46

Bạch Cửu thận trọng quan sát, rồi một bóng người mờ ảo bước ra từ trong bóng tối. Không phải là người, mà là một thực thể kỳ dị với những đường vân ma quái trên cơ thể, ánh mắt nó phát ra thứ ánh sáng đỏ rực.

"Cẩn thận!" Anh Lỗihét lên, nhảy ra chắn trước Bạch Cửu.

Thực thể quái dị lao về phía họ, miệng phát ra tiếng gào rợn người. Anh Lỗi không chần chừ, lập tức rút dao của mình, nhanh chóng đỡ đòn tấn công. Mặc dù sức mạnh của nó rất lớn, nhưng Anh Lỗi không hề nao núng. Y lập tức phản công, một đường kiếm sắc bén bổ xuống, cắt ngang đường tấn công của thực thể.

Cùng lúc đó, trong ngôi nhà mà Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần đang kiểm tra, cánh cửa bất ngờ bật mở, một bóng tối bao phủ không gian. Họ đứng sững lại, mắt căng thẳng, nhận ra rằng một thế lực hắc ám khủng khiếp đang chờ đợi họ.

"Chúng ta phải đối phó với thứ này," Triệu Viễn Chu nói, thanh kiếm trong tay phát ra một ánh sáng sắc bén, chuẩn bị cho cuộc chiến.

Trác Dực Thần rút kiếm, ánh mắt đẫm sát khí. "Không thể để nó tiếp tục thao túng thế giới này."

Mỗi nhóm một phía, nhưng họ đều hiểu rằng trận chiến sinh tử sắp tới là thử thách lớn nhất mà họ từng đối mặt.

Trong lúc Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần chuẩn bị đối mặt với bóng tối đang bao trùm ngôi nhà, một tiếng động vang lên từ phía trên mái nhà. Cả hai dừng lại, đôi mắt sắc bén không rời khỏi mọi chuyển động xung quanh. Tiếng động lại vang lên lần nữa, như thể có thứ gì đó đang di chuyển trên mái, một cách nhẹ nhàng nhưng cũng đầy đe dọa.

"Có gì đó đang ở trên đó," Triệu Viễn Chu thì thầm, ánh mắt dán chặt vào ngôi nhà.

Trác Dực Thần gật đầu, nắm chặt thanh kiếm trong tay. "Cẩn thận, đây không phải là thời điểm để lơ là."

Đột nhiên, mái nhà bỗng nhiên bật tung, một bóng đen lao ra từ trong bóng tối. Cả hai vội vã lùi lại, nhưng chưa kịp phản ứng thì một tiếng gào khủng khiếp vang lên, xé rách không gian. Một bóng ma quái xuất hiện, hình dáng kỳ dị với cơ thể gầy guộc, đôi mắt đỏ rực như lửa.

"Chúng ta không chỉ đối mặt với Huyết Nhân Ma, mà còn có một thứ gì đó khác," Triệu Viễn Chu nói, không giấu được sự kinh ngạc trong giọng nói. "Nó không giống bất kỳ sinh vật nào chúng ta từng gặp."

Trong khi đó, Bạch Cửu và Anh Lỗi cũng đang đối mặt với một tình huống tương tự. Khi cả hai đang lùi về phía sau, bỗng nhiên, những bóng hình mờ ảo xuất hiện từ trong bóng tối, không phải là những sinh vật thông thường, mà là những người dân làng. Tuy nhiên, ánh mắt họ không còn là ánh mắt bình thường, mà là những ánh mắt trống rỗng, đầy sự thao túng.

Bên kia:

"Bạch Cửu... đệ thấy không?" Anh Lỗi hỏi, giọng đầy nghi hoặc.

Bạch Cửu nheo mắt quan sát, cảm giác kỳ lạ vẫn không thôi xâm chiếm tâm trí cậu. Những người dân làng này đang di chuyển như những con rối, không có biểu cảm trên khuôn mặt, không có linh hồn trong đôi mắt. Họ đi theo một đường thẳng, như thể bị điều khiển bởi một thế lực vô hình.

"Không ổn rồi," Bạch Cửu nói khẽ. "Những người này không phải là họ nữa."

Anh Lỗi nhìn về phía trước, nơi những người dân bắt đầu tụ tập lại thành một vòng tròn kỳ lạ, đứng bất động và nhìn vào một điểm duy nhất, giống như đang chờ đợi điều gì đó.

"Chúng ta không thể để họ tiếp tục như thế này," Anh Lỗi nói, tay siết chặt chuôi kiếm. "Điều gì đó đang điều khiển họ. Có thể là vật dẫn của Huyết Nhân Ma."

Bạch Cửu nhìn về phía ngôi làng, nơi Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần đang đối mặt với một sinh vật hắc ám. Cậu biết, không thể chậm trễ hơn nữa. "Chúng ta phải tìm ra nguồn gốc của thứ này. Cùng một lúc, chúng ta phải ngừng cái trò chơi này trước khi nó lan rộng."

Đột nhiên, một người dân trong số họ quay sang nhìn Bạch Cửu và Anh Lỗi, ánh mắt trống rỗng nhưng lại như biết rõ họ là ai. Người đó lên tiếng, giọng nói trống rỗng nhưng lạnh lùng như một lời răn đe.

"Các ngươi không thể ngừng được đâu... Ngôi làng này đã bị chọn lựa..."

Cả Bạch Cửu và Anh Lỗi đều cảm thấy cơ thể lạnh toát. Câu nói này không chỉ là một lời đe dọa mà còn là một dấu hiệu của sự nguy hiểm sắp đến.

Bạch Cửu ra hiệu cho Anh Lỗi. "Chúng ta cần phải hành động ngay. Nếu không, toàn bộ ngôi làng sẽ trở thành một công cụ cho cái ác này."

Anh Lỗi gật đầu, lướt nhanh về phía vòng tròn đang tụ tập những người dân, quyết tâm phá vỡ sự thao túng của thế lực đang kiểm soát họ.

Lúc này, Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần cũng nhận ra điều gì đó kỳ lạ. Dân làng không còn chỉ là nạn nhân, mà giờ họ đang trở thành những công cụ của một thực thể mạnh mẽ, có thể thao túng tâm trí và linh hồn họ. Họ không chỉ phải đối mặt với Huyết Nhân Ma mà còn phải đối đầu với một thế lực lớn hơn, mạnh mẽ hơn.

"Cẩn thận!" Trác Dực Thần hét lên, khi một bóng đen khác xuất hiện từ trong bóng tối, hình dáng giống như một bóng ma, có khả năng điều khiển những người xung quanh.

Triệu Viễn Chu quát: "Giải phóng những người này trước khi quá muộn!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip