20
Cuộc sống hằng ngày của Anh Lỗi và Bạch Cửu tiếp tục trôi qua trong sự bình yên, như một giấc mơ dịu dàng không muốn thức tỉnh. Mỗi buổi sáng, khi ánh bình minh nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ, Bạch Cửu cảm nhận được hơi ấm từ ánh nắng đầu tiên, và đôi mắt cậu mở ra, đón nhận một ngày mới. Nhưng điều đầu tiên cậu cảm nhận được là vòng tay ấm áp của Anh Lỗi đang ôm cậu vào lòng, che chở và bảo vệ. Cảm giác ấy không chỉ là sự ấm áp của cơ thể, mà còn là sự an tâm sâu sắc, như thể mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, tất cả những lo âu và mệt mỏi đều tan biến.
Anh Lỗi luôn thức dậy sớm, trước khi ánh sáng mặt trời thực sự lan tỏa khắp căn phòng. Y thích dành những khoảnh khắc yên tĩnh vào buổi sáng để chuẩn bị bữa ăn cho hai người. Mỗi món ăn mà y làm đều được chế biến tỉ mỉ, từ những món ăn nhẹ nhàng như cháo trắng hay bánh bao, cho đến những món canh thanh đạm mà Bạch Cửu yêu thích. Anh Lỗi luôn nhớ rõ những món ăn mà Bạch Cửu thích, và cách mà cậu thường thích ăn chúng. Đối với Anh Lỗi, việc chăm sóc Bạch Cửu không chỉ là một hành động, mà là một phần trong tình yêu mà y dành cho cậu.
Khi Bạch Cửu thức dậy, Anh Lỗi sẽ mỉm cười nhẹ nhàng và gọi tên cậu. "Đệ dậy rồi à? Bữa sáng xong rồi, ăn chút đi." Giọng nói của y luôn ấm áp và dịu dàng, khiến Bạch Cửu cảm thấy mỗi ngày bắt đầu đều thật đặc biệt. Cậu sẽ ngồi xuống bên bàn ăn, thưởng thức từng món ăn, và đôi khi còn được Anh Lỗi tự tay đút cho, như một lời nhắc nhở yêu thương.
Sau bữa sáng, Anh Lỗi và Bạch Cửu thường cùng nhau đi ra vườn. Vườn cây đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của họ. Đây không chỉ là nơi Bạch Cửu tìm thấy sự bình yên, mà còn là nơi anh và cậu có thể cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc thầm lặng, tận hưởng sự yên bình mà thiên nhiên mang lại. Anh Lỗi không chỉ giúp Bạch Cửu chăm sóc cây cối, mà còn cùng cậu dọn dẹp những chiếc lá rụng, trồng thêm những cây hoa mới để vườn thêm phần tươi đẹp. Mỗi ngày, Bạch Cửu lại nhận được sự yêu thương từ Anh Lỗi, qua những hành động đơn giản nhưng đầy ân cần.
Mỗi khi trời chuyển sang chiều, khi ánh nắng bắt đầu yếu dần, Bạch Cửu và Anh Lỗi thường cùng nhau đi dạo quanh vườn. Trong những khoảnh khắc ấy, không có gì có thể làm phiền họ, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng và những lời trò chuyện êm đềm. Bạch Cửu sẽ kể cho Anh Lỗi về những kỷ niệm thời thơ ấu, những ngày tháng đầy khó khăn trước khi gặp y, và Anh Lỗi lắng nghe, đôi khi nở nụ cười dịu dàng, đôi khi nắm lấy tay cậu như một cách thể hiện sự đồng cảm sâu sắc. Những câu chuyện ấy càng khiến tình cảm của họ thêm sâu đậm, vì chúng là sự chia sẻ những điều mà chỉ có thể dành cho nhau.
Khi màn đêm buông xuống, Anh Lỗi lại là người chuẩn bị bữa tối. Cả hai sẽ cùng nhau ăn cơm, sau đó ngồi gần bên nhau, tận hưởng những phút giây thư giãn. Anh Lỗi thích đọc sách cho Bạch Cửu nghe, giọng y trầm ấm, từng từ nhẹ nhàng vang lên, như những lời thì thầm đầy yêu thương. Có những buổi tối, Bạch Cửu chỉ lặng lẽ ngồi nghe, đôi mắt chăm chú vào Anh Lỗi, cảm nhận sự an yên trong từng câu chữ, như thể mọi chuyện trong thế gian này đã được gói gọn trong khoảnh khắc ấy.
Trước khi đi ngủ, Anh Lỗi luôn làm mọi việc thật tỉ mỉ, từ việc kiểm tra lại cửa sổ, tắt đèn cho đến việc kéo chăn cho Bạch Cửu. Y luôn muốn đảm bảo rằng Bạch Cửu có một giấc ngủ thật ngon, không lo nghĩ gì về những điều bên ngoài. Khi cả hai cùng nằm xuống giường, Bạch Cửu cảm nhận được hơi thở ấm áp từ Anh Lỗi, đôi tay y ôm lấy cậu như một bức tường bảo vệ. Những lời trò chuyện không còn, chỉ còn lại những nhịp thở hòa nhịp, sự yên tĩnh và bình yên. Anh Lỗi thường sẽ nói, "Ngủ ngon, Tiểu Cửu," và Bạch Cửu sẽ đáp lại bằng một nụ cười mơ màng, rồi cùng chìm vào giấc ngủ trong sự bảo vệ tuyệt đối của người yêu.
Trong tất cả những ngày tháng ấy, dù ngoài kia có thế nào, trong thế giới nhỏ bé của họ, Anh Lỗi và Bạch Cửu luôn cảm nhận được sự hạnh phúc đơn giản. Cuộc sống của họ không cần đến những ánh đèn rực rỡ hay những lễ hội hoành tráng. Họ không cần gì ngoài sự có mặt của nhau, một căn phòng nhỏ, và những khoảnh khắc bình dị nhưng trọn vẹn. Chính những điều giản đơn ấy đã khiến mỗi ngày trôi qua như một món quà, khiến họ nhận ra rằng hạnh phúc không phải là thứ gì đó xa vời, mà chính là những giây phút an yên bên nhau.
Những ngày tháng trôi qua, nhưng tình cảm như một dòng suối trong lành không bao giờ cạn. Mỗi bước đi của họ là một lời cam kết, một sự gắn kết vô hình nhưng mạnh mẽ, rằng họ sẽ luôn ở bên nhau, dù cho cuộc đời có thay đổi ra sao. Anh Lỗi và Bạch Cửu không phải là thứ tình cảm dễ dàng phai nhạt, mà là một thứ tình cảm kiên định và sâu sắc chỉ có thể được xây dựng qua thời gian, qua sự quan tâm, chăm sóc lẫn nhau và qua những khoảnh khắc giản đơn nhưng đầy ý nghĩa. Và chính trong những khoảnh khắc ấy, họ tìm thấy ý nghĩa đích thực của hạnh phúc: không phải là những điều lớn lao, mà là sự hiện diện của nhau, là sự chăm sóc và yêu thương chân thành dành cho nhau mỗi ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip