Hắn đang nói về việc hồi đó hắn săn quá nhiều quái vật vì ăn thức ăn từ thế giới của tôi và tràn đầy năng lượng, đúng không? Đương nhiên, chuyện đó không tính vào, vì nó hoàn toàn là kết quả trực tiếp từ bữa ăn của tôi. "Ông biết gì không, chúng ta vẫn còn gần như toàn bộ thịt mà chúng ta lấy được từ hội Thợ săn, nên sẽ mất một thời gian dài nữa chúng ta mới ăn hết nó đúng không?" "Hử? Thế à? Nếu vậy thì ta sẽ từ bỏ bữa tiệc từ thế giới của ngươi. Tuy nhiên, ta vẫn còn đói." Trời ạ, ông ta thật sự học đâu ra được mấy thứ kỳ lạ này vậy. Ít ra thì ông ta cũng không phàn nàn về chuyện đó. Nhưng tôi vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Tôi đã hết MP một lần, nên giờ vẫn cảm thấy uể oải. Nấu nướng cho Fel thì quá mệt. Chưa kể, tôi vẫn chưa "trả đũa" ổng vì đã ném tôi vào cả đám goblin. Lần này phải phạt bằng một bữa ăn không có thịt. Tôi mở cửa sổ Siêu thị Online.Uhhh, cái này là đồ ngọt để khi mệt mỏi, phải không? Tôi nghĩ bánh đậu đỏ và bánh mứt (vị dâu) là ổn. Tôi cũng khá thích chúng. Đưa Fel ăn cùng cũng được; thực ra, hắn ăn rất nhiều, nên tôi sẽ mua thêm bánh kem nữa. Tạm thời, năm cái mỗi loại cho Fel. Và đương nhiên, còn có cà phê đóng hộp để uống cùng bánh ngọt.Ồ, có thể mua cả một hộp cà phê đóng hộp luôn. Làm luôn đi. Nếu đã định mua cà phê đóng hộp, tôi cũng nên mua luôn cà phê hòa tan mà tôi định mua, ít nhất là cho lần này. Tôi cũng định bổ sung gia vị, rau củ, nhưng muốn chọn kỹ hơn, nên lần sau sẽ đi mua.Thế là ổn rồi. Tôi thanh toán. Trong tài khoản không còn bao nhiêu tiền, nên tôi thêm 5 vàng và thanh toán bằng số đó.Tôi lấy tất cả bánh ra khỏi bao bì, đặt lên đĩa, rồi đưa cho Fel. "Đây là cái gì vậy?" "Bánh đậu đỏ, bánh mứt, và bánh kem - chúng là bánh ngọt." "Hm, không có thịt à?""Fel, ông thật sự định bắt người cạn ma lực như tôi phải nấu ăn ngay sau khi vừa mới tỉnh lại từ cơn bất tỉnh à?" "Grnnn... Ta hiểu rồi, cái này cũng được." Fel bắt đầu cắn vào bánh đậu đỏ sau khi ngửi thấy mùi của nó. "Mhmmm, cũng khá ngon theo cách của nó." Hả? ổng thích bánh ngọt sao? Tiếp theo, ổng lại ăn một cái bánh mứt, phản ứng lại với: "Ôi, cái này cũng ngon." Có vẻ như ổng thích nó. Bánh kem cũng được lòng ổng luôn, khi đó ổng nói: "Ta hiểu rồi, nó có vị sữa đặc. Cái này cũng ngon." Hả? ông cũng có sở thích đồ ngọt à, Fel? Đúng là hình phạt này chẳng đi đến đâu cả. "Thêm nữa." ổng thực sự vui mừng và yêu cầu thêm... Khoan đã, ông đã ăn đến mười lăm cái rồi đấy. Ăn thêm nữa là ông chắc chắn sẽ ăn quá mức rồi! Phải cẩn thận đấy, nếu không sẽ mắc bệnh tiểu đường hay sâu răng (dù tôi không biết Fenrir có thể bị tiểu đường không nữa) - ông sẽ không ăn thịt được nữa đâu, đấy nhé? "Ôngsẽ bị ốm nếu ăn quá nhiều đồ ngọt đấy." "Hmph, Làm như ta dễ ốm lắm vậy . Quan trọng hơn, là thêm nữa đi." Chẳng còn cách nào khác. Tôi đành chịu thua và mua cho ổng thêm hai cái bánh nữa mỗi loại, rồi hỏi ổng: "Ông nói là sẽ không bị ốm, có ý gì vậy?" "Ta được ban phước bởi Nữ thần Gió, Ninrir. Với ta, không những ta có thể kiểm soát phép thuật Gió tốt hơn, mà còn không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ bệnh tật hay trạng thái xấu nào, kể cả độc tố và bệnh tật. À, sự vô hiệu hóa trạng thái xấu là một phần của phước lành từ bất kỳ vị thần nào. Đó là bản chất của những lời ban phước." Có thể vô hiệu hóa trạng thái xấu chỉ nhờ một lời phước từ thần linh à? Hả? Thật là một sự thật sốc đấy! Phước lành của một vị thần... sao mà bất công thế! Chỉ cần có thể vô hiệu hóa tất cả trạng thái xấu đã là gian lận rồi. Fel đã mạnh rồi, ngay cả khi không có phước lành. Tôi mới là người cần phước lành hơn ổng! Các vị thần, ai cũng được, làm ơn hãy ban phước cho tôi đi! .........."Này, Fel, chúng ta đã đi du hành thế này mà không có mục tiêu cụ thể, nhưng có nơi nào ông muốn đến không?" Còn đối với tôi, tôi chỉ thật sự muốn rời khỏi vương quốc đáng ngờ Reijseger đó, nên tôi chỉ vui vẻ du hành mà giữ một khoảng cách nhất định với nơi đó."Vậy thì sao chúng ta không đi về phía Tây? Có một khu rừng sâu ở đó với nhiều quái vật ngon." "Phía Tây? Có quốc gia nào ở phía Tây không?" "Hn, ta không biết về những thứ đó." Không biết à? ông... "Cái quốc gia đó là gì và tình hình ra sao cũng quan trọng đấy, ông biết không? Nếu họ đang làm những việc nguy hiểm như chiến tranh thì sao?" "Mm, ta không quan tâm đến tên các quốc gia. Mà dù loài người có đánh nhau đi nữa, thì cũng chẳng liên quan gì đến ta. Hơn nữa, loài người lúc nào chả đánh nhau ở đâu đó." Thật là không ngờ ổng lại không biết đến tên của các quốc gia... đúng là sai lầm khi hỏi Fel. Thôi, khi mạnh như Fel, tôi cá là ổng sẽ chẳng bị thương dù có lao vào giữa một trận chiến lớn đi nữa, nên chắc chẳng cần quan tâm đến tên các quốc gia hay tình hình của họ làm gì. Nhưng tôi thì không thể như vậy.Khi ổng nói "loài người lúc nào chả đánh nhau ở đâu đó,"Chắc hẳn hắn đang ám chỉ rằng, ngay cả trong thế giới này, những cuộc xung đột giữa các quốc gia là không bao giờ ngừng nghỉ. Họ cũng đang nói rằng sẽ có chiến tranh giữa Reijseger và Marveil nữa. Quả nhiên, khi tôi đang du hành, tôi cần phải tìm hiểu tình hình chính trị của tất cả các quốc gia. Nếu vậy, tôi sẽ cần một bản đồ. Cho đến giờ, mỗi khi chúng tôi đến một ngôi làng, chúng tôi lại vòng qua thay vì vào trong vì lý do của Fel. Nhưng bây giờ tôi cần bản đồ, nên lần tới hãy thử vào một ngôi làng xem sao.............."Phía trước có một ngôi làng." Có vẻ như Fel có khả năng cảm nhận sự hiện diện, ít nhất ổng có thể biết được nếu có người hay quái vật ở khu vực nào đó, nên mỗi khi hắn phát hiện gì đó, ổng lại thông báo cho tôi như vậy. "Chúng ta lại đi vòng qua sao?" "Không, lần này chúng ta vào trong. Tôi cần một bản đồ." Khi chúng tôi tới gần cổng làng, lính canh hét lên: "Dừng lại!" và chỉa giáo vào chúng tôi. "Tôi là Mukohda, một nhà thám hiểm . Đây là linh thú của tôi." Khi tôi hét lên như vậy, lính canh đáp lại: "Có thẻ hội viên không?" Tôi liền đáp lại: "Nếu mấy người muốn xem thẻ hội của tôi..."Tôi đã muốn cho anh ta xem thẻ hội Thương nhân của mình, nhưng vì có Fel ở đây, tôi phải đưa ra thẻ hội Thợ săn để chứng minh rằng Fel là linh thú của tôi (bên cạnh tên và cấp bậc, thẻ này còn ghi rõ liệu chủ nhân có linh thú hay không). Khi tôi trả lời như vậy, một trong hai người lính canh do dự tiến lại gần tôi. "Đây là thẻ hội của tôi." "Hmm, quả thật có ghi là ngươi có linh thú. Cái... cái đó, là một con sói vĩ đại sao?" Có vẻ như lính canh nghĩ Fel là một con sói vĩ đại. Điều này còn tốt hơn việc bảo hắn rằng Fel thực ra là một con Fenrir, nên tôi chỉ nói "Vâng." "Oi—" "Shh!" "..." Fel trông như sắp nói gì đó, nhưng tôi đã ngắt lời ổng lại. Tôi không dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra với anh lính canh này nếu đã nhảy dựng lên vì một con sói vĩ đại, mà lại phát hiện ra rằng Fel thực sự là một con Fenrir. Chưa kể, có một đám dân làng đang nhìn về phía chúng tôi từ xa. (Ta không phải là sói vĩ đại.) Đột nhiên, giọng của Fel vang lên trong đầu tôi. "Ôi chao!" "Hm? Sao vậy?" "Không, không có gì đâu. Ừ...""Tôi hiểu rồi. Dù sao thì, Cậu chắc chắn là một thợ săn vĩ đại, vì cậu có một con sói vĩ đại cấp A làm linh thú." Tôi cười mơ hồ đáp lại lời của lính canh. (Ta đã nói là ta không phải sói vĩ đại mà.) Giọng của Fel lại vang lên trong đầu tôi, và tôi quay lại nhìn ổng. (Hử? Cái này à? Đây là thần giao cách cảm. Một chủ nhân và linh thú có thể thần giao cách cảm)Hả? Lần đầu tiên tôi nghe nói về chuyện này đấy. (Ừ, đây là lần đầu tiên ta lập khế ước, nên ta đã hoàn toàn quên mất.)Ôi, Fel yêu dấu, làm ơn đừng quên một điều quan trọng như vậy. Nhưng nếu ông nói rằng chủ nhân và linh thú có thể thần giao cách cảm , có phải tôi cũng có thể nói chuyện với Fel theo cách này không? (Thử nghiệm, thử nghiệm, thử nghiệm. Fel, ông có nghe thấy tôi không?) (Có, ta nghe thấy.) (Tôi nói Ông là con sói vĩ đại vì thế thì sẽ tốt hơn. Suy nghĩ đi, nếu người bên đó đã sợ đến thế chỉ vì nghĩ ông là một con sói vĩ đại đấy, ông nghĩ sẽ thế nào nếu bọn họ biết ông là một con Fenrir huyền thoại?)(Hmmm, nhưng...)(Không cãi cọ gì nữa. Chẳng phải giả vờ làm sói xám sẽ tốt hơn gây rắc rối không cần thiết sao? Từ giờ trở đi, khi nào vào làng mạc của con người, ông sẽ phải giả vờ là sói xám, Fel.)(Tại sao?)(Bởi vì toàn bộ quốc gia và giới quý tộc của họ sẽ nhăm nhe tấn công chúng ta nếu biết ông là Fenrir. Nếu điều đó xảy ra, chẳng phải rất phiền sao?)(Ừ, nhưng chẳng phải tốt hơn nếu ta tiêu diệt hết chúng nếu chúng dám tấn công chúng ta?)Ổng nói gì cơ?? "tiêu diệt hết"... Tôi đã từng nghĩ như vậy, nhưng Fel thực sự là một kẻ đầu gỗ mà trời ơi.(Ông nói tốt hơn nếu tiêu diệt hết chúng, nhưng nếu cứ làm thế, thì cuối cùng, chúng ta sẽ không còn chỗ đứng trên thế giới này đấy. Hơn nữa, nếu cứ làm thế, tất cả các quốc gia loài người sẽ liên minh và tiêu diệt ông luôn đấy, biết không? Và điều đó cũng rất phiền, phải không?)(Guhh... Chắc chắn, đó là một khả-năng.)(Đúng chứ? Vì vậy, ông nên giả vờ là sói xám vì sự tiện lợi.)(Nếu ngươi nói vậy, thì ta đành phải làm theo.) (À, còn nữa, chúng ta nên chủ yếu dùng thần giao cách cảm để nói chuyện trong các thị trấn và làng mạc, hoặc khi có người xung quanh. Nếu ông bắt đầu nói chuyện, thì sự thật ngươi là Fenrir sẽ bị phát hiện đấy.) (Mm, ta hiểu rồi.)Sau khi có cuộc trò chuyện cách cảm, chúng tôi được phép vào làng mà không gặp vấn đề gì, nhưng... ánh nhìn của người dân khiến tôi cảm thấy thật khó chịu... Cuối cùng, ngay cả trưởng làng cũng ra đón. "Chào mừng đến Leeden. Có vẻ như câu là một nhà mạo hiểm giả?, nhưng sao cậu lại đến một ngôi làng nhỏ như thế này vậy làng này hàng hoá cũng ít nên khó trao đổi lắm?" "Thật ra, tôi muốn lấy một tấm bản đồ, nên tôi ghé qua thử..." "Chúng tôi không có thứ đồ đắt đỏ như bản đồ ở ngôi làng nhỏ này. Nếu có nơi nào có, thì đó sẽ là thị trấn Rautel, cách đây bốn ngày đi bộ. Họ có các hiệu sách, và thậm chí còn có một thư viện công cộng."Trong thế giới này, không chỉ giấy mà ngay cả sách cũng rất quý giá, và tất cả sách đều phải viết tay, nên rõ ràng chúng khá đắt. Bản đồ cũng được làm từ giấy, nên mặc dù người ta có thể nghĩ là chúng sẽ được bán ở các hiệu sách, nhưng tất nhiên, chúng cũng đắt đỏ. Chỉ có những thị trấn đủ lớn mới có thể cung cấp những thứ đắt tiền như vậy. Rautel chỉ nhỏ hơn thủ đô của quốc gia một bậc, nên chắc chắn là nó sẽ có hầu hết những thứ cần thiết trong khu vực của nó. Tôi đã hỏi được những thông tin mình cần từ trưởng làng, vì vậy tôi rời làng ngay lập tức. Có vẻ như người dân ở đây sẽ không thể bình tĩnh lại nếu có một con quái thú lớn như Fel ở gần, và ngay cả trưởng làng cũng có vẻ muốn chúng tôi đi càng nhanh càng tốt. Ngôi làng này thật sự không thân thiện với người lạ... Thôi, cũng chẳng sao, vì tôi đã biết được điểm đến tiếp theo của mình. Thị trấn Rautel cách đây bốn ngày đi bộ thẳng từ Leeden, như trưởng làng đã nói. "Vậy thì, chúng ta đi đến Rautel thôi. Nhưng mà, bốn ngày... Tôi thật sự muốn có bản đồ càng sớm càng tốt." "Hm? Nếu ngươi muốn đến nhanh hơn, ngươi có muốn cưỡi trên lưng ta không?" "Lạy lòng tốt của ông tôi rất biết ơn, nhưng làm ơn đừng chạy nhanh như lần trước." "Với tốc độ đó, chúng ta sẽ đến nơi trong chưa đến một ngày đâu. Hay là ngươi muốn tới đó còn nhanh hơn nữa?""Không đời nào, tôi đã suýt bị văng ra khỏi người ông với tốc độ đó rồi. Nếu ông chạy nhanh hơn nữa, chắc tôi sẽ chết mất. Tôi rất vui lòng nếu chúng ta rút ngắn bốn ngày xuống còn hai ngày, vậy ông có thể đi với tốc độ đó không? Đảm bảo là đừng bao giờ chạy với tốc độ như lần trước, nghe rõ không?" "Ta cảm thấy tốc độ đó hơi chậm một chút, nhưng ta sẽ làm theo lời ngươi." Vậy là, chúng tôi bắt đầu hành trình dọc theo con đường hướng đến Rautel..........."Nàyyy, Fel! Mặt trời đã lặn rồi, chúng ta dừng lại và cắm trại ở đây đi." Tôi gọi với Fel trong khi bị ném qua ném lại trên lưng ổng, và ổng dừng lại."Được rồi, thức ăn. Ta đói." Vâng vâng. Ổng đã để ta cưỡi cả ngày hôm nay mà. Tôi sẽ làm món thịt mà ổng thích. Nếu vậy, phải là món gì thật sự mang lại cảm giác đang ăn thịt. Chắc món này sẽ hoàn hảo.Tôi lấy thịt hươu khổng lồ ra từ Hộp Vật Phẩm. Như tên gọi, hươu khổng lồ thực sự là một con quái vật hươu khổng lồ. Thực ra, tôi đã từng ăn thịt hươu một lần rồi. Một người đồng nghiệp có họ hàng tham gia câu lạc bộ săn bắn và đã săn được một con hươu tươi, vì vậy chúng tôi đã ăn thịt hươu tại nhà của người đồng nghiệp đó.Theo lời của người họ hàng trong câu lạc bộ săn bắn, cách ngon nhất để ăn thịt hươu là làm steak, vì vậy cuối cùng chúng tôi đã chế biến nó thành steak. Thịt hươu có cảm giác dai và có vị đặc biệt, nhưng khi tôi ăn thử, tôi nhận ra điều đó không đúng chút nào. Mặc dù bạn chắc chắn sẽ cảm nhận được rằng mình đang nhai thịt, nhưng nó không hề dai, và cũng không có vị khó chịu gì cả. Thực tế, nó còn khá là ngon nữa.Giống như con hươu đó, thịt hươu khổng lồ này khá ít mỡ và gân, nên tôi nghĩ có thể chế biến nó tương tự. Nên tôi đang định bắt chước người đồng nghiệp và làm steak từ thịt hươu khổng lồ này.............Đầu tiên, tôi cắt một miếng thịt hươu khổng lồ đã được cắt sẵn thành từng miếng vừa ăn, rồi khía những đường chéo trên bề mặt trước khi dùng lưng dao đập nhẹ lên miếng thịt. Hình như thịt hươu có nhiều sợi cơ, nên đập thịt trước khi cắt sẽ giúp thịt mềm hơn và ngấm gia vị tốt hơn.Sau đó, tôi nêm thịt với muối và tiêu, rồi để yên như vậy một lúc để thịt thấm gia vị.Khi đã để đủ lâu, tôi sẽ làm tan chảy một chút bơ...Thịt đã xong khi cả hai mặt đều được nướng vàng............. "Fel, xong rồi." Tôi đưa cho Fel miếng steak hươu khổng lồ đã hoàn thành và thử nếm một miếng. *Mgmg* ... Ôi, ngon quá. Nó không có vị thúi, và thịt có độ đàn hồi vừa đủ để nhai rất thoải mái. Chưa kể, mỗi lần cắn vào là nước thịt lại chảy ra. Vị của nó không quá nặng, nên tôi cảm thấy mình có thể ăn thêm vài miếng nữa. "Thêm nữa." Fel có vẻ cũng thích món này, vì ổng ngay lập tức yêu cầu thêm. Tôi bắt đầu nướng thêm vài miếng steak hươu khổng lồ. Tiếp theo, tôi sẽ nêm... Ta-da—! Các loại sốt steak quen thuộc! Bạn phải dùng chúng khi làm steak. Có vẻ như Fel cũng thích chúng. Đầu tiên là sốt tỏi mà Fel bảo là ổng yêu thích nhất. "Hahngh Hahngh... Ừm, ừm, cái này ngon tuyệt." Sau đó, tôi lấy ra sốt hành tây, mù tạt bào và bơ. Tôi cũng làm thêm một phần steak với sốt hành tây. Vị của nó không nặng, nên tôi nghĩ mình vẫn có thể ăn thêm nữa..."Ngay cả thịt hươu khổng lồ cũng tuyệt vời khi ăn như thế này." Có lẽ là vì bình thường ổng luôn ăn sống. Ngành thực phẩm Nhật Bản thực sự là MVP, thật đấy. Dù vậy, thịt hươu khổng lồ còn ngon hơn tôi tưởng. *Bụp* ...Ngon quá, tôi đã ăn quá no. Mặc dù phần thịt của tôi nhỏ hơn rất nhiều so với của Fel, nhưng như dự đoán, hai miếng steak vẫn là quá nhiều. Giờ thì, sau khi dọn dẹp hết mớ nồi niêu xoong chảo, tôi cần chuẩn bị chỗ ngủ. Tôi bắt đầu bằng cách trải ra một ít bìa cứng. Đó là những chiếc hộp đã được làm phẳng ra sau khi mua đồ qua kỹ năng của mình. Tôi nhận ra một điều, đó là việc trải futon trực tiếp trên đất là không tốt. Ban đầu, tôi chỉ đặt futon lên đất mà không suy nghĩ, và nó đã bị ẩm ướt vì hơi nước... thật là tệ. Tôi rất muốn có một khung giường hay ván gỗ, nhưng có vẻ như đó là yêu cầu quá sức, ngay cả với Siêu thị Online của mìnhKhi tôi đang cố gắng nghĩ ra thứ gì để đặt dưới futon, đột nhiên tôi nhớ ra mình có thùng các-tông. Tôi cứ nhận được thêm các thùng các-tông mỗi lần sử dụng kỹ năng của mình, nhưng cho đến giờ, chúng chỉ là rác. Tôi chỉ vứt chúng vào một góc trong Hộp Đồ, cùng với tất cả các bao bì và vỏ hộp từ đồ ăn tôi đã mua.Nhưng nếu tôi trải thùng các-tông ra như thế này, futon của tôi sẽ không bị ẩm hay bẩn. Quả là một cách tuyệt vời để tái chế thùng các-tông. Cái này gọi là thân thiện với môi trường. "Này, làm giường cho ta nữa." "Được rồi, được rồi." Khi thấy tôi nằm xuống futon, Fel nói: "Trông thoải mái đấy. Làm cho ta một cái nữa." ông như con nít vậy cứ nhõng nhẽo mãi, thế là tôi cũng mua thêm một cái cho ổng. Cảm giác hơi lạ khi chỉ có mình tôi trong futon, lại còn là Fel kiếm tiền phần lớn nữa. Dù sao thì cũng chẳng sao, mặc dù Fel rất to, tôi phải mua ba cái futon cho ổng. Tôi trải thùng các-tông ra và xếp ba cái futon của Fel lên đó. "Đây,tôi đã làm giường cho ông xong rồi, Fel." "Tốt." Fel lăn qua một bên và nằm xuống futon. Ổng có vẻ rất buồn ngủ sau khi ăn no. "Kuaahhh-" Ôi, con quái vật huyền thoại đang ngáp kìa. "Nhớ tạo lá chắn trước khi ngủ đấy." "Ta biết rồi... Xong rồi. Ta đi ngủ đây." Fel vừa nói xong, liền chìm vào giấc ngủ."Wow, thật nhanh đấy nhỉ? Vậy thì tôi cũng ngủ thôi." Nhờ vào lá chắn của Fel, tôi có thể ngủ ngon mà không phải lo lắng gì. Tôi sẽ có một giấc ngủ tuyệt vời trong futon của mình. Ngày mai, chúng tôi cuối cùng cũng sẽ đến Rautel. Fel nói rằng chúng tôi sẽ đến đó trước buổi chiều, nhưng tôi chỉ hy vọng là họ sẽ cho phép chúng tôi vào mà không gặp phải rắc rối gì.Chuyện phiếm : Suy Ngẫm Của Một Lữ Khách"Hahhh..." "Có chuyện gì vậy, Vincent? Thở dài như vậy." "Không có gì, chỉ là đang nghĩ về việc muốn được ăn món ngon lần nữa." "Ừ, đúng rồi. Tôi cũng đang nghĩ thế. Muốn ăn món ăn của Mukohda lần nữa." "Tôi biết mà, Rita. Đúng là đồ ăn của anh ấy ngon tuyệt vời." Những thành viên còn lại cũng gật đầu đồng tình với nhận xét vô cùng nghiêm túc của Vincent. Thật ra, tôi cũng đồng ý. Mỗi khi nghĩ lại, tôi vẫn nhớ về nhiệm vụ hộ tống mà chúng tôi vừa thực hiện gần đây. Đó là một nhiệm vụ mà Iron Will chúng tôi sẽ chẳng dễ dàng quên, theo nhiều cách khác nhau...........Người mà chúng tôi được giới thiệu tại Hội thám hiểm là một người đàn ông có khuôn mặt phẳng, khác hẳn với những gì thường thấy ở vùng này. Anh ta có vóc dáng trung bình, và chỉ cần nhìn qua, tôi đã hiểu tại sao chúng tôi lại được thuê để hộ tống người này trong chuyến đi. Anh ta dường như hoàn toàn không có mối liên hệ gì với khái niệm về sức mạnh. Người đàn ông tự giới thiệu mình là Mukohda. Anh ta nói rằng mình muốn vượt biên sang quốc gia kế tiếp, và chúng tôi thì đang bàn tán về việc đất nước này đã trở nên không đáng tin cậy đến mức nào, nên cũng đã dự định rời đi sớm. Vì vậy, chúng tôi quyết định nhận lời yêu cầu, dù phần thưởng 8 đồng vàng có vẻ hơi thấp.Con đường dẫn tới quốc gia bên cạnh khá an toàn, nhưng yếu tố quyết định lại là việc anh ta sẽ lo toàn bộ bữa ăn cho chúng tôi. Giá cả cho các bữa ăn thực sự không phải là chuyện nhỏ: với năm thành viên, chi phí có thể không ít đâu. Bình thường, những bữa ăn trên đường chỉ toàn là thịt khô hoặc bánh mì cứng, thứ đồ ăn không mấy ngon miệng nhưng phải ăn để duy trì sức lực cho cuộc sống thám hiểm. Tôi hoàn toàn kỳ vọng rằng đồ ăn mà anh ta chuẩn bị sẽ chẳng khác gì những món ăn tầm thường ấy... nhưng thực tế lại hoàn toàn khác, thức ăn anh ta chuẩn bị ngon đến mức không thể tin được.Món ăn của Mukohda chẳng kém gì những nhà hàng nổi tiếng ở thành phố lớn: bánh mì mềm, làm theo công thức đặc biệt từ quê hương của anh ấy; thịt ham được muối vừa phải; xúc xích thơm ngon; và súp ấm áp với đầy đủ các loại nguyên liệu... Tất cả hòa quyện lại thành một bữa tiệc tuyệt vời mà không ai ngờ tới trong suốt chuyến hành trình. Chúng tôi vui mừng nhận ra rằng quyết định nhận yêu cầu này thật đúng đắn.Tất nhiên rồi, vì chúng tôi được ăn những món ngon hơn cả khi ở trong thị trấn!Những con quái vật duy nhất xuất hiện trong suốt chuyến đi là những con như goblin hay sói xám nhỏ, ngay cả con lợn đỏ mà chúng tôi gặp cũng chẳng gây khó khăn gì cho chúng tôi.Thông thường, nếu một người thám hiểm săn quái vật trong lúc di chuyển, họ chỉ lấy những vật liệu đắt giá như da hoặc răng, ăn những phần thịt mà nếu để lâu sẽ hư hỏng hoặc bị tổn thất, còn lại thì bỏ đi.Tuy nhiên, Mukohda lại sở hữu một Hộp Vật Phẩm, vì vậy chúng tôi có thể mang theo cả thịt. Thịt mà Mukohda chế biến và gia vị từ quê hương của anh ấy lại một lần nữa là một tác phẩm nghệ thuật. Nó ngon đến mức tôi phải nói rằng đây là món ăn ngon nhất tôi từng được thưởng thức trong suốt cuộc đời. Tôi không bao giờ nghĩ rằng chính món ăn này lại là nguyên nhân dẫn đến những sự kiện tiếp theo.Bị thu hút bởi mùi thơm quyến rũ của thức ăn Mukohda, một con Fenrir, thú thần huyền thoại, xuất hiện. Mặc dù, với tư cách là một sinh vật huyền thoại, chưa ai từng thấy một con như vậy trong đời, nhưng chúng tôi lập tức nhận ra đó là một con Fenrir – và chúng tôi hiểu rằng chúng tôi không thể chống lại sinh vật cường đại tuyệt đối này.Lúc ấy, tôi thực sự hoảng loạn. Tôi cảm thấy như mình đã chết rồi – Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy tuyệt vọng như vậy kể từ khi trở thành một nhà thám hiểm.Điều này không có gì bất ngờ: chúng tôi đang đối mặt với Fenrir huyền thoại, một sinh vật được cho là đã phá hủy cả những quốc gia, một thế lực mà những con người bình thường như chúng tôi không thể hy vọng đối đầu.Tuy nhiên, Fenrir không tấn công chúng tôi chút nào. Thay vào đó, nó nhìn vào món ăn mà Mukohda đã nấu và nói: "Cho ta ăn với." Chúng tôi không thể làm gì để chống lại Fenrir, vì vậy đành bảo Mukohda làm theo yêu cầu của nó. Và khi con Fenrir ăn xong món ăn của Mukohda, nó nói một câu không thể tin được: "Ta sẽ lập khế ước với ngươi."Ban đầu, tôi nghĩ mình nghe nhầm – tôi chưa bao giờ nghe nói về việc một con Fenrir huyền thoại lại trở thành linh thú của con người. Hơn nữa, lần cuối cùng người ta nói đã thấy một con Fenrir là cách đây 300 năm. Bỏ qua những người sống lâu năm, có lẽ chúng tôi là những người đầu tiên và duy nhất còn sống trong thời đại này chứng kiến một con Fenrir.Và anh ấy đã lập khế ước với con Fenrir, thứ mà phần lớn mọi người thậm chí còn chưa từng thấy... Chưa kể, chính con Fenrir lại là người yêu cầu lập khế ước! Vì không thể từ chối Fenrir, Mukohda đã lập khế ước với nó. Và thế là, Mukohda đặt tên cho con Fenrir huyền thoại là "Fel." Chúng tôi đã chứng kiến khoảnh khắc lịch sử kỳ lạ đó.Chỉ có điều, lý do con Fenrir lập khế ước là..."Thật không ngờ, một con quái vật huyền thoại lại bị dụ dỗ vào một hợp đồng chỉ vì đồ ăn..." Cả năm chúng tôi đều có cùng một suy nghĩ vào lúc đó. Mukohda, sau khi hết ngạc nhiên, không còn lo lắng nữa và tiếp cận Fel một cách bình tĩnh, nhưng không ai trong chúng tôi có thể giữ được sự điềm tĩnh như anh ấy trong tình huống đó. Mukohda thực sự không hiểu hết mọi chuyện, nhưng khi ai đó có một linh thú mạnh mẽ như Fenrir, không chỉ các quý tộc mà cả những quốc gia cũng sẽ chú ý đến. Đó là quy tắc rằng họ sẽ cố gắng thu nhận và giữ những người mạnh dưới quyền. Khi chúng tôi bày tỏ lo lắng, câu trả lời của Fel là: "Nếu họ dám động đến chúng ta, họ cũng đừng mong sống sót."Câu nói đó khiến tôi toát mồ hôi lạnh vì rõ ràng là Fel hoàn toàn có khả năng biến lời nói đó thành hiện thực. Nghe vậy, tôi chỉ biết cầu nguyện cho các quý tộc hoặc quốc gia nào đó đừng làm điều gì ngu ngốc.Thế nhưng, Mukohda chẳng mảy may lo lắng, anh chỉ nói với Fel, con thú ăn uống tham lam: "Muốn thịt thì tự săn lấy đi."Khi nghe vậy, chúng tôi chỉ có thể đứng ngây người, trợn mắt không tin nổi. Tôi thật sự ngưỡng mộ Mukohda, người có thể bảo một con Fenrir, một sinh vật huyền thoại, đi săn thức ăn cho chính nó.Tôi nghĩ, có lẽ không chỉ vì món ăn mà Fel bị dụ dỗ, mà có thể, một cách khó hiểu, nó đã nhận ra một phẩm chất nào đó ở Mukohda và vì lý do đó mà lập khế ước với anh. Fel có lẽ sẽ không bao giờ lập khế ước với những kẻ chỉ nghĩ đến việc sử dụng sức mạnh của nó, như các quý tộc hay các quốc gia. Dường như Mukohda không hề có ý định sử dụng sức mạnh của Fel chút nào. Thậm chí, có lẽ anh còn không hề bị cám dỗ bởi sức mạnh của nó.Đối với Mukohda, vấn đề lớn nhất chính là việc Fel ăn quá nhiều. Haha...Và con mồi mà Fel săn được sau khi Mukohda bảo nó đi tìm thịt cho chính mình không phải ai khác mà chính là một con chim đá. Làm sao tôi không kinh ngạc cho được? Chim đá là quái vật cấp B, là đối thủ mà ngay cả khi chúng tôi, một nhóm thám hiểm, dốc toàn lực cũng không thể chắc chắn chiến thắng. Lần cuối cùng chúng tôi đấu với một con chim đá, không chỉ mọi người đều đầy vết thương, mà Vincent còn bị gãy chân phải.Mukohda đã cố gắng đưa cho chúng tôi tất cả các vật liệu (ngoài thịt) từ một con mồi lớn như vậy chỉ vì chúng tôi đã mổ nó. Anh bảo đó là tiền công cho việc mổ xẻ và thịt lợn đỏ, nhưng thật sự là quá nhiều so với công sức của chúng tôi. Tuy nhiên, Mukohda khăng khăng, nên chúng tôi đành phải nhận, mặc dù không muốn. Việc săn được một con chim đá trong thời gian ngắn như vậy... khiến chúng tôi càng thêm tin vào những huyền thoại về Fenrir.Nghĩ lại, con chim đá nướng thật ngon. Cái sốt ngọt, cay và mặn đó quả là độc nhất vô nhị! Chết rồi... nghĩ đến đồ ăn của Mukohda lại làm tôi chảy nước miếng mất.Vào được Veenen cũng không phải là chuyện đơn giản. Dĩ nhiên, ngay cả các thành trì cũng nhận ra rằng Fel chính là Fenrir huyền thoại, và tất cả lính canh đều đã đứng ngoài chờ sẵn chúng tôi.Chúng tôi phải giải thích cho họ hiểu rằng Mukohda và Fel đã lập khế ước với nhau, cuối cùng mới được phép vào thành. Dù sao thì, nếu Fel thật sự nghiêm túc, thành trì và các lính canh cũng chẳng là gì so với sức mạnh của nó, và quốc gia này cũng sẽ gặp nguy hiểm. Họ hiểu điều đó – Fel nghe theo những gì Mukohda nói vì khế ước giữa họ, và giữa việc đối đầu với họ hoặc làm dậy sóng cả đống vấn đề, họ chọn cách để chúng tôi vào đất nước. Ngay khi chúng tôi đến Fallieres, cả hai người, một người và một thú, lập tức bị một sứ giả ngăn lại, nhưng Fel đã đuổi anh ta đi ngay lập tức.Tôi nghĩ rằng từ giờ Mukohda sẽ bận rộn lắm, nhưng mọi chuyện có lẽ sẽ được Fel giải quyết hết. Nghĩ thế, tôi cảm thấy rằng hai người đó, một là con người và một là thú, quả thực là một cặp đôi ăn ý."A~h, không biết Mukohda có mở một nhà hàng nào đó cho chúng ta không nhỉ?" Trong khi tôi còn đang đắm chìm trong ký ức về chuyến phiêu lưu ấy, Vincent đã nói một câu như vậy."Ahh, mình cũng hy vọng thế. Lúc đó, chúng ta có thể ngay lập tức đến đó ăn luôn," Rita, cô nàng ham ăn, liền đồng tình."Chắc là có rồi, tôi cũng không quá cầu kỳ về đồ ăn." Thậm chí Franka cũng cùng ý kiến."Thật đấy." Ramon, người ít nói, cũng lên tiếng.Thực ra, tôi cũng nghĩ như họ. Nhưng, hơn cả thế..."Hy vọng chúng ta sẽ có thể gặp lại họ..."Mọi người đều gật đầu đồng ý. Người đàn ông, không có vẻ gì là mạnh mẽ nhưng lại nấu ăn rất tài, và Fel, con thú thần huyền thoại đã bị dụ dỗ lập khế ước chỉ vì đồ ăn.Tôi hy vọng mình sẽ được gặp lại hai người đó.———————
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip