15. yêu

andree cúi người, môi gã sát bên tai em. mồ hôi của cả hai hòa lẫn vào, gã bắt lấy hai tay ấn lên đỉnh đầu. giờ đây hai tay em đang bị giữ chặt trên đỉnh đầu, cả da thịt trắng trẻo phơi bày trước mắt gã, hai chân đã bị  chặt bằng thân dưới từ lâu. 

" chỉ cần nói còn yêu anh, anh sẽ buông em ra" gã nói bằng giọng bắc đểu cán của mình. áo ngoài của andree đã bị gã cởi ra từ khúc nào.

 da thịt cả hai chạm nhau, chưa bao giờ andree được cảm nhận cơ thể em rõ đến thế. vẫn là mùi cam ngọt ngày đêm gã ao ước, chẳng có đôi gò bồng đào nào chen giữa cơ thể hai người, giờ đây khuôn ngực gã sát ngực em, như thể hai trái tim có chung nhịp đập. lâu lắm rồi gã chẳng có cảm giác này, cảm giác từ từ gậm nhấm từng tấc da thịt trên cơ thể bạn tình, cảm giác cùng nhau triền miên tới miền cực lạc

" buông ra, em không muốn" bảo cầu xin gã, cái việc duy nhất em có thể làm vào lúc này. cơ thể nặng trĩu của gã đè nặng trên người khiến em thở không nổi, em chết ngạt bởi hơi rượu và sự điên tình từ người em hằng thương. đây không phải thế anh em muốn, không phải người trong bức tranh hạnh phúc mà em từng vẽ. gã điên và chẳng nghe lời em nói, dù có thút thít cầu xin, khuôn ngực nức nở ra từng đoạn như muốn vỡ tung thì andree vẫn không dừng lại

" anh không yêu em đâu nhưng mà anh muốn em" tay gã vuốt ve trên mặt em, lau đi từng giọt nước mặt. gã chẳng muốn nhìn gương mặt đầy nước mắt nghe đâu, cứ như thể gã hiếp em không bằng

gã được ngắm nhìn em rõ hơn, không phải lớp da được tán đầy phấn như mấy cô nàng gã hay qua lại, cũng chẳng có mùi nước hoa nồng nàn. đã lâu lắm rồi gã được nhìn em lâu đến thế, kĩ đến thế. từ ngày rượu bia hôm đó đến nay, ngày nào gã cũng khao khát được gặp em. andree chẳng hiểu trái tim gã đang muốn gì, andree nằng nặc cho rằng gã không yêu em nhưng khi say gã chẳng kịp nghĩ đến điều gì nữa. những mối bận tâm trong lòng, những cảm xúc chưa gọi được tên đơn giản gã chỉ muốn em sẽ mãi yêu gã, sẽ mãi chờ đợi gã

còn yêu em, gã không chắc

andree hôn lên mấy giọt lệ trên mắt bảo, rồi di chuyển dần xuống môi sau đó là cổ. gã mạnh bạo cắn lấy từng miếng da trắng ngần để tạo nên những vệt tím bầm, đánh dấu thanh bảo là của riêng mình gã 

" em xin anh đừng mà" em nức nở, hai tay từ lâu đã tê rần vì bị andree siết quá chặt cho đến khi được buông ra em cũng chẳng cử động nổi. ra sức giãy dụa khỏi cơ thể to lớn này nhưng lại không thể

gã di chuyển đến hai nốt đậu trên ngực, ngậm lấy môt bên mà day nghiến, tay còn lại không quên xoa bóp phía còn lại. bảo cảm nhận được ngực đang bị gã vò nặn đủ thứ hình dạng, hết bóp rồi lại xoa. 

andree dùng tay nhéo lấy núm vú em rồi kéo ra, đùa  cho nó đến khi sưng tấy cả lên. hạt đậu nhỏ co lại vì bị kích thích, bảo cũng không nhịn được rên rỉ vài câu

" em cũng thích mà" andree phì cười, thoáng chốc đã cởi sạch vải trên người em ra. bảo giãy dụa rên la, tiếng thét lan khắp căn phòng nhưng chẳng ai có thể cứu lấy. 

thanh bảo như con cá nhỏ nằm trên tấm thớt, bị gã đầu bếp lóc sạch từng miếng vảy của mình. chú cá nhỏ thôi giãy dụa, thở hổn hển vì sức ép lên người. 

gã thấy em phập phồng lo sợ, từng hơi thở mạnh hắt lên tai gã. thế anh có thể nghe tiếng tim em đập liên hồi. gã khựng lại đôi chút, gã tự nghĩ em hồi hộp do sắp được làm người của riêng gã hay là do không muốn. nước mắt bảo giàn giụa trên khuôn mặt, em nức nở từng hồi làm tim gã thấp thỏm theo

thế anh tự hỏi bản thân đang lo lắng về điều gì , như có bức tường thành ngăn cách giữa hành động và lí trí. gã hiểu mình đang làm gì, gã biết đó là sai nhưng nếu em không còn yêu gã thì đây chính là cách duy nhất để thanh bảo gắn chặt với gã, của riêng mình gã

lúc trước gã thấy những tin tức báo đưa nào là cưỡng hiếp người yêu vì đòi chia tay, hay bắt ép vì tình. gã hay thầm cười mấy thằng đàn ông như thế, cho rằng đó là tư duy của những kẻ thất bại nhưng giờ bùi thế anh có khác gì mấy 

nhưng chắc gã không yêu em đâu, nhỉ?

" buông ra, không thì đừng có trách! " bảo bắt đầu hâm dọa. tình hình ngày càng tệ đi và tay gã đang lần mò trong chiếc boxer, em cảm nhận được gã đang nắm chặt cậu nhỏ của mình và chơi đùa xung quanh đầu khấc. tinh dịch chảy nhớp nháp đầy kinh tởm, phản ứng của cơ thể khiến em muốn tự đấm cho mình một cú thật đau

" nhưng mà bé nhỏ ướt rồi này" 

gã xòe bàn tay mình lên trước mặt em mà nói, những sợi chỉ bạc đạn xen trên đầu ngón tay. andree cười như thể lập được chiến công, dù em có đấm bao nhiêu cái vào người thì gã cũng chẳng thấy đau ngược lại càng hứng thú hơn. cái gì càng cấm thì lại càng muốn làm

" ướt cái con mẹ mày" 

thanh bảo văng lời sỉ vả. nỗi nhục nhã khiến báo con trong người tỉnh giấc. đây đâu phải thế anh mà em yêu, càng không phải những gì em muốn để được gần gã. có nhiều cách hơn như thế và bảo chấp nhận đi thật xa để không gã không thấy khó chịu, để chính bản thân phải quên đi mối đơn phương dài thòng lọng từng ấy năm

dạo này em sống tốt hơn nhiều, ngủ đủ và ăn đúng bữa. em chăm đọc sách và tự xách xe đi tập gym. bảo muốn mình mạnh mẽ hơn để gã vừa lòng, để gã không phải sỉ nhục em vì thể trạng kém cỏi. em luôn muốn mình tốt hơn từng ngày để vừa mắt thế anh, để người thương bỏ em vào mắt

nhưng giờ em thấy gã không xứng, không đáng để tim em đau nhiều như thế

" môi xinh là để hôn, không phải chửi bậy đâu em ạ" gã phì cười rồi mạnh bạo đút ngón tay ẩm ướt của mình miệng bảo, bắt em nuốt hết tinh dịch của chính mình

em vặn vẹo mình, thân người chỉ có thể trườn lên nhưng không thể hất kẻ to con trên người xuống. móng tay bấu mạnh vào cánh tay khiến gã chảy cả máu nhưng andree không buông ra, nụ cười vẫn in đậm trên khóe miệng như một kẻ chiến thắng thật sự

khi bảo còn lo lắng trốn tránh khỏi sự cưỡng bức của gã thì chiếc boxer đã cởi ra hẳn. hạ bộ trống trải phơi bày trong màn đêm. em giật mình sợ hãi khi gã dạng chân  mình ra thành hình chữ m, thô bạo đâm ngón tay vào huyệt khẩu mà chẳng hề báo trước. cơn đau nhói truyền đến từ phía sau khiến em giật nảy, cậu nhỏ không nhịn được mà rỉ nước. sức lực của cơ thể dần tiêu tan theo từng nhịp ra vào của đối phương

" uhm...a" 

em cố dùng sức lực còn lại của mình với hi vọng mong manh gã sẽ dừng lại, nhưng không, nhịp điệu ngày càng mạnh và em cảm giác thân dưới bắt đầu phồng trướng khi gã đưa ngón tay thứ hai vào trong. tuyệt vọng, nhục nhã, bất lực mà để gã làm loạn

" ngoan nào, chút nữa thôi cưng sẽ là của anh" gã cúi xuống hôn lấy cổ thanh bảo, hơi thở nóng ran mang chút gấp gáp phả lên vai khiến em khẽ run người. em không ngừng nghĩ về những điều có thể để trấn an bản thân mình

thêm một dấu tím trên cổ, gã cười thỏa mãn khi thấy cơ thể em hoàn toàn mềm nhũn trong vòng tay của mình. ngón tay thứ 3 đâm vào, em cong người mà bấu chặt vào vai người phái trên, tiếng rên rỉ cố kìm nén trong cổ họng như vuốt ve lấy tâm trí gã. ba ngón tay nhịp nhàng ra vào cửa huyệt, andree cảm nhận được bên trong em đang bao trùm lấy gã, sự ấm áp khác hẳn những gì gã đã được trải qua

gã lách cách mở khóa quần, vội vã lấy dây nịt của mình trói chân em vào ghế sofa gần đó, tay còn lại vẫn nhịp nhàng ra vào nơi hậu huyệt. khi cảm thấy đã đủ chất bôi trơn, gã lôi thứ to lớn của mình ra, chậm rãi cạ vào từng mảng thịt xung quanh lỗ hậu. bảo ứa nước mắt, miệng vẫn rên la cầu xin nhưng gã không hiểu được, gã chỉ thấy một thanh bảo xinh đẹp đang chờ mình đóng dấu*

khi cự vật to lớn đã đặt ngay sát nơi cần ra vào. gã nhẹ nhàng cúi người hôn lấy đôi môi em lần nữa. lần này nhẹ nhàng hơn lúc ban nãy, gã vui vì em đáp lại. hai chiếc lưỡi cuồng nhiệt quấn quýt lấy nhau. nước dãi không kiềm được mà chảy dọc theo chiếc cổ trắng nõn

thời khắc gã chuẩn bị đâm vào nơi sâu nhất của em, một cơn đau nhói từng đầu kéo đến. mắt gã mờ đi chỉ kịp thấy em lần nữa bật khóc, và có cả máu, từng giọt rơi tí tách trên gương mặt xinh đẹp. 

end.

đoán xem thế anh bị ai đập

huhu tui muốn ra chap đều đều lắm nhưng mà không được TvT xin đừng lãng quên con truyện này





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip